The Cua Toi Ca Doi Anh Deu Khong Tim Thay
Edit: Yuu.Lúc Đồng Kiều nhìn thấy hắn, Lưu Kỳ vừa vặn cũng nhìn thấy cô.
Trên mặt hắn tràn đầy kinh ngạc, Đồng Kiều ngoảnh mặt làm ngơ, đi theo stylist cùng trở lý đi tới một chỗ bàn trống bên cạnh ngồi xuống.
Khi Đồng Kiều đang trang điểm, có thể phát giác được sau lưng luôn có mộ ánh mắt nhìn chằm chằm cô.
"Kỳ ca, anh thế nào?":Quách Thiên ngồi cạnh Lưu Kỳ hỏi.
Lưu Kỳ không lạnh không nóng trả lời: "Không sao, em trang điểm cho tốt, đợi lát nữa lên đó biểu hiện tốt một chút, anh ra ngoài một chuyến."
Không đợi Quách Thiên nói thêm, hắn nhanh chóng bước ra ngoài.
Phòng trang điểm của Vương San San:
Làm người dẫn chương trình tống nghệ của truyền hình Lâm Châu, Vương San San được người trong đài nâng lên làm Lâm nhất tỷ.
Có thể là được người ta nâng lên quá, Vương San Sannói chuyện hay làm việc đều tỏ ra là một nhất tỷ đầy lòng khoan dung.
Lưu Kỳ ngồi trên ghế salon đối diện, châm chước liên tục, vẫn là mở miệng: "Vương tỷ , tôi muốn hàn thuyên với chị vài câu."
Vương San San cũng không nhìn hắn cái nào, giọng điệu cao lạnh hỏi: "Tôi phải chuẩn bị cho tiết mục, không có thời gian."
Lưu Kỳ tiếp tục nói: "Chỉ mất chút thời gian của chị thôi."
Vương San San liên tiếp thấy 6 tin nhắn hiện lên trên điện thoại.
Vương San San tưởng rằng ai nhắn tới, bận bịu mở ra nhìn thoáng qua.
Nhìn thấy sắc mặt tốt hơn, kêu trợ lý cùng thợ trang điểm bảo ra ngoài, đem ghế xoay xoay lại, hai tay vòng ngực, vênh váo tự đắc nói: "Lưu Kỳ, cậu coi tôi là loại người nào?"
Lưu Kỳ cười nhìn nàng: "Tôi chỉ muốn nói chuyện vài câu cùng với chị thôi".
Nói rồi, Vương San San lần nữa nhìn tin nhắn trong điện thoại, lông mày của nhếch lên xuống, biểu thị trong lòng đang rất vui vẻ.
Lưu Kỳ cầm điện thoại, lần nữa nỏi. "Vương tỷ , tôi chỉ muốn cùng chị tâm sự thôi "
"Trong tiết mục hôm nay có một người phụ nữ đối đầu với tôi , tôi muốn nhờ Vương tỷ giáo huấn cô ta một chút "
Thấy hai tin nhắn vừa tới, còn có mười cái hồng bao.
Nhìn xem tin nhắn là một màu đỏ, Vương San San khóe miệng không tự chủ tràn ngập ý cười.
Bất quá cái nụ cười này diễn ra rất nha, rất nhanh, liền đem mặt trở lại bình thường.
"Thật xin lỗi không giúp được, mà tôi lại không nhận hối lộ."
Lưu Kỳ tiếp tục nhắn trên điện thọai: (" Tôi biết Vương tỷ không phải loại người như vậy ""tôi chúc phúc Vương tỷ có thể thu được trường hồng" )
"Hồng bao khác có thể không thu, nhưng hồng bao chúc phúc thì sao có thể cự tuyệt chứ."
Lời nói này làm Vương San San trong lòng rất thư sướng.
Giọng điệu vẫn ngạo kiều như cũ: "Vậy được rồi, dù sao tôi cũng là hi vọng tiết mục này có thể thu được nhiều Trường Hồng."
