Threeshots Chanbaek Mot Lan Va Ma I Ma I
Buổi sáng tại một trường Trung học phổ thông ở Seoul:-Cậu ta đến rồi kìa!-Đồ bệnh hoạn!!!-Tại sao cậu ta có thể đi cùng ChanYeol được chứ?-Đồ Gay!!!.....BaekHyun bỏ ngoài tai những lời xì xào bàn tán ở phía sau, cúi mặt bước về lớp, dù gì cậu cũng quá quen với mấy cảnh thế này rồi.Bước vào lớp học, mọi người trong lớp vẫn luôn hướng đến cậu ánh mắt kì thị, khinh bỉ, có người còn cố ý nói to "Đồ bệnh hoạn đến rồi kìa!" , sau đó là một trận cười của đám còn lại. Nhiều lúc cậu tự hỏi, chuyện đã được hơn một năm rồi sao bọn họ đến bây giờ vẫn còn hứng thú với việc xúc phạm cậu.-BaekHyun, tôi chưa ăn sáng. Cậu có đồ ăn đúng chứ? - ChanYeol bước đến trước bàn BaekHyun lên tiếng.Nghe giọng ChanYeol, BaekHyun khẽ giật mình, lúng túng lôi trong cặp ra phần cơm trưa mẹ làm cho mình đưa cho ChanYeol, ánh mắt ngập tràn hi vọng:-Của cậu!ChanYeol nhận lấy, ngồi xuống bên cạnh BaekHyun khiến tim không tự chủ trật đi vài nhịp, mặt bất giác đỏ lên, tự mắng mình lại không biết kiềm chế cảm xúc rồi. ChanYeol nhìn thấy biểu tình của BaekHyun chỉ nở một nụ cười mãn nguyện.BaekHyun yên lặng cúi mặt vào cuốn sách, thỉnh thoảng lén nhìn ChanYeol ăn sáng. ChanYeol xúc một thìa cơm cho vào miệng, khẽ nhăn mày, nhả hết cơm trong miệng lên hộp cơm, lấy khăn lau miệng.-Đây là thứ có thể cho vào miệng sao? - ChanYeol ném hộp cơm vào thùng rác, tặng BaekHyun một nụ cười khinh bỉ - Ah, tôi quên mất đó là thức ăn của cậu, một người bệnh hoạn như cậu thì thứ gì chẳng cho vào miệng được, nhỉ? - ChanYeol nhìn BaekHyun, ánh mắt như xoáy sâu vào tâm can cậu - Thật sự kinh tởm!!! - Nói xong liền xoay người bước đi.
̉
BaekHyun chỉ biết cúi đầu. Tim khẽ thắt lại. Sao lại hi vọng nữa làm gì? ChanYeol ăn cơm của cậu, không bao giờ! Người ChanYeol kinh tởm nhất trên Trái Đất này chính là BaekHyun, tại sao cậu ấy có thể ăn cơm của cậu được chứ, cậu ấy không coi cậu là cái thùng rác mà đổ cơm lên là may mắn lắm rồi.BaekHyun lại tiếp tục ngồi xuống cắm đầu vào cuốn sách, mặc kệ mấy tràng cười chế nhạo của bọn họ, đâu phải là lần đầu ChanYeol biến cậu thành trò hề trước mắt mọi người, cậu ta thậm chí còn rất xuất sắc trong khoản này.Cậu ta luôn biết cách làm thế nào để khiến cậu khổ sở, cho cậu hi vọng rồi tàn nhẫn đẩy cậu xuống vực thẳm của tuyệt vọng và đau khổ.
ChanYeol, cậu lúc nào cũng xuất sắc và hoàn hảo hết!----------------------------------------------------Byun BaekHyun - một người dành cả trái tim, cả cuộc sống của mình cho người mình yêu. Nhưng tất cả những gì cậu nhận được cũng chỉ là những ánh mắt kì thị xa lạ, lạnh lùng đến thương tâm. Ánh mắt đó, tình cảm đó ngoài khinh bỉ ra chỉ toàn căm ghét.
