Tinh Nhan Mua Ha
" Mau vào đi nhanh lên "" Hay là thôi đi về đi "" Ơ kìa, đã đến tận đây rồi về cái gì mà về "Nói rồi Kao dứt khoát nắm tay Up kéo vào bên trong, Up hơi ngượng ngùng nhưng thực lòng lại khá muốn đi. Kao đã hẹn được với giáo sư nổi tiếng để chỉ điểm vấn đề học của Up. Từ lâu Up đã ngưỡng mộ vị giáo sư này nên không nhịn được cùng Kao đến đây, nhưng đến nơi rồi lại thấy bối rối không dám vào. Cuộc gặp này giống như là đang đi cửa sau nên Up đắn đo, cũng may sau đó nói chuyện rất thuận lợi, Up mở mang kiến thức không ít.Kao không xen vào cuộc nói chuyện của Up, yên lặng một bên ngồi xem, từ lúc gặp mặt đến giờ đây là lần đầu anh thấy Up thế này. Muốn lấy lòng Up phải dùng cách hoàn toàn khác, nói khó khăn thì đúng nhưng nói đơn giản thì cũng đúng. Up là một người tươi sáng và luôn nỗ lực, cậu ta cứng đầu xong cũng dễ mềm lòng, chỉ cần không làm những việc quá đáng thì ở chung rất dễ. Kao vì muốn mối quan hệ của bọn họ sòng phẳng và không có khúc mắc đã phải bỏ ra tâm huyết hơn nhiều, không phải chỉ cần đưa tiền là xong. Giáo sư này không phải dễ hẹn, quan hệ của Kao chỉ giúp một phần giúp người ta biết đến Up, chủ yếu là do năng lực của Up ông ta mới chịu gặp. Phiền phức muốn chết, đôi khi Kao không hiểu sao mình lại rảnh rỗi tốn thời gian cho việc này nhiều như thế nhưng nhìn gương mặt vui vẻ của Up lúc này thì chợt thấy bồi hồi. Có khi nào là do mình hài lòng về cậu ta quá không? Cũng đúng lắm, dễ gì có người có thể làm cho mình hứng thú lâu đến thế. Để cho cậu ta thoải mái thì mình cũng được lợi, chẳng mất gì cả còn đỡ tốn kém hơn. Người này chỉ cần một cây bút máy đã có thể hài lòng, ngốc thế không biết.Nhận được một số tài liệu có ích, vài khúc mắc đã lâu được giải đáp, còn có thêm cơ hội đăng kí học ở lớp của thầy. Sau khi rời khỏi, nhìn thấy Up tươi cười rất chói mắt, Kao nhịn không được liền ghé mặt qua hôn một ngụm. Up lập tức che má mình lại, giật mình nhìn Kao, thấy xung quanh có người nhìn nên vội vàng trốn khỏi chỗ đông người này. Kao cười rồi thong thả theo sau Up, trêu chọc đã thành thói quen thấy Up cuống lên liền vui vẻ.Kao bắt được Up ngay khi cả hai rời chỗ vừa rồi một khoảng, nắm lấy tay cậu rồi tự nhiên bỏ vào túi áo của mình. Rút tay ra mấy lần không thành, Up vừa tức vừa thẹn, lại sợ ồn ào hấp dẫn chú ý tò mò của những người xung quanh nên gấp đến đỏ bừng rồi lí nhí nói :" Bỏ tay ra, mọi người đang nhìn kìa "" Cậu cứ phản ứng như thế nên người ta mới nhìn đấy "Giọng nói của Kao cợt nhả gợi đòn như mọi khi, nhưng ánh mắt thì vui vẻ hơn rất nhiều. Trong ánh nắng chiều, đôi mắt nâu ấy đẹp đến mức giống như có thể hút người khác vào trong vậy. Tim Up đập liên hồi, càng thêm muốn rút tay của mình lại" Bỏ ra nhanh, hai thằng con trai nắm tay nhau giữa phố..."" Hai thằng con trai thì sao? Tôi nắm tay ai, ôm ai, hôn ai, là quyền của tôi, liên quan gì đến những người khác "Nở nụ cười, kéo bàn tay đang bị mình