Lưu Kỳ nhìn Vương San đang xem từng cái hồng bao, trong lòng không khỏi khinh bỉ.
Đều là hồ ly ngàn năm, cùng tôi giả vờ gì chứ.
Dứt khoát chuyển một cái hồng bao hai trăm ngàn tới rồi nói chuyện.
"Vương tỷ, chuyện là như thế này "
"Ngày hôm nay có một người tên là Đồng Kiều".
"Cô ta từng là nghệ nhân dưới tay tôi. "
"Nhưng để tôi phải rời công ty trước đều là do cô ta ở đằng sau giở trò quỷ
Vương San San một bên thu hồng bao một bên chữ phía trên.
"Không phải cậu vừa mới thành lập phòng làm việc riêng của mình sao?".
"Vâng, tôi vừa mới thành lập phòng làm việc của mình "
"Nhưng cục tức này tôi nuốt không trôi "
"Kỳ thật Vương tỷ chỉ cần giúp tôi một chuyện rất đơn giản "
"Chỉ cần không cho cô ta vào ống kính, thuận tiện hắc cô ta một chút, để fan hâm mộ chán ghét cô ta là được "
Vương San San nhìn cái hồng bao cuối cùng, lông mày cau lại, cũng không có tiếp tục thu hồng bao.Lưu Kỳ gặp tình hình này, lập tức gửi đến một cái hồng bao lớn năm trăm ngàn, trên đó viết Vương tỷ vất vả rồi.
Đồng Kiều không thể không nói người tạo hình của ảnh hậu thực quá khác biệt.
Vừa rồi người tạo hình của cô bụng không thoải mái xin đi vệ sinh, mà cô chỉ còn nửa tiếng nữa là phải quay, mặt mới trang điểm có một nửa, không có cách nào chỉ có thể chạy tới bên Ngụy Tiếu Vũ xin giúp đỡ, vừa vặn Ngụy Tiếu Vũ đã làm xong hết, chuẩn bị lên sân khấu.
Liền để cho người trang điểm tiếp tục cho Đồng Kiều.
So với trước đó thì giúp cô trang điểm hoạt bát, đáng yêu cùng chút gợi cảm.
Đồng Kiều nhìn mình trong gương, dĩ nhiên cảm thấy mình đẹp hơn bình thường.
Người trang điểm từ toilet trở về nhìn thấy Đồng Kiều, liền lắc đầu tán thưởng, mặc cảm.
Lần đầu tham gia tống nghệ, Đồng Kiều khẩn trương hai tay lạnh buốt, trong lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh.
Cùng hai cô gái khác lên sân khấu, cô cố để mình không tỏ ra quá khẩn trương.
Bất quá vẫn là so với bình thường nói ít đi rất nhiều.
Các cô ngồi sau Ngụy Tiếu Vũ, chính là vì để không cản trở Ngụy Tiếu Vũ trước ống kính, có thể để cho người xem hoàn toàn thấy được Ngụy Tiếu Vũ.
Ngụy Tiếu Vũ là minh tinh ra sân đầu tiên hiển nhiên là danh khí lớn, mà Đồng Kiều cùng ba cô gái kia lại có danh khí nhỏ nhất.
Người ngồi sau lưng Ngụy Tiếu Vũ, là bạn tốt kiêm hàng xóm của cô ấy, cũng là người có chút danh tiếng, là diễn viên tuyến ba, tiếp lấy đằng sau chính là nghệ nhân mới của Lưu Kỳ, là một fan trung thành của Ngụy Tiếu Vũ, đoán chừng giống như Đồng Kiều, là bị ép đưa vào ống kính để cọ nhiệt người khác.
Đối phương so với Đồng Kiều thì nổi danh hơn.
Quách Thiên xuất thân trong gia đình giàu có, là nữ thần trong lòng nhiều trạch nam, đoạn thời gian trước thay cha trả nợ xong liền tiến vào giới giải trí.
