Slug
Đôi lời của tác giả: Fic này không có đối thoại, không có ai khác, không có bất cứ thứ gì. Người đọc hiểu sẽ rõ được tâm tình tôi. Tài liệu viết ra cái fic này đến từ mấy phần repo handshake. Takahashi nhớ ngày Maeda diễn kịch nhưng lại không có thời gian đi xem. Takahashi nhớ rất nhiều ngày quan trọng của Maeda, nhưng đến cả sinh nhật của Maeda cũng không có bày tỏ bất cứ cái gì. Takahashi cho dù vô tình gặp được Maeda cũng không dám chào hỏi. Takahashi và Maeda chỉ thỉnh thoảng gặp nhau, có khả năng đã thật lâu không gặp qua. Takahashi bị nhiều lần hỏi thích Kojima hay Maeda, câu trả lời của Takahashi có chút thay đổi nhỏ. Gần đây Takahashi bận rộn nhiều việc, nhưng được một ngày nghỉ ngơi ít ỏi cũng thà rằng nằm ở nhà chứ không ra ngoài. Đây chỉ là suy đoán, có thể không phải là sự thật. Cho nên đây chỉ là fic, không phải hiện thực.
1.Thật lâu không liên hệ với ai có khả năng sẽ quên đi tồn tại của người đó. Vẫn giữ liên hệ, có khả năng bao gồm cả tâm tình 'thích' ở trong đó, toàn bộ cảm giác đều bị những việc hằng ngày che đậy tất cả, đánh rơi ở một góc, chờ đợi một ngày kia được mở ra.
Người chậm nhiệt lúc người khác đang tỏ tình với mình có lẽ sẽ trốn trong góc phòng xấu hổ, chờ đến khi nàng phản ứng lại, người nói thích nàng đã bỏ đi rất lâu rồi, ngay cả cơ hội nắm lấy góc áo người đó cũng không còn nữa, đã muộn màng.
Càng đáng sợ hơn chính là, chậm nhiệt cũng đồng thời là một người nhu nhược, bị động, mẫn cảm đến hở một tí là co đầu rụt cổ, nhát gan.
Takahashi phải thừa nhận trong quá trình vòng tuần hoàn 'có được, mất đi' nàng đã thất lạc rất nhiều thứ quan trọng. Có thể trong mắt rất nhiều người bọn họ rất thành công, thậm chí may mắn đến đạt được tên tuổi. Nhưng mà có lẽ chỉ có bản thân nàng là rõ ràng, nàng mất đi hẳn là rất rất nhiều so với đạt được. Sở dĩ nàng không hối hận mà tiếp tục bước tới, có lẽ là do bản tính quật cường ngang bướng gây ra.
Đương nhiên, nghiêm túc mà nói, Takahashi cũng biết mình khá là may mắn hơn nhiều người. Trong lúc người khác yên lặng phấn đấu nàng đã nổi danh, có thành tựu thật lớn, thậm chí còn đứng trên đỉnh thành công.
Nhưng cái nàng mất đi là thời gian, mất đi sự đơn giản mà bản thân nên có, mất đi người mình yêu, có lẽ là 'người mình yêu', và mất đi người thật sự yêu mình.
Chờ đến khi nàng muốn nỗ lực thực hiện, lại phát hiện bản thân và thói quen của mình, lực bất tòng tâm. Đáy lòng nhớ rõ rất nhiều ngày quan trọng, chuyện quan trọng. Nhớ rõ rất nhiều ý kiến của rất nhiều người, thậm chí tận đáy lòng đều minh mẫn hơn so với bất cứ ai. Nhưng mà khi phải lựa chọn, ở phía bên kia của cán cân, nàng lựa chọn không phải là bản thân, cũng không phải là người khác.
Mà là toàn cục.
Nói đơn giản, nàng biến thành một người lãnh đạo tốt, nghệ nhân tốt, người tốt, thậm chí là một người tốt ở sau hậu trường. Nhưng là nàng không thể chỉ làm một người cố gắng, không thể chỉ làm một ca sĩ thần tượng đơn giản, không thể làm một Takahashi Minami chỉ sống cho chính mình.
Trở thành vật tất cả mọi người sở hữu cũng không phải là chuyện vui vẻ gì. Nhất là cảm giác không thể có lựa chọn của chính mình.
Đây là một loại 'trạng thái' kỳ quái. Đã diễn ra một thời gian dài.
2.Dường như là không thèm để ý hoặc giả bộ không thèm để ý.
Lúc Takahashi bị vây quanh bởi trạng thái này có thể nhìn sơ ra lúc nàng rất lạnh nhạt. Chỉ là 'nhìn sơ ra' mà thôi. Bản chất có thể giả vờ, nhưng không thể bị vùi lấp hoàn toàn.
