Tai Lieu Nghi Luan Van Hoc 9
I. Tìm hiểu chung1. Tác giả: Nguyễn Thành Long (1925-1991).- Quê quán: Huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam.- Ông viết văn từ thời kì kháng chiến chống Pháp, là một cây bút chuyên viết truyện ngắn và kí.- Phong cách sáng tác: Truyện ngắn của Nguyễn Thanh Long nhẹ nhàng, tình cảm, thường pha chút chất hồi ký, ngôn ngữ trong sáng, giàu chất thơ, luôn xây dựng hình tượng nhân vật mang tính tưởng tượng.2. Tác phẩm:- Thể loại: Truyện ngắn.- Hoàn cảnh sáng tác: Là kết quả của chuyến đi lên Lào Cai trong mùa hè 1970 của tác giả.- Xuất xứ: Rút từ tập "Giữa trong xanh" in năm 1972.- Tóm tắt: "Lặng lẽ Sa Pa" là câu chuyện về cuộc gặp gỡ đầy bất ngờ giữa ông họa sĩ, một cô kĩ sư với anh thanh niên hai mươi bảy tuổi làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu ở một mình trên đỉnh núi cao của vùng đất Sa Pa. Hai người gặp chàng thanh niên này trong ba mươi phút tạm dừng chân khi đang đi trên chuyến hành trình của mình qua vùng đất Sa-Pa. Chỉ ba mươi phút ngắn ngủi mà ba con người như hiểu thấu nhau, nhận ra được vẻ đẹp của nhau, cảm thấy yêu mến nhau thêm nhiều phần. Câu chuyện là lời ngợi ca vẻ đẹp bình dị của con người và ý nghĩa lớn lao của những công việc thầm lặng.- Chủ đề: Người lao động trong cuộc sống mới ở miền Bắc và lẽ sống cống hiến.- Ý nghĩa nhan đề: "Lặng lẽ Sa Pa" đó chỉ là cái vẻ lặng im bên ngoài của một nơi mà ít người đến nhưng thật ra nó lại không lặng lẽ chút nào bởi đằng sau vẻ lặng lẽ đó là một cuộc sống sôi nổi của những con người đầy trách nhiệm đối với công việc, với đất nước, với đất nước, với mọi người mà tiêu biểu là nhân vật anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh núi cao. Như vậy, trong cái không khí lặng im của Sa Pa, nơi mà nhắc tới người ta chỉ nghĩ đến nghỉ ngơi lại có những người ngày đêm lao động, hăng say, miệt mài, lặng lẽ, âm thầm cống hiến cho đất nước.- Bố cục:+ Phần 1 (Từ đầu ... "anh ta kia"): Anh thanh niên qua lời kể của bác lái xe.+ Phần 2 (Tiếp ... "như thế"): Cuộc gặp gỡ của anh thanh niên với ông họa sĩ, cô kĩ sư.+ Phần 3 (Còn lại): Cuộc chia tay giữa ba người.II. PHÂN TÍCH1. Mở bài:"Ta làm con chim hót
Ta làm một cành hoa
Ta nhập vào hòa ca
Một nốt trầm xao xuyến
Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc"(Mùa xuân nho nhỏ - Thanh Hải)- Nếu nhà thơ Thanh Hải đã bày tỏ khát khao mãnh liệt được hiến dâng mùa xuân nhỏ bé của mình hòa vào mùa xuân lớn của đất nước trong bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" thì nhà văn Nguyễn Thành Long cũng viết về cái "âm trầm" đẹp đẽ và lặng lẽ giữa đời thường trong truyện ngắn "Lặng lẽ ở Sa Pa".- Một kẻ vô danh lặng lẽ cống hiến hết mình cho mảnh đất mình yêu, hướng ngòi bút của mình đến với mọi người. "Lặng lẽ Sa Pa" là bản nhạc dịu dàng ca ngợi những con người nhiệt huyết, dấn thân vì lý tưởng cao đẹp của cộng đồng, sống có ý nghĩa và xứng đáng nhất.