Là một trong số ít nghệ nhân ký kết với Lưu Kỳ sau khi hắn mở phòng làm việc.
Sau đó chính là Đồng Kiều, tiến vào giới giải trí đã ba năm, không có một chút danh khí, đến bây giờ bởi vì chuyện của Lưu Đại mới hút thêm được mấy chục ngàn fan hâm mộ, nhiều như rừng cộng lại không tới một trăm ngàn, còn không bằng một phần mười của Ngụy Tiếu Vũ.
Người chủ trì chương trình Vương San San nói trúng tim đen, so sánh cô với Ngụy Tiếu Vũ cũng là làm cho fan hâm mộ thêm quá khích.
Trong đó nói đến Ngụy Tiếu Vũ là trạch nữ, sau lưng cô ấy là hàng xóm kiêm bạn thân, về sau vị này cũng dần nổi tiếng,không ít fan hâm mộ thấy hứng thú.
Nói xong người chủ trì Vương San San cũng không để ý đến Đồng Kiều nữa.
Qua mấy lần, Ngụy Tiếu Vũ tự nhiên nhìn ra trong đó có mờ ám.
Dứt khoát nói đến chuyện chơi game, chỉ vào Đồng Kiều nói: "Đây là sư phụ của tôi trong trò chơi, đừng nhìn dung mạo của cô ấy đáng yêu, kỳ thật cô ấy giết người rất lợi hại, cô ấy không khác gì một đại thần cả ."
Lúc này, ống kính mới chuyển hướng đến Đồng Kiều, đây coi như là thời gian ống kình hướng đến cô lâu nhất trong suất cả chương trình.
Về sau Ngụy Tiếu Vũ ba lần bốn lượt đem nhiều chủ đề nói tới Đồng Kiều, bất quá cuối cùng đều sẽ bị Vương San San cho qua.
Mà người tham gia tống nghệ lần đầu tiên Đồng Kiều, căn bản không hiểu ở trong đó ẩn ý.
Cả người đều đang khẩn trương cùng một trạng thái suất buổi.
Quay xong, đến ngày sau, Đồng Kiều mới phát giác không thích hợp, vừa rồi thời gian dài như vậy, cô nói không tới mười câu, trong đó có năm câu đều bị người chủ trì Vương San San đánh gãy.
Đồng Kiều nghi hoặc, mình và người chủ trì kia lại là lần đầu tiên gặp mặt, đối phương làm sao có thể ngáng chân cô như vậy.
Lúc này, Lưu Kỳ đứng tại cách đó không xa, nhếch miệng cười trào phúng, đắc ý hất cằm lên nhìn cô.
Đồng Kiều trong nháy mắt hiểu rõ ràng chuyện gì xảy ra, con mắt của cô lộ ra hàn ý, có chút nheo lại.
Ngày phát show tống nghệ, Ngụy Cẩn Hằng bị Ngụy lão gia gọi trở về nhà cũ.
Ăn xong cơm tối, Ngụy Cẩn Hằng ngồi ở trên ghế sa lon bồi tiếp lão thái thái xem tivi.
Đã hai tháng rồi Ngụy lão gia không thấy khuê nữ nhà mình lên sóng, bình thường không gặp được ở ngoài thì có thể thấy Ngụy Tiếu Vũ trên phim hoặc trên tống nghệ.
Mà bây giờ trên TV phát ra một tiết mục tống nghệ.
Đối với loại hình không bổ ích này, Ngụy Cẩn Hằng căn bản không có hứng thú.
Bất quá hắn rất có khả năng chịu đựng.
Coi như hắn không thích cũng sẽ ngồi bên cạnh bồi cho tới cùng.
Được một nửa, hắn cũng không lộ ra vẻ thiếu kiên nhẫn.
Thẳng đến lúc xem hết, Ngụy lão gia hài lòng lấy mắt kiếng xuống, cảm thán nói: "Tiếu Vũ gầy đi rồi, nghe nói nó gần đây có quay một bộ phim, có phải là mệt nhọc quá rồi."
