![](https://img.wattpad.com/cb75bbbf39cb4dc04fd823a3a62d2d488035df51/68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e6177732e636f6d2f776174747061642d6d656469612d736572766963652f53746f7279496d6167652f4e3350376747464f384d785648673d3d2d313132303134313633322e313639663137376130353239646339373430323434333630353039312e6a7067)
"Thế giới này rộng lớn lắm, em có muốn đi cùng ta không?"Đứa trẻ bất ngờ nhìn Thiên Yết, và lần đầu tiên từ lúc cậu bước lên cỗ xe này, cậu nở một nụ cười nhẹ. Đứa trẻ tất nhiên hiểu rất rõ ý tứ trong lời nói của nữ yêu ma kia, chính là bảo cậu thật sự trốn đi, trốn khỏi người chủ kia và đến với nàng. Thật ra đó là một yêu cầu không hề thiệt thòi với đứa trẻ này. Nàng rất thích đứa nhỏ đẹp đẽ kia, thế nên nếu cậu đến sống cùng nàng chắc chắn sẽ không bị khổ sở như khi còn là một nô lệ. Đây là Thiên Yết thật sự tự nghĩ như vậy, cái chính là đứa trẻ kia cảm thấy như thế nào cơ.Đối với con người mà nói, bọn họ sợ yêu ma mặc dù cho điều luật cấm tấn công con người kia đã được giữ tận 50 năm rồi. Thế nên theo như lẽ thường, sẽ chẳng có nhân loại nào đồng ý yêu cầu này đâu. Mặc dù trước đây là nô lệ, nhưng đặt tính mạng của mình vào tay một yêu ma thật sự không đáng tin chút nào.Nhưng đấy là một con người bình thường sẽ như vậy, đứa trẻ này lại đưa đôi mắt màu xám bạc trong suốt của mình lên nhìn Thiên Yết và nói:"Em thích những thứ xinh đẹp lắm.""Ta đẹp mà.""Vâng, vậy nên em sẽ đi theo Người."Mắt Thiên Yết mở to nhìn đứa trẻ, nàng còn nghĩ nàng đang nghe nhầm cơ. Cho đến khi nhìn thấy ánh nhìn dễ thương của đứa nhỏ, nàng liền bật cười."Nhóc đúng là thú vị quá đi."Thiên Yết mang tâm tình đang vui vẻ mà nhìn ra bên ngoài, sau đấy nói với người ngồi bên cạnh mình nãy giờ nhưng vẫn chưa nói câu nào:"Nào Ma Kết, nhanh chóng về lâu đài nào, ta muốn nhanh nói với bọn chúng về đứa trẻ này.""Vâng ạ."...Lúc cỗ xe dừng lại, Ma Kết là người ra đầu tiên, rồi đưa tay ra để đón chủ nhân của hắn. Thiên Yết một tay kéo đứa trẻ sát vào tấm áo lông của mình, mặc dù có những ngọn lửa đang bao quanh lấy cậu, thế nhưng thời tiết bây giờ vẫn quá lạnh đối với đứa nhỏ. Nàng để Ma Kết đỡ mình bước xuống, cũng kéo luôn đứa trẻ đang đứng bên trong lớp áo lông kia theo mình.Đứa trẻ tò mò nhấc tấm áo ra một chút để nhìn xung quanh, đây có vẻ lại là một khu rừng nào đấy nữa, và trước mặt cậu là một cái hồ rất lớn. Cậu khẽ hỏi nhỏ với Thiên Yết:"Chúng ta đang ở đâu vậy ạ?""Lâu đài của ta."Cậu chớp chớp mắt, rồi lại nhìn một lượt xung quanh. Thật sự cậu chẳng thấy có cái lâu đài nào xung quanh ngoài rất nhiều cây cối và một cái hồ đang phản chiếu mặt trăng tròn kia.Thiên Yết khẽ cười, rồi nàng xòa cánh quạt màu đen của mình rồi đưa lên ngang với tầm mắt và chỉ về phía hồ. Một lúc cũng không thấy gì xuất hiện, đứa nhỏ đã định lên tiếng thắc mắc lần nữa. Nhưng còn chưa kịp nói thêm câu nào, bề mặt hồ bỗng rung lên, mặt nước vì rung chấn mà những tia nước bắn lên liên tục. Rồi từ phía dưới mặt hồ dần dần xuất hiện thứ gì đó. Cho đến khi 'thứ gì đó' mà cậu đang thắc mắc nhô lên được phân nửa thì cậu cũng đoán được đó chính là một tòa lâu đài.Tòa lâu đài lúc này đã xuất hiện hẳn trên mặt hồ, còn đứa nhỏ thì đã ngạc nhiên đến mức mắt mở lớn rồi nhìn chòng chọc vào thứ hùng vĩ giữa mặt hồ kia.Thiên Yết mặc dù buồn cười vô cùng nhưng nàng vẫn chỉ cười nhẹ mà lên tiếng:"Thấy sao?""Người tuyệt quá ạ!"
