Tình yêu Tuổi học trò :** full
chap2->>3: oan gia ngõ hẹp >""< và osin bất đắc **~
Giờ ra về , nhỏ Thảo vẫn chẳng nói thêm với tôi 1 câu nào, nó lẳng lặng dắt xe ra trước , mặt lạnh lùng và vô cảm..tôi cũng mệt mỏi vì nó lắm rồi..nó giận thì kệ nó, việc gì tôi phải hạ mình kia chứ, mà lắm lúc tôi tự hỏi nó có còn là bạn thân của tôi nữa không?....Nếu là bạn thân thì tại sao nó lại không tin tôi , lại quay lưng với tôi chỉ vì 1 thằng con trai lạ hoắc..buồn chết đi mất...Đang nghĩ vẫn vơ thì bỗng nhiên tôi thấy Phong , cậu ta đang dắt 1 con Jupiter ở 1 quán gần trường ra , trông cậu có vẻ xanh thì phải, bị ốm à....-Átôi thét lên..cả chiếc xe đổ ập xuống đường..,nguyên nhân là do 2 thằng con trai đi chiếc Dylan mắt mũi để đâu, đánh võng lạng lách thế nào mà quệt phải tôi...Cố gắng thu dọn đống sách vở, tôi dựng xe đứng lên..mình mẩy tôi lúc này thật ê ẩm..hic , hôm nay tôi bị sao quả tạ chiếu hay sao nhỉ? gặp toàn những chuyện không may...-có sao không.?.1 giọng vang lên-không..tôi mím môi, chợt quay phắt người , tôi đau đớn nhận ra tên cầm lái là Huy...hắn vừa nói vừa cười trông lưu manh kinh khủng :-sướng lắm hay sao mà cười?-ờ thì sướng..hắn vẫn ngang nhiên chọc tức tôi..-thế thì tôi nói cho mà nghe...về sắm cái bằng lái mà đi kẻo có ngày bị chà mặt xuống đường đó...Giọng tôi run lên vì giân..thu dọn đống sách vở...tôi leo lên xe thật nhanh để đạp về nhà ... -đâu rồi? đâu rồi?Tôi lục lọi đống sách vở trong cặp như điên...cuốn sổ có hình chú heo BOO dễ thương của tôi đâu sao tôi chẳng thấy?....trời ơi , trong đó ghi những dòng tâm sự của tôi về Phong mà..tôi không thể mất nó được..không thể mất được...và thế là , tôi luống cuống tìm tứ ta tứ tong , như điên như dại..kể cả trên giá sách vở nữa..nhưng chẳng thấy tăm hơi nó đâu cả..-thôi , đúng rồi. khi chiều vấp phải 1 thằng hâm , không biết cuốn sổ có bị rơi ra không nhỉ?tôi lo lắng nghĩ thầm và thế là ba chân bốn cẳng , tôi dắt xe đạp ra và phóng đi tìm...tôi lái xe chầm chậm dò trên vỉa hè với 1 hy vọng mong manh tìm được cuốn sổ dù biết chắc là rất khó..vẻ mặt tôi thất vọng và thảm thương.....tôi như muốn khóc, nhưng nước mắt ứa ra lại chảy ngược vào trong tạo thành 1 thứ gì đó nghèn nghẹn , đắng đắng ở cổ..nó làm tôi muốn nghẹt thở...Thất thểu , tôi bước về nhà..giờ đây tôi chỉ có một ước muốn duy nhất :cuốn sổ hay biến mất hẳn luôn cho rồi hoặc nếu có rơi hay rơi vào tay của 1 người xa lạ......người nước ngoài mù tiếng việt chẳng hạn...tối hôm đó tôi không tài nào ngủ đươc...đầu cứ ong ong nghĩ về cuốn sổ , nó cứ ám ấy tôi..từng chữ ,từng câu , từng dòng , từng đọan....và tôi thầm nghĩ :kinh khủng quá..tôi chẳng dám nghĩ tiếp... -mắt bà sao thế? mất ngủ hả?nhỏ Hoa quay xuống nhìn chằm chẳm vào mắt tôi.-ờ thì mất ngủ..Tôi gục đầu xuống bàn , mắt như muốn nhíu lai...nhỏ Thảo vẫn chẳng nói câu nào,nhỏ đang say sưa đọc cuốn H2T mới mua của mình..-này , nàytự dưng ai đó lay vai tôi-gì vậy?tôi ngạc nhiên dụi dụi mắt..-Huy sang tìm mày.Con Thanh hét to, tí tởn.nghe đến đó Thảo đứng lên và bỏ đi ra ngòai..còn tôi , tôi chẳng thèm quan tâm..gục mặt ngủ tiêp.-này , dậy cho trả sổ..lần nầy là giọng con trai...-sổ? sổ nào?tôi ngước mặt lên..đó là Huy , hắn đang nở một nụ cười cực kì nham hiểm.....tôi ngơ ngác...tôi đâu có quan hệ gì mà cho hắn mượn nhỉ....hay là sổ...-Á.Tôi hét lên, đỏ tía tai..cái hét của tôi làm Huy hơi hoảng nhưng hắn nhanh lấy lại bình tĩnh , nói bằng giọng gian tà :-sổ heo Boo ấy mà , ra phòng ăn của trường nói chuyện nhé..rồi hắn quay lưng bỏ đi..để mặc tôi trong tiếng gọi thất thanh:-này....này...Tôi và hắn ngồi ở 1 cái bàn gần ở góc phòng....khá là kín đáo nhưng đúng là hot boy đi đến đâu thì trăm con mắt đổ dồn đến đó.-uống gì?hắn nói như ra lệnh..-cái gì cũng được..tôi nói 1 cách sổt ruột..thế là hắn gọi cô ca-----------------tôi ngậm ống hút...im lặng chờ đợi..mồ hôi thì túa ra..còn hắn thì vẫn điềm nhiên gõ tay lên bàn , chợt :-cô thích thằng Phong lớp tôi à?-sặc.tôi phun cả nước ra...chắc là bất lịch sự lắm vì Huy nhăn mặt mà....-à , không.Tôi lấy tay chùi miệng... -nói dối , mặt cô đang đỏ kìa...-đỏ.Tôi đưa tay sờ mặt...trời ơi , nóng chết đi được... còn hắn thì nghêu ngao :-mình để ý Phong từ lâu rồi nhưng chắc là Phong không biết mình đâu nhỉ? kì lạ lắm cơ , từ hôm đó đêm nào mình cũng mơ về khuôn mặt dễ thương và nụ cười tươi rói của cậu ý...-THÔI ĐI..tôi hét lên và đưa 2 tay lên bịt tai lai..tôi không muốn nghe thêm một lời nào cả vì quá ngượng...Nhưng tôi đã hét quá to thì phải , mọi người xung quanh đều quay lại nhìn tôi 1 cách tò mò ...điều đó làm tôi sợ...vậy là tôi phải hạ giọng nhỏ nhẹ :-bạn Huy đẹp trai , dễ thương ....xét thấy tôi với cậu không thù , không oán vậy thì tại sao cậu không trả lại sổ cho tôi , tôi sẽ rất biết ơn nếu cậu làm như vậy ...Vừa nói tôi vừa nhìn sâu vào mắt của Huy...người ta nói đôi mắt là 1 ngôn ngữ giao tiếp có sức mạnh to lớn...tôi tin bằng ánh mắt này tôi sẽ khơi lại đốm sáng lương tâm đã bị tắt rụi trong lòng hắn...-mắt đã mí lận rồi mà còn đi nhìn người khác...hắn gắt...câu nói của hắn làm tôi muốn điên người...ngay lúc này tôi chỉ có một ao ước duy nhất đó là nắm đầu hắn và dận xuống cống ....nhưng đây không phải là lúc...