Ngụy Cẩn Hằng phụ họa: "Không có, nó rất tốt, gần đây còn chơi game đến nghiện."
Lần trước Ngụy Tiếu Vũ nói muốn để hắn đi thăm ban, hắn liền đi, chỉ bất quá không nghĩ tới cô cùng Đồng Kiều chung một đoàn phim.
Ngụy lão gia nói: "Há, vậy là tốt rồi, vừa rồi trên tiết mục tống nghệ còn thấy Tiếu Vũ giới thiệu sư phụ dạy nó chơi game, cô gái đó dáng dấp thật đáng yêu."
Ngụy Cẩn Hằng nhíu mày, sư phụ của Tiếu Vũ? Đồng Kiều sao? Hắn làm sao không thấy được.
Hắn cầm lấy điều khiển từ xa, đem tiết mục tua nhanh một lần.
Phát giác ra Đồng Kiều ở trong ống kính được có hai lần.
Những lúc khác đều là chợt lóe lên, lúc Đồng Kiều nói chuyện, cũng đều là xa ống kính, rất nhanh liền bị người khác chiếm lấy ống kính, ống kính cũng theo đó chuyển đến người nói chuyện khác.
Hắn dù không chú ý chuyện trong giới giải trí, nhưng hắn có thể nhìn ra được Đồng Kiều bị người ta nhắm trúng rồi.
Cắm vào phiếu tên sách:
Tác giả có lời muốn nói:
Tìm người đánh Trương Cưu cũng không hoàn toàn là vì bảo hộ Đồng Kiều, mà là Ngụy đại gia nhìn thấy hắn đụng phải Đồng Kiều, làm nam nhân phải có lòng chiếm hữu, chỉ thế thôi.
Đồng Kiều không phải búp bê sứ, cô có năng lực tự bảo vệ mình, Ngụy đại gia cũng không phải Thần Tiên, chuyện gì cũng có thể nhìn thấu, nhìn thấy ngọt vậy thôi, quay qua lại xoắn xuýt, cảm ơn, a a.
Ôi cái chương này thật khó nghe......
Trên mặt hắn tràn đầy kinh ngạc, Đồng Kiều ngoảnh mặt làm ngơ, đi theo stylist cùng trở lý đi tới một chỗ bàn trống bên cạnh ngồi xuống.
Khi Đồng Kiều đang trang điểm, có thể phát giác được sau lưng luôn có mộ ánh mắt nhìn chằm chằm cô.
"Kỳ ca, anh thế nào?":Quách Thiên ngồi cạnh Lưu Kỳ hỏi.
Lưu Kỳ không lạnh không nóng trả lời: "Không sao, em trang điểm cho tốt, đợi lát nữa lên đó biểu hiện tốt một chút, anh ra ngoài một chuyến."
Không đợi Quách Thiên nói thêm, hắn nhanh chóng bước ra ngoài.
Phòng trang điểm của Vương San San:
Làm người dẫn chương trình tống nghệ của truyền hình Lâm Châu, Vương San San được người trong đài nâng lên làm Lâm nhất tỷ.
Có thể là được người ta nâng lên quá, Vương San Sannói chuyện hay làm việc đều tỏ ra là một nhất tỷ đầy lòng khoan dung.
Lưu Kỳ ngồi trên ghế salon đối diện, châm chước liên tục, vẫn là mở miệng: "Vương tỷ , tôi muốn hàn thuyên với chị vài câu."
Vương San San cũng không nhìn hắn cái nào, giọng điệu cao lạnh hỏi: "Tôi phải chuẩn bị cho tiết mục, không có thời gian."
Lưu Kỳ tiếp tục nói: "Chỉ mất chút thời gian của chị thôi."
Vương San San liên tiếp thấy 6 tin nhắn hiện lên trên điện thoại.
Vương San San tưởng rằng ai nhắn tới, bận bịu mở ra nhìn thoáng qua.