Nói lời yêu để rồi nhận lại bao đau khổ, đắng cay. Nhưng dây dưa mãi cũng không thể dứt ra khỏi thứ tình cảm tội lỗi này, bảo BaekHyun ngừng yêu ChanYeol thà bảo cậu đi chết còn dễ hơn!------------------------------------------------------BaekHyun nằm gục mặt trên bàn, tay gắt gao ôm bụng, vì không ăn nên cơn đau dạ dày lại được dịp bùng phát, vừa đau vừa đói. BaekHyun không dám xuống canteen ăn trưa vì cậu biết xuống đó, cậu chỉ gặp rắc rối mà thôi, đành ôm bụng cắn răng chờ đợi cho cơn đau qua đi.
Những lúc thế này, cậu lại nghĩ về ChanYeol, về mối quan hệ của hai người.Quan hệ của hai người không phải từ đầu đã thế, ChanYeol và BaekHyun vốn là bạn thân, bạn rất thân, thân thiết đến nỗi người ta tưởng hai cậu là anh em song sinh mặc dù ngoại hình hay tính cách hai người một điểm tương đồng cũng không có.
ChanYeol sở hữu một khuôn mặt đẹp trai đến lạnh người, thân hình cao lớn, tràn đầy khí chất vương giả, bản chất lạnh lùng tàn nhẫn, sẵn sàng 'xử sạch' bất cứ ai dám chọc vào cậu ta.
BaekHyun thì ngược lại, dù sinh trước người kia đến nửa năm nhưng thân người bé nhỏ, khuôn mặt dễ thương với nụ cười luôn đi kèm trên môi, là một người vui tính,́ nơi đâu có BaekHyun là nơi đó lại rộ lên tiếng cười, vì thế không ai là không yêu quý BaekHyun.Hai con người giống như hai thái cực tưởng như hoàn toàn trái ngược với nhau lại luôn luôn bên nhau như hình với bóng. Ừ thì người ta bảo trái cực thì hút nhau cơ mà!Chỉ BaekHyun mới có thể xua tan băng khí bên ChanYeol, và chỉ ChanYeol mới có thể bảo vệ BaekHyun những lúc ai đó bắt nạt cậu. Thế nhưng... người ta cũng nói "Không có gì là tồn tại mãi mãi", BaekHyun và ChanYeol chính là một dẫn chứng thiết thực cho câu nói đó.
Hai người tưởng chừng như sẽ mãi mãi bên nhau như vậy cuối cùng cũng chỉ là xa cách và căm hận. Ngày đó, một ChanYeol rũ rượi, người nồng nặc men rượu đứng trước mặt BaekHyun, tỏ tình với cậu, giây phút đó, BaekHyun tưởng như Trái Đất ngừng quay, thời gian ngưng đọng. Cậu yêu ChanYeol, rất yêu ChanYeol, yêu từ rất lâu rồi nhưng lại không dám mở lời. Những tưởng đó là giây phút cậu hạnh phúc nhất cuộc đời này, nhưng chỉ vài giây sau đó, thế giới của cậu chao đảo chỉ với hai chữ "YoonHee" cuối câu nói. À, thì ra ChanYeol nhìn nhầm cậu thành YoonHee!ChanYeol thậm chí đã cưỡng hôn BaekHyun, nụ hôn đầu của cậu đầy máu và nước mắt, thoang thoảng men rượu trên môi. BaekHyun không cự tuyệt, cậu mong biết bao cái cảm giác được ở trong vòng tay của ChanYeol, chạm vào bờ môi của ChanYeol, cậu đã có được những điều cậu muốn nhưng sao cậu không tài nào vui cho nổi.
Người cậu yêu ôm hôn cậu và nói yêu một người khác.