điều tôi cần lúc này là phải cư xử 1 cách mềm mỏng , thật mềm mỏng :-Huy à , Huy trả lại sổ dùm Hằng đi...làm ơn dùm....Tôi van vỉ...-Tôi cũng chưa bị điên....mấy khi nắm được thóp cô ...ngu gì mà trả lại?-thế cậu định làm gì?tôi cố nén giận , nói bằng giọng ôn hòa...-à...Hắn cười...ánh mắt ánh lên tinh quái :-để coi : đưa nó cho Phong à...không...dán nó ở bàng tin trường cho nhộn nhỉ hay là photo thành nhiều bản nhỏ và rải khắp trường...chà , chẳng biết chọn cái nào... Vừa nói hắn vừa ngắm nhìn khuôn mặt tôi...nó giống như 1 ngọn núi lửa chực phun nham thạch bất cứ lúc nào...-đừng làm như vậy , tôi xin cậu...-xin mà nghiến răng trèo trẹo như thế à?hắn vẫn tiếp tục trêu chọc..rồi búng tay cái tách , hắn nói :-thôi được rồi..nể tình cái mặt ngô nghê của cô...Tuy tôi chẳng trả lại sổ nhưng tôi sẽ không tiểt lộ nội dung lâm li bi đát của nó....tất nhiên với 1 điều kiện....-điều kiện?Tôi trố mắt nhìn hắn ngạc nhiên...-đại khái là cô phải làm theo mọi lời sai bảo của tôi , Ok?tôi cười nhạt :-ok cái con khỉ...khi không cậu bắt tôi làm ô xin cho cậu à?-cô không thích?... vậy thì thôi , tôi cũng chẳng ép...để ngày mai tôi lăng xê cô thành người nổi tiếng vậy.Rồi hắn đứng lên , dợm bước bỏ đi ...-Khoan đã , ngồi xuống đi...cuối cùng tôi phải nói bằng giọng chịu thua....sự thực là ai không muốn nổi tiếng chứ..nhưng tôi cá là không ai muốn nổi tiếng trong hoàn cảnh , điều kiện , dưới tay của 1 bầu sô như thế này ...tôi bèn chồm người tới trước , gằn giọng :-tôi đồng ý , nhưng nói cho biết trước , tôi sẽ không làm những cái việc đại loại như nắm tay , nắm chân , hôn và đặc biệt là việc cấm trẻ em dưới 18 tuổi.hắn nhìn tôi chớp chớp mắt và bật cười thật to khiến mọi người trong phòng phải quay lại chú ý...rồi hắn ngắm nghía tôi 1 lát , nói bằng giọng chảnh choẹ :-cô cũng trắng trẻo đấy nhỉ?hic....tôi trắng nên rất thích ai khen mình như vậy...đó là điểm duy nhất đáng tự hào của tôi...nhưng sao giọng hắn nghe đểu thế nhỉ?-trắng đến nỗi nhìn cô tôi có cảm tưởng như người chết trôi ba ngày mới được vớt lên vậy...mà có lẽ thằng nào thích cô chắc mê phim kinh dị lắm?-cậu...tôi cứng lưỡi , chẳng nói được câu nào vì quá sock...còn hắn thì nhe răng cười với tôi một cái và đứng lên nhảy qua bàn đám bạn hắn ngồi... Những ngày sau đó là 1 chuỗi ngày ác mộng của tôi , hễ gặp nhau ngoài cổng trường là hắn sai tôi bưng bê cặp vào lớp cho hắn...nào tôi có sung sướng gì đâu khi làm việc đó kia chứ....bao nhiêu cặp mắt lớp hắn đổ dồn vào tôi...trong đó có cả Phong , vậy mà tôi vẫn phải làm... điên thiệt...Thế là tôi trả thù hắn bằng cách tìm chỗ nào vắng vẻ , '''' xin '''' hắn mấy trang vở giữa ( làm giấy nháp , giấy kiểm tra ) ...mà chắc 1 thằng lười học như hắn không để ý đâu nhỉ. Chưa hết , tôi còn vất cặp hắn xuống đất và dẫm chân thùm thụp lên cho bỏ ghét..-cô đang làm cái quái gì vậy?Cái giọng đó vang lên làm tôi thót cả tim...hắn đang nhíu mày nhìn tôi..nhìn cặp hắn...còn tôi cười giả lả và nhanh chóng cúi xuống nhặt cặp lên , phủi phủi , mắt tròn xoe ngây thơ không có tội ...-cô chơi tôi đấy à?-đâu có.tôi cười..cười thôi chứ biết nói gì bây giờ...-đừng có cười 1 cách ngu ngốc như thế...Chợt hắn tiến lại gần phía tôi...đó là dấu hiệu của sự nguy hiểm...tôi có thể nhận ra điều đó vì xem khá nhiều phim tình cảm...thế là tôi lùi ra sau , cầm cặp , chuẩn bị... phang hắn khi cần thiết....-ngày mai làm hộp cho tôi ăn nhé ....hắn đút 2 tay vào túi quần , đề nghị..-làm cho cậu á...tôi há hốc miệng ngạc nhiên-chứ sao nữa , mấy đứa con gái khác vẫn làm cho tôi ăn mà...hắn bắt đầu cáu...-thì đi mà ăn của mấy đứa đó...-không , tôi không thích.hắn gằn giọng..-này , cậu nghĩ là tôi rảnh lắm hả... cho tôi ăn tôi còn chưa làm nữa là làm cho cậu...đầu óc cậu có vấn để à? chất xám không có để suy nghĩ sao?-TÔI KHÔNG BIẾT..TÔI CHẲNG QUAN TÂM , TÔI MUỐN NGÀY MAI CÓ CƠM..Hắn hét lên và giật lấy chiếc cặp...hắn vào lớp... -chà , oai nhỉ? muốn ăn kia à..chị cho mà ăn.tôi nói 1 cách hí hửng khi cầm hộp làm cho hắn...khỏi nói , nhìn rất đẹp mắt nhưng thực ra tôi đã cho nhìu muối và tiêu vào...bảo đảm hắn ăn 1 lần sẽ khiếp đến già và không bao giờ bắt tôi làm lần thứ 2 nữa-hạnh phúc nhỉ? đem cho Huy mà.cái giọng chanh chua của Thảo vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi..dạo này nhỏ Thảo thay đổi đến chóng mặt , xin cô chuyển chỗ ngồi , không thèm nói chuyện với tôi 1 lời nào , đã thế tôi còn nghe phong phanh nhỏ đi nói xấu tôi nữa...-tôi hết hỉu nổi bà luôn Hằng ạ ,bà bảo bà ghét con trai kiểu như Huy vậy mà cuối cùng vẫn bị cậu ta chinh phục , rồi lại tự biến mình thành ô xin cho cậu ta...bà không biết rằng cả trường này đang nhìn bà thế nào đâu nhỉ?khiếp cái lưỡi của nó như có gai ấy..vừa nói nó còn phụ họa thêm bằng háy , liếc , nguýt lườm..thôi thì đủ cả..-thế à?..tôi không biết là cả trường đang nhìn tôi thế nào...tôi chỉ biết là có 1 người đang mong đứng vào vị trí của tôi mà không được..Rồi tôi bỏ đi về phía canteen... tốt thôi , tôi cũng chẳng cần 1 người bạn nhỏ nhen , hẹp hòi như nó..