- Và nhân vật anh thanh niên chính là đại diện, là biểu trưng cho những con người lặng lẽ cống hiến cho đất nước, cho xã hội nhưng lại chẳng ai biết tới.2. Thân bài:a. Giới thiệu chung về tác giả và tác phẩm:- Truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa" được cây bút chuyên về truyện ngắn và kí - Nguyễn Thành Long sáng tác vào mùa hè 1970. Đây là kết quả của chuyến đi lên Lào Cai của ông. Sau này, truyện rút từ tập "Giữa trong xanh" in vào năm 1972.- Truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa" đã khắc họa thành công hình ảnh những người lao động bình thường, mà tiêu biểu là anh thanh niên làm công tác khí tượng ở một mình trên đỉnh núi cao.b. Phân tích và chứng minh:Luận điểm 1: Hoàn cảnh sống của nhân vật anh thanh niên.- Mở đầu tác phẩm, qua những lời giới thiệu của bác lái xe đã giúp ta hiểu sơ lược về hoàn cảnh sống của anh thanh niên.- "Một anh thanh niên hai mươi bảy tuổi!", anh sống trên đỉnh núi Yên Sơn cao hai nghìn sáu trăm mét. "Anh ta làm công tác khí tượng kiêm vật lí địa cầu".- Lần đầu tiên mà bác lái xe gặp anh thanh niên là bốn năm trước, "anh ta mới lên nhận việc, sống một mình trên đỉnh núi, bốn bề chỉ cây cỏ và mây mù lạnh lẽo". Có lẽ vì hoàn cảnh sống chẳng có người bầu bạn, bốn bề chỉ cây cỏ hoa lá và mây mù nên anh chưa quen, và qua là kể của bác lái xe thì anh "thèm người quá".- Quả thật cuộc sống của anh rất cô độc buồn tẻ và thiếu thốn.Luận điểm 2: Công việc và những suy nghĩ về công việc của anh thanh niên.- Tiếp đến, ta sẽ tìm hiểu kỹ về công việc "công tác khí tượng kiêm vật lí địa cầu" cũng như những suy nghĩ của anh về nghề nghiệp mình đang làm quả chính lời kể của anh.- Nhiệm vụ của anh hàng ngày là phải "đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất". Những công việc ấy của anh nhằm phục vụ vào sản xuất và chiến đấu lúc bấy giờ. Ngoài ra, mỗi ngày anh còn phải báo về "nhà" bằng máy bộ đàm trong các mốc thời gian "bốn giờ, mười một giờ, bảy giờ tối, lại một giờ sáng". "Bản báo ấy trong ngày gọi là "ốp"". Những công việc ấy được anh cho là "dễ, chỉ cần chính xác" và kỉ luật về thời gian một cách nghiêm ngặt để không bỏ lỡ bất kì hiện tượng nào trong ngày cũng như thời gian "ốp".- Theo lời kể của anh, thời một giờ sáng là gian khổ nhất. Vì thời điểm đó "rét", "có cả mưa tuyết". "Nửa đêm đang nằm trong chăn, nghe chuông đồng hồ chỉ muốn đưa tay tắt đi. Chui ra khỏi chăn, ngọn đèn bão vặn to đến cỡ nào vẫn thấy là không đủ sáng. Xách đèn ra vườn, gió tuyết và lặng im ở bên ngoài như chực đợi mà ra là ào ào xô tới". Cái lặng im lúc bấy giờ được Nguyễn Thành Long miêu tả thật đáng sợ: "nó như bị gió chặt ra từng khúc, mà gió thì giống như nhát chổi lớn muốn quét đi tất cả, ném vứt lung tung". Nhưng cái lặng im ấy được khắc họa không hề lạnh giá, rét buốt mà lại "hừng hừng như cháy". Khi công việc khi ấy đã xong thì trở vào anh cũng "không thể nào ngủ lại được". Những công việc ấy được anh cho là "dễ, chỉ cần chính xác" và kỉ luật về thời gian một cách nghiêm ngặt để không bỏ lỡ bất kì hiện tượng nào trong ngày cũng như thời gian "ốp". Anh quả là một người có tinh thần trách nhiệm cao, một đức tính đáng cho ta học tập!