Trớ trêu thay, cái người mà ChanYeol yêu, cô ta lại thích BaekHyun. Mối tình tam giác này, cậu thực vô cùng khó xử, ChanYeol vì thế đã quay lưng lại với BaekHyun.BaekHyun sau mấy ngày không chịu nổi uất ức liền đánh liều mang hết tình cảm của mình thổ lộ cho ChanYeol biết, cậu ta nhận được tiếng yêu cũng chỉ nhìn BaekHyun bằng con mắt như sắc như dao, cười khinh bỉ rồi lạnh lùng quay đi.
Bằng cách nào đó, mà tin BaekHyun yêu ChanYeol, BaekHyun là gay, và BaekHyun bị ChanYeol thù ghét đã lan ra toàn trường. Từ đó, cuộc sống của cậu trở nên tồi tệ hơn bao giờ hết.Từ một con người hoạt bát, vui tươi, người người yêu mến, cậu bị chính người mình yêu hắt hủi, bạn bè xa lánh, nhận được bao ánh mắt kì thị, khinh bỉ của mọi người, BaekHyun càng ngày càng trở nên thụ động, trầm tính, cậu thu mình vào một góc chịu đựng những thương tổn người khác mang cho.------------------------------------------------------Cô chủ nhiệm bước vào lớp, theo sau là một nam sinh tuấn tú.-Cả lớp, hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới.-Chào các bạn, mình là Oh SeHun, rất mong các bạn giúp đỡ! - Cậu ta cười tươi, cúi chào cả lớp.Đám con gái dường như đã ngây ngất trước nụ cười của SeHun, đến cô giáo còn phải bấn loạn nữa là.Oh SeHun cao không kém gì ChanYeol, làn da trắng ngần, khuôn mặt nam tính với đường cong V-line hoàn hảo, cánh mũi thon dài. So với ChanYeol, cậu ta thực sự không hề thua kém, nhưng khác với ChanYeol luôn tỏa ra hàn khí lạnh như băng, con người này lại tỏa ra sự ấm áp như mặt trời.-Được rồi, em xuống bàn cuối bên cạnh cửa sổ ngồi cùng BaekHyun.-Vâng.BaekHyun nãy giờ cắm mặt vào sách nghe đến tên mình thì giật mình, ngước mắt nhìn lên.
Trong lớp ai cũng kì thị cậu, hiển nhiên bàn cậu có chỗ trống rồi.
SeHun bước xuống ngồi vào chỗ, nở nụ cười với BaekHyun:-Chào cậu.-Chào. - BaekHyun lại quay về với cuốn sách.-Tôi là SeHun, cậu không định giới thiệu về mình hả?-Tôi là BaekHyun. - "Cậu không cần biết đến tôi đâu!"-Mong rằng chúng ta sẽ trở thành bạn tốt! - SeHun hướng BaekHyun nở nụ cười thân thiện.BaekHyun im lặng "Bạn tốt? Rồi cậu cũng ghê tởm tôi khi biết tôi là người như thế nào thôi"SeHun nhìn thấy thái độ lạnh lùng của BaekHyun, nghĩ rằng BaekHyun khó chịu nên đành quay sang chuẩn bị sách vở vào tiết học.
End Shot 1------------------------------------------------------
̉
BaekHyun chỉ biết cúi đầu. Tim khẽ thắt lại. Sao lại hi vọng nữa làm gì? ChanYeol ăn cơm của cậu, không bao giờ! Người ChanYeol kinh tởm nhất trên Trái Đất này chính là BaekHyun, tại sao cậu ấy có thể ăn cơm của cậu được chứ, cậu ấy không coi cậu là cái thùng rác mà đổ cơm lên là may mắn lắm rồi.BaekHyun lại tiếp tục ngồi xuống cắm đầu vào cuốn sách, mặc kệ mấy tràng cười chế nhạo của bọn họ, đâu phải là lần đầu ChanYeol biến cậu thành trò hề trước mắt mọi người, cậu ta thậm chí còn rất xuất sắc trong khoản này.Cậu ta luôn biết cách làm thế nào để khiến cậu khổ sở, cho cậu hi vọng rồi tàn nhẫn đẩy cậu xuống vực thẳm của tuyệt vọng và đau khổ.