-mặt cô sao bị xí vậy? ăn nhầm cái gì không tiêu hóa được à?Huy chăm chăm nhìn vào mặt tôi , tôi chẳng nói gì cả...hắn liền kéo hộp tới trước mặt mình :-chà , trông ngon nhỉ?hắn khẽ cười .Tôi cố nở 1 nụ cười động viên khích lệ hắn dùng bữa.. -PHONG À , PHONG.Hắn gọi to làm tôi giật nảy cả người..Phong tiến lại gần bàn tôi...(trông cậu ấy thật dễ thương )-sao? có chuyện gì vậy .-ngồi xuống đi , tôi có chuyện muốn nhờ ông.Hắn kéo cái ghế ra cho Phong ngồi xuống..còn tôi thì cúi gằm mặt xuống đất , mặt đỏ như gấc chín..-đây là bạn gái mới của ông hả?Phong nhìn tôi rồi quay sang hỏi Huy .-uh , bạn gái mới..Hắn nhếch môi cười khi nhìn thấy cái mặt tôi xụ xuống ( tôi muốn xán cho hắn cái ghế quá ).....chợt hắn đẩy hộp qua :-bồ tôi làm đấy..ông thử một miếng xem có ngon không?tôi há hốc miệng đứng chết trân và đầu cứ lúc lắc liên tục...Phong không để ý nhưng may mắn là cậu ta từ chối..:-không , tôi không ăn đâu..bồ ông làm cho ông mà...thế ông gọi tôi có chuyện gì không vậy?lúc ấy Huy đang thích thú ngắm nhìn khuôn mặt của tôi...Nghe Phong hỏi vậy , hắn cười giả lả :-tôi định nhờ ông làm hộ cái bài tập tin ông Hùng ra cho nhóm mình ấy mà...bọn con gái cứ bắt tôi làm mà tôi thì lười quá...-ok thôi..để đó tôi làm cho...Phong nói vui vẻ và đứng lên cậu ta quay sang tôi cười :-chào bạn nhétrời , nụ cười ấy đẹp đến nỗi phải làm tim tôi ngừng đập mấy giây ấy...-vâng ..Tôi khẽ gật đầu ..mãi cho đến khi Phong đi khuất tôi mới dám ngẩng lên , thở phào nhẹ nhõmCòn Huy thì xọc xọc cái thìa vào hộp :-Không biết cô bỏ cái gì vào trong này mà không dám cho thằng Phong ăn nhỉ?...Tôi quay mặt đi ngó lơ ngơ...trong lòng thì trào nên một nỗi uất hận khó tả..Trời ạ , tốn bao nhiêu là công chuẩn bị..mất toi bao nhiêu là muối ớt của gia đình vậy mà giờ đây...hic , chán quá..tôi lôi chiếc MP3 ra mở bài nấm lùn di dộng ..đó là cách duy nhất giúp tôi đỡ căng thẳng khi ngồi đối diện với 1 thằng hâm như thế nàyChợt Huy đưa tay giật lấy cái máy của tôi..cậu ta nhăn mặt :-khi nói chuyện với tôi thì đừng có nghe nhạc rõ chưa?-cậu oai nhỉ?Tôi trề môi :-vô duyên thúi...cậu là gì của tôi? mẹ tôi , bố tôi , vú em tôi à?-ăn nói cho cẩn thận điHuy đưa mặt lên đe dọa.-cô mà ăn nói với tôi bằng cái giọng đó 1 lần nữa thì cẩn thận... tôi cho sang Lào định cư bây giờ..Rồi săm soi cái máy , hắn nhăn mũi :-thời đại bao nhiêu rùi mà còn xài cái máy này..lúa không thể chịu nổi? ủa mà cô nghe nấm lùn di động à? sao cô không nghe xác chết trôi di động? hợp với cô hơn đấy......tôi còn biết nói gì hơn nữa bằng cách nhìn hắn bằng đôi mắt căm hận..thực ra tôi và hắn không quen không biết , không thù không oán..vậy mắc mớ gì hắn hành hạ tôi , hắn định giết mòn , giết dần tôi từ ngày này qua ngày khác chắc????????????????????????????-sao thế? mới trêu một chút mà đã giận rồi à?hắn lại nhe răng cười...trời , tôi muốn bẻ răng hắn quá đi mất..chợt , hắn chồm tới trước , hỏi :-tối nay đến '' JOPI '' không? Tôi giật mình , đó là tên 1 vũ trường nổi tiếng , tập trung mọi phần tử ăn chơi có tiếng ở đất Hà thành , mấy thằng công tử ăn chơi lớp tôi còn khao nhau về những cô vũ nữ ăn mang gợi cảm , uốn éo như rắn ở đó nữa...khiếp, nghe mà muốn nổi da gà quá...chẳng thà tôi luẩn quẩn ở thư viện thì còn có cơ hội gặp được một anh chàng trí thức tử tế , chứ vào đó thì có mà gặp hot...dê..-không , tôi không đi..tôi vội lúc lắc đầu..-tôi bận lắm , tối nay..ờ..tôi phải đi cùng mẹ thăm ông nội...tôi nhanh trí phịa ra lí do.-thế thì thôi.hắn tặc lưỡi :-tôi rủ đứa khác đi vậy? mà nhìn bộ dạng của cô chắc chưa bao giờ vào vũ trường hả? đúng là supper chicken.-còn cậu là supper dog...tôi lầm bầm...Sau khi ăn với Huy xong , tôi về lớp...Thảo đã đứng chờ sẵn ở hành lang , vừa thấy tôi , nó tiến lại gần-lại chuyện gì nữa?Tôi hỏi giọng mệt mỏi..vì sao á? vì nó sẽ xông vào mắng mỏ , chì chiết tôi chứ sao nữa..-Hằng nè , tôi và bà từng là bạn thân thiết với nhau nên tôi nói thẳng...bà rất ít chơi bời nên bà không biết , Huy với biệt danh hot boy là 1 tên săn gái điệu nghệ..-chuyện đó tôi biết rồi.-thế à? biết nhưng bà vẫn đâm đầu vào đấy thôi.Thảo cười 1 cách mỉa mai.hic , nói gì cho xa xôi..chính nó cũng đâm dầu vào nhưng không được nên mới tức tối đến thế này đấy chứ.-Rồi Huy cũng sẽ chán bà thôi , cậu ta sẽ chán và đá bà như đã làm với chục đứa con gái khác....vì vậy biết điều bà hãy thôi với Huy ngay khi còn có thể...Nó nói rồi quay lưng bỏ đi vào lớp ..sự thực là tôi cũng mong Huy '' đá '' tôi lắm chứ...tôi sẽ không phải câm nín nghe tiếng giễu cợt của hắn mà không dám nói lại tiếng nào , sẽ không phải ăn những món ăn mà hắn gọi 1 cách đều đều từ bữa này sang bữa khác , sẽ không phải bưng bê cái cặp cho hắn như 1 đứa ôxin..nhưng biết bao giờ cái ngày huy hoàng ấy mới đến nhỉ..........????? Tối hôm qua , tôi đã thức trắng cả 1 đêm chỉ để chép phạt cho hắn...tôi ghét việc này lắm vì thế tôi đã van xin hắn hãy buông tha cho tôi nhưng hắn vẫn không chịu...đúng là quái vật đội lốt hot boy , lưu manh giả danh tri thức...-chép bài đây đủ chưa?hắn hỏi 1 cách ngờ vực..-không thấy là mắt tôi đang thâm quầng đây sao ..bao giờ cậu mới thôi bắt nạt và trả sổ lại cho tôi hả?-đến khi nào tôi chán.hắn khẽ cười và lật lật cuốn vở ..chợt , hắn rên lên :-sao cô chép xấu thế này?