- Nhưng để thực hiện những công việc đấy mà không nản thì chẳng thể dựa vào tinh thần trách nhiệm cũng như tính kỉ luật đối với bản thân mà còn phải có những quan niệm, thái độ, suy nghĩ về nghề nghiệp một cách đúng đắn.- Anh cho rằng: "Khi ta làm việc, ta với công việc là đôi, sao gọi là một mình được?". Công việc của anh tuy rất gian khổ nhưng khi cất nó đi, chắc "anh buồn đến chết mất". Công việc của anh tuy gian nan cũng rất quan trọng, vì nó cũng gắn liền với công việc của những người dưới núi, những người chiến sĩ cách mạng. Vả lại, ngay từ ban đầu anh và bố anh cũng viết đơn xin ra lính đi mặt trận nhưng chỉ có cha anh được nhận, nhưng không từ bỏ anh đã tình nguyện thanh chiến vào công việc "công tác khí tượng kiêm vật lí địa cầu" cơ mà!- Từ đó cho ta thấy anh thanh niên là một người say mê công việc, xem công việc là niềm vui, anh làm tất cả để đem lại nhiều ý nghĩa cho cuộc sống.Luận điểm 3: Quan niệm, thái độ và suy nghĩ về cuộc sống của anh thanh niên.- Nhưng không chỉ có những quan niệm, thái độ và suy nghĩ đúng đắn về nghề nghiệp của mình, anh còn tạo cho mình một lối sống lành mạnh và tích cực.- Anh thanh niên đã biến căn nhà của mình thành một "căn nhà ba gian, sạch sẽ, với bàn ghế, sổ sách, biểu đồ, thống kê, máy bộ đàm". Không gian của "cuộc đời riêng của anh thanh niên thu gọn lại một góc trái gian với chiếc giường con, một chiếc bàn học, một giá sách".- Hằng ngày, vì không có người bầu bạn nên anh đã tự tạo niềm vui cho bản thân bằng việc "trồng hoa" và "nuôi gà". Vườn hoa của anh gồm có "hoa dơn, hoa thược dược, vàng, tím, đỏ, hồng phấn, tổ ong,..." . Mỗi lúc rảnh, anh sẽ trau dồi bản thân bằng việc đọc sách chẳng hạn.- Cuộc sống của anh đầy giản dị mà tao nhã thể hiện lẽ sống đẹp vượt lên trên mọi khó khăn, khắc nghiệt, thật đáng trân trọng và đáng học tập.Luận điểm 4: Trong quan hệ với mọi người của anh.- Trong các mối quan hệ với mọi người của anh, anh vô cùng thân thiện, hiếu khách, tinh tế, chu đáo và hoạt bát, vui vẻ.- Điển hình là khi mới tới, anh đã tặng "củ tam thất" cho bác bác gái - vợ của bác lái xe vì bác bảo: "bác gái vừa ốm dậy". Anh quả rất tinh tế và chu đáo khi chỉ mới nghe kể về bác gái vừa ốm dậy, mấy hôm sau anh liền tìm kiếm những món quà bồi bổ sức khỏe cho bác gái. Hay khi anh tặng hoa cho cô kĩ sư như một món quà gặp mặt và cũng là kỉ niệm lần đầu gặp nhau của ngày hôm đó. Người ta nói "của cho không bằng cách cho", cách của anh cho cô đã làm cho người con gái ấy đã vô cùng xúc động dù là mới gặp lần đầu. Đến khi chia tay, anh đã tặng làn trứng "để ăn trưa cho bác, cho cô và bác lái xe".