giấu trong áo ra rồi hôn lên đó" Giống như thế này, ai quản được tôi hôn người tôi muốn hôn chứ "Mặt Up thoáng chốc đỏ bừng, dùng hết sức bình sinh rút tay của mình lại, cũng may là xung quanh không có ai. Up bước nhanh về phía trước, thầm mắng Kao không biết xấu hổ cả trăm lần, nhưng thật ra trong lòng lại vì sự tự do đến mức có chút tùy tiện phóng khoáng của Kao đả động. Mặc dù tâm lí Up cũng rất vững chắc nhưng không được đến mức như Kao. Cậu ta quả nhiên chẳng quan tâm đến việc đối phương là nam hay nữ, chỉ cần muốn thì sẽ thoải mái tiến đến." Sao thế thẹn à? "Tiếng nói trêu chọc của Kao lại vang lên, Up giả vờ bình tĩnh nhìn về phía trước. Gần đây Kao không chỉ tặng quà mà còn bắt đầu quan tâm đến việc học của Up, cậu ta đã giúp rất nhiều. Sau đó còn thường xuyên bắt Up ra ngoài chơi cùng mình, đi ăn tối hoặc đến khi vui chơi cùng nhau chẳng hạn. Hành động thân mật thể hiện cũng ngày một kì quái, không phải đơn thuần là muốn làm tình mà còn có những hành động tình tứ rất trẻ con. Thể hiện rõ ràng nhất là lúc không có người quen luôn muốn nắm tay, không để ý thì liền bị hôn má. Những việc này làm Up rất bối rối, cậu biết Kao là kẻ ăn chơi, còn từng chính miệng nói ra vài chuyện phong lưu của mình. Up không biết rằng Kao có làm vậy với những người khác không, cũng không hiểu Kao nghĩ thế nào hoặc cậu ta có để ý hay không nhưng việc bọn họ ở chung càng lúc càng giống một cặp đôi.Bản thân Up đối với Kao hiện tại đang cảm thấy rất phức tạp nên tình cảnh này làm cậu rất khó xử. Kao cứ như thế, chẳng biết mọi chuyện sẽ đi về đâu, tại sao cậu ta lại không đáng ghét như trước nữa? Trong lòng đang sóng to gió lớn nhưng vẻ mặt Up vẫn như bình thường, tìm cách đánh trống lảng sang chuyện khác." Cậu không biết xấu hổ nhưng tôi thì khác, chúng ta không thân thiết đến thế đâu đừng ở giữa phố lôi kéo tôi như vậy "" Chỗ nào trên người tôi cậu cũng thấy rồi mà giờ bảo không thân thiết? Mới từ tối qua đến nay mà đã quên hết rồi sao? Đi thôi phải làm cho cậu nhớ lại chúng ta thân thiết như thế nào "Sự kiên định giả vờ của Up bị vô sỉ của Kao đánh bại, Kao nói linh tinh là một việc, Up thế mà lại hiểu ý nghĩa sâu xa trong mấy lời linh tinh đó mới chết. Mắt thấy Kao muốn kéo mình đi thật, Up thẹn quá hoá giận lớn tiếng hơn một chút rồi nói : " Này, bỏ ra coi, không đùa đâu nhé "" Đùa gì, vào một tí thôi, hứa là không làm gì đâu "Trán Up nổi gân xanh, Kao đang đùa dai nhưng cũng có vài phần không đùa, có điên mới đi cùng cậu ta. Thấy Up sắp nổi bão, Kao bĩu môi rồi đi sát cạnh Up từ bỏ việc trêu chọc cậu. Không khí xấu hổ qua đi, sự yên lặng làm Up bắt đầu suy nghĩ, nhưng chưa được bao lâu thì bị Kao quấy rối, kéo vào một góc nhỏ ôm rồi lại hôn. Up che miệng Kao lại, không cho anh tiếp tục hôn nữa, Kao không những không giận mà còn cười" Đang nghĩ gì vậy? "" Nghĩ xem tại sao trên đời lại có người không cần mặt như cậu "" Ha ha, phải như thế mới có được thứ mình muốn chứ, cậu thích mà đúng không? "Up nhíu mày, đối với câu hỏi của Kao, im lặng vài giây rồi nói " Có những việc chỉ nên làm với người mình thích thôi "Câu này Kao hẳn là không thích nghe, cậu ta không thích bị người khác dạy đời. Up đã biết rõ nhưng vẫn nói ra, cậu cảm thấy giữa mình và Kao đang quá kì lạ. Kể cả có bị nổi giận đi chăng nữa thì cũng phải giữ khoảng cách với người này, tiện đây cũng nhắc nhở đối phương hành xử kiềm chế lại. Hứng thú muốn làm chuyện đó với mình không cần việc hành động thân mật như người yêu...Up đang theo bản năng lo lắng mình bị cuốn theo và tự bảo vệ bản thân mình.Không ngờ Kao không nổi giận như những gì Up nghĩ, ngược lại còn giữ người đang muốn bỏ đi là cậu lại rồi hôn. Nụ hôn kết thúc trước khi Up quá ngạt thở, Kao ở trên cổ Up cắn nhẹ một cái xem như là cảnh cáo rồi cợt nhả nói :" Thích, thích chứ, nên vừa nhìn thấy liền muốn cậu "" Vậy sao? Còn tôi thì rất không thích đằng ấy, bớt thích lại dùm "Sau khi bỏ lại một câu như vậy, Up đẩy Kao ra, hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi. Phải nghe lời khó nghe nhưng Kao lại dễ chịu, Kao biết Up không thích mình, thậm chí có khi còn ghét cay ghét đăng cơ. Nhưng như thế mới làm Kao tự nhiên khi ở cạnh Up, không những thế còn vì điều này mà thân mật với Up hơn bình thường. Up sẽ không bao giờ thích mình, nếu thích thì sẽ chẳng có chuyện gì nữa hết. Tình yêu sao? Kao không tin tưởng thứ này tồn tại, thân thế và những gì Kao chứng kiến từ nhỏ, chính là minh chứng nực cười nhất của thứ gọi là tình yêu. Nếu tình yêu tuyệt vời như người khác nói thì nó phải khác những gì Kao đã thấy mới đúng.Kao không biết rằng vừa quay mặt đi Up đã chẳng thế thong dong, lạnh lùng hay cau có như những gì mình vừa thể hiện. Má Up nóng lên, đỏ bừng, đôi mắt đẹp hiện lên chút vui vẻ xen lẫn bối rối. Ngay cả nhịp tim cũng không có cách nào đập bình thường nổi. Vì ý nghĩ chủ quan kì lạ của mình, Kao đã hành động khác hẳn bình thường. Âu yếm, thân mật với Up đã đành...vậy mà còn dám nói ra từ thích...cậu ta có hiểu thích nghĩa là gì không?
________________
[ Nhiều ngày sau ]Gần đây Up tìm được một công việc làm thêm mới, làm pha chế cho một quán bán trà sữa, lương không tệ, môi trường làm việc cũng tốt. Bởi vì đẹp trai, Up kéo không ít khách đến mua hàng bà chủ còn tăng lương để giữ người. Nhận lương làm Up thấy buồn cười không thôi, bà chủ khen mãi khiến cậu ngượng ngùng, còn chợt nhớ đến gương mặt khó ở của Kao mỗi lần mình được khách hàng hỏi xin thông tin liên lạc. Phát hiện mình lại nghĩ đến Kao, Up vỗ nhẹ lên má mình để cảnh tỉnh bản thân. Vì thường xuyên làm thêm, Up có không ít tài lẻ, đồ uống cậu làm ra rất được ưa thích. Up vui vẻ nghĩ có tiền rồi thì sẽ mua cho bố mẹ quần áo mới, tâm trạng tốt ra khỏi cửa hàng. Dọn dẹp xong chỗ này thì có thể về, Up đã tính toán hết lịch trình trong ngày nhưng trong lúc đem rác đi vứt lại gặp phải một gương mặt quen