LoveTruyen.Me

Tokyo Revengers Will You Marry Me

"Mitsuya?"

"Hử?" Mitsuya Takashi chú ý đến cô gái nhỏ vừa loay hoay với đống vải giờ đang nhìn chằm chằm về phía anh "Em biết anh à?"

"À không..." Nhận thấy mình thất thố, nó giật mình lắc đầu "Anh rất giống một người quen của em, anh ấy cũng mang họ Mitsuya."

"Vậy à, một sự trùng hợp thú vị nhỉ." Mitsuya cười nhẹ, một nụ cười khiến con tim của bao fangirl xao xuyến "Em mua vải để làm gì vậy?"

"May búp bê ạ." Nó ôm ngực, đê mê trong chất giọng của Mitsuya. Trời ơi giọng êm tai quá!

Sực nhớ ra công việc dang dở, nó cầm kéo lúi húi cắt tiếp từng đường trên cuộn vải to, đoạn nó đánh mắt về phía Mitsuya "Đúng rồi, em nghe bà nói anh là nhà thiết kế thời trang đúng không?"

"Ừ, nhưng anh mới vào nghề thôi, tay nghề cũng chưa chắc lắm đâu." Mitsuya gãi má ngượng ngùng.

"Em muốn nhờ anh thiết kế một bộ đồ, được không ạ?" Quỳnh gom đống vải đã cắt xong cuộn gọn lại rồi bỏ vào túi. Nó lấy trong balo ra quyển sổ và bút chì, xé một trang rồi hí hoáy phác mấy nét "Nó kiểu như thế này, là đồ hầu gái để cosplay."

Đúng lúc này, điện thoại đổ chuông. Người gọi là Hatsumoto.

[Satoh-chan, anh vừa kiểm tra thì phát hiện còn một lô khoảng gần trăm khẩu bị sót lại, em đến ngay được không? 2 tiếng nữa phải chuyển đi rồi.]

"Tôi tới ngay." Quỳnh đáp nhanh gọn rồi cúp máy "Tiếc quá, giờ em lại có việc mất rồi. Anh cho em số của anh đi, tối em sẽ gửi bản phác thảo qua cho anh chỉnh sửa."

"Ừm. Anh mượn bút." Mitsuya cầm lấy chiếc bút chì, ghi lên quyển sổ Quỳnh để trên quầy một dãy số rồi đưa lại cho nó.

"Em cảm ơn, có gì em sẽ liên hệ với anh." Nó bỏ sổ lại vào trong balo rồi nói với bà lão chủ cửa hàng "Bà ơi, của cháu 25 mét vải hết bao nhiêu ạ?"

"Của cháu hết 10.000 yên, cháu đưa cho Takashi nhé, mắt bà nhìn không rõ." Bà lão ngồi rung đùi trên ghế gỗ.

Quỳnh lấy ra hai tờ 10.000 yên đưa cho Mitsuya, đồng thời làm động tác im lặng, mắt hếch về phía bà, nó thì thầm "Em muốn giúp bà một khoản, anh giúp em..."

Mitsuya cũng tinh ý hiểu ra ngay, anh nói "Đủ rồi, cảm ơn em nhé."

"Cháu chào bà, cháu đi đây ạ." Quỳnh mang túi vải cất vào cốp xe rồi ngồi lên yên, tra chìa khóa vào ổ rồi nổ máy, đội mũ bảo hiểm, vặn tay ga, gác chân chống lên. Nó vẫy vẫy tay với Mitsuya "Tạm biệt anh nhé! Tối em sẽ liên lạc!"

__________________________

"Tôi đến rồi đây!" Quỳnh đẩy cửa kim loại nặng trịch sang một bên, tay xách nách mang cả đống đồ.

"Đi buôn hả cô em?" Thanh niên đeo kính co rút khóe miệng khi thấy đống vải vóc đủ màu, vài bịch bông gòn cùng cả tá chỉ thêu.

"Có anh đi buôn ấy, không trêu tôi là không chịu được hả Hito-san?"

Hito Genji - thanh niên đeo kính đến giờ mới biết tên tò mò "Thế cô vác nguyên cả cửa hàng vải vào đây để làm gì? Đừng nói với anh là cô định may quần áo tặng bọn anh nhé?"

"Tất nhiên là--" Đặt tạm túi vải vào một góc, Quỳnh xắn tay áo rồi ngồi xuống ghế, bắt đầu lắp ráp súng "--- không rồi, tôi có phải thợ may đâu. Chỗ đó là để may búp bê." Nó quay người chỉ vào bé búp bê tóc trắng, mắt thêu chỉ xanh ngọc đeo khẩu trang được móc ở khóa balo "Như thế này nè."

"Ô khéo tay ghê ta. Subaru! Lại đây xem này!" Hito gọi lớn. Subaru Tatsuki - anh chàng tóc vuốt keo chạy lại gần. Hai người đàn ông châu đầu lại săm soi một con búp bê vải.

