Thi Thiep Xung Hi
Trên khuôn mặt tuấn tú đầy dục vọng của Mạnh Chiêu hơi cứng đờ, sau khi bị nói trúng tim đen thì có chút xấu hổ.
Nhưng hắn không muốn thừa nhận rằng mình phải nộp vũ khí đầu hàng nhanh như vậy, vì hắn sợ mất mặt.
Thế là dùng giọng điệu bình thản nói nhỏ: "Vẫn còn sớm, nàng vẫn cần phải cố gắng hơn. Đừng quá căng thẳng, cơ thể thả lỏng chút, nếu không thì sẽ hơi khó khăn để ta đi vào."
"Ừm." Thanh Anh thất vọng rũ mi xuống, nàng lắc cái mông vểnh rồi tiếp tục cố gắng hết sức đùa nghịch dương vật đang cương cứng của nam nhân.
Cặp mông tròn trịa trắng nõn nhấp nhô từng nhịp và bạch bạch ngồi xuống, từ chỗ hai người giao thoa chảy ra một dòng nước nhờn dinh dính trong suốt, lách tách rơi xuống tấm đệm xe lăn màu nâu nhạt ở dưới mông.
Thiếu nữ khẽ cau mày lại, quần quật nuốt lấy cây gậy thịt thô to của nam nhân, mỗi khi dương vật thô to thọc vào trong thì lỗ thịt nhỏ xíu ở giữa hai chân của nàng sẽ bị mở to ra gấp mấy lần.
Hai môi thịt sưng đỏ run rẩy bao bọc lấy dương vật thô to, phần thịt mềm ở xung quanh cửa huyệt bị kéo căng đến mức trắng bệch, trở nên mỏng và trong suốt hơn, như thể sẽ bị căng nứt ra bất cứ lúc nào vậy.
"Ưm... ưm..." Cơ thể hồng hào trắng nõn của Thanh Anh yếu ớt lắc lư, nàng đã tự di chuyển ở trên hai khắc và cơ thể bắt đầu mềm nhũn ra, thể lực cũng dần suy yếu, hai bắp chân đặt ở hai bên xe lăn cũng bắt đầu lờ mờ run rẩy.
Đến khi nàng ngồi xuống lần nữa thì bắp chân chợt mềm nhũn, trọng tâm không vững rồi ngã thẳng xuống đó.
"Phập" một tiếng, cây gậy thịt thô to mở từng lớp khoang thịt căng chặt ra, đâm sâu vào trong đường hoa chật khít sâu thẳm, quy đầu to lớn vừa vặn chạm vào lớp thịt mềm nhô lên.
"Á..." Cơ thể mềm nhũn của Thanh Anh bất chợt co giật và không ngừng run rẩy, niềm khoái cảm mãnh liệt từ dưới đáy dâng trào lên, mạnh mẽ cuốn sạch cơ thể của nàng.
Trong đầu lóe lên một tia ánh sáng trắng, nàng cứ run rẩy như vậy mà bắn ra.
Dâm thuỷ ấm nóng tuôn trào ra và đổ thẳng vào mắt ngựa phẫn nộ mở ra của nam nhân.
Mật huyệt trong lúc cao trào co giật rút lại và thắt chặt dương vật đang cương cứng của nam nhân, như thể muốn vắt tinh huyết của nó ra vậy.
"Hừ..." Mạnh Chiêu không thể chịu được cơn co thắt chặt chẽ và mạnh mẽ này của thiếu nữ, hai bên thắt lưng lập tức tê dại, dương vật đỏ tím cương cứng run lên, bắn ra một tinh dịch trắng đặc sệt.
Thanh Anh khẽ mở đôi môi đỏ mọng ra thở hổn hển.
Gò má ửng đỏ áp vào lồng ngực đẫm mồ hôi của nam nhân, thân hình nhỏ nhắn yếu ớt vẫn đang hơi co giật.
Khoái cảm này quá đỗi mãnh liệt, nàng có chút không chịu đựng được, cơ thể ê ẩm cứ nằm trong vòng tay của Mạnh Chiêu, hồi lâu sau cũng chưa thể hồi phục lại.
Nửa khắc sau thì Thanh Anh mới lấy lại chút sức lực, nàng đứng dậy và từ từ nhấc cái mông bị va đập đến đỏ bừng lên.
