Sunsun The Gioi Quy Tac
Trường Đại học Kỹ thuật Phi tự nhiên bắt đầu đi học trở lại vào thứ tư ngày mai.Khoa kỹ thuật sinh học kín tiết tất cả các ngày trong tuần, trừ Chủ Nhật.Kim Thiện Vũ và Lương Trinh Nguyên đi tới căng tin ăn cơm. Sau khi trở lại học bình thường, căng tin cũng trở nên đông đúc. Thoạt nhìn, không khác gì một trường đại học bình thường, nhưng nếu xem xét kĩ hơn, vẫn có nhiều điểm khác biệt, sinh viên ăn sáng rất nhanh, dường như bọn họ không muốn ở lại căng tin quá lâu.Ngoài ra còn có một số người tỏ ra rất lo lắng, Lương Trinh Nguyên có thể nhận thấy, phần lớn những người này đều là tân sinh viên.Sau khi Kim Thiện Vũ ăn xong trứng luộc nước trà, Lương Trinh Nguyên hỏi: "Anh Thiện Vũ, anh có mang theo Nội Quy Trường không?"Kim Thiện Vũ lắc đầu.Lương Trinh Nguyên nói: "Tôi cũng thế."Kim Thiện Vũ nhìn Lương Trinh Nguyên đột nhiên lại hỏi vậy, ngẩng đầu thản nhiên nhìn xung quanh, hầu như ai cũng mang theo quyển Nội Quy Trường bên người.Lương Trinh Nguyên nói: "Hình như chúng ta tự tin quá thì phải?"Kim Thiện Vũ: "... Thế bây giờ quay lại lấy à?"Hai người chạy về lấy Nội Quy Trường, sau khi đi đi lại lại mấy vòng, trên đường từ ký túc xá đến khu giảng đường không có một bóng người nào.Nhưng dọc đường, Kim Thiện Vũ và Lương Trinh Nguyên nhìn thấy rất nhiều người của hội sinh viên. Hôm qua hai người đi đến khu giảng đường để lấy sách giáo khoa, cũng gặp phải bọn họ, họ sẽ túc trực ở những nơi quái vật sẽ xuất hiện, nhắc nhở sinh viên không được đến gần hoặc rời đi càng sớm càng tốt.Nhưng bây giờ lại không giống vậy, bọn họ đang ghi chép lại gì đó bằng giấy bút.Lương Trinh Nguyên sợ hãi hỏi: "Chẳng lẽ có quái vật khác hả?""Chắc không đâu." Kim Thiện Vũ nói: "Nếu không thì đã chẳng được lên lớp rồi."Lương Trinh Nguyên: "Cũng đúng."Lúc Kim Thiện Vũ đi ngang qua phía sau, cậu lặng lẽ liếc nhìn tờ văn kiện trong tay bọn họ.Tỷ lệ xuất hiện quy tắc 3-7: 48%Tỷ lệ cuốn vào quy tắc 3-7: 10%Quy tắc 3-7...Nội dung phía dưới đã bị tay che mất, Kim Thiện Vũ không thể đọc tiếp được nên đành phải quay mặt đi.Lương Trinh Nguyên nhận thấy Kim Thiện Vũ đang suy nghĩ gì đó, bèn hỏi một câu."Tôi đang nghĩ..." Kim Thiện Vũ nói: "Tiếng này là chuông vào lớp à?"Lương Trinh Nguyên: "...Đờ mờ, ngày đầu tiên đã đến muộn rồi."Hai người bước lẹ qua những nơi thường xuyên xuất hiện quái vật rồi đến phòng học, tiết đầu tiên vào thứ Tư là tiếng Anh đại học.Sau khi Kim Thiện Vũ và Lương Trinh Nguyên vào lớp, giảng viên đã điểm danh xong, nhìn thấy hai người đến muộn liền hỏi: "Họ tên."Kim Thiện Vũ: "Kim Thiện Vũ..."Lương Trinh Nguyên: "Lương Trinh Nguyên..."Giảng viên tìm tên hai người trong danh sách, đánh dấu đến muộn rồi nói: "Tìm chỗ ngồi đi."May mắn là chỉ có 14 sinh viên khoa Kỹ Thuật Sinh Học khóa 22 tính cả hai người, dù có đi muộn thì trong lớp vẫn còn rất nhiều ghế trống. Không giống như hầu hết các trường đại học thông thường, đến muộn là phải ngồi ở những hàng gần bục giảng.Vì sự kỳ lạ của thầy cố vấn Tưởng Thao, các sinh viên khoa Kỹ Thuật Sinh Học đều chọn chỗ ngồi ở cuối lớp, cách xa giảng viên.Kim Thiện Vũ và Lương Trinh Nguyên ngồi ở hàng thứ ba từ dưới lên, Kim Thiện Vũ mở một trang