Để lộ ra trong một vài chi tiết nhỏ, có thể chỉ là một chút mà thôi. Không thể nào nói rõ ràng được, nhưng mơ hồ có thể nhìn ra một chút 'lời thật lòng' kia.
Nhưng mà có một số người dài lâu không gặp nhau cũng không sao cả. Cho dù thật lâu không gặp cũng sẽ không có gì mới lạ, nói chuyện phiếm rất nhanh đã có thể hòa hợp, sự ăn ý căn bản sẽ không mất đi.
Riêng phần mình, những lúc bận rộn, nhớ đến đối phương sẽ tự dưng bật cười, rồi ném cảm giác đó đi mất.
Đúng lúc có thời gian rảnh, có thể đúng lúc muốn gặp nhau, vậy gặp mặt một lần.
Đây là sự chủ động của đối phương. Không liên quan gì đến Takahashi.
Biến thành trạng thái đó có thể tốt, có thể phiền não. Nhưng mối quan hệ đơn thuần luôn tốt hơn mối quan hệ vướng mắc không rõ ràng. Dù sao như vậy sẽ không mệt mỏi, không đau buồn cũng sẽ không phiền não.
Không thèm để ý hoặc giả bộ không thèm để ý. Như vậy có thể lừa mình dối người.
Trạng thái tốt nhất là trong cả một đời đừng nhớ lại những tình cảm hoang đường khi còn trẻ. Có thể lừa dối, có thể nhạt dần, có thể không thể, có thể quên đi.
Kết quả vẫn là không tốt. Kết quả là không thể tiếp tục. Hoặc là đã từng có được, hoặc là có thể chẳng bao giờ có được.
Không từng nói ra, cũng vĩnh viễn sẽ không nói ra.
Thích, hay là yêu. Đều là xa xỉ.
3.Sau khi hứa hẹn xong việc thực hiện được không có nhiều như vậy. Không phải do không có cách nào, nhưng mà cũng có chút nên làm, nếu không muốn bị người khác lúc nào cũng nhắc tới. Từ nói chuyện đùa giỡn đến mệt mỏi đến chết lặng đến rơi lệ, đến ngay cả lời nói dối cũng không biết nói ra như thế nào. Lười trả lời nữa.
Chuyện không có đáp án có lẽ ngay cả đều bản thân muốn cũng không rõ ràng.
Trong lòng Takahashi, từ lâu đã không có bảng xếp hạng 'Yêu thích nhất'. Thậm chí có phần giống như để hoàn thành công việc hoặc là đúng lúc hứng thú.
Từ vị trí gần đây nhất đến cự ly mới nhất này có lẽ thật sự không dễ dàng. Thế nhưng Takahashi làm rất tốt. Từ khoảnh khắc mất mát kia nàng đã bắt đầu sắm một vai trò khác.
Từ thích đến ngưỡng mộ cũng không khó. Cự ly không gần cũng ổn. Nếu gần quá, luôn đầy nguy hiểm.
Ham muốn chiếm hữu không phải việc gì tốt. Điểm này Takahashi hiểu rõ hơn bất kỳ ai. Nếu như ngay từ đầu đã không có, thì khi mất đi sẽ không đau đớn tột cùng.
Nàng đã từng nếm trải rất nhiều mất mát. Toàn bộ, đều dạy cho nàng một đạo lý như vậy.
Trạng thái này đối với nàng mà nói cũng không tệ. Miễn cưỡng không tệ. Hết thảy đều tốt. Như vậy là tốt rồi.
Chỉ có Maeda Atsuko. Chỉ có Maeda Atsuko. Takahashi sẽ không đánh mất. Như vậy là tốt rồi.
(Hoàn)
—— —— —— —— ——
Đôi lời: Fic này mình tìm được cũng khá lâu rồi, từ 20/8 lận :pSáng hôm qua mình có nói chuyện với một người bạn, phân tích này nọ, huyễn này nọ, đột nhiên có hứng lại với fic này, thật sự chưa từng đọc trước, chỉ cảm giác hứng thú thôi, cho nên mình cũng mơ hồ không hiểu cho lắm, tác giả cũng không viết rõ ràng, chỉ nói chung chung còn những sự kiện chính xác thì cho mọi người suy đoán.Dù gì đây cũng là fic, fic là fic, mình edit ra chỉ để hiểu thêm được một chút về góc nhìn của một người khác. (Dù thật sự cũng chẳng hiểu hết www)Nếu đã là shipper Atsumina hoặc có oshi Takamina hoặc là ai cũng được, có hứng thú xin để lại một chút cảm nghĩ, không liên quan đến fic cũng được, mình chỉ muốn hiểu thêm được một chút về góc nhìn của một người khác =))
P/s: Hy vọng fic không quá rối. Cám ơn đã đọc.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me