'Phụt' một tiếng, quy đầu to lớn ra khỏi cửa huyệt đỏ hồng, màu trắng đục đặc sệt ồ ạt chảy ra, làm ướt đẫm tấm đệm màu nâu nhạt.
Khi Thanh Anh bước xuống đất, hai chân mềm nhũn đến nổi không thể đứng vững, nàng phải vịn vào cái bàn một lúc lâu mới có thể miễn cưỡng đứng người dậy.
Đợt quan hệ này vừa quyết liệt vừa kéo dài, câu 'vẫn còn sớm' mà đại công tử nói trước đó khiến cho Thanh Anh thực sự tưởng rằng hắn còn phải làm thêm hơn nửa canh giờ chứ.
Nếu là như vậy thì nàng sẽ trực tiếp mệt lả người, e rằng ngày mai đến giường cũng không thể xuống được.
May mắn thay là đại công tử cũng không thể kìm được nữa, nàng có thể cảm nhận được khi mình thắt chặt lại thì hắn lập tức bắn thẳng ra, điều này đã tiết kiệm được rất nhiều sức lực của nàng.
Cái bãi trắng đục nhầy nhụa trên đệm thực sự rất gai mắt, Thanh Anh lấy khăn tay và đỏ mặt cúi đầu xuống lau bãi dịch đục ngầu đó.
Bắn ra nhiều thật, tuy đại công tử là một người tàn tật nhưng sức lực cơ thể không hề yếu, tinh dịch màu trắng được bắn ra này có thể chứa đầy nửa bát nhỏ đấy.
Sau khi lau sạch bãi dịch đục ngầu đó thì Thanh Anh nhặt xiêm y ở dưới đất lên mặc cho Mạnh Chiêu rồi chỉnh lại y quan băng tóc cho hắn.
Mạnh Chiêu lại trở về dáng vẻ lạnh lùng cao quý của công tử nhà quý tộc, trên khuôn mặt tuấn tú không thể nhìn ra chút dục vọng và cũng không có chút khí chất dung tục nào cả, lộ ra vẻ nghiêm túc không thể với tới.
Thanh Anh nhặt váy áo của mình lên rồi chậm rãi mặc vào, nàng nhỏ giọng hỏi: "Đại công tử, có muốn tắm gội xong mới đi ngủ không?"
Hai người vừa về đến thì đã lập tức đóng cửa làm chuyện này, thậm chí vẫn chưa kịp tắm gội.
"Ừm." Mạnh Chiêu gật đầu rồi dùng giọng điệu hơi khàn nói: "Gọi Mạnh Ngũ đi lấy nước."
Thanh Anh quay người đi gọi Mạnh Ngũ.
Không bao lâu sau thì Mạnh Ngũ mang vài xô nước nóng đổ đầy vào bồn tắm chừng bảy phân.
Khi hắn ta bế Mạnh Chiêu đưa vào trong bồn tắm thì ngón tay vô tình chạm vào nước dịch nhớp nháp vẫn còn sót lại trên tấm đệm.
Tính tình Mạnh Ngũ thật thà ngây thơ và cũng không biết nhìn sắc mặt của chủ nhân, hắn ta lập tức lên tiếng hỏi: "Đại thiếu gia, trên tấm đệm của xe lăn có dính cái gì vậy? Sao lại nhớp nháp đến thế?"
Sắc mặt của Mạnh Chiêu bình thản, không có thay đổi gì cả, hắn bình tĩnh nói: "Vừa nãy đang uống trà đã lỡ tay làm đổ trà ra ngoài. Lát ngươi lấy tấm đệm ra đưa cho nha hoàn giặt sạch sẽ, ngày mai mới mang qua đây."
Tại sao trà lại nhầy nhụa như vậy nhỉ?
Mạnh Ngũ hơi tò mò: "Đại thiếu gia, đây là trà gì vậy, sao lại dính đến thế?"
Thanh Anh ở bên cạnh nghe thấy Mạnh Ngũ hỏi đến cùng như vậy thì nàng thẹn thùng cúi đầu xuống, khuôn mặt xinh đẹp đỏ đến mức sắp chảy máu ra rồi.
Mạnh Chiêu khẽ cau mày lại, liếc nhìn Mạnh Ngũ, thấp giọng quở trách: "Bảo ngươi mang đi giặt thì đi giặt đi, sao lại nhiều lời vớ vẩn như thế vậy?"
