LoveTruyen.Me

Tieng Hat Cua Nhung Hanh Trinh

(Câu chuyện được Anne kể sẽ thuộc về góc nhìn của cô ấy, nên sẽ khác với câu chuyện được kể ở trên)

"Hmm, hai người thật sự đã ở bên nhau từ khi còn nhỏ xíu nhỉ?"

Công chúa Vena cười khúc khích. Thật sự thì, ngày bé ai cũng ngây thơ như vậy. Nhưng thật thuần khiết biết bao

"Vâng, dù năm đó chỉ là tình cờ. Nhưng thật sự, em nợ Haram rất nhiều."

Anne nói, đôi ngươi nhắm lại, nhưng cử chỉ hạnh phúc ấy thật dễ để nhìn thấu

"Hểh, câu chuyện đẹp ghê, chị ghen tị lắm đấy."

Liana nói đồng thời uống nốt ngụm trà đã nguội. Có vẻ vì quá tập trung nghe kể chuyện nên cốc trà ấy đã không được uống hết khiến nó trở nên nguội đến mức này

Dĩ nhiên, những cô gái khác cũng vậy

"Ngưỡng mộ thật.. hai người ở bên nhau nên thật sự dễ dàng để bày tỏ nhỉ?"

Julliette lên tiếng, mắt cô gái long lanh lên cứ như thiếu nữ mới lớn vậy

"Àh... thực ra, chị đã thổ lộ gì đâu..."

"Hả..."

"..."

Lời nói của Anne, bất chợt đã khiến không khí yên lặng...

"!!!"

"Đừng nói gì cả, em biết mình kì lạ được chưa. Nhưng sao có thể thổ lộ với người từng là anh trai mình chứ!!"

Cô gái hét lên như thể muốn biện minh cho việc mình thật sự chưa bao giờ dám tỏ tình. Rina thì khẽ cười... Vena và Liana cũng thế luôn, nhưng Jullette lại có vẻ đồng cảm đến lạ

"Julliette, em cũng..."

"Vâng, ba năm nay rồi, em vẫn đơn phương ạ, trông anh ấy nghiêm túc với công việc và bận rộn quá, em vẫn chưa dám tỏ tình nữa."

Hai vị thánh nữ bỗng cảm thấy... mình thật đồng điệu.

"Rina thì sao, em với thằng em chị tới đâu rồi?"

"!!"

Khi Vena nhận ra tình huống có hơi... đau lòng thì cô đã chuyển chủ đề. Nhưng.. thứ tiếp theo khiến cô nghe, sẽ còn khiến cô sốc hơn nữa

"Dạ... Ừm... tụi em..."

Rina quay đầu, như để né tránh câu hỏi ấy, nhưng Vena vẫn hiền hậu gặng hỏi

"Đừng ngại, chị không ngăn cấm em hay gì đâu."

"Vâng... à dạ thì, em không lo về chuyện đó... mà là.."

Phải, Rina thật sự không ngại việc ấy.. cái quan trọng, là giai đoạn mà chị Vena muốn hỏi...

"Có lẽ, chín tháng nữa chị sẽ có cháu bồng, chăng?"

Cạch*

Tiếng cốc trà va chạm với mặt bàn thật giòn làm sao. Vì lí do vi diệu nào đó mà nó không vỡ

"Thằng em chị, nó làm em có bầu rồi à?"

"Vâng..."

'Nhìn chị ấy đáng sợ quá..'

"Nó không ép em đúng không?"

"... Thực ra.. việc này, là do em ạ."

Khi nghe Rina trả lời như vậy, Vena mới chầm chậm rót tiếp trà trong ấm vào chén của mình

"Chị hiểu rồi.. Việc này thật sự sẽ rất phiền đấy."

Thở dài chán nản, Vena chầm chậm đặt tách trà lên miệng

"Có.. chuyện gì nghiêm trọng hả chị?"

"Ừ, rất nghiêm trọng luôn. Nếu hai đứa chậm hơn một tí, có lẽ có thể dễ dàng sắp xếp rồi."

Vena đặt tách trà xuống và từ từ giải thích cho Rina

"Về vấn đề tình cảm của hai đứa thì không sao cả. Nhưng... về mặt chính trị và lòng dân, thật sự có chút vấn đề."

"Về việc, hoàng gia tiên tộc cưới một con người ạ?"

"Không, về con lai thì lịch sử hoàng gia vẫn có và vấn đề chủng tộc không quan trọng. Cái quan trọng là.... Em hiện tại, vẫn chưa được toàn dân biết đến rằng mình là ai."

Vena rót trà cho Rina, rồi cô gái cũng gật đầu và nhấp nhẹ ngụm trà trước khi nghe giải thích kĩ lưỡng

"Em là một người đi lạc. Nên hiện tại danh tính của em vẫn chưa hề được ghi trong bất cứ tài liệu nào của thế giới này trừ ở đoàn tuần du phương Bắc. Hiện tại, với toàn thể tiên tộc, em vẫn là một người con gái vô danh và chưa nhận được lòng tin từ trước của nhân dân. Em nghĩ, việc này sẽ dẫn đến vấn đề gì?"