sách tiếng Anh ra rồi ngẩng đầu nhìn lên bảng.Giảng viên dạy tiếng Anh đại học là một người đàn ông khoảng bốn mươi, năm mươi tuổi, Kim Thiện Vũ chăm chú nhìn ông. Mặc dù trông có vẻ khá mệt mỏi nhưng Kim Thiện Vũ không nhìn thấy bất cứ vết thương chí mạng nào trên người của ông lộ ra, khác hẳn với thầy cố vấn có vết siết rất sâu như thắt cổ.Sau khi điểm danh xong, giảng viên tiếng Anh tự giới thiệu: "Tôi họ Tôn, tên đầy đủ là Tôn Thịnh. Tôi cũng là giảng viên dạy môn Sinh học Tế bào vào tiết tiếp theo của các em, đồng thời tôi cũng phụ trách môn Công nghệ nuôi cấy mô thực vật".Phía dưới sinh viên không có phản ứng gì, ngôi trường này vốn đã có nhiều chuyện kỳ quái, một giảng viên dạy ba môn cùng lúc cũng không phải chuyện gì đáng ngạc nhiên.Lương Trinh Nguyên thấp giọng thì thầm với Kim Thiện Vũ: "Từ tiếng Anh đến lĩnh vực sinh học và thực vật, sao mà đỉnh quá vậy trời?"Trong lúc Lương Trinh Nguyên đang lẩm bẩm, thầy Tôn đã cất danh sách điểm danh đi, nhìn mọi người rồi nói: "Đây là tiết học đầu tiên của các em, trước khi vào lớp tôi sẽ nói một số điều. Hy vọng các em có thể chủ động theo kịp tiết tấu bài giảng của tôi. Tôi sẽ không dừng bài giảng để chấn chỉnh thái độ trong lớp của các em. Tôi nghĩ các em biết rất rõ việc học tập và thành tích hàng ngày có ý nghĩa gì. Nếu có bất kỳ câu hỏi nào trong lớp, xin đừng làm phiền tôi. Thời gian rất eo hẹp, đừng làm ảnh hưởng tiến độ học tập của các bạn sinh viên khác, chúng ta sẽ cố gắng học được nhiều nhất có thể trong thời gian cố định. Nếu có thắc mắc gì trong học tập, các em có thể liên hệ riêng với tôi sau giờ học. Được rồi, không lãng phí thời gian nữa, chúng ta bắt đầu giờ học thôi."Lúc này, một bạn nữ cùng lớp giơ tay nói: "Thầy, thầy Tôn. Nhưng bọn em không có quyền hạn liên lạc với thầy."Thầy Tôn nói: "Đến gặp cố vấn của các em rồi bảo thầy ấy mở quyền hạn cho. Tôi hy vọng sau câu hỏi này sẽ không còn vấn đề nào khác khiến tiết học của chúng ta bị trì hoãn thêm nữa."Phòng học rơi vào khoảng không im lặng.Kim Thiện Vũ rời mắt, lật sách giáo khoa sang trang tương ứng theo lời giảng của thầy Tôn, Lương Trinh Nguyên cũng lập tức làm theo.Cậu lắng nghe thầy Tôn giảng một lúc rồi nhìn xuống sách giáo khoa.Lương Trinh Nguyên ngồi bên cạnh như con nai vàng ngơ ngác, Kim Thiện Vũ hơi mím môi dưới.Kim Thiện Vũ nghe giảng, cảm thấy thầy Tôn không có kỹ năng giảng dạy gì, về cơ bản ông chỉ giảng theo sách giáo khoa, đến điểm mấu chốt thì yêu cầu mọi người ghi chép lại, bản thân ông cũng sẽ dành nhiều thời gian để giải thích sâu hơn phần đó.Ông không có giáo án soạn bài nhưng lại nắm rất rõ những điểm khó và kiến thức trong sách giáo khoa.Điều này làm cho Kim Thiện Vũ có một loại cảm giác gì đó mơ hồ, thầy Tôn dường như đã dạy đi dạy lại rất nhiều lần, thậm chí ông còn biết trang tiếp theo có nội dung là gì mà không cần lật trang, thay vì nói ông đã thuộc làu sách giáo khoa, thì đúng hơn là nội dung trong cuốn sách tựa như đã khắc sâu vào tâm trí ông rồi.Nhưng việc giảng viên học thuộc lòng sách giáo khoa cũng không có gì lạ, ngoài điều này ra, Kim Thiện Vũ không nhìn thấy điều gì kỳ lạ khác về thầy Tôn. Thầy nói rất nhiều và uống nhanh