Nhìn thấy sắc mặt tốt hơn, kêu trợ lý cùng thợ trang điểm bảo ra ngoài, đem ghế xoay xoay lại, hai tay vòng ngực, vênh váo tự đắc nói: "Lưu Kỳ, cậu coi tôi là loại người nào?"
Lưu Kỳ cười nhìn nàng: "Tôi chỉ muốn nói chuyện vài câu cùng với chị thôi".
Nói rồi, Vương San San lần nữa nhìn tin nhắn trong điện thoại, lông mày của nhếch lên xuống, biểu thị trong lòng đang rất vui vẻ.
Lưu Kỳ cầm điện thoại, lần nữa nỏi. "Vương tỷ , tôi chỉ muốn cùng chị tâm sự thôi "
"Trong tiết mục hôm nay có một người phụ nữ đối đầu với tôi , tôi muốn nhờ Vương tỷ giáo huấn cô ta một chút "
Thấy hai tin nhắn vừa tới, còn có mười cái hồng bao.
Nhìn xem tin nhắn là một màu đỏ, Vương San San khóe miệng không tự chủ tràn ngập ý cười.
Bất quá cái nụ cười này diễn ra rất nha, rất nhanh, liền đem mặt trở lại bình thường.
"Thật xin lỗi không giúp được, mà tôi lại không nhận hối lộ."
Lưu Kỳ tiếp tục nhắn trên điện thọai: (" Tôi biết Vương tỷ không phải loại người như vậy ""tôi chúc phúc Vương tỷ có thể thu được trường hồng" )
"Hồng bao khác có thể không thu, nhưng hồng bao chúc phúc thì sao có thể cự tuyệt chứ."
Lời nói này làm Vương San San trong lòng rất thư sướng.
Giọng điệu vẫn ngạo kiều như cũ: "Vậy được rồi, dù sao tôi cũng là hi vọng tiết mục này có thể thu được nhiều Trường Hồng."
Lưu Kỳ nhìn Vương San đang xem từng cái hồng bao, trong lòng không khỏi khinh bỉ.
Đều là hồ ly ngàn năm, cùng tôi giả vờ gì chứ.
Dứt khoát chuyển một cái hồng bao hai trăm ngàn tới rồi nói chuyện.
"Vương tỷ, chuyện là như thế này "
"Ngày hôm nay có một người tên là Đồng Kiều".
"Cô ta từng là nghệ nhân dưới tay tôi. "
"Nhưng để tôi phải rời công ty trước đều là do cô ta ở đằng sau giở trò quỷ
Vương San San một bên thu hồng bao một bên chữ phía trên.
"Không phải cậu vừa mới thành lập phòng làm việc riêng của mình sao?".
"Vâng, tôi vừa mới thành lập phòng làm việc của mình "
"Nhưng cục tức này tôi nuốt không trôi "
"Kỳ thật Vương tỷ chỉ cần giúp tôi một chuyện rất đơn giản "
"Chỉ cần không cho cô ta vào ống kính, thuận tiện hắc cô ta một chút, để fan hâm mộ chán ghét cô ta là được "
Vương San San nhìn cái hồng bao cuối cùng, lông mày cau lại, cũng không có tiếp tục thu hồng bao.Lưu Kỳ gặp tình hình này, lập tức gửi đến một cái hồng bao lớn năm trăm ngàn, trên đó viết Vương tỷ vất vả rồi.
Đồng Kiều không thể không nói người tạo hình của ảnh hậu thực quá khác biệt.
Vừa rồi người tạo hình của cô bụng không thoải mái xin đi vệ sinh, mà cô chỉ còn nửa tiếng nữa là phải quay, mặt mới trang điểm có một nửa, không có cách nào chỉ có thể chạy tới bên Ngụy Tiếu Vũ xin giúp đỡ, vừa vặn Ngụy Tiếu Vũ đã làm xong hết, chuẩn bị lên sân khấu.
Liền để cho người trang điểm tiếp tục cho Đồng Kiều.