(thì chép cho người dưng nước lã chứ có phải chép cho mình đâu mà cẩn thận )..tôi gân cổ cãi :-xấu đâu mà xấu..chỉ xấu mấy trang cuối thôi..tại tôi vừa ngủ vừa chép mà...Hắn trố mắt nhìn tôi và nhún vai không nói thêm câu gì..tự dưng , đùng 1 phát , hắn quàng tay lên vai tôi-em yêu , cuối giờ đi ăn kem với anh nhé?-em yêu gì cơ? buông cái tay ra..tôi gắt ầm lên và cố hết sức gỡ cái tay hắn ra khỏi vai mình...đúng là kinh tởm ...-tình cảm quá đấy Huy.tôi điếng người...vì người nói ra câu này là Phong..cậu ta tươi cười nhìn chúng tôi rồi rẽ xuống cầu thang..đợi cậu ta đi khuất , Huy mới chịu buông tay..còn tôi choáng đến độ ú ớ :-sao...sao...cậu...cậu..có thể..làm...làm như...như vậy?-thích thì làm.hắn nhún vai.-sao...sao...trên..trên đời..này....lại...lại có..có 1 thằng..đười..đười ươi...như...như cậu?-ăn nói cho đàng hoàng nhé.Huy cốc 1 cái vào đầu tôi....đau chết đi được...còn tôi thì vẫn tiếp tục mê man :-cậu....cậu..biết...biết rõ..tình..tình cảm..của...của tôi...đối..đối với..Phong....vậy mà...mà cậu?-thôi đi..cô sốt đấy à? tôi không có thời gian nghe cô nói nhảm đâu nhé.Rồi cậu ta bỏ đi , vừa đi vừa huýt sao vui vẻ lắm....trái ngược với tôi , đứng chôn chân trên sàn và cái mặt thì thuỗn ra , không nói được thêm câu gì... Suốt tiết học hôm đó , tôi không tài nào nhồi vào đầu được chữ gì cả ..hic , tại sao thằng ôn ấy có thể làm thế nhỉ ? hắn biết rõ tình cảm của tôi với Phong mà ...còn Phong nữa chứ ? cậu ấy sẽ nghĩ sao về tôi ...đau khổ quá , vậy là bây giờ % may mắn giữa tôi và câu ấy chỉ vẻn vẹn = 0 ...tất cả là tại gã Huy mắc dịch , gã Huy chết bầm ấy ...chính hắn đã làm tôi điêu đứng , chết chìm chết nổi như thế này''vì 1 tình yêu không thể nói , vì 1 hình dung không thể quên ''-----------------------------------------------------------------ra về ở nhà để xe ...vứt cái cặp vào giỏ , tôi lúi húi dắt xe đạp ra ...tôi muốn về nhà ngay bây giờ , 1 ngày hôm nay đã là quá tồi tệ với tôi lắm rồi-bồ mới của Huy đấy à ?Bọn con gái ở nhà xe chỉ trỏ , thậm chí không thèm hạ giọng , vặn nhỏ volume ..chúng coi tôi như thể 1 cái gì đó không tồn tại ..-dạo này mắt thẩm mĩ của cậu ấy làm sao ấy nhỉ ? khi không chọn 1 con nhỏ xấu xí làm bồ ..-uh , bé Vân 10 a7 dễ thương thế mà còn bị đá ..tôi tưởng nguyên nhân là do người đẹp mới xuất hiện nào ...hóa ra :người đẹp đầm lầy ..-bà coi nó kìa : người thì thấp , mắt thì một mí , mũi tẹt ..thậm chí tay cũng là tay búp tre ..trời ạ , chẳng chấm nổi được cái gì cả ..hic , ước gì tôi có thểt chửi bọn kia 1 trận thật là to được nhỉ nhưng không, tôi không phải là cô nàng ngổ ngáo , đánh nhau thì cũng chẳng hơn ai ....thôi thì thương lấy cái nhan sắc vốn dĩ đã ít ỏi của mình , tôi cố dắt xe ra thật nhanh và âm thầm chịu đựng , động viên mình chửi rủa ở ..trong lòng :''bọn mày tưởng bọn mày đẹp lắm hay sao mà chê người khác vậy ? đồ xấu nhất việt nam mà tưởng đẹp nhì quốc tế ..chị mày chẳng thèm chấp với lũ tiểu nhân , thiếu nhiễm sắc thể như tụi mày '' Bất thình lình ai đó đập tay lên vai tôi làm tôi giật bắn cả người-làm cái gì mà hoảng như gặp ma thế ? ,mà sao cô sợ ma được nhỉ ? không phải cô cũng là xác chết sao ?Cái giọng đó không cần phải quay lưng cũng biết là ai ..đích thị là hắn - 1 tên điên chưa uống thuốc , vừa mới trốn trại ra .''đồ người âm , đồ người rừng ''Tôi lầm bầm và leo lên xe ..nhưng quái ,sao xe không đi đuợc thế này ? quay người lại , tôi giận đến run người khi nhận ra Huy , 1 tay đang níu xe tôi còn cái mặt thì vênh lên trời ..-buông tay ra , làm cái trò gì vậy ?tôi cáu tiết ..cái mặt tím rịm lại-làm gì đâu ..hắn nói giọng tỉnh bơ ..-mời đi ăn kem thôi mà .-dẹp đi.tôi bặm môi.-tôi ăn kem cậu mời để vào viện rửa ruột à ?-nè , chưa thấy ai như cô ..biết bao nhiêu đứa muốn tôi mời đi ăn mà không được , còn cô thì lại nói xiên , nói xỏ .hắn cau mặt nhìn tôi .-không nói nhiều , tôi muốn đi ăn bây giờ ...cô không muốn vì chuyện cỏn con này mà nội dung cuốn sổ này bị tiết lộ chứ .?..lại cuốn sổ , sao lúc nào hắn cũng lôi cuốn sổ ra để dọa dẫm tôi thế nhỉ ?-nhưng mà tôi không thể đi được ..tôi bận nấu cho gia đình .giọng tôi van vỉ ..-cô đùa tôi đấy à ..5h rồi còn nấu cái gì ? ..đi ăn kem với tôi .rồi hắn vất cái cặp lên giỏ xe tôi mà chẳng cần xin ý kiến gì ..con người hắn là thế đấy , kiêu căng , ngạo mạn , lúc nào cũng chỉ thích làm theo ý mình , không hề quan tâm đến ý kiến người khác.-thôi được , nhưng chỉ ăn kem thôi nhé. tôi sẽ không đi chơi đêm với cậu đâu.tôi ghép miệng..-tôi không có ý định đi chơi đêm với cô đâu..người ta tưởng tôi đi chơi với xác ướp Ai Cập mất.Xác ướp Ai Cập...nổ não mà chết mất ,sao bao giờ hắn cũng đặt cho tôi biệt danh có liên quan đến xác chết vậy nhỉ? -xuống xe được rồi đó.hắn ra lệnh.-xuống xe??????????tôi giật tỉnh cả người-con Dylan của cậu đâu..sao tự nhiên lại đòi đi xe đạp với tôi.-xe hư quăng ở nhà rồi còn đâu.hắn lầm bầm và ..-Huy đó hả ? trời ạ , lần đầu tiên thấy cậu ấy đi xe đạp đó nha .-Huy đi xe máy thì ngạo , đi xe đạp cũng dễ thương , chỉ có con su hào , bắp cải ngồi sau là đi xe gì cũng xấu thôi .-mắt tôi có vấn đề à bà ? sao tôi thấy có con phù thủy già nào sau lưng cậu ấy thế nhỉ ?.....nói chung là đủ cả ...