- Không những thế, anh còn rất khiêm tốn khi ông họa sĩ muốn vẽ chân dung bản thân, anh đã khéo từ chối: "Không, không, đừng vẽ cháu! Để cháu giới thiệu với bác những người khác đáng vẽ hơn". Tuy rằng ở đời có bao nhiêu người theo đuổi hư danh mà bất chấp tất cả nhưng anh thì không, anh rất khiêm tốn mà nhường lại vinh dự ấy cho những người khác mà anh cho là xứng đáng hơn mình. Anh giới thiệu cho ông họa sĩ ông kĩ sư vườn rau dưới Sa Pa, đồng chí nghiên cứu khoa học ở cơ quan.c. Đánh giá - Nhận xét chung:- Truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa" khắc họa thành công hình ảnh những người lao động bình thường, mà tiêu biểu là anh thanh niên làm công tác khí tượng ở một mình trên đỉnh núi cao. Qua đó, truyện khẳng định vẻ đẹp của con người lao động và ý nghĩa của những công việc thầm lặng.- Truyện đã xây dựng được tình huống hợp lí, cách kể chuyện tự nhiên, có sự kết hợp giữa tự sự, trữ tình với bình luận.- Qua hình ảnh anh thanh niên, ta thấy anh có một vẻ đẹp tâm hồn của một tri thức mới, gắn bó với nghề nghiệp, thiết tha yêu cuộc sống, yêu đất nước. Anh là tấm gương hy sinh quên mình vì lý tưởng phục vụ đất nước. Cũng chính vì thế, chỉ với cuộc gặp gỡ chưa đầy nửa giờ mà anh đã hoàn toàn chinh phục được người đối diện. Chẳng những thế, anh còn tác động sâu sắc đến mọi người. Ông họa sĩ thì từ chỗ xúc động bị cuốn hút đến bối rối, băn khoăn vì anh đã khiến ông nhận ra một suy nghĩ chưa được đúng của mình. Và cũng chính ông đã bắt gặp sự rung động nghệ thuật, khiến ngòi bút ông muốn ký họa vẻ đẹp của con người mới để mọi người được chiêm ngắm một chân dung của cuộc sống mới chứ không phải như những ngôi sao xa xôi. Cô kĩ sư thì tò mò, ngạc nhiên đến một ấn tượng hàm ơn khó tả... Cô nàng tin vào cuộc sống và cảm nhận việc từ bỏ mối tình nhạt nhẽo là một quyết định đúng đắn.d. Liên hệ mở rộng:*Liên hệ bản thân:- Vẻ đẹp cống hiến thể hiện qua nhân vật anh thanh niên trong tác phẩm "Lặng lẽ Sa Pa" của nhà văn Nguyễn Thành Long đã để lại trong tôi nhiều tác động sâu sắc. - Trước hết, về mặt nhận thức, người con trai dễ mến trong tác phẩm ấy đã cho tôi hiểu rõ về vẻ đẹp của những con người lao động âm thầm cống hiến cho đất nước. Họ sẵn sàng cống hiến sức mình trong âm thầm lặng lẽ mà không cần được tôn vinh, ghi nhận. - Vì thế, mà bản thân tôi cũng có nhiều hành động thiết thực trong cuộc sống. Đối với những việc làm nhỏ, tôi sẽ giữ gìn và bảo vệ môi trường xanh - sạch - đẹp, góp phần xây dựng trường lớp sạch đẹp. Ngoài ra, tôi sẽ quyên góp để hỗ trợ các bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn, giúp đỡ trẻ em cơ nhỡ, người già neo đơn,... Bên cạnh đó, tôi sẽ giữ gìn và phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Quan trọng nhất là hiện tại, tôi sẽ nỗ lực học tập thật tốt để sau này góp một phần tài trí của bản thân cho công cuộc xây dựng đất nước. - Chúng ta có rất nhiều cách để cống hiến tài trí, sức mình cho đất nước. Hãy nhớ rằng: "Tuổi nhỏ làm việc nhỏ. Tùy theo sức của mình" (Hồ Chí Minh)*Liên hệ tác phẩm khác:- Vẻ đẹp cống hiến là một nét đẹp đáng quý cần được tôn vinh trong cuộc sống này. Trong nền văn học Việt Nam, ta không chỉ bắt gặp lẽ sống cống hiến của nhân vật anh thanh niên trong tác phẩm "Lặng lẽ Sa Pa" của nhà văn Nguyễn Thành Long mà còn thể hiện rõ nét trong thi phẩm "Mùa xuân nho nhỏ" của nhà thơ Thanh Hải."Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bác"- Qua khổ thơ giàu cảm xúc trên đã thể hiện lẽ sống rất đáng học hỏi. Cặp từ láy gợi tả "nho nhỏ", "lặng lẽ dâng cho đời" đã khắc họa sự cống hiến thầm lặng, không phô trương, mà khiêm nhường, giản dị, cao cả. - Ở đây, nhà thơ không ước mình làm những điều to lớn, vĩ đại mà chỉ là những điều nhỏ bé nhưng có ích cho đất nước. Ông nguyện góp một mùa xuân nho nhỏ của mình vào mùa xuân lớn của dân tộc. Động từ "dâng" được tác giả thể hiện qua một thái độ chân thành, trân trọng của ông đối với quê hương, đất nước. - Hai câu thơ cuối tác giả sử dụng điệp ngữ "Dù là" kết hợp với hình ảnh hoán dụ "tuổi hai mươi", "khi tóc bạc" đó cho thấy tác giả nhấn mạnh thêm ước nguyện cống hướng. Ông cống hiến từ tuổi hai mươi đến cả khi tóc bạc. Một lẽ sống cống hiến bền bỉ theo thời gian, một lẽ sống không bao giờ khuất phục thời gian và tuổi tác. - Đây không chỉ là ước nguyện của riêng nhà thơ mà còn là thông điệp gửi đến những thế hệ mai sau. Hãy sống có ích cho cuộc đời này.3. Kết bài:- Khép lại những trang văn cuối cùng của truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa", nhà văn Nguyễn Thành Long đã dành những lời tốt đẹp nhất nói về những con người đang sống và cống hiến giữa Sa Pa lặng lẽ. Anh thanh niên cùng với các nhân vật khác như cô kĩ sư, ông hoạ sĩ , ông kĩ sư vườn rau ... đã tạo nên một tập thể những con người lao động khoa học lặng lẽ mà khẩn trương vì lợi ích của đất nước, vì cuộc sống của mọi người. Quả thật như nhà văn Nguyễn Thành Long đã viết: "Trong cái lặng im của Sa Pa, dưới những dinh thự cũ kĩ của Sa Pa, Sa Pa mà chỉ nghe tên người ta đã nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi, có những con người làm việc và lo nghĩ như vậy cho đất nước", nếu ai cũng muốn nghĩ ngơi, hưởng thụ thì ai sẽ là người làm việc?- Với những thành công như thế, truyện được xem là một trong những truyện ngắn hay nhất của nền văn học hiện đại Việt Nam.- Chủ tịch Hồ Chí Minh từng nói: "Đất nước là một vườn hoa đẹp, mỗi người là một bông hoa đẹp". Hình ảnh anh thanh niên đã truyền cảm hứng cho biết bao thế hệ bạn đọc. Để mỗi lần lần giở trang văn của Nguyễn Thành Long chúng ta cảm thấy rung lên cảm xúc yêu mến, cảm phục, tự hào để sống có ích hơn.III. CHÚ THÍCH- Sa Pa: một huyện thuộc tỉnh Lào Cai, nằm trong khu vực dãy núi Hoàng Liên Sơn, có thị trấn nghỉ mát Sa Pa nổi tiếng. Dãy Hoàng Liên Sơn có nhiều núi cao, trong đó có đỉnh Phan-xi-păng cao nhất nước ta (3 143 mét).- Vật lí địa cầu: khoa học nghiên cứu những tính chất vật lí của trái đất và các quá trình vật lí xảy ra trong trái đất và khí quyển.- Tam thất: cây dược liệu, chỉ trồng ở một số vùng núi cao, khí hậu mát, trồng lâu năm mới có củ, củ dùng làm thuốc bổ dưỡng và chữa bệnh.- Máy nhật quang kí: máy đo cường độ ánh sáng mặt trời.