LoveTruyen.Me

To You Wonki

___Chủ nhật, 10/10/2032___

Cái ngày mà họ lo lắng cuối cùng cũng đã đến. Vào ngày này 10 năm trước chính là ngày mà cậu ấy rơi khỏi sân thượng; là ngày thế giới mất đi một người thiện lương; là ngày những kẻ vô nhân tính ấy bộc lộ ác tâm của mình; và cũng là ngày mà hắn ta để thù hận ăn sâu vào tâm hồn, mục ruỗng, biến chất, đến mức đánh mất chính mình.

Theo như dự tính, từ sáng sớm, Sunghoon đã lái xe chở Sunoo, Jungwon và Riki đến nhà của Park Jongseong. Khi vừa đến nơi, họ đã thấy anh ấy đứng đợi sẵn ở cổng từ bao giờ.

"Hôm nay có thêm hai người nữa nhỉ?" Jongseong tựa người vào cổng, nghiên đầu hỏi.

"Vâng, cả bốn bọn em đều cùng nhau điều tra về vụ này!" Riki trả lời.

"Wow, ngoài đời đẹp hơn trên ảnh nhiều luôn ấy chứ, giống diễn viên thật đấy!" Sunoo thì thầm với Riki mà cảm thán.

"Cảm ơn cậu, cậu tên là gì vậy?" Jongseong tiến đến Sunoo rồi hỏi.

"E-em là Kim Sunoo, gọi em là Sunoo được rồi..." Sunoo bị bất ngờ mà lắp bắp, dù nhớ mình đã thì thầm rất nhỏ nhưng không hiểu sao vẫn bị nghe thấy.

"Chào cậu, tôi là Jongseong. Rất vui được làm quen!" Anh vừa mỉm cười vừa lịch sự đưa bàn tay ra thì đã có một bàn tay khác bắt lấy tay anh.

"Chào cậu, tôi là Park Sunghoon." Sunghoon choàng tay qua vai của Sunoo và kéo cậu sát lại gần mình.

"Oh, hiểu lầm thôi, tôi không có ý gì đâu..." Jongseong nhún vai.

Thấy tình hình căng thẳng giữa ba người họ, Jungwon lên tiếng:

"Chúng ta nên nhanh chóng tới nhà của anh Jaeyoon thì hơn..."

Nhà của Jaeyoon ở kế bên nhà Jongseong nên chỉ cần đi vài bước chân là tới. Jongseong lấy chùm chìa khóa ra, vừa mở cổng vừa thuật lại cho họ vài thông tin:

"Sau khi cậu ấy mất, cả gia đình họ đã chuyển sang Úc định cư. Vì căn nhà này vẫn chứa rất nhiều kỉ niệm nên họ không muốn bán đi, vậy nên mẹ cậu ấy đã giao chùm chìa khóa này lại cho tôi và dặn trông coi căn nhà giúp cho họ."

Chiếc cửa chính được mở ra, bên trong là căn phòng khách được thiết kế rất ấm cúng với đèn chùm vàng và sofa màu nâu nhạt, không gian cũng rất sạch sẽ không giống như một căn nhà lâu rồi không có người ở.

"Thỉnh thoảng tôi lại thuê người đến đây dọn dẹp nên căn nhà vẫn gọn gàng y vậy..."

Dù căn nhà mang không khí ấm áp nhưng Riki vẫn cảm thấy có gì đó hơi lạnh sống lưng. Cậu có hỏi Jungwon nhưng anh không cảm thấy gì lạ cả.

Jongseong dẫn cả bọn lên phòng của Jaeyoon. Căn phòng cũng không có gì đặc biệt, chỉ có những bức ảnh gia đình với ảnh của Jaeyoon chụp cùng Jongseong và Taehyun mà thôi.

Nhìn chung thì cũng chẳng có manh mối gì, họ cũng xem qua các hộc tủ nhưng không tìm được gì cả. Trong lúc mọi người đang tìm kiếm, qua khoé mắt của mình Riki cảm giác có bóng người ở góc tường, nhưng khi nhìn về hướng đấy thì cậu lại chẳng thấy gì. Chợt ánh mắt vô tình lướt qua tấm gương, hình ảnh phản chiếu của Jaeyoon với chiếc áo đồng phục trắng bị nhuốm máu xuất hiện bên cạnh kệ sách làm Riki giật bắn mình.

"Có chuyện gì sao?" Jungwon nhìn cậu đầy lo lắng.

Riki ngay lập tức quay người nhìn về phía kệ sách, nhưng chẳng thấy ai cả.

Đột nhiên một quyển sổ ở đấy rơi bộp xuống đất làm mọi người giật thót mình. Riki tiến đến nhặt nó lên, quyển sổ khi rơi xuống đã bị mở ra. Mọi người cũng đến để xem. Jungwon giở ra trang đầu của quyển sổ, ở đó ghi là Jaeyoon's diary.