--------------------------------------------------đến đoạn lên dốc ...con trai là hay bị tự ái lắm , phải đánh vào điểm nào của hắn thì may thay hắn mới không bắt tôi dắt xe đi bộ lên cái dốc cao vời vợi này ...vậy là tôi nở 1 nụ cười hàm tiếu , e lệ :-Huy à , nếu Huy yếu đuối , không có sức khoẻ thì thôi ...chúng ta đi bộ vậy .Trái với dự đoán của tôi , hắn phóc xuống xe và cười đểu :-đi bộ chứ sao nữa ?cô không phải là mẹ tôi , cũng chẳng phải là bạn gái tôi thì việc gì tôi phải chở cô ?trời ạ , thiệt tình từ khi sinh ra đến giờ tôi chưa thấy thằng nào lại ích kỷ ,nhỏ nhen , hẹp hòi như hắn ..vậy là tôi đành phải è lưng , è cổ dắt cả cái xe lên dốc ..còn hắn thì huýt sáo 1 bài tạp phí lù gì đó mà tôi chẳng biết.Ở tiệm kem ...hắn đưa tôi vào 1 tiệm kem mĩ có tiếng nhất nhì trong thành phố ..vì giá cả đắt đỏ nên tôi chưa vào ăn lần nào ..vì vậy đây sẽ là 1 cơ hội cho tôi ăn lại sức (có tốn tiền mình đâu mà sợ ?)-cô cậu dùng kem gì ?chị phục vụ trong bộ đồ dễ thương chìa menu niềm nở ..-cho 1 ly kem chocolate .Hắn nói và quay sang tôi :-cô dùng kem gì ?-ăn gì hả .tôi lặp lại vì thú thật bây giờ tôi chỉ muốn ăn tất cả các loại kem thôi ..-cậu có đủ tiền bao tôi không ?tôi ngước lên nhìn hắn dò hỏi ..lập tức hắn quát :-hỏi vớ va vớ vẩn gì vậy ? tôi mời cô đi ăn mà không có tiền bao cô ăn à ? nói nhiều ..ăn kem gì ?vậy là tôi nói bằng giọng đỉnh đạc , to , rõ ràng :-chị ơi , đem tất cả các loại ra luôn đi chị.Huy trợn tròn mắt nhìn tôi .-cô có ăn hết không mà gọi ?-cậu sợ tốn tiền à ?tôi cười khẩy ...hắn gạt phăng đi :-tất nhiên là không ..nhưng mà lần đầu tiên tôi đi ăn lại thấy đứa con gái như cô .-cậu thấy gì kệ cha cậu .tôi trợn mắt đáp ...Các ly kem được bưng ra xếp cả 1 dãy trên bàn ..điều đó thu hút sự chú ý của mọi người ...chắc là họ ngạc nhiên về 1 con bé như tôi ..nhưng chẳng sao cả , tôi không có ý định ăn hết ..tôi sẽ ăn mỗi thứ 1 ít ..chắc tên Huy đau tiền lắm đây ..Huy ngao ngán nhìn tôi chép miệng :-sao này chồng cô chắc phải là giám đốc khách sạn ngàn sao nhỉ ?-chuyện.tôi múc 1 thìa kem cho vào miệng và nhe răng cười :-mặt tôi đâu có hãm tài như mặt cậu ...lập tức Huy xua xua tay :-ý tôi là thằng đó bán nhà vì cái miệng ăn của cô rồi, 2 vợ chồng kéo nhau đem chăn , đem màn ra nằm ngoài trời , ngửa cổ lên nhìn sao mà.15 phút sau , khi thấy tôi có vẻ không thể ăn thêm được nữa , Huy bèn gọi tính tiền..Nghía qua cái hóa đơn , tôi có thể thấy số tiền lên tới 6 con số...nó là quá lớn với tôi nhưng chắc là không đáng gì đối với 1 thằng nhà giàu như hắn.Huy cầm lấy cái hóa đơn và đứng lên đút tay vào túi...tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực khi thấy mặt hắn hốt hoảng..hắn nhăn nhó nói với chị phục vụ :-em quên tiền ở nhà rồi..hay chị để em cắm con bé này ở lại đây rửa ly cho chị nhé..-KHÔNG.tôi giãy nảy cả người lên trước lời đề nghị đó :-em...em..không quen cậu ta...Chị phục vụ che miệng cười:-thôi mà Huy , đừng đùa nữa...cô ấy sợ rồi kìa..ủa? vậy là họ có quen nhau..tốt , Huy có thể kí sổ nợ được rồi...Gã Huy cười khì khì và lôi từ trong ví ra 1 tờ polime 500 ngàn....trời ạ , vậy mà bảo là quên tiền làm tôi vào dị mặt trước đám đông....ngại quá....đi ăn với hắn kiểu này , rụng tim mà chết sớm........ra khỏi quán , hắn nhờ tôi cho hắn quá giang về nhà..nói là nhờ cho oai thì thôi , hắn ép tôi thì có ..đúng là dân VIP có khác...hắn sống ở 1 khu dành cho giới thượng lưu , toàn biệt thự với những bãi cỏ xanh mướt trước nhà...Đến đoạn xuống dốc, hắn thả 2 tay ra..hệt trong phim '''' nấc thang lên thiên đường '''', đoạn 2 nhân vật chính đạp xe hồi nhỏ ấy ..chỉ có 1 điểm khác biệt không đáng kể là cậu bé không cười 1 cách gian manh như Huy lúc này và cô bé dễ thương đó không ngoác miệng gào rú như tôi:-DỪNG LẠI ĐI , ĐỒ LƯU MANH , ĐỒ KHỐN NẠN , TÔI KHÔNG MUỐN BỊ CHÀ MẶT XUỐNG ĐƯỜNG.'''' RẦM ''''Chiếc xe đổ ập xuống..may mắn sao Huy bay ra 1 đằng , tôi bay 1 nẻo...không có chuyện đổ ập lên nhau...nhưng quần tôi đã bị rách ở đầu gối , và chỗ đó bị trầy xước làm tôi rát kinh khủng, thế là tôi khóc nức nở :-CẬU LÀM QUẦN TÔI RÁCH RỒI,TÔI KHÔNG BIẾT ĐÂU..HU HU...TÔI ĐÂU CÓ GÂY THÙ CHUỐC OÁN GÌ VỚI CẬU ĐÂU...HU HU..còn Huy thì bối rối thực sự , hắn ra sức dỗ dành :-cô nín đi , đừng khóc nữa...người ra tưởng heo nhà ai mới đẻ xong đấy.-TÔI KHÔNG BIẾT ĐÂU..QUẦN TÔI RÁCH RỒI ,...MẸ TÔI GIẾT TÔI MẤT..Tôi rống to hơn và nước mắt thì tuôn ra nhạt nhòa...giọng Huy hoảng thật sự :-tôi xin lỗi...tôi xin lỗi được chưa...đừng khóc nữa...ngoan...rồi tôi mua kẹo cho..-TÔI CÓC CẦN..TÔI LÀ TRẺ CON ĐẤY À? DÙ BÂY GIỜ CẬU CHO VÀNG , BẠC , KIM CƯƠNG , HỘT XOÀN THÌ TÔI VẪN CỨ KHÓC ĐẤY...HUHU(thực ra tôi đã bớt đau nhưng vẫn cố rống cho to để lần sau hắn không dám làm thế nữa và để trả thù cho những ngày tháng tôi phải làm oxin cho hắn)Đột nhiên hắn cúi sát mặt tôi và trước khi tôi kịp phản ứng gì hắn đã kiss tôi 1 cái ( vào môi mới đau chứ )..có nằm mơ tôi cũng không thể ngờ được nụ hôn đầu đời của tôi lại dành cho hắn,...vậy là tôi thôi khóc và vội vàng đẩy hắn ra...