ngụm nước đỡ khô họng trong lúc đợi học sinh ghi chép.Hệt như một người bình thường.Kim Thiện Vũ vừa nghe giảng vừa quan sát, chẳng mấy chốc, tiết học đầu tiên đã trôi qua nhanh chóng.Thầy Tôn không rời khỏi lớp, dù sao tiết Sinh học tế bào tiếp theo cũng là do ông phụ trách. Thầy Tôn nhấp một ngụm nước, đặt cốc nước xuống rồi hỏi: "Giữa các tiết có mười lăm phút nghỉ giải lao, nếu các em thắc mắc về nội dung của tiết học trước, cứ trực tiếp ra hỏi tôi."Vì hành vi kỳ lạ của thầy cố vấn Tưởng Thao trước đó mà giờ các sinh viên đều ngồi im không nhúc nhích.Mặc dù đúng thật là có một số chỗ hơi khó hiểu, nhưng may mà đó là môn tiếng Anh, bọn họ chỉ cần học thuộc lòng và ghi nhớ thì cũng có thể chắp vá cho qua được."Không có à?" Thầy Tôn cũng không ép buộc, chỉ nói: "Lúc chuẩn bị bài cho các môn khác có gì khó hiểu không? Các em cũng có thể hỏi đấy."Kim Thiện Vũ cầm bút, nhanh chóng viết mấy chữ vào sách, sau đó giơ tay: "Thầy ơi..."Thầy Tôn đi đến chỗ Kim Thiện Vũ đang mở quyển sách giáo khoa Sinh học tế bào, cậu siết nhẹ tay để giảm bớt căng thẳng, sau đó chỉ vào một phần nào đó trong sách giáo khoa, hỏi: "Thầy Tôn, vì sao ti thể lại có chức năng như vi khuẩn ạ?""Thứ nhất là vì nó có DNA và hệ thống phiên mã, dịch mã riêng, thứ hai là vì phân tử DNA mạch kép dạng vòng, và thứ ba..."Ánh mắt của thầy Tôn nhìn vào sách giáo khoa của Kim Thiện Vũ, đột nhiên ông khựng lại, ông nhìn thấy tên Kim Thiện Vũ được viết trên sách giáo khoa.Kim Quyến, Viên Viện."Lý do thứ ba là vì ribosome thuộc loại 70s... biểu thị độ lắng đọng ly tâm..." Thầy Tôn liếc nhìn Kim Thiện Vũ, sau đó kì quái hỏi: "Em tên Kim Thiện Vũ?"Kim Thiện Vũ nhìn thấy thầy Tôn dừng lại, cảm thấy rất ngạc nhiên.Cậu chỉ muốn thử một lần thôi, nhưng không ngờ thầy Tôn lại thật sự biết cha mẹ của cậu.Nhưng sau sự vui mừng đó, Kim Thiện Vũ nhìn thấy rõ trong ánh mắt của thầy Tôn lộ ra vẻ kì quái đầy phức tạp, sự kinh ngạc trong lòng bỗng chốc đổi thành căng thẳng, cậu bất an gật đầu.Kim Thiện Vũ gật đầu, không biết thầy Tôn đang suy nghĩ gì. Sau đó thầy Tôn thu lại ánh mắt, tiếp tục trả lời câu hỏi của Kim Thiện Vũ: "Giá trị càng lớn, ribosome càng nhiều. Còn lại ba nguyên nhân. Axit amin mở đầu cho quá trình tổng hợp protein..."Kim Thiện Vũ sốt ruột ngồi nghe thầy Tôn giảng xong, thầy Tôn hỏi: "Còn vấn đề gì thắc mắc nữa không?"Đúng lúc này chuông vào lớp vang lên, thầy Tôn nói: "Vậy lần sau tiếp tục nhé."Bởi vì xung quanh còn có những người khác, Kim Thiện Vũ đành phải kìm nén nỗi nghi hoặc trong lòng lại, cậu rũ mắt: "Vâng."Tiết học thứ hai vào sáng thứ Tư thực sự rất khó khăn, đợi mãi Kim Thiện Vũ mới nghe được tiếng chuông tan học, cậu bảo Lương Trinh Nguyên đi đến căng tin trước: "Anh Trinh Nguyên, tôi có vài thứ muốn hỏi thầy một chút. ""À, được." Lương Trinh Nguyên chỉ có thể dựa vào việc học hành của Kim Thiện Vũ, nếu Kim Thiện Vũ gặp khó khăn, cậu ta sẽ cật lực ủng hộ Kim Thiện Vũ đi hỏi bài: "Anh Thiện Vũ, tôi đi lấy đồ ăn cho anh nhé. Bữa trưa anh muốn ăn gì?"Kim Thiện Vũ thản nhiên đáp: "Gì cũng được."Sau khi vừa nói xong, thậm chí Kim Thiện Vũ còn không kịp mang theo sách giáo khoa, vội vàng đuổi theo thầy Tôn.Tiếng chuông