Nhưng hắn không muốn thừa nhận rằng mình phải nộp vũ khí đầu hàng nhanh như vậy, vì hắn sợ mất mặt.
Thế là dùng giọng điệu bình thản nói nhỏ: "Vẫn còn sớm, nàng vẫn cần phải cố gắng hơn. Đừng quá căng thẳng, cơ thể thả lỏng chút, nếu không thì sẽ hơi khó khăn để ta đi vào."
"Ừm." Thanh Anh thất vọng rũ mi xuống, nàng lắc cái mông vểnh rồi tiếp tục cố gắng hết sức đùa nghịch dương vật đang cương cứng của nam nhân.
Cặp mông tròn trịa trắng nõn nhấp nhô từng nhịp và bạch bạch ngồi xuống, từ chỗ hai người giao thoa chảy ra một dòng nước nhờn dinh dính trong suốt, lách tách rơi xuống tấm đệm xe lăn màu nâu nhạt ở dưới mông.
Thiếu nữ khẽ cau mày lại, quần quật nuốt lấy cây gậy thịt thô to của nam nhân, mỗi khi dương vật thô to thọc vào trong thì lỗ thịt nhỏ xíu ở giữa hai chân của nàng sẽ bị mở to ra gấp mấy lần.
Hai môi thịt sưng đỏ run rẩy bao bọc lấy dương vật thô to, phần thịt mềm ở xung quanh cửa huyệt bị kéo căng đến mức trắng bệch, trở nên mỏng và trong suốt hơn, như thể sẽ bị căng nứt ra bất cứ lúc nào vậy.
"Ưm... ưm..." Cơ thể hồng hào trắng nõn của Thanh Anh yếu ớt lắc lư, nàng đã tự di chuyển ở trên hai khắc và cơ thể bắt đầu mềm nhũn ra, thể lực cũng dần suy yếu, hai bắp chân đặt ở hai bên xe lăn cũng bắt đầu lờ mờ run rẩy.
Đến khi nàng ngồi xuống lần nữa thì bắp chân chợt mềm nhũn, trọng tâm không vững rồi ngã thẳng xuống đó.
"Phập" một tiếng, cây gậy thịt thô to mở từng lớp khoang thịt căng chặt ra, đâm sâu vào trong đường hoa chật khít sâu thẳm, quy đầu to lớn vừa vặn chạm vào lớp thịt mềm nhô lên.
"Á..." Cơ thể mềm nhũn của Thanh Anh bất chợt co giật và không ngừng run rẩy, niềm khoái cảm mãnh liệt từ dưới đáy dâng trào lên, mạnh mẽ cuốn sạch cơ thể của nàng.
Trong đầu lóe lên một tia ánh sáng trắng, nàng cứ run rẩy như vậy mà bắn ra.
Dâm thuỷ ấm nóng tuôn trào ra và đổ thẳng vào mắt ngựa phẫn nộ mở ra của nam nhân.
Mật huyệt trong lúc cao trào co giật rút lại và thắt chặt dương vật đang cương cứng của nam nhân, như thể muốn vắt tinh huyết của nó ra vậy.
"Hừ..." Mạnh Chiêu không thể chịu được cơn co thắt chặt chẽ và mạnh mẽ này của thiếu nữ, hai bên thắt lưng lập tức tê dại, dương vật đỏ tím cương cứng run lên, bắn ra một tinh dịch trắng đặc sệt.
Thanh Anh khẽ mở đôi môi đỏ mọng ra thở hổn hển.
Gò má ửng đỏ áp vào lồng ngực đẫm mồ hôi của nam nhân, thân hình nhỏ nhắn yếu ớt vẫn đang hơi co giật.
Khoái cảm này quá đỗi mãnh liệt, nàng có chút không chịu đựng được, cơ thể ê ẩm cứ nằm trong vòng tay của Mạnh Chiêu, hồi lâu sau cũng chưa thể hồi phục lại.
Nửa khắc sau thì Thanh Anh mới lấy lại chút sức lực, nàng đứng dậy và từ từ nhấc cái mông bị va đập đến đỏ bừng lên.