ChanYeol, cậu lúc nào cũng xuất sắc và hoàn hảo hết!----------------------------------------------------Byun BaekHyun - một người dành cả trái tim, cả cuộc sống của mình cho người mình yêu. Nhưng tất cả những gì cậu nhận được cũng chỉ là những ánh mắt kì thị xa lạ, lạnh lùng đến thương tâm. Ánh mắt đó, tình cảm đó ngoài khinh bỉ ra chỉ toàn căm ghét.
Nói lời yêu để rồi nhận lại bao đau khổ, đắng cay. Nhưng dây dưa mãi cũng không thể dứt ra khỏi thứ tình cảm tội lỗi này, bảo BaekHyun ngừng yêu ChanYeol thà bảo cậu đi chết còn dễ hơn!------------------------------------------------------BaekHyun nằm gục mặt trên bàn, tay gắt gao ôm bụng, vì không ăn nên cơn đau dạ dày lại được dịp bùng phát, vừa đau vừa đói. BaekHyun không dám xuống canteen ăn trưa vì cậu biết xuống đó, cậu chỉ gặp rắc rối mà thôi, đành ôm bụng cắn răng chờ đợi cho cơn đau qua đi.
Những lúc thế này, cậu lại nghĩ về ChanYeol, về mối quan hệ của hai người.Quan hệ của hai người không phải từ đầu đã thế, ChanYeol và BaekHyun vốn là bạn thân, bạn rất thân, thân thiết đến nỗi người ta tưởng hai cậu là anh em song sinh mặc dù ngoại hình hay tính cách hai người một điểm tương đồng cũng không có.
ChanYeol sở hữu một khuôn mặt đẹp trai đến lạnh người, thân hình cao lớn, tràn đầy khí chất vương giả, bản chất lạnh lùng tàn nhẫn, sẵn sàng 'xử sạch' bất cứ ai dám chọc vào cậu ta.
BaekHyun thì ngược lại, dù sinh trước người kia đến nửa năm nhưng thân người bé nhỏ, khuôn mặt dễ thương với nụ cười luôn đi kèm trên môi, là một người vui tính,́ nơi đâu có BaekHyun là nơi đó lại rộ lên tiếng cười, vì thế không ai là không yêu quý BaekHyun.Hai con người giống như hai thái cực tưởng như hoàn toàn trái ngược với nhau lại luôn luôn bên nhau như hình với bóng. Ừ thì người ta bảo trái cực thì hút nhau cơ mà!Chỉ BaekHyun mới có thể xua tan băng khí bên ChanYeol, và chỉ ChanYeol mới có thể bảo vệ BaekHyun những lúc ai đó bắt nạt cậu. Thế nhưng... người ta cũng nói "Không có gì là tồn tại mãi mãi", BaekHyun và ChanYeol chính là một dẫn chứng thiết thực cho câu nói đó.
Hai người tưởng chừng như sẽ mãi mãi bên nhau như vậy cuối cùng cũng chỉ là xa cách và căm hận. Ngày đó, một ChanYeol rũ rượi, người nồng nặc men rượu đứng trước mặt BaekHyun, tỏ tình với cậu, giây phút đó, BaekHyun tưởng như Trái Đất ngừng quay, thời gian ngưng đọng. Cậu yêu ChanYeol, rất yêu ChanYeol, yêu từ rất lâu rồi nhưng lại không dám mở lời. Những tưởng đó là giây phút cậu hạnh phúc nhất cuộc đời này, nhưng chỉ vài giây sau đó, thế giới của cậu chao đảo chỉ với hai chữ "YoonHee" cuối câu nói. À, thì ra ChanYeol nhìn nhầm cậu thành YoonHee!ChanYeol thậm chí đã cưỡng hôn BaekHyun, nụ hôn đầu của cậu đầy máu và nước mắt, thoang thoảng men rượu trên môi. BaekHyun không cự tuyệt, cậu mong biết bao cái cảm giác được ở trong vòng tay của ChanYeol, chạm vào bờ môi của ChanYeol, cậu đã có được những điều cậu muốn nhưng sao cậu không tài nào vui cho nổi.