tan học reo lên, hầu hết sinh viên sẽ đi đến căng tin, Kim Thiện Vũ chạy về phía thầy Tôn: "Thầy Tôn..."Thầy Tôn quay đầu lại, không khỏi kinh ngạc nhận ra đó là Kim Thiện Vũ.Kim Thiện Vũ còn chưa kịp nói gì, thầy Tôn đã mở lời hỏi cậu trước: "Sao em lại biết Kim Quyến và Viên Viện?"Câu hỏi này lập tức khiến Kim Thiện Vũ bối rối.Cậu vốn tưởng việc mình làm là điều hiển nhiên, cậu viết tên cha mẹ mình vào sách giáo khoa, cậu cũng mang họ Kim, không phải đây là điều hiển nhiên rồi sao?Thầy Tôn nói: "Cả hai đều mang họ Kim, là em trai của Kim Quyến sao? Không, điều này là không thể. Đã ba mươi năm trôi qua rồi. Cho dù gia đình cậu ta có sinh thêm đứa nữa thì cũng đã sớm quên mất cậu ta rồi."Kim Thiện Vũ: "Gì... gì ạ?"Thầy Tôn cũng dùng ánh mắt rất khó hiểu tương tự nhìn Kim Thiện Vũ rồi nói: "Tôi nhớ rất rõ. Kim Quyến qua đời khi vừa đón sinh nhật lần thứ 20. Tôi và cậu ấy là bạn cùng phòng nên tôi nhớ rõ lắm. Nhưng... sao em lại biết cả Viên Viện nữa? Viên Viện là học sinh của tôi. Tôi vẫn nhớ em ấy, một cô gái rất thông minh. Dù em ấy rất bận rộn với công việc của hội sinh viên nhưng chẳng bao giờ chểnh mảng việc học hết. Chỉ là đáng tiếc...mười năm trước..."Thầy Tôn càng nói càng cảm thấy loạn, rõ ràng không thể hiểu nổi tình huống trước mắt.Tại sao sau nhiều năm như vậy, tự dưng xuất hiện một người ghép tên của hai người không liên quan lại với nhau?Đầu óc Kim Thiện Vũ trống rỗng, phải mất một lúc cậu mới hiểu được ý của thầy Tôn.Có vẻ giảng viên ở trường đại học này ban đầu đều là sinh viên, sau khi tốt nghiệp vẫn không thể rời khỏi đây.Nếu thầy Tôn nhớ không lầm thì khi lúc ông hai mươi tuổi, ông và Kim Quyến là bạn cùng phòng. Thầy Tôn năm nay đã năm mươi tuổi, mười năm trước ông là thầy của Viên Viện.Nói cách khác, chênh lệch tuổi tác tối đa giữa cha mẹ cậu là hai mươi tuổi.Đấy là chưa kể đến sự sống chết của cha cậu nữa.Thầy Tôn ngơ ngác nhìn Kim Thiện Vũ: "Rốt cuộc em là ai? Sao lại biết đến Kim Quyến và Viên Viện chứ?""Em..."Lúc này Kim Thiện Vũ mới ý thức được câu hỏi của mình quá đường đột.Nếu không tìm được lý do để nói với thầy Tôn, thầy Tôn sẽ quay xe báo cáo lại chuyện này cho hội sinh viên, tình hình của Kim Thiện Vũ sẽ càng trở nên nghiêm trọng hơn."Em nhìn thấy hai cái tên này trong Thế giới Quy tắc." Kim Thiện Vũ kể lại với thầy Tôn việc cậu đã bước vào Thế giới Quy tắc hai lần, cậu nói: "Xin lỗi thầy Tôn vì trong giờ học đã phân tâm, lúc đầu óc em đang trên mây đã vu vơ viết ra hai cái tên này, em thấy thầy biết nên mới đuổi theo thầy để hỏi."Thầy Tôn nhìn cậu, Kim Thiện Vũ nói: "Là do em cùng họ với Kim Quyến nên có hơi hiếu kỳ, chứ không có ý gì đâu ạ."Nói xong, Kim Thiện Vũ chắp hai tay cầu xin: "Thầy Tôn, em đã ký hiệp định bảo mật với hội sinh viên, bọn họ không cho phép em tiết lộ về Thế giới Quy tắc, thầy có thể giữ bí mật cho em được không?"Nhìn Kim Thiện Vũ nói như vậy, thầy Tôn lại nghĩ đến chủ tịch hội sinh viên hiện tại, bèn gật đầu.Kim Thiện Vũ vội vàng nói: "Cảm ơn thầy Tôn ạ."Thầy Tôn cảnh cáo: "Nhưng nếu đã ký hiệp định bảo mật thì phải tuân thủ. Thầy có thể hứa sẽ không nói cho người khác biết, nhưng đổi lại là người khác thì không chắc đâu. Nhiều chuyện có khi còn gây ra hoảng loạn, hội sinh viên sẽ áp dụng hình phạt rất nghiêm khắc đối với hành vi gây rối trật tự đấy."Kim Thiện Vũ ngoan ngoãn nghe theo chỉ thị: "Thầy Tôn, em hiểu rồi, lần sau em sẽ không như vậy nữa."