-sao thế? hết khóc rồi à?Cái thằng đểu đó hỏi...và điều tiếp theo hắn biết là tôi nhảy xổ vào người hắn , nắm lấy cái tóc được chải keo chẩng lên như tổ quạ lôi lấy ,lôi để:-TÔI NÓI CHO MÀ BIẾT CON GIUN XÉO LẮU CŨNG QUẰN..CẬU LÀM TÔI ĐIÊN THỰC SỰ RỒI ĐẤY..CẬU CÓ BIẾT ĐÓ LÀ NỤ HÔN ĐẦU ĐỜI CỦA TÔI KHÔNG? ĐỒ ĐỘT BIẾN GIEN , ĐỒ THIẾU NHIỄM SẮC THỂ , ĐỒ DÂM DÊ DÔ GIÁO DỤC..Rồi ức quá tôi đứng lên , dựng xe dậy và đạp về..suốt đời này tôi sẽ không tha thứ cho thằng đó...không bao giờ. Tối hôm sau , tôi lên nhà cái Hoa chơi...và chủ đề nó liên tục đặt ra tối nay chỉ xoay quanh Huy và Huy..điều đó làm tôi tức muốn ói máu luôn...vì thằng khốn đó dám cướp nụ hôn đầu đời của tôi... 1 nụ hôn mà tôi luôn tưởng tượng ra là sẽ trao cho người mình yêu (Phong chẳng hạn ) trong 1 khung cảnh lãng mạn với thật nhiều cây xanh , ánh nắng chan hòa , chim ca hót líu lo..chứ không phải là ngã xe đạp , rách quần , trầy trụa đầu gối, ngoác mồm ngoác miệng ra khỏi và bị thằng đó hôn 1 cách thình lình..kinh tởm..nghĩ đến đó là tôi đưa tay lên chùi miệng..nhiều đến nỗi con Hoa phải nhắc :-bà làm gì vậy? có biết là sẽ bị trây môi không?-thế hả?tôi nói và cười giả lả...nghía qua cái đồng hồ..mẹ ơi..gần 10 h rồi , tôi vội vã đứng lên chào nó ra về..-------------------------------------------------------------------------------------đạp xe một mình trên đường , tôi sợ kinh khủng..đường hôm nay vắng hơn mọi ngày và tôi thấy có mấy đám ở trên vỉa hè..không biết có phải hút chích không nhỉ..ghê quá.-U.U.HAHA.Tiếng con trai ré lên sau lưng tôi..quay lại nhìn , là 2 thằng con trai đang đèo nhau trên xe đạp , chúng nhe răng cười vói tôi như chó cười với chủ, trông có vẻ khả ố..thế là tôi 3 chân 4 cẳng đạp thật nhanh..tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực..chúng vẫn tiếp tục bám theo tôi và trêu đùa , văng tục..Đến khi lên dốc , tôi đạp hết sức mình , không ngừng nghĩ....lúc ấy tóc tai tôi rối bù , mồ hôi nhễ nhại , mặt mày thì hốc hác..-BẠN...BẠN ƠI.Tôi kêu thật to khi thấy đằng trước có 1 bạn nam đang đạp xe , cùng hướng với tôi.Cậu ta quay lại..trời , thật tình cờ và thật bất ngờ..đó là Phong , người mà tôi đã thầm thích (cái này có phải là duyên phận không nhỉ )..cậu ta ngỡ ngàng nhìn tôi :-bạn là bồ Huy phải không?-không , tụi tôi chỉ là bạn...tôi nói :-bạn ơi , làm ơn giúp tôi với..có 2 thằng điên nào cứ đuổi theo tôi từ nãy đến giờ..-đâu?Phong ngơ ngác quay lại nhìn..nhưng không thấy ai cả...may quá , chúng đã bỏ đi rồi..-để tôi đưa bạn về vậy..con gái đi đêm 1 mình nguy hiểm lắm..-mình làm phiền bạn quá.tôi nói mà không giấu được sự sung sướng trên mặt..Phong vẫn vậy..dễ thương và galăng với con gái..người như cậu ấy chắc phải có hậu lắm..khác hẳn Huy : đểu , dê, vô hậu. Suốt quãng đường về , 2 tụi tôi nói chuyện với nhau về mọi chuyện liên quan đến trường lớp...cậu ấy có khiếu ăn nói quá...người đâu duyên thế không biết.-nhà mình đây rồiTôi nói vui vẻ và dừng xe lại trước căn nhà có cây nhãn...nhưng mặt tôi nhanh chóng chuyển sang cau có khi thấy Huy lù lù như thằng đù bên cạnh chiếc ARN mới cóng.-Hay nhỉ?Cậu ta trừng trừng nhìn Phong :-đêm hôm ông đi với bồ người khác làm gì vậy?-bạn gái gì cơ?Tôi tức tối nói còn Phong thì phân trần :-à..cô ấy nhờ tôi đưa về..cô ấy bị mấy gã trêu chọc ấy mà-thế à? vậy bây giờ ông về được rồi đấy.Mặt Huy có giãn ra tí nhưng giọng thì không đổi.-uh..thôi tôi về vậy.Trước thái độ của Huy , Phong cũng không lấy gì làm vui vẻ lắm nhưng cậu ta vẫn quay sang tôi nở 1 nụ cười ngất ngây con gà tây :-mình về Hằng nhé.-Phong về cẩn thậntôi khẽ khàng nói và trong lòng thì nguyền rủa tên Huy khốn kiếp đã đối xử 1 cách thậm tệ với Phong dễ thương , hiền lành , đẹp trai , có tài như vậy..chờ cho Phong đi khuất , tôi mới dắt xe vào nhà...lập tức Huy nắm lấy khuỷu tay tôi kéo lại :-này , sao với thằng đó thì cô ngọt ngào còn đối với tôi thì cô cộc cằn vậy? cô phân biệt đối xử vừa thôi chứ.tôi quắc mắc nhìn hắn :-tránh ra đi ,tôi không có gì để nói với 1 thằng vô duyên , dê mãn tính như cậu.-thế à , thế cô có biết cái thằng dâm dê dô giáo dục này đã chờ cô suốt mấy tiếng đồng hồ không? tôi phải bỏ cuộc hẹn đi chơi với bạn tôi để chờ cô..vậy mà cô đi thẳng vào nhà với cái mặt như cái mâm thế à?..mà cô hay thật..con gái gì mà lại đi chơi đêm đến 10h mới về..không nhờ ai lại nhờ trúng thằng Phong nữa chứ..đúng là đồ dại trai.." mặt như cái mâm '', '' dại trai ''..tức thật , đâu có bắt hắn chờ đâu....hắn làm cái đầu tôi bốc khói mất...hay là hắn được bọn con gái cưng chiều quen rồi nên thích nói gì thì nói, không coi ai ra gì cả..-cậu là cái quái gì mà nhiếc móc tôi này nọ..cậu chẳng là gì đối với tôi cả , cậu chỉ là 1 thằng sành điệu , ăn chơi , nhà giàu , đẹp trai , bất tài , dại gái , mặt như thịt bò tái , da như heo nái nghe chưa.-còn cô ấy à..giọng Huy gay gắt :- mắt mí lận, tay búp chuối , xác chết trôi , mặt như con cá đuối , tính tình củ chuối..đã vậy thấy thằng Phong thì như mèo thấy mỡ , như ruồi thấy cá tanh..-uh đấy thì sao..đồ vô duyên thúi.Mặt tôi như sắp khóc đến nơi , tôi hét.-CÚT , CÚT VỀ NGAY..TÔI SÚT CHÓ NHÀ TÔI RA CẮN CHO TE TUA CÁI QUẦN JEAN HÀNG HIỆU BÂY GIỜ..-cô dọa tôi đấy à? tôi thấy chó nhà cô rồi..toàn là cún cả chứ chó gì , con thì tên là dylan , 1 con thì Jupiter , còn 1con là future chứ gì...bầy cún ngốc nghếch giống chủ..thấy người lạ vào thì vẫy đuôi , người trong nhà thì cắn.