thuộc. Up nghiêng đầu, đắn đo một lát rồi chậm rãi đi lại gần người đang chật vật ngồi trong ngõ kia rồi nhỏ giọng nghi vấn gọi :" Korn? "Korn ngẩng đầu, gương mặt đẹp trai giờ đây có vài vết bầm, bộ dáng chật vật khó coi. Cậu ta luôn cố gắng bảo trì hình tượng bên ngoài hoàn hảo, nay lại bị Up thấy trong tình trạng này nên lần đầu lộ ra vẻ luống cuống. Cuối cùng Up đem người vào cửa hàng, giúp Korn sơ cứu vết thương. Thành thật mà nói dù bị thương ở mặt vẻ đẹp trai của Korn vẫn không suy giảm. Những nhân viên khác trong tiệm vì thế mà không nhịn được nhìn liên tục còn khen Up đẹp trai nên bạn cũng toàn những người đẹp trai. Korn hoà ái nở nụ cười, rất nhanh tạo dựng lại hình ảnh của mình. Chỉ có điều nghe đến cái tên Kao được nhắc đến thì suýt nữa cười không nổi. Bạn bè toàn những người đẹp trai là chỉ mình và Kao? Nghĩ đến đây Korn không khỏi nhìn Up thêm nhiều lần, người này kể từ lần trước không có nói chuyện với mình nữa. Thế mà ngược lại có vẻ thân thiết hơn với Kao, trong lòng Korn khó chịu quyết phải nhân cơ hội hôm nay nói chuyện cùng Up.Bộ dạng của Korn như thế này, ngoài Kao và những chuyện liên quan đến Kao ra thì không có lí do khác khiến cậu ta như vậy. Đã bực bội, tình cờ gặp được Up lại còn phải nghe người khác nhắc đến Kao khiến Korn ôm một bụng tức. Sơ cứu xong xuôi, Korn không về mà nán lại, nhân cơ hội nói với Up đôi câu. Mà Up lần trước cáu với Korn chủ yếu là do giận chó đánh mèo, vẫn luôn cảm thấy có lỗi nên thái độ với Korn rất tốt, còn chủ động xin lỗi cậu ta. Korn nở nụ cười, vui vẻ hơn nhiều, Up thế này thì vẫn còn có khả năng tiếp cận được. Cậu ta tỏ vẻ không sao, rất rộng lượng, lại còn quan tâm Up làm Up càng thấy có lỗi. Korn nhìn xung quanh rồi nhìn đồng phục trên người Up sau đó tìm chủ đề nói :" Cậu làm ở đây sao? "Up gật đầu, không có gì phải ngại hay giấu diếm khi mình kiếm tiền một cách chính đáng cả" Mới làm không lâu "" Vậy có sao không? Không ảnh hưởng đến việc học chứ "Korn ra vẻ quan tâm hỏi, Up không để ý chỉ tùy tiện nói ra suy nghĩ của mình " Không sao đâu, cậu biết đấy gia cảnh của tôi bình thường tôi đi làm vừa kiếm thêm chút thu nhập vừa là để có thêm kinh nghiệm xã hội. Tiếp xúc nhiều cũng tốt, gặp nhiều người, chịu được áp lực trong cuộc sống có lợi cho tương lai của tôi. Hơn nữa làm không quá nhiều, cân bằng giữa học và làm, không ổn thì tôi vẫn ưu tiên việc học hơn "Up nói chuyện rất điềm đạm, giọng nói và phong thái toát ra sự tự tin, đối với tương lai của mình đã đặt mục tiêu và phấn đấu hết mình vì nó. Xung quanh Korn toàn đám con ông cháu cha, chưa từng gặp người giống như Up, không khỏi bị hình ảnh của Up lúc này làm cho bồi hồi. Cậu ta luôn biết Up làm thêm nhiều việc nhưng chỉ nghĩ Up muốn kiếm tiền trang trải cuộc sống, không nghĩ đến Up lại suy nghĩ thấu đáo như thế, không khỏi nhìn Up bằng con mắt khác. Xem ra thì Up thực sự khác với những gì mà ban đầu Korn từng nghĩ nhiều lắm.