- Máy bộ đàm: máy liên lạc vô tuyến điện thoại loại nhỏ, có thể di chuyển dễ dàng.IV. GHI NHỚ- Truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa" khắc họa thành công hình ảnh những người lao động bình thường, mà tiêu biểu là anh thanh niên làm công tác khí tượng ở một mình trên đỉnh núi cao. Qua đó, truyện khẳng định vẻ đẹp của con người lao động và ý nghĩa của những công việc thầm lặng.- Truyện đã xây dựng được tình huống hợp lí, cách kể chuyện tự nhiên, có sự kết hợp giữa tự sự, trữ tình với bình luận.V. NỘI DUNG LIÊN HỆ- "Một anh thanh niên hai mươi bảy tuổi! Đây là đỉnh Yên Sơn, cao hai nghìn sáu trăm mét. Anh ta làm công tác khí tượng kiêm vật lí địa cầu. Cách đây bốn năm, có hôm tôi cũng đang đi thế này chợt thấy một khúc thân cây chắn ngang đường, phải hãm lại".- "Thì ra anh ta mới lên nhận việc, sống một mình trên đỉnh núi, bốn bề chỉ cây cỏ và mây mù lạnh lẽo".- "Cháu ở đây có nhiệm vụ đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất, dự vào việc báo trước thời tiết hằng ngày, phục vụ sản xuất, phụ vụ chiến đấu".- "..., mỗi ngày báo về "nhà" bằng máy bộ đàm bốn giờ, mười một giờ, bảy giờ tối, lại một giờ sáng".- "Gian khổ nhất là lần ghi và báo về lúc một giờ sáng. Rét, bác ạ. Ở đây có cả mưa tuyết đấy. Nửa đêm đang nằm trong chăn, nghe chuông đồng hồ chỉ muốn đưa tay tắt đi. Chui ra khỏi chăn, ngọn đèn bão vặn to đến cỡ nào vẫn thấy là không đủ sáng. Xách đèn ra vườn, gió tuyết và lặng im ở bên ngoài như chỉ chực đợi mình ra là ào ào xô tới. Cái lặng im lúc đó mới thật dễ sợ: nó như bị gió chặt ra từng khúc, mà gió thì giống những nhát chổi lớn muốn quét đi tất cả, ném vứt lung tung... Những lúc im lặng lạnh cóng mà lại hừng hực như cháy, Xong việc, trở vào, không thể nào ngủ lại được".- "Một căn nhà ba gian, sạch sẽ, với bàn ghế, sổ sách, biểu đồ, thống kê, máy bộ đàm. Cuộc đời riêng của anh thanh niên thu gọn lại một góc trái gian với chiếc giường con, một chiếc bàn học, một giá sách".- "Khi ta làm việc, ta với công việc là đôi, sao gọi là một mình được?".- "Công việc của cháu gian khổ thế đấy, chứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất".- "Không, không, đừng vẽ cháu! Để cháu giới thiệu với bác những người khác đáng cho bác vẽ hơn".- "Trong cách lặng im của Sa Pa, dưới những dinh thự cũ kĩ cúa Sa Pa, Sa Pa mà chỉ nghe tên, người ta đã nghĩ ngay đến chuyện nghỉ ngơi, có những con người làm việc và lo nghĩ như vậy cho đất nước".- Tuổi trẻ của mỗi người là những sắc màu vô tận. Bởi tuổi trẻ luôn chứa đựng năng lượng, nhiệt huyết cháy bỏng. Ta đã từng bắt gặp nhiều nhân vật đã cống hiến sức trẻ của mình cho đất nước, cho hòa bình Tổ quốc: Cô gái nhỏ Phương Định với tinh thần "thép" trong " Những ngôi sao xa xôi", những người lính trẻ trong " Bài thơ về tiểu đội xe không kính"... Họ là những thế hệ thanh niên xung phong, sống vì đam mê, vì lý tưởng vĩ đại. Làm sao ta quên được nhân vật anh thanh niên trong "Lặng lẽ Sa Pa"- tuyệt bút của Nguyễn Thành Long? Một anh thanh niên với sự nhiệt huyết, trách nhiệm trong công việc và mang một lý tưởng hòa bình sâu sắc.