-HU HU.Đến đây thì tôi khóc thật sự...vì tôi chẳng biết cách nào để tống khứ thằng hâm này về cả...sao mà tôi ghét hắn vậy , ghét quá đi mất..-thôi , nín đi, đừng có khóc nữa..hắn bối rối nói rồi dúi vào tay tôi cái kẹo mút.-tôi cóc cần.tôi quăng mạnh cái kẹo ra đường và nước mắt tuôn rơi , nhạt nhòa mắt môi..-thôi , tôi về vây..hắn nói và quay lưng đi....điều đó làm tôi nhẹ nhõm và tôi nhe răng cười , đùng 1 phát hắn quay người lại khiến cho tôi không kịp ngậm miệng :-nhưng tôi nói cho mà biết cô là của tôi nghe chưa..mà lần sau cô đừng có về khuya như vậy , an ninh trong thành phố không được tốt đâu..Rồi hắn lên xe ,rú ga phóng đi...còn tôi thì cúi xuống lượm mấy hòn sỏi và...lia theo hắn. Vừa vào đến nhà việc đầu tiên tôi làm là hùng hục lôi ra 1 tờ giấy , vẽ cái mặt hắn vào đó..tiếp theo tôi dán nó lên tường và phóng phi tiêu cho hả giận..cái thằng lưu manh đó dám cướp nụ hôn đầu đời của tôi , đuổi Phong về và mắng nhiếc tôi thế này thế nọ..hắn nghĩ hắn là ai? là sao chắc..nếu không phải tôi quỵ lụy hắn vì cuốn sổ thì tôi đã đá cho hắn 1 cái sang Lào định cư rồi....tôi thề , thề sẽ không bao giờ bộc bạch tâm sự của mình ra trang giấy nữa.---------------------------------------Sáng hôm sau tôi vào nhà sách xem đồ , vừa đi tôi vừa nghĩ miên man về Phong..thật tội cho cậu ấy , đã đưa tôi về mà còn bị chửi nữa chứ..-thôi đi tô tượng vậy..tôi thầm nghĩ..đó là 1 cách để giải tỏa stress trong lòng tôi lúc này...Ở khu tô tượng...sau khi chọn được 1 bức tượng 2 đứa bé đang mi nhau cực kì dễ thương , tôi đem nó lại chiếc bàn dài mà ở đó có để những hộp màu để mọi người cùng tô với nhau...bất chợt tôi thấy Phong , cậu ấy đang ngắm nghía tác phẩm mới hoàn thành xong của mình.-woa , đẹp quá.tôi thốt lên trầm trồ thán phục...Phong quay lại nhìn tôi , rồi cậu ấy nở 1 nụ cười :-chào Hằng.-chào Phong.tôi nói và ngồi xuống cạnh cậu ấy.-cậu tô đẹp quá.-bình thường thôi mà.rồi cậu ấy hỏi :-bạn đã giải thích với Huy chưa?Huy...sao cậu ấy lại lôi cái gã đáng ghét ấy vào thờ điểm hay ho thế này nhỉ?-việc gì phải giải thích chứ..Huy với mình chẳng có quan hệ gì sất..-chưa bao giờ tôi thấy cậu ấy điên lên vì ghen như thế..mà quái thật , Huy luôn bảo Hằng là bồ của cậu ấy trong khi Hằng lại phủ nhận suốt...tôi ậm ờ :-chuyện này khó nói lắm Phong ạ.Phong định nói thêm gì đó...nhưng khi thấy vẻ mặt của tôi , cậu ấy lại thôi..-à , Phong này..Phong tô giúp Hằng với nhé..Hằng tô hay bị lem nhem lắm..tôi chìa bức tượng ra đầy hy vọng...-được thôi.cậu ấy vui vẻ nói và chúng tôi cùng bắt tay vào công việc..vừa tô , chúng tôi vừa trò chuyện với nhau về đủ đề tài và cả 2 cùng thích thú khi nhận ra mình đồng quan điểm với nhau về 1 số chuyện..ra về , tôi còn bắt cậu ấy khắc tên Phong -Hằng lên bức tượng nữa...Chà , đó đúng là 1 kỉ niệm đáng nhớ mà suốt đời tôi không bao giờ quên được.. Chiều thứ 2 ,con Thảo làm 1 việc rất chi là '' ngộ nghĩnh trẻ thơ ''..không biết nó đào đâu ra bộ ảnh bồ cũ của Huy..25 đứa và đứa thứ 26 là tôi..xong nó sắp thành 1 dãy và bảo tôi hãy so sánh sắc đẹp giữa mình và bọn đó...trời ạ , việc nó làm khiến tôi thắc mắc không hiều nó có vấn đề gì về thần kinh không nữa...riêng cá nhân tôi thì không bao giờ so sánh tôi với người khác để rồi tự dằn vặt bản thân mình cả..hơn nữa giữa tôi và Huy thì có cái quái gì đâu kia chứ.Đến giờ ra chơi , Huy lại xuống lớp tìm tôi , trong mặt hắn hầm hầm...nhưng tôi chẳng quan tâm , tôi vẫn tức hắn ghê lắm..-Hằng , tôi có chuyện muốn nói.Tôi tảng lờ đi và tiếp tục câu chuyện dang dở với bạn bè..nhưng quái , chẳng có đứa nào chịu đáp lại cả..chúng chỉ ngước mắt lên , nhìn Huy đầy ngưỡng mộ...còn tôi thì giục 1 cách tuyệt vọng :-nói tiếp đi các bà..Huy có vẻ như không kiên nhẫn được nữa...hắn nắm lấy tay tôi lôi lên và kéo ra khỏi lớp..-thả tôi ra..Tôi vùng vằng nhưng tay hắn cứng như gọng kìm vậy...đã thế bọn con gái lớp tôi chẳng thèm can ngăn, còn suýt soa đầy thích thú nữa chứ..Đến 1 dãy hành lang vắng vẻ , hắn mới chịu buông tay tôi ra..tôi vừa ôm lấy cái tay của mình vừa cau có nhìn hắn :-lần sau cậu thôi cái trò này đi...tôi không phải là búp bê , là con rối để cậu muốn lôi đi đâu thì lôi.-cô và Phong hẹn hò nhau đi tô tượng hả?hắn hỏi mà mắt cứ long lên sòng sọc.-rõ vô duyên...cậu có quyền gì mà can hệ vào chuyện của tôi..tôi thích đi với ai là quyền của tôi nghe chưa..-thế à? sao cô không mở to cặp mắt mí lận của cô ra mà nhìn cho rõ...cô quên thỏa thuận của chúng ta rồi à..cô là của tôi , tôi sai gì thì cô phải làm và tôi có quyền biết cô đã làm gì...Tôi trợn tròn mắt nhìn hắn-cậu bị chó dại cắn à..tiêm chủng chưa mà bây giờ nói sảng thế..tất nhiên là tôi nhớ nhưng cậu cũng phải biết giới hạn của mình ở đâu chứ..sao cậu thích hành hạ và kiểm soát người khác thế?-tôi thừa hiểu cái đầu của cô đang nghĩ gì...cấm lại gần thằng Phong nghe chưa..tôi cũng nói nó tránh xa cô ra rồi..-cái gì?.tôi la lên kinh hoàng..thằng điên xã hội , đao nhân loại này đang làm gì vậy??????????????