Đúng, ta thừa biết ta rất ngầu mà.Quả đúng là trẻ con, cái gì cũng thể hiện lên trên mặt. Thiên Yết cũng có chút tò mò, lúc đầu còn nghĩ đứa trẻ này khá là người lớn đi, trước sau lúc nào cũng bộ dạng bình tĩnh vậy mà giờ từ lúc đồng ý trở thành người của nàng lại cứ như là vô cùng ngây thơ mà thể hiện tất cả ý muốn của bản thân. Điều này cũng không có gì xấu, nhưng thật ra Thiên Yết thích vẻ mặt bình thản lạnh lùng kia của cậu nhóc hơn, khiến Thiên Yết rất muốn trêu chọc. Lại nói về ngoại hình, đứa nhóc này đúng là vô cùng dễ nhìn nha. Mái tóc đen tuyền có chút dài che được hết tai, làn da có phần trắng nhợt có thể vì đã một thời gian dài không ra ngoài, mà đặc biệt nhất đúng là đôi mắt màu xám bạc kia, đứa trẻ vừa yếu ớt vừa xinh đẹp như thế này đúng là muốn khiến người khác vừa muốn ra tay vừa muốn bảo vệ dưới thân mình mà. Thiên Yết thầm cảm thán, kể cả một yêu ma hùng mạnh như nàng mà còn bị sắc che mờ mắt thì tên chủ nhân của nhóc này sẽ như thế nào đây. Nếu không phải khẩu vị mặn thích trẻ con thì khéo vài năm nữa cũng ra tay cho xem.Nghĩ đến đây nụ cười của Thiên Yết có phần cứng lại, nói như vậy khác gì dán tiếp bảo nàng là đang phạm tội với trẻ em đi. Nhưng suy đi tính lại nàng liền bỏ phắt suy nghĩ đấy ra sau đầu, tự nhủ bản thân chính là đang làm việc tốt cơ mà, mặc dù bề ngoài trông như thế nhưng nàng vẫn là mục đích tốt đi.Cuối cùng sau một hồi suy nghĩ về hành động của mình, Thiên Yết vẫn cứ là tươi cười dẫn đứa trẻ vào bên trong tòa lâu đài tráng lệ kia.Lúc cả ba người chủ tớ đi vào tòa lâu đài kia, đứa trẻ đã được Thiên Yết dẫn đến một căn phòng, trông giống như là một phòng tiếp khách. Thiên Yết để cậu ngồi xuống một cái ghế bành màu trắng, còn mình thì ngồi xuống phía đối diện. Cậu nhóc ngồi xuống, sự êm ái từ cái ghế khiến cậu bỗng thấy phấn khích, đây là lần đầu tiên cậu thấy thoải mái như vậy khi ngồi xuống.Thiên Yết khẽ mỉm cười, trẻ con lúc nào cũng dễ thương như vậy. Vì những đứa trẻ lúc nào cũng đơn thuần hơn người lớn rất nhiều, nên khi đối diện với chúng khiến chúng ta sẽ vô thức không đề phòng. Mặc dù Thiên Yết rất thích con người, nhưng đúng là nàng vẫn thích sự ngây thơ xinh đẹp từ những đứa trẻ hơn."Được rồi, vậy thì đầu tiên là..."Thiên Yết bỏ lửng câu nói của mình như vậy, sau đó nàng búng tay cái tách. Cái vòng sắt trên cổ của cậu nhóc bỗng tách ra thành rất nhiều hạt bụi rồi biến mất. Cậu ngạc nhiên đưa tay lên chạm lấy cổ của mình, vì bất ngờ như vậy nên mới thốt ra vài tiếng cảm thán. Cậu thầm nghĩ trong đầu rằng yêu ma quả nhiên là những sinh vật tuyệt vời."Này nhóc." Đứa trẻ thôi nhìn về phía cái cổ đã được giải thoát của mình mặc dù tay vẫn chưa thôi chạm vào, sau đấy nhìn về phía nữ yêu ma người vừa mới gọi cậu."Ta tên là Thiên Yết.""Thiên Yết...""Đúng vậy, giờ ta sẽ đặt cho em một cái tên nhé."Đôi mắt màu xám bạc của đứa trẻ mở lớn, Thiên Yết lại một lần nữa thấy ánh nhìn lấp lánh của cậu, nó trở nên trong suốt như có một tầng nước vậy. Nàng cong cong đuôi mắt cười dịu dàng."Từ bây giờ, tên của em sẽ là Thiên Bình."Ma Kết đứng bên cạnh thấy Thiên Bình vẫn chưa thôi bất ngờ, hắn nhìn về phía chủ nhân của mình, nàng vẫn không ngừng vui vẻ mà nhìn cậu nhóc với đôi mắt như chứa cả bầu trời kia. Đã rất lâu rồi nàng mới có biểu cảm dịu dàng như vậy. Ma Kết cảm thấy thật sự, thật sự rất vui. Hắn đặt tách trà xuống bàn, chậm rãi nói:"Hôm nay sẽ có hồng trà ạ, thưa chủ nhân."