________________
[ Nhiều ngày sau ]Gần đây Up tìm được một công việc làm thêm mới, làm pha chế cho một quán bán trà sữa, lương không tệ, môi trường làm việc cũng tốt. Bởi vì đẹp trai, Up kéo không ít khách đến mua hàng bà chủ còn tăng lương để giữ người. Nhận lương làm Up thấy buồn cười không thôi, bà chủ khen mãi khiến cậu ngượng ngùng, còn chợt nhớ đến gương mặt khó ở của Kao mỗi lần mình được khách hàng hỏi xin thông tin liên lạc. Phát hiện mình lại nghĩ đến Kao, Up vỗ nhẹ lên má mình để cảnh tỉnh bản thân. Vì thường xuyên làm thêm, Up có không ít tài lẻ, đồ uống cậu làm ra rất được ưa thích. Up vui vẻ nghĩ có tiền rồi thì sẽ mua cho bố mẹ quần áo mới, tâm trạng tốt ra khỏi cửa hàng. Dọn dẹp xong chỗ này thì có thể về, Up đã tính toán hết lịch trình trong ngày nhưng trong lúc đem rác đi vứt lại gặp phải một gương mặt quen thuộc. Up nghiêng đầu, đắn đo một lát rồi chậm rãi đi lại gần người đang chật vật ngồi trong ngõ kia rồi nhỏ giọng nghi vấn gọi :" Korn? "Korn ngẩng đầu, gương mặt đẹp trai giờ đây có vài vết bầm, bộ dáng chật vật khó coi. Cậu ta luôn cố gắng bảo trì hình tượng bên ngoài hoàn hảo, nay lại bị Up thấy trong tình trạng này nên lần đầu lộ ra vẻ luống cuống. Cuối cùng Up đem người vào cửa hàng, giúp Korn sơ cứu vết thương. Thành thật mà nói dù bị thương ở mặt vẻ đẹp trai của Korn vẫn không suy giảm. Những nhân viên khác trong tiệm vì thế mà không nhịn được nhìn liên tục còn khen Up đẹp trai nên bạn cũng toàn những người đẹp trai. Korn hoà ái nở nụ cười, rất nhanh tạo dựng lại hình ảnh của mình. Chỉ có điều nghe đến cái tên Kao được nhắc đến thì suýt nữa cười không nổi. Bạn bè toàn những người đẹp trai là chỉ mình và Kao? Nghĩ đến đây Korn không khỏi nhìn Up thêm nhiều lần, người này kể từ lần trước không có nói chuyện với mình nữa. Thế mà ngược lại có vẻ thân thiết hơn với Kao, trong lòng Korn khó chịu quyết phải nhân cơ hội hôm nay nói chuyện cùng Up.Bộ dạng của Korn như thế này, ngoài Kao và những chuyện liên quan đến Kao ra thì không có lí do khác khiến cậu ta như vậy. Đã bực bội, tình cờ gặp được Up lại còn phải nghe người khác nhắc đến Kao khiến Korn ôm một bụng tức. Sơ cứu xong xuôi, Korn không về mà nán lại, nhân cơ hội nói với Up đôi câu. Mà Up lần trước cáu với Korn chủ yếu là do giận chó đánh mèo, vẫn luôn cảm thấy có lỗi nên thái độ với Korn rất tốt, còn chủ động xin lỗi cậu ta. Korn nở nụ cười, vui vẻ hơn nhiều, Up thế này thì vẫn còn có khả năng tiếp cận được. Cậu ta tỏ vẻ không sao, rất rộng lượng, lại còn quan tâm Up làm Up càng thấy có lỗi. Korn nhìn xung quanh rồi nhìn đồng phục trên người Up sau đó tìm chủ đề nói :" Cậu làm ở đây sao? "Up gật đầu, không có gì phải ngại hay giấu diếm khi mình kiếm tiền một cách chính đáng cả" Mới làm không lâu "" Vậy có sao không? Không ảnh hưởng đến việc học chứ "Korn ra vẻ quan tâm hỏi, Up không để ý chỉ tùy tiện nói ra suy nghĩ của mình " Không sao đâu, cậu biết đấy gia cảnh của tôi bình thường tôi đi làm vừa kiếm thêm chút thu nhập vừa là để có thêm kinh nghiệm xã hội. Tiếp xúc nhiều cũng tốt, gặp nhiều người, chịu được áp lực trong cuộc sống có lợi cho tương lai của tôi. Hơn nữa làm không quá nhiều, cân bằng giữa học và làm, không ổn thì tôi vẫn ưu tiên việc học hơn "Up nói chuyện rất điềm đạm, giọng nói và phong thái toát ra sự tự tin, đối với tương lai của mình đã đặt mục tiêu và phấn đấu hết mình vì nó. Xung quanh Korn toàn đám con ông cháu cha, chưa từng gặp người giống như Up, không khỏi bị hình ảnh của Up lúc này làm cho bồi hồi. Cậu ta luôn biết Up làm thêm nhiều việc nhưng chỉ nghĩ Up muốn kiếm tiền trang trải cuộc sống, không nghĩ đến Up lại suy nghĩ thấu đáo như thế, không khỏi nhìn Up bằng con mắt khác. Xem ra thì Up thực sự khác với những gì mà ban đầu Korn từng nghĩ nhiều lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me