So với trước đó thì giúp cô trang điểm hoạt bát, đáng yêu cùng chút gợi cảm.
Đồng Kiều nhìn mình trong gương, dĩ nhiên cảm thấy mình đẹp hơn bình thường.
Người trang điểm từ toilet trở về nhìn thấy Đồng Kiều, liền lắc đầu tán thưởng, mặc cảm.
Lần đầu tham gia tống nghệ, Đồng Kiều khẩn trương hai tay lạnh buốt, trong lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh.
Cùng hai cô gái khác lên sân khấu, cô cố để mình không tỏ ra quá khẩn trương.
Bất quá vẫn là so với bình thường nói ít đi rất nhiều.
Các cô ngồi sau Ngụy Tiếu Vũ, chính là vì để không cản trở Ngụy Tiếu Vũ trước ống kính, có thể để cho người xem hoàn toàn thấy được Ngụy Tiếu Vũ.
Ngụy Tiếu Vũ là minh tinh ra sân đầu tiên hiển nhiên là danh khí lớn, mà Đồng Kiều cùng ba cô gái kia lại có danh khí nhỏ nhất.
Người ngồi sau lưng Ngụy Tiếu Vũ, là bạn tốt kiêm hàng xóm của cô ấy, cũng là người có chút danh tiếng, là diễn viên tuyến ba, tiếp lấy đằng sau chính là nghệ nhân mới của Lưu Kỳ, là một fan trung thành của Ngụy Tiếu Vũ, đoán chừng giống như Đồng Kiều, là bị ép đưa vào ống kính để cọ nhiệt người khác.
Đối phương so với Đồng Kiều thì nổi danh hơn.
Quách Thiên xuất thân trong gia đình giàu có, là nữ thần trong lòng nhiều trạch nam, đoạn thời gian trước thay cha trả nợ xong liền tiến vào giới giải trí.
Là một trong số ít nghệ nhân ký kết với Lưu Kỳ sau khi hắn mở phòng làm việc.
Sau đó chính là Đồng Kiều, tiến vào giới giải trí đã ba năm, không có một chút danh khí, đến bây giờ bởi vì chuyện của Lưu Đại mới hút thêm được mấy chục ngàn fan hâm mộ, nhiều như rừng cộng lại không tới một trăm ngàn, còn không bằng một phần mười của Ngụy Tiếu Vũ.
Người chủ trì chương trình Vương San San nói trúng tim đen, so sánh cô với Ngụy Tiếu Vũ cũng là làm cho fan hâm mộ thêm quá khích.
Trong đó nói đến Ngụy Tiếu Vũ là trạch nữ, sau lưng cô ấy là hàng xóm kiêm bạn thân, về sau vị này cũng dần nổi tiếng,không ít fan hâm mộ thấy hứng thú.
Nói xong người chủ trì Vương San San cũng không để ý đến Đồng Kiều nữa.
Qua mấy lần, Ngụy Tiếu Vũ tự nhiên nhìn ra trong đó có mờ ám.
Dứt khoát nói đến chuyện chơi game, chỉ vào Đồng Kiều nói: "Đây là sư phụ của tôi trong trò chơi, đừng nhìn dung mạo của cô ấy đáng yêu, kỳ thật cô ấy giết người rất lợi hại, cô ấy không khác gì một đại thần cả ."
Lúc này, ống kính mới chuyển hướng đến Đồng Kiều, đây coi như là thời gian ống kình hướng đến cô lâu nhất trong suất cả chương trình.
Về sau Ngụy Tiếu Vũ ba lần bốn lượt đem nhiều chủ đề nói tới Đồng Kiều, bất quá cuối cùng đều sẽ bị Vương San San cho qua.
Mà người tham gia tống nghệ lần đầu tiên Đồng Kiều, căn bản không hiểu ở trong đó ẩn ý.
Cả người đều đang khẩn trương cùng một trạng thái suất buổi.