—
Lúc Kim Thiện Vũ đến căng tin thì đã qua giờ ăn trưa cao điểm.Lương Trinh Nguyên cũng không động đũa, chỉ chờ Kim Thiện Vũ đến rồi mới ăn."Anh hiểu hết rồi hả?" Lương Trinh Nguyên đưa đũa cho Kim Thiện Vũ."À ừm." Kim Thiện Vũ nói: "Cũng... cũng ổn."Lương Trinh Nguyên thở dài: "Sinh học tế bào khó vậy sao? Đến anh Thiện Vũ cũng không thể hiểu hết."Nhưng đối với một kẻ học kém thì lại là chuyện tốt, dù sao cậu ta cũng không hiểu, vậy thì cả nhà cùng dốt không phải tốt hơn sao.Kim Thiện Vũ 'ừm' một tiếng, cúi đầu ăn.Trong đầu cậu đang suy nghĩ điều gì đó nên có ăn cũng chẳng cảm nhận được mùi vị gì, tốc độ ăn rất chậm. Lương Trinh Nguyên vì đợi Kim Thiện Vũ nên ăn thêm hai bát cơm trắng nữa.Lúc đang ăn, Kim Thiện Vũ nghe thấy có tiếng người thúc giục bọn họ nhanh chóng rời đi, cậu ngẩng đầu mới phát hiện đó là người của hội sinh viên.Giống hệt hồi sáng đến lớp, Kim Thiện Vũ nhận ra trong tay bọn họ đều cầm theo giấy bút, không ngừng ghi chép lại gì đó."Bạn học." Bọn họ để ý thấy Kim Thiện Vũ và Lương Trinh Nguyên: "Làm phiền hai bạn mau chóng rời đi."Lương Trinh Nguyên cao giọng: "Được được được, bọn em đi lẹ liền đây."Kim Thiện Vũ nhét miếng cơm cuối cùng vào mồm, lúc bị thúc giục bèn vội vàng nuốt xuống, tí thì làm bản thân bị nghẹn chết luôn.Lúc rời đi với Lương Trinh Nguyên, cậu lén lút nhìn trộm mấy dòng ghi chép của hội sinh viên.Tỷ lệ xuất hiện quy tắc 5-3: 28%Tỷ lệ cuốn vào quy tắc 5-3: 1%Lần này Lương Trinh Nguyên cũng nhìn thấy, khi hai người rời khỏi căng tin để về ký túc xá, Lương Trinh Nguyên mở quyển Nội Quy Trường rồi thắc mắc: "Không phải quy tắc 5-3 có cách xử lý rồi hả? Hội sinh viên làm gì vậy?""Đệt." Lương Trinh Nguyên bị chính suy nghĩ của bản thân dọa sợ: "Đừng nói là vì đối sách mất tác dụng nhá?!""Có vẻ không phải đâu." Kim Thiện Vũ nói: "Nếu đối sách hết hiệu quả, thì không đơn giản là ghi chép như vậy." Cậu suy đoán: "Chắc là đang tính toán gì đó.""Tính toán gì chứ?" Lương Trinh Nguyên đoán mò: "Chẳng lẽ tính tiêu chuẩn chọn người của quái vật hả."Kim Thiện Vũ suy đoán: "Chắc là tính toán xác suất đội tuần tra bị quái vật lựa chọn.""Hầy." Lương Trinh Nguyên nghĩ tới gì đó, thầm mỉm cười: "Tin nhắn hữu dụng thật đấy!"Kim Thiện Vũ thì lại có chút hối hận, đáng ra cậu nên đợi một khoảng thời gian nữa rồi mới gửi tin nhắn cho Phác Thành Huấn. Cậu tự nhủ, nếu như vậy thì có thể thừa dịp Phác Thành Huấn đang suy sụp mà xác minh lời nói của thầy Tôn.Đang suy nghĩ, Kim Thiện Vũ đột nhiên khựng lại, Lương Trinh Nguyên nhìn cậu: "Sao vậy?"Kim Thiện Vũ nói: "Đàn anh từng nói, kí kết bảo mật xong vẫn có thể gia nhập đội tuần tra nhỉ?""