Người cậu yêu ôm hôn cậu và nói yêu một người khác.
Trớ trêu thay, cái người mà ChanYeol yêu, cô ta lại thích BaekHyun. Mối tình tam giác này, cậu thực vô cùng khó xử, ChanYeol vì thế đã quay lưng lại với BaekHyun.BaekHyun sau mấy ngày không chịu nổi uất ức liền đánh liều mang hết tình cảm của mình thổ lộ cho ChanYeol biết, cậu ta nhận được tiếng yêu cũng chỉ nhìn BaekHyun bằng con mắt như sắc như dao, cười khinh bỉ rồi lạnh lùng quay đi.
Bằng cách nào đó, mà tin BaekHyun yêu ChanYeol, BaekHyun là gay, và BaekHyun bị ChanYeol thù ghét đã lan ra toàn trường. Từ đó, cuộc sống của cậu trở nên tồi tệ hơn bao giờ hết.Từ một con người hoạt bát, vui tươi, người người yêu mến, cậu bị chính người mình yêu hắt hủi, bạn bè xa lánh, nhận được bao ánh mắt kì thị, khinh bỉ của mọi người, BaekHyun càng ngày càng trở nên thụ động, trầm tính, cậu thu mình vào một góc chịu đựng những thương tổn người khác mang cho.------------------------------------------------------Cô chủ nhiệm bước vào lớp, theo sau là một nam sinh tuấn tú.-Cả lớp, hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới.-Chào các bạn, mình là Oh SeHun, rất mong các bạn giúp đỡ! - Cậu ta cười tươi, cúi chào cả lớp.Đám con gái dường như đã ngây ngất trước nụ cười của SeHun, đến cô giáo còn phải bấn loạn nữa là.Oh SeHun cao không kém gì ChanYeol, làn da trắng ngần, khuôn mặt nam tính với đường cong V-line hoàn hảo, cánh mũi thon dài. So với ChanYeol, cậu ta thực sự không hề thua kém, nhưng khác với ChanYeol luôn tỏa ra hàn khí lạnh như băng, con người này lại tỏa ra sự ấm áp như mặt trời.-Được rồi, em xuống bàn cuối bên cạnh cửa sổ ngồi cùng BaekHyun.-Vâng.BaekHyun nãy giờ cắm mặt vào sách nghe đến tên mình thì giật mình, ngước mắt nhìn lên.
Trong lớp ai cũng kì thị cậu, hiển nhiên bàn cậu có chỗ trống rồi.
SeHun bước xuống ngồi vào chỗ, nở nụ cười với BaekHyun:-Chào cậu.-Chào. - BaekHyun lại quay về với cuốn sách.-Tôi là SeHun, cậu không định giới thiệu về mình hả?-Tôi là BaekHyun. - "Cậu không cần biết đến tôi đâu!"-Mong rằng chúng ta sẽ trở thành bạn tốt! - SeHun hướng BaekHyun nở nụ cười thân thiện.BaekHyun im lặng "Bạn tốt? Rồi cậu cũng ghê tởm tôi khi biết tôi là người như thế nào thôi"SeHun nhìn thấy thái độ lạnh lùng của BaekHyun, nghĩ rằng BaekHyun khó chịu nên đành quay sang chuẩn bị sách vở vào tiết học.
End Shot 1------------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me