'Phụt' một tiếng, quy đầu to lớn ra khỏi cửa huyệt đỏ hồng, màu trắng đục đặc sệt ồ ạt chảy ra, làm ướt đẫm tấm đệm màu nâu nhạt.
Khi Thanh Anh bước xuống đất, hai chân mềm nhũn đến nổi không thể đứng vững, nàng phải vịn vào cái bàn một lúc lâu mới có thể miễn cưỡng đứng người dậy.
Đợt quan hệ này vừa quyết liệt vừa kéo dài, câu 'vẫn còn sớm' mà đại công tử nói trước đó khiến cho Thanh Anh thực sự tưởng rằng hắn còn phải làm thêm hơn nửa canh giờ chứ.
Nếu là như vậy thì nàng sẽ trực tiếp mệt lả người, e rằng ngày mai đến giường cũng không thể xuống được.
May mắn thay là đại công tử cũng không thể kìm được nữa, nàng có thể cảm nhận được khi mình thắt chặt lại thì hắn lập tức bắn thẳng ra, điều này đã tiết kiệm được rất nhiều sức lực của nàng.
Cái bãi trắng đục nhầy nhụa trên đệm thực sự rất gai mắt, Thanh Anh lấy khăn tay và đỏ mặt cúi đầu xuống lau bãi dịch đục ngầu đó.
Bắn ra nhiều thật, tuy đại công tử là một người tàn tật nhưng sức lực cơ thể không hề yếu, tinh dịch màu trắng được bắn ra này có thể chứa đầy nửa bát nhỏ đấy.
Sau khi lau sạch bãi dịch đục ngầu đó thì Thanh Anh nhặt xiêm y ở dưới đất lên mặc cho Mạnh Chiêu rồi chỉnh lại y quan băng tóc cho hắn.
Mạnh Chiêu lại trở về dáng vẻ lạnh lùng cao quý của công tử nhà quý tộc, trên khuôn mặt tuấn tú không thể nhìn ra chút dục vọng và cũng không có chút khí chất dung tục nào cả, lộ ra vẻ nghiêm túc không thể với tới.
Thanh Anh nhặt váy áo của mình lên rồi chậm rãi mặc vào, nàng nhỏ giọng hỏi: "Đại công tử, có muốn tắm gội xong mới đi ngủ không?"
Hai người vừa về đến thì đã lập tức đóng cửa làm chuyện này, thậm chí vẫn chưa kịp tắm gội.
"Ừm." Mạnh Chiêu gật đầu rồi dùng giọng điệu hơi khàn nói: "Gọi Mạnh Ngũ đi lấy nước."
Thanh Anh quay người đi gọi Mạnh Ngũ.
Không bao lâu sau thì Mạnh Ngũ mang vài xô nước nóng đổ đầy vào bồn tắm chừng bảy phân.
Khi hắn ta bế Mạnh Chiêu đưa vào trong bồn tắm thì ngón tay vô tình chạm vào nước dịch nhớp nháp vẫn còn sót lại trên tấm đệm.
Tính tình Mạnh Ngũ thật thà ngây thơ và cũng không biết nhìn sắc mặt của chủ nhân, hắn ta lập tức lên tiếng hỏi: "Đại thiếu gia, trên tấm đệm của xe lăn có dính cái gì vậy? Sao lại nhớp nháp đến thế?"
Sắc mặt của Mạnh Chiêu bình thản, không có thay đổi gì cả, hắn bình tĩnh nói: "Vừa nãy đang uống trà đã lỡ tay làm đổ trà ra ngoài. Lát ngươi lấy tấm đệm ra đưa cho nha hoàn giặt sạch sẽ, ngày mai mới mang qua đây."
Tại sao trà lại nhầy nhụa như vậy nhỉ?
Mạnh Ngũ hơi tò mò: "Đại thiếu gia, đây là trà gì vậy, sao lại dính đến thế?"
Thanh Anh ở bên cạnh nghe thấy Mạnh Ngũ hỏi đến cùng như vậy thì nàng thẹn thùng cúi đầu xuống, khuôn mặt xinh đẹp đỏ đến mức sắp chảy máu ra rồi.
Mạnh Chiêu khẽ cau mày lại, liếc nhìn Mạnh Ngũ, thấp giọng quở trách: "Bảo ngươi mang đi giặt thì đi giặt đi, sao lại nhiều lời vớ vẩn như thế vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me