Ừa." Lương Trinh Nguyên: "Vậy thì sao?"Kim Thiện Vũ muốn gia nhập hội sinh viên, cụ thể là đội tuần tra.Trần Tiến Nam và những người khác cũng ở trong hội sinh viên, nhưng thông tin họ biết được rất ít. Còn đội tuần tra thì khác, đội tuần tra là thành phần cốt lõi của hội sinh viên, nếu được gia nhập đội tuần tra, cậu không chỉ chính đáng được bước vào Thế giới Quy tắc mà còn có thể kiểm tra được các hồ sơ lưu trữ về Thế giới Quy tắc của hội sinh viên.Thầy Tôn nói, Viên Viện cũng là thành viên của hội sinh viên.Thế thì chắc chắn hội sinh viên có thông tin liên quan về Viên Viện.Kim Thiện Vũ thấy hiệu suất làm việc của Phác Thành Huấn rất nhanh, sớm muộn gì cậu cũng sẽ bị phát hiện. Dù cậu có sợ hãi trốn tránh Phác Thành Huấn cũng vô dụng, tốt nhất là nên đi tìm hiểu một chút, trước khi Phác Thành Huấn hoàn toàn nhận ra sự kỳ lạ của cậu.Đây chính là mục đích của Kim Thiện Vũ khi đến Đại học Kỹ Thuật Phi Tự Nhiên.—
Trở về ký túc xá, Kim Thiện Vũ liên lạc thử cho Ân Trân. Lúc Ân Trân mở quyền hạn liên lạc với Phác Thành Huấn cho cậu, cô cũng mở luôn quyền cho Kim Thiện Vũ liên lạc với cô.Kim Thiện Vũ cầm điện thoại, căng thẳng hỏi: "Chị Ân Trân, giờ chị có đang bận không?""Cũng không." Ân Trân hỏi: "Có chuyện gì à?""Vâng." Kim Thiện Vũ nhẹ giọng nói: "Em muốn gia nhập đội tuần tra.""Đương nhiên là được rồi." Ân Trân biết rõ thực lực của Kim Thiện Vũ, cô cực kì hoan nghênh Kim Thiện Vũ gia nhập, hỏi: "Buổi chiều có tiết không?"Kim Thiện Vũ nói: "Kín hết luôn ạ, chỉ có chủ nhật em được nghỉ thôi."Ân Trân suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy thế này đi. Chiều nay tan học em đến phòng B-101 với chị, điền mẫu đơn trước, sau đó chị sẽ giải thích tình hình cụ thể cho em."Kim Thiện Vũ: "Vâng ạ, chị Ân Trân, làm phiền chị rồi."Ân Trân nói: "Thiện Vũ, em khách sáo quá đấy."Sau hai tiết học buổi chiều, Kim Thiện Vũ đưa sách giáo khoa cho Lương Trinh Nguyên, nhờ Lương Trinh Nguyên giúp mang sách về. Lương Trinh Nguyên gật đầu đồng ý: "Tôi hiểu tại sao học sinh giỏi lại có thành tích tốt rồi. Anh Thiện Vũ, anh xứng đáng được điểm cao."Kim Thiện Vũ không giấu giếm với Lương Trinh Nguyên, nói với cậu ta chuyện cậu muốn gia nhập đội tuần tra.Lương Trinh Nguyên sửng sốt, nhưng lại cảm thấy việc Kim Thiện Vũ gia nhập đội tuần tra là chuyện bình thường.Thực ra Lương Trinh Nguyên cũng muốn đi với Kim Thiện Vũ, nhưng nghĩ đến những gì Ân Trân nói, Thế giới Quy tắc chỉ phái một thành viên trong đội tuần tra đi theo những người bị kéo vào, Lương Trinh Nguyên mất hết can đảm luôn, cậu ta biết rất rõ thực lực của mình, ngoài ôm đùi đợi thắng, thì chẳng còn khả năng nào khác nữa.Lương Trinh Nguyên đành phải hỗ trợ Kim Thiện Vũ bằng cách khác: "Vậy tôi mang bữa tối cho anh nhá."Kim Thiện Vũ gật đầu.Lương Trinh Nguyên: "Trứng luộc nước trà mấy quả?"Kim Thiện Vũ: "Tối nay tôi muốn ăn trứng kho."Lương Trinh Nguyên: "Được! Ba quả đủ không?"Kim Thiện Vũ: "Đủ."Kim Thiện Vũ không biết lúc đi gặp Ân Trân, liệu cậu có gặp phải Phác Thành Huấn hay không, cho nên suốt quãng đường đi không ngừng tẩy não chính mình, Phác Thành Huấn không đáng sợ, Phác Thành Huấn không đáng sợ, Phác Thành Huấn không đáng sợ chút nào.Đến phòng B-101, Kim Thiện Vũ gõ cửa, thò đầu vào: "Chị Ân Trân."Trong phòng họp chỉ có Ân Trân và phó đội trưởng, nhưng lại không thấy Phác Thành Huấn.Ân Trân thấy cậu tới, vẫy tay với Kim Thiện Vũ: "Vào đây."Kim Thiện Vũ bước vào, nói: "Chào đàn chị, đàn anh ạ."