-à , còn nữa..ra về đợi tôi trước cổng trường nghe chưa.hắn nói như ra lệnh rồi bỏ đi....chờ hắn...tôi chưa bị điên vì thế trong đầu tôi lập trình 1 kế hoạch chuồn nhanh gọn..Ra về , thay vì đi cổng trước như mọi khi tôi lại chuồn về cổng sau...nhưng 3 chân 4 cẳng đạp về được 1 đoạn thì lại bị hắn chặn lại bằng con ARN..Hắn nheo mắt nhìn tôi , cười cười..-định chuồn hả?làm gì mà dễ thế?hic...đúng là dai như đỉa đói...tôi ngao ngán nhìn hắn hỏi :-làm sao cậu biết tôi chuồn cổng sau?-có gì đâu..tôi bảo mấy thằng đệ để ý đến cô giùm...có thằng thấy cô đi cổng sau nên phone cho tôi ngay ấy mà..Trời ạ , tôi đâu phải con nợ hắn đâu mà hắn kiểm soát tôi gắt gao như thế chứ...điên thiệt , tôi chỉ muốn nhảy phắt xuống xe , túm lấy tóc và chà mặt hắn xuống đường cho bỏ ghét..-đi thôi..đến nhà sách với tôi.Hắn nói bằng cái giọng ra lệnh đáng ghét..còn tôi thì nhìn hắn ngạc nhiên..người như hắn mà ham đọc sách thì giống như heo có cánh , heo bay lên trời vậy..Nhưng nói gì thì nói , phản đối gì thì phản đối..tôi vẫn phải đi cùng hắn dù có muốn hay không? tất nhiên tôi chẳng có ý định đi chung với hắn..thế là tôi đi xe đạp còn hắn tà tà xe máy trên đường..rõ khỗ , không biết hồi hắn còn nhỏ có bị va đập , chạm dây thần kinh nào không mà giờ lại làm 3 cái trò vớ vẩn này nhỉ?-------------------------------------------------------------------------------------Trời ạ , tôi tưởng hắn dẫn tôi vào đâu..té ra hắn dẫn tôi vào khu tô tượng..lại còn chọn ra đến 5 bức đại loại 2 đứa bé đang mi nhau , tựa lưng vào nhau nữa chứ..kinh thiệt , hắn bày ra ba cái trò vớ vẩn này làm gì nhỉ..nhưng kinh dị nhất là hắn quay sang tôi nói bằng cái giọng tỉnh bơ:-cô trả tiền đi...-tôi chưa bị điên..cậu tô 1 mình thì trả 1 mình đi..tôi đâm cáu.-ai bảo tôi tô 1 mình..tôi tô cùng cô mà...tôi đi vội quá không mang theo kịp tiền..cô trả đi , tôi sẽ trả lại cho cô sau..Trả đi.hắn gườm mắt nhìn tôi thế là tôi buộc phải thanh toán....30000 nghìn , đau hơn hoạn , đã thế khi tôi bảo hắn bỏ bớt 4 bức lại..hắn lại không chịu mới tức chứ..trái ngược với khung cảnh lãng mạn ngày hôm qua...tô màu với Huy đúng là 1 cơn ác mộng..hắn tô xấu kinh khủng thế mà lại luôn miệng đổ lỗi cho tôi nữa chứ.. thế là tôi trả thù bằng cách đòi tiền..-cậu phải trả 3 chục cho tôi nghe chưa?-tôi không trả thì sao?hắn cười cười.-thì con cậu sinh ra sẽ bị mù mắt.-tôi không có ý định lấy vợ..tôi sẽ tìm đến cô..lúc ấy tôi sẽ chọn 1 trong lũ con nheo nhóc của cô làm con..lúc ấy để coi con ai bị mù mắt..nhưng tôi không còn nghe hắn nói gì nữa , vì bận để ý đến 1 anh chàng rất cute , có nét gì đó giống Phong.. -này ,Hắn giật tóc tôi , đau tê tái.-trong lúc con gái ở đây để ý tôi thì cô lại đi ngắm thằng khác à? cô bị gì vậy..đồ con gái lẳng lơ..Lẳng lơ..hay thiệt , tôi có lẳng lơ thì cũng không đến lượt hắn bình phẩm..-còn cậu là cái đồ loang lổ.-cô lẳng lơ.-cậu loang lổ-lẳng lơ-loang lổ.Bỗng chú bảo vệ đập tay lên vai Huy , giọng răn đe:-đề nghị cô cậu coi lại lời nói..cô cậu đang làm ô nhiễm tâm hồn trẻ thơ ở đây đấy.Tôi và Huy ngơ ngác quay lại thì :-mẹ ơi , lẳng lơ là gì mẹ?-bố ơi , loang lổ là sao hả bốSau 1 tiếng đồng hồ tô tượng đầy tai tiếng , bị bố mẹ lũ trẻ nói vào tai chúng những câu đại loại như :-cưng , lớn lên con đừng giống 2 người họ nghe.-2 người đó thuộc phần tử xấu , con phải tránh xa ra , không được lại gần , nghe chưa?...vv.... thế là tôi và Huy phải rời khỏi nhà sách..nhưng tôi chưa kịp mừng vì điều đó thì hắn lại kéo tôi vào công viên với lí do...chơi.Ý kiến hắn đưa ra làm tôi muốn điên cả người..tôi và hắn có phải là đôi , là cặp gì đâu mà lại kéo nhau vào chỗ đó kia chứ..đã thế lại phải móc hầu bao ra mua cho hắn thêm cái kem 3000 đ..đau hơn hoạn .'' BỐP ''Đó là tiếng tôi đập 1 con muỗi đang đốt chân tôi...nó to kinh khủng..dám cá là cái giống muỗi truyền bệnh sốt rét lắm..-về được chưa?Tôi quay sang hắn hỏi và mặt đỏ rần lên khi các cặp nhan nhản xung quanh chúng tôi mi nhau chùn chụt..-đợi tí..về gì cho sớm..Hắn ậm ờ nói rồi...-Hằng này. tôi muốn cô làm bạn...'' BỐP ''Lại 1 con muỗi nữa chích tôi đau điếng..-chết mày nè con.Tôi nói mà không dấu được vẻ căm hận...và tôi tưởng tượng con muỗi đang chết dưới tay tôi là cái mặt của Huy.-này , tôi đang nói chuyện với cô đấy..Huy cau có nhìn tôi..-nói gì thì nói đi.Tôi ngạc nhiên nhìn hắn..-à ,Hắn ngoảnh mặt đi chỗ khác...-tôi muốn cô làm bạn..'' BỐP ''1 con muỗi khác lại dám to gan cắn sau lưng tôi..hic , ngồi đây một lát không khéo làm buổi tối cho muỗi mất..không biết về nhà mẹ có nhận ra đứa con dễ thương của mẹ không nhỉ?-CÔ CÓ THÔI CÁI TRÒ ĐẬP MUỖI VỚ VẨN CỦA CÔ KHÔNG HẢ?Đột ngột Huy quát to làm không chỉ tôi mà mấy đôi đang hôn nhau 1 cách vừa đắm vừa đuối cũng phải giật nảy mình..tôi cũng hét lại giọng to không kém..-MUỖI CẮN TÔI THÌ TÔI PHẢI ĐẬP CHỨ SAO? CẬU THỬ NGỒI YÊN ĐỂ MUỖI CẮN XEM CÓ CHỊU ĐƯỢC KHÔNG?-NHƯNG TÔI ĐANG NÓI CHUYỆN VỚI CÔ.-NHƯNG TÔI ĐANG BỊ MUỖI ĐỐT.Tôi ngoác miệng ra cãiHắn nhìn tôi trân trối rồi vò đầu bứt tai rên rỉ :-trời...sao tôi có thể có....với 1 con nhỏ như thế này..Tôi chẳng hiểu hắn nói cái quái gì hết nhưng mừ con nhỏ này là có liên quan đến tôi rồi , thế là tôi liếc xéo hắn và lầm bầm :'' đối với ai thì không biết nhưng đối với bố mẹ tôi thì tôi là vàng , bạc ,kim cương , hột xoàn ''
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me