- Nhà văn đã để nhân vật bộc bạch những lời tâm sự thật chân thành. Người đọc ngưỡng mộ trước cách suy nghĩ già dặn, chín chắn của một người thanh niên trẻ có ý thức cao về vai trò và trách nhiệm của mình. Ta hiểu rằng, tình yêu và say mê với nghề nghiệp khiến con người có thể vượt lên trên tất cả khó khăn, thử thách.- Nhà thơ Thanh Hải đã bày tỏ khát khao mãnh liệt được hiến dâng mùa xuân nhỏ bé của mình hòa vào mùa xuân lớn của đất nước trong bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ". Nhà văn Nguyễn Thành Long cũng viết về cái "âm trầm" đẹp đẽ và lặng lẽ giữa đời thường trong truyện ngắn "Lặng lẽ ở Sa Pa", một kẻ vô danh lặng lẽ cống hiến hết mình cho mảnh đất mình yêu, hướng ngòi bút của mình đến với mọi người. "Lặng lẽ Sa Pa" là bản nhạc dịu dàng ca ngợi những con người nhiệt huyết, dấn thân vì lý tưởng cao đẹp của cộng đồng, sống có ý nghĩa và xứng đáng nhất.- Điều gì đã giúp người thanh niên nhỏ bé 27 tuổi ấy đủ sức mạnh vượt qua được hoàn cảnh khó khăn? Trước hết, đó là do anh có ý thức đúng đắn về công việc, có lòng yêu nghề và thấy được công việc thầm lặng của mình có ích cho cuộc sống, cho mọi người. Khi một đoàn phi công lên thăm nơi anh ở cho biết nhờ sự phát hiện kịp thời một đám mây khô của anh mà ngày ấy tháng ấy không quân ta đã bắn rơi máy bay Mỹ trên bầu trời Hàm Rồng thì từ đó anh thấy mình thật hạnh phúc. Anh còn có những suy nghĩ rất đúng đắn về ý nghĩa của công việc đối với cuộc sống của con người "khi ta làm việc ta với công việc là đôi sao gọi là một mình được? Huống chi công việc của cháu gắn liền với công việc của bao anh em đồng chí dưới kia. Công việc của cháu gian khổ thế đấy chứ chứ cất nó đi cháu buồn đến chết mất". Sống một mình nhưng anh không cô độc buồn chán vì ngoài niềm vui ở công việc anh còn có một niềm vui khác là đọc sách. Sách không chỉ giúp anh cảm thấy cuộc sống không cô đơn buồn tẻ mà sách còn giúp anh cảm thấy hình như lúc nào mình cũng có người bạn để trò chuyện. Anh đã tâm sự với cô kĩ sư "lúc nào tôi cũng có người để trò chuyện nghĩa là sách đấy". Sống một mình nhưng anh không sống cẩu thả lôi thôi mà thu xếp cuộc sống của mình thật ngăn nắp nề nếp, phong phú và thơ mộng. Ngoài giờ làm việc, đọc sách và tự học, anh còn trồng hoa và nuôi gà. Anh có một vườn hoa lớn với đủ loại: dơn, thược dược..., có đủ trứng gà để ăn và tặng cho người khác. Phong cách sống ấy của anh đã khiến cho ông hoạ sĩ già xúc động và nhủ thầm "người con trai ấy đáng yêu thật".- Đất Nước/Của những người con gái con trai/Đẹp như hoa hồng cứng như sắt thép/Xa nhau không hề rơi nước mắt/Nước mắt để dành cho ngày gặp mặt (Chúng con chiến đấu cho Người sống mãi, Việt Nam ơi - Nam Hà(- Ôi Tổ quốc nếu cần ta chết/Cho mỗi ngôi nhà, ngọn núi, con sông... (Sao chiến thắng - Chế Lan Viên)
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me