Khi Vena hỏi, Rina chợt nhận ra

"Người dân, có thể sẽ đặt vấn đề về danh tính của em và nghi ngờ có thể em dụ dỗ thái tử?"

"Chính xác là vậy, chúng ta không có thành kiến về pháp sư, nhưng người dân sẽ nghi ngờ việc hoàng tử bị dụ dỗ bởi một thiếu nữ trẻ dẫn đến quốc gia xuống dốc. Vì lí do như vậy có thể gián điệp hoặc một phe nổi loạn sẵn sàng kích động một số tập hợp người dân bất mãn để đứng lên chống lại hoàng gia."

Vena thở dài, rốt cuộc, tiên tộc không phải chủng loài như con người. Trái tim của họ, không được sinh ra với sự trung kiên thẩm thấu vào máu thịt. Nên vẫn luôn có những mầm mống nhỏ có thể phản bội hay nổi loạn

"Nếu em chưa có mang, có lẽ ta có thể sắp xếp được việc đưa em ra chiến trường để có được danh tính và đạt được lòng dân. Nhưng..."

"Em có thể chiến đấu được."

"Chị hiểu, rốt cuộc kể cả so với chị thời điểm này, em vẫn rất phi phàm. Nhưng, những trận chiến nguy hiểm có thể ảnh hưởng đến đứa trẻ trong bụng đấy."

"Không.... Chị đừng lo, em có thể bảo vệ đứa trẻ."

Dù đối diện với ánh mắt quyết tâm... nhưng, Vena vẫn không thay đổi thái độ

"Em không nên liều lĩnh như vậy, tin chị đi, chuyện đấy không thể coi nhẹ được đâu!"

Và lần này, thái độ của Vena cương quyết ngược hắn với sự nhã nhặn bình thường của cô

Cứ như thể... nó đã từng là một quá khứ, đã ám ảnh vào... chính cô vậy

"Chị..."

"Chị xin lỗi đã kích động. Về vấn đề của em.. Chị sẽ nghĩ cách giải quyết, em và đứa trẻ nhất định sẽ ổn thôi."

Vena cắn răng, nhưng lúc này.. Rina trả lời

"Nếu, em để phân thân của mình ra chiến trường có được không?"

"!!"

Vena khá bất ngờ khi nghe điều này, nhưng cũng lập tức lắc đầu

"Những phân thân thường rất yếu. Chị không nghĩ là nó đủ đâu."

Vena tưởng như đã tìm thấy hy vọng, nhưng dựa trên kinh nghiệm của mình, cô phải phủ định điều ấy

"Thực ra... em đang là một con người thăng hoa lên thực thể. Nên thay vì phân thân thông thường, em có thể truyền một phần năng lượng của mình vào, như một tồn tại song song hoàn toàn độc lập vậy. Nó sẽ không có liên kết với em, nên có thể đảm bảo an toàn kể cả đối thủ có ý định tấn công thẳng vào linh hồn đi chăng nữa."

"Chuyện đó, khả thi sao?"

"Vâng, có thể ạ."

Vena... không phải một thực thể, dù cô có là pháp sư mạnh nhất của tiên tộc, nhưng cô vẫn là một người phàm. Vậy nên về vấn đề có thể cắt đứt sự liên kết với một tồn tại song song.. với cô, là chưa từng có tiền lệ

"Thật may quá..."

Để rồi, cô công chúa tiên tộc đã vô thức thốt lên điều đó..

"Chị có sao không ạ, em rót trà..."

"Chị ổn, chị ổn rồi."

Công chúa Vena nở một nụ cười, đôi mắt ấy hạnh phúc như thể đã thấy được tia hy vọng lấp ló trong đêm đen

"Chị có thể bớt lo lắng rồi, cố lên nhé, Rina. Chào mừng đến với gia đình chị."

Vena ôm lấy đứa em gái tương lai của mình. Mọi người nhìn cảnh ấy thì ấm lòng biết bao

"Chà... ai cũng có chuyện tình yêu cả nhỉ... tôi vẫn độc thân vui vẻ."

Liana cười lớn. Rốt cuộc, thì thật sự trong đời mình, cô vẫn chưa yêu ai bao giờ

"Hôm trước ở đảo, trước khi mất.. Snoala có nói với em nếu chị cưới, nhất định sẽ là một người vợ tốt. Có lẽ chị cũng nên.."

"Ừ, nhưng để lúc nào chị tìm được người tốt hơn Aaron đã. Ở với anh ấy từ hồi còn bé tí nên gu đàn ông của chị cũng cao lắm."

Rồi, cả năm người đều cười. Rốt cuộc, đây là câu chuyện của phụ nữ. Nên, về vấn đề tình yêu, nó luôn được nhắc đến. Với những nụ cười và niềm tin

Trong thế gian điên loạn này, vẫn có những giây phút thật dịu dàng

Đêm đó, vẫn còn rất dài. Những cô gái, vẫn có rất nhiều câu chuyện để tâm sư với nhau

Những nụ cười, vẫn hiện lên mãi không ngớt


---Hết phụ lục 9: Thế giới này, vẫn thật dịu dàng---

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me