LoveTruyen.Me

TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH GIÀNH LẠI VỢ YÊU (P1)

C41_C45

NTT2k1


Chương 41: Lừa dối [1]

Editor: May

Hơn nữa...... Cô vẫn đơn thuần cho là, một đêm kia chính là một chuyện sai lầm ngoài ý muốn, cô chỉ cần thành thực nói cho Thẩm Lương Niên chuyện ngoài ý muốn kia trước sinh nhật chính mình là được rồi, nhưng đến bây giờ sự tình phát triển đã không phải đơn giản như vậy, cô không khiến cho Lương Thần hoàn toàn mất đi hứng thú với mình, thì sao có thể an an ổn ổn cùng một chỗ với Thẩm Lương Niên?

Cho nên, uống progesterone, không chỉ có thể tránh được Lương Thần, đồng thời cũng có thể cho chính mình có một lý do tốt, tạm thời cự tuyệt đêm đã ước định tốt với Thẩm Lương Niên vào lúc trước......

Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, đáy lòng không khỏi có chút bất đắc dĩ, đêm sinh nhật 20 tuổi, là một đêm cô đã chờ đợi rất lâu, rất nhiều ngày trước, cô vì đêm nay mà nhảy nhót, kích động, khẩn trương, còn có một tia chờ mong...... Ai ngờ, lúc chuyện tới, cô có thể làm, cũng là buộc chính mình buông tha......

Cảnh Hảo Hảo dừng xe ở bãi đỗ xe xong, đi thang máy trở về nhà, rót cho mình một ly nước ấm, lấy hai viên thuốc, uống xuống.

Progesterone thúc giục nguyệt sự được, nhiều nhất chỉ có thể làm cho Cảnh Hảo Hảo tạm thời an toàn bảy ngày, cô mới sẽ không ngây ngốc nghĩ đến, sau khi nguyệt sự chấm dứt, Lương Thần sẽ bỏ qua cho cô, cũng như, cô cũng sẽ không ngu ngốc ngồi chờ chết như vậy.

Cảnh Hảo Hảo uống thuốc xong, cắn ngón tay trầm tư một trận, liền cầm lấy di động của mình, gọi một cuộc điện thoại, điện thoại rất nhanh liền được tiếp nghe, Cảnh Hảo Hảo mềm giọng mở miệng:“Phương Đạo sao? Tớ là Hảo Hảo.”

Sau đó, trong điện thoại liền truyền đến một giọng nữ sang sảng: “Hảo Hảo? Sao lâu như vậy mới nhớ tới gọi điện thoại cho tớ?”

Cảnh Hảo