Ân Trân đưa một tập văn kiện cho Kim Thiện Vũ, sau đó hỏi cậu: "Em uống nước nóng hay nước lạnh?""À, không cần, không cần ạ" Kim Thiện Vũ lúng túng nói: "Đàn chị không cần phiền phức vậy đâu, em không uống nước."Sợ bản thân khách sáo quá sẽ gây áp lực cho Kim Thiện Vũ, Ân Trân cũng không ép buộc nữa. Cô ngồi xuống, nói với Kim Thiện Vũ: "Kim Thiện Vũ, em cứ đọc phần tài liệu này trước nhé. Trong đây có một số dữ liệu về đội tuần tra từ mười năm trở lại đây, sau khi đọc xong rồi cân nhắc việc gia nhập đội tuần tra."Kim Thiện Vũ gật đầu.Dữ liệu được ghi trong hồ sơ là tỷ lệ thương vong của đội tuần tra, cũng như sự thay đổi của vị trí đội trưởng trong vòng mười năm.Kim Thiện Vũ nhìn thấy trong tài liệu có tên Phác Thành Huấn, Phác Thành Huấn làm đội trưởng đội tuần tra được nửa năm.Ân Trân nói thật: "Trong vòng 10 qua, đội tuần tra có tổng 35 đội trưởng, Thẩm Tại Luân là người có nhiệm kỳ lâu nhất, đảm nhiệm chức vụ gần 2 năm. Trong số 35 đội trưởng, chỉ có anh Huấn vẫn còn sống."Đây là một số liệu khủng khiếp."Bạn học Kim Thiện Vũ." Phó đội trưởng nói: "Đội tuần tra rất nguy hiểm, anh nghĩ em nên hiểu rõ điều này. Để giảm bớt thương vong không đáng có, đồng thời cũng là trách nhiệm đối với mạng sống của bản thân và những người khác. Trở thành một phần của đội tuần tra, hội sinh viên sẽ có một bài kiểm tra sát hạch, cũng là để đánh giá năng lực cá nhân của em. Mặc dù hôm nay em mới bắt đầu đi học nhưng đã trải qua hai Thế giới Quy tắc chỉ trong ba hoặc bốn ngày, nhưng lần thứ nhất em tiến vào 7-7 cùng anh Huấn, lần thứ hai thì có các thành viên chủ chốt của hội sinh viên đi cùng, điều này làm ảnh hưởng đến phán đoán của bọn anh về năng lực cá nhân của em, từ đó ảnh hưởng đến độ khó nhiệm vụ giao cho em sau này.""Vâng." Kim Thiện Vũ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu: "Đàn anh, bài sát hạch hà..."Đội phó lấy quyển Nội Quy Trường ra, đẩy đến trước mặt Kim Thiện Vũ, Kim Thiện Vũ nhìn thấy Nội Quy Trường được đánh màu sắc khác nhau tượng trưng cho độ khó của từng nội quy."Em cần phải tiến vào Thế giới Quy tắc một mình, đương nhiên, đừng sợ, bọn anh sẽ không để em tiến vào quy tắc đang chờ bổ sung đâu." Phó đội trưởng nói: "Sau khi em lựa chọn thế giới quy tắc mà mình muốn tiến vào, anh sẽ cho em gợi ý về quy tắc tử vong, còn việc em có thể sống sót thoát khỏi Thế giới Quy tắc hay không, và mất bao nhiêu thời gian để rời khỏi đó, mới là kết quả của bài sát hạch này.""Có điều, những lời khó nghe này anh vẫn phải nói." Phó đội trưởng lên tiếng: "Bởi vì đây là bài sát hạch, cho nên gợi ý của anh về quy tắc tử vong sẽ không quá rõ ràng, bọn anh không thể bảo đảm em có phải người được quái vật quy tắc lựa chọn hay không, cho nên bài thi sát hạch này khá nguy hiểm đến tính mạng."Kim Thiện Vũ gật đầu."Nếu không còn vấn đề gì nữa, em chọn quy tắc xong rồi ký vào đây." Phó đội trưởng đẩy tờ 'Đơn đăng ký đội tuần tra' đến trước mặt Kim Thiện Vũ: "Bọn anh sẽ thông báo cho em về thời gian sát hạch."Kim Thiện Vũ nói: "Vâng."Cậu cúi đầu đọc Nội Quy Trường, những quy tắc đã có giải pháp này cũng đã lộ rõ điều kiện tử vong, nếu Thế giới Quy tắc 7-7 và Thế giới Quy tắc 2-6 không bị cậu phá hủy, có lẽ quy tắc 7-7 sẽ là: Tất cả