"Hoá ra cậu ấy cũng có ghi nhật ký sao?" Jongseong ngạc nhiên, có vẻ như Jaeyoon chưa từng chia sẻ chuyện này với ai.

"Vậy em xin phép đọc nó nhé?" Riki hỏi Jongseong.

Sau khi nhận được cái gật đầu, Riki giở đến trang giấy mà lúc rơi xuống đã bị lật ra.

/27/03/2022
Hôm nay sau khi trực nhật xong, trong lúc đi về, đột nhiên mình nghe thấy tiếng đàn guitar phát ra từ trên sân thượng.
Mình đã vô tình gặp tiền bối Heeseung ở đó. Mình cứ nghĩ anh ấy sẽ tức giận vì bị làm phiền, nhưng ngược lại anh ấy còn nhờ mình dạy đàn cho nữa. À, anh ấy bảo cứ gọi bằng anh Heeseung được rồi, tiền bối Heeseung nghe rườm rà quá!
Anh ấy rất hiền và cũng rất đẹp luôn. Hôm nay là một ngày may mắn nhỉ ^^/

"Anh Heeseung? Người này là ai vậy?" Sunghoon hỏi.

"Tôi cũng không biết. Cậu ấy chưa từng đề cập với tôi về người này..." Jongseong cau mày.

Jungwon cảm giác cái tên này có gì đó quen quen. Riki lật tiếp vài trang nữa.

/12/04/2022
Không ngờ anh Heeseung cũng có cùng niềm đam mê mì gói với mình nhỉ! Cứ nghĩ chỉ có mình mới có sở thích kì lạ ấy chứ!
Bọn mình đã bàn luận về rất nhiều loại mì gói trên thị trường. Nghe có vẻ hơi trẻ con nhỉ? kkk/

Riki lại lật tiếp vài trang.

/05/05/2022
Hôm nay mình và anh Heeseung đã chơi bóng rổ cùng nhau đấy! Tuy mình không giỏi trò này lắm nhưng có anh ấy hướng dẫn nên mình cũng không sợ đâu >⁠.⁠</

"Có vẻ anh ấy khá quý mến người tên Heeseung này nhỉ?" Jungwon bình luận.

/18/09/2022
Mình đang dạy cho anh Heeseung đánh bài "I wanna be yours". Không hiểu sao anh ấy có vẻ rất thích bài này. Thậm chí còn bảo khi nào anh ấy chơi được thì nhất định mình phải hát cho anh ấy đàn, vì anh ấy rất thích giọng hát của mình và sẽ chỉ đàn cho mỗi mình hát thôi. Sến sẩm quá nhỉ! kkk/

"Sunghoon, anh có cảm thấy hình như người tên Heeseung này thích anh Jaeyoon đúng không?" Sunoo hỏi.

"Anh cũng nghĩ vậy. Anh nhớ bài hát này diễn tả một tình yêu mãnh liệt và lòng khao khát được trở thành mọi thứ trong cuộc sống của người mình yêu. Chắc không phải ngẫu nhiên mà người này chọn bài hát đó."

/27/09/2022
Anh Heeseung đã rủ mình đi công viên giải trí. Tụi mình cũng có quay vlog lại nữa.
Nhưng mà chỉ có mấy cảnh lúc đi dạo công viên thì ổn chứ đến lúc chơi trò chơi là đầu tóc rối xù cả lên. Anh Heeseung vừa nắm chặt tay mình vừa hét chắc cũng quãng tám ấy chứ!/

"Chắc đó là video mà tôi đã nhìn thấy..." Jongseong nhớ lại.

/01/10/2022
Anh Heeseung đã đàn thành thạo bài "I wanna be yours" rồi. Heeseung rủ mình ngày mai gặp nhau ở sân thượng để anh ấy đàn cho mình nghe, nhưng có thể anh ấy sẽ đến muộn một chút do lớp học thêm. Có lẽ nên phạt một chầu mì chứ nhỉ? >⁠.⁠</

"Thì ra đó là lí do mà cậu ấy đến sân thượng vào ngày hôm đó..." Sunghoon nói.

Từ quyển nhật ký rơi ra một bức ảnh polaroid. Riki nhặt nó lên. Trên đó là hình chụp chung của Jaeyoon và một cậu trai khác. Ở phía sau bức hình có dòng chữ:

Lee Heeseung x Sim Jaeyoon

"Vậy người này là Lee Heeseung sao? Cảm giác người này có gì đó quen quen nhỉ?" Sunoo nheo mắt nhìn.

Jungwon mượn tấm ảnh và nhìn kĩ.

"Đ-đây là... thầy chủ nhiệm của em mà!!!" Jungwon bất ngờ.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me