"Này, làm cho anh một con đi, cuối tuần sinh nhật bạn gái anh rồi mà anh chả biết tặng cô ấy cái gì." Subaru thành khẩn nhờ vả.

"Cho tôi ảnh bạn gái anh để định giá."

Quỳnh nhìn một hồi tấm ảnh chụp cô gái tóc nâu nhạt ngắn ngang vai trông khá xinh đẹp, nó mở máy tính trên điện thoại nhập vài con số rồi quay màn hình về phía Subaru "Tiền vải, chỉ thêu, bông độn và công may, tổng hết 1530 yên."

"Rẻ vậy sao?" Subaru ngạc nhiên rồi rút ví đưa tiền luôn cho Quỳnh.

"Tôi chả biết bên Nhật thế nào nên tính theo giá bên Việt Nam rồi đổi qua thôi." Nó hí hửng nhận tiền, cất liền vào túi "Lát nữa xong lô súng này tôi may luôn cho anh."

"Ừm... may cho anh nữa được không?" Hatsumoto ngại ngùng gãi đầu "Anh muốn đặt một con giống anh để gửi về quê cho mẹ, dạo này bận bịu quá không về thăm mẹ thường xuyên được. Có nó coi như mẹ có anh bên cạnh cho đỡ buồn."

"Ok anh." Quỳnh chụm ngón cái và ngón trỏ lại, đáp gọn rồi tiếp tục chuyên tâm làm việc.

Sau khi lô hàng được chuyển đi, trong đi hội người trưởng thành cắm đầu làm sổ sách thì Quỳnh ngồi khoanh chân trên một thùng sắt lớn, điện thoại mở nhạc, vừa may vừa hát nghêu ngao.

"I see you through the window

Our eyes are locked together

I can sense your horror

Though I'd like to see it closer--"

"Stop!!" Không thể chịu được nữa, Hito hét toáng lên "Giọng cô rất hay nhưng làm ơn đổi bài khác được không!? Anh đếch nghe nổi đâu, kinh dị vl!"

"Ớ, nó đáng sợ đến vậy à?" Quỳnh nghệt mặt, nó chuyển sang bật bài khác rồi lại hát tiếp.

"Beating my drum like dum di di dey

I love the dirty rhythm you play

I wanna hear you calling my name

Like hey mama mama hey mama mama

Banging my drum like dum di di dey

I know you want it in the worst way

I wanna hear you calling my name

Like hey mama mama hey mama mama~"

"Con bé không thể kiếm bài nào bình thường à?" Hito thầm thì với Subaru "Nghe như mấy bài ở bar ấy."

"Kệ đi, tao thấy cũng hay hay mà. Nghe lạ tai phết." Subaru nhún vai, vẻ mặt không quan tâm lắm.

__________________________

Sau hôm đó thì Quỳnh có một trang web nhận may doll, khoảng gần 2 ngày sau khi up ảnh sample thì đã có ngay đơn hàng đầu tiên. Đơn này được đặt bởi một trường mẫu giáo muốn tặng quà cho học sinh, yêu cầu làm búp bê mô phỏng theo từng học sinh. Tổng cộng 80 con chia cho 4 lớp, cứ xong một lớp sẽ đóng hàng gửi đi một lần.

Vì là cỡ 10cm nên may khá nhanh, Quỳnh còn đầu tư thêm máy may để thêu mặt nên cũng năng suất hơn, chưa kể nó không quá bận rộn nên trong 1 tuần đã may xong đợt đầu tiên.

Dùng dây cố định thùng hàng vào yên xe, nó lần theo địa chỉ được gửi để tới trường mẫu giáo. Nhưng mới đi được nửa đường thì---

"Xin chào cô, tôi là Thanh tra Shiratori Ninzaburo thuộc sở cảnh sát Tokyo. Có người đã trình báo với chúng tôi rằng cô đang vận chuyển ma túy trái phép. Phiền cô xuống xe xuất trình giấy tờ và cho chúng tôi kiểm tra thùng hàng."

Ủa anh cảnh sát ơi, em buôn mai thúy bông thôi cũng bị bắt là sao ạ...?

_______________________

Cầu cmt OwO

Căng khum căng khum:>>>

Do sắp phải thi tuyển sinh nên tôi sẽ rest một thời gian để tập trung chạy nước rút giai đoạn cuối cũng như là có thời gian gõ chương mới. Hẹn các độc giả yêu dấu sau ngày 2/6 nha. Trong thời gian rest có thể tôi sẽ thả vài spoil cho mọi người gặm đỡ. Yêu mọi người❤❤❤















































































































































P/s bé xíu xiu: đạt 60k view trước 2/6 tôi đăng luôn phần tiếp của phiên ngoại 1 đang diếm, khum thì ráng chờ tới tầm sau chap 30 nhen:>>>

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me