các cửa sổ trong khuôn viên trường đều bị niêm phong, nếu có cửa sổ mở, hãy lập tức đóng kín lại. Còn quy tắc 2-6 là: Trong khuôn viên trường không có ma, nếu có ma hãy luôn tự nhủ rằng trên đời này không tồn tại ma quỷ.Nhưng cả hai quy tắc đều đã trở thành: Không có.Quy tắc tử vong có thể được đoán từ biện pháp đối phó của nó, phó đội trưởng còn nói sẽ cho cậu gợi ý, nếu Kim Thiện Vũ muốn đứng cao hơn người lùn, lựa chọn Thế giới Quy tắc có cấp độ khó nhất, giúp cậu có thể trở thành người của hội sinh viên, hay nói cách khác là thành nội gián càng sớm càng tốt.Kim Thiện Vũ vẫn chưa thấy cái gì khó một chút để chọn, cho đến khi cậu lật đến trang cuối cùng.Dòng chữ không được đánh máy mà viết tay.16-8: ?Ngày diễn ra: 29 tháng 8Số lần xuất hiện: 2Tình huống xuất hiện: chưa rõĐịa điểm xuất hiện: Phòng y tếSố lần xử lý: chưa xử lýDòng chữ 'chưa xử lý' chắc vừa mới được viết vào, Kim Thiện Vũ dùng tay sờ lên mặt chữ, trên đầu ngón tay bị lem một ít mực do chạm vào.Nhìn thấy Kim Thiện Vũ đang xem 16-8, Ân Trân nói: "Đây là quy tắc mới, hôm em nhập học nó đã xuất hiện, tình huống cụ thể còn chưa biết."Kim Thiện Vũ suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Em chọn cái này được không chị?""Không được." Ân Trân nói: "Kể cả chúng ta có biết rõ tình huống đi chăng nữa thì đây vẫn là một quy tắc chờ bổ sung. Cho dù chị đồng ý để em chọn, anh Huấn chưa chắc sẽ đồng ý. Quy tắc này sẽ do anh Huấn đích thân thử nghiệm."Kim Thiện Vũ: "Thử nghiệm?"Cho rằng sớm muộn gì Kim Thiện Vũ cũng sẽ gia nhập đội tuần tra, Ân Trân cũng chẳng giấu giếm, nói: "Anh Huấn suy đoán, sở dĩ quy tắc 2-6 tồn tại lâu như vậy là bởi quái vật 2-6, bản thân độ khó của Thế giới Quy tắc 2-6 không cao, độ khó nằm ở chỗ quái vật 2-6 đã lựa chọn anh Huấn, đúng chứ? Bọn chị đã và đang cố gắng tìm ra quy luật của việc quái vật bám vào người tham gia. Ví dụ, người tham gia có cảm giác độ hiện diện thấp luôn là lựa chọn hàng đầu cho những con quái vật chiếm hữu, tiếp đến là kiểu người hiền lành có thể nhanh chóng hòa nhập với mọi người, hai loại này sẽ giúp quái vật ẩn náu tốt hơn.""Nhưng quy tắc 2-6 đã tồn tại lâu như vậy, khả năng cao là lần nào nó cũng có thể chọn chính xác người mạnh nhất, cho nên bọn chị mãi vẫn không giải quyết được quy tắc 2-6. Quái vật 2-6 có thể đánh giá thực lực của những người bị cuốn vào. Phải chăng là do nó đã tồn tại từ lâu, liệu thời gian tồn tại có thể gia tăng sức mạnh của quái vật hay không?" Ân Trân nói: "Bọn chị đang phải làm rõ điều này."Kim Thiện Vũ hiểu được.Quái vật 7-7 gia tăng sức mạnh bằng cách ăn thịt nhiều người, nhưng tần suất xuất hiện của quái vật 2-6 không cao, nếu có năng lực phán đoán thực lực của người cuốn vào thì chỉ có thể là do thời gian tồn tại.Mà 16-8 là một quy tắc mới, Phác Thành Huấn muốn tiến vào Thế giới Quy tắc 16-8 để kiểm chứng suy đoán của mình.Kim Thiện Vũ suy nghĩ một chút, hỏi: "Đàn anh làm cách nào để xác minh ạ?"Ân Trân nói: "Anh Huấn sẽ bước vào Thế giới Quy tắc 16-8 cùng với một thành viên của đội tuần tra."Kim Thiện Vũ mím môi: "Đàn anh chọn được ai chưa chị... Nếu chưa thì có thể chọn em không?"Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me