Quay xong, đến ngày sau, Đồng Kiều mới phát giác không thích hợp, vừa rồi thời gian dài như vậy, cô nói không tới mười câu, trong đó có năm câu đều bị người chủ trì Vương San San đánh gãy.
Đồng Kiều nghi hoặc, mình và người chủ trì kia lại là lần đầu tiên gặp mặt, đối phương làm sao có thể ngáng chân cô như vậy.
Lúc này, Lưu Kỳ đứng tại cách đó không xa, nhếch miệng cười trào phúng, đắc ý hất cằm lên nhìn cô.
Đồng Kiều trong nháy mắt hiểu rõ ràng chuyện gì xảy ra, con mắt của cô lộ ra hàn ý, có chút nheo lại.
Ngày phát show tống nghệ, Ngụy Cẩn Hằng bị Ngụy lão gia gọi trở về nhà cũ.
Ăn xong cơm tối, Ngụy Cẩn Hằng ngồi ở trên ghế sa lon bồi tiếp lão thái thái xem tivi.
Đã hai tháng rồi Ngụy lão gia không thấy khuê nữ nhà mình lên sóng, bình thường không gặp được ở ngoài thì có thể thấy Ngụy Tiếu Vũ trên phim hoặc trên tống nghệ.
Mà bây giờ trên TV phát ra một tiết mục tống nghệ.
Đối với loại hình không bổ ích này, Ngụy Cẩn Hằng căn bản không có hứng thú.
Bất quá hắn rất có khả năng chịu đựng.
Coi như hắn không thích cũng sẽ ngồi bên cạnh bồi cho tới cùng.
Được một nửa, hắn cũng không lộ ra vẻ thiếu kiên nhẫn.
Thẳng đến lúc xem hết, Ngụy lão gia hài lòng lấy mắt kiếng xuống, cảm thán nói: "Tiếu Vũ gầy đi rồi, nghe nói nó gần đây có quay một bộ phim, có phải là mệt nhọc quá rồi."
Ngụy Cẩn Hằng phụ họa: "Không có, nó rất tốt, gần đây còn chơi game đến nghiện."
Lần trước Ngụy Tiếu Vũ nói muốn để hắn đi thăm ban, hắn liền đi, chỉ bất quá không nghĩ tới cô cùng Đồng Kiều chung một đoàn phim.
Ngụy lão gia nói: "Há, vậy là tốt rồi, vừa rồi trên tiết mục tống nghệ còn thấy Tiếu Vũ giới thiệu sư phụ dạy nó chơi game, cô gái đó dáng dấp thật đáng yêu."
Ngụy Cẩn Hằng nhíu mày, sư phụ của Tiếu Vũ? Đồng Kiều sao? Hắn làm sao không thấy được.
Hắn cầm lấy điều khiển từ xa, đem tiết mục tua nhanh một lần.
Phát giác ra Đồng Kiều ở trong ống kính được có hai lần.
Những lúc khác đều là chợt lóe lên, lúc Đồng Kiều nói chuyện, cũng đều là xa ống kính, rất nhanh liền bị người khác chiếm lấy ống kính, ống kính cũng theo đó chuyển đến người nói chuyện khác.
Hắn dù không chú ý chuyện trong giới giải trí, nhưng hắn có thể nhìn ra được Đồng Kiều bị người ta nhắm trúng rồi.
Cắm vào phiếu tên sách:
Tác giả có lời muốn nói:
Tìm người đánh Trương Cưu cũng không hoàn toàn là vì bảo hộ Đồng Kiều, mà là Ngụy đại gia nhìn thấy hắn đụng phải Đồng Kiều, làm nam nhân phải có lòng chiếm hữu, chỉ thế thôi.
Đồng Kiều không phải búp bê sứ, cô có năng lực tự bảo vệ mình, Ngụy đại gia cũng không phải Thần Tiên, chuyện gì cũng có thể nhìn thấu, nhìn thấy ngọt vậy thôi, quay qua lại xoắn xuýt, cảm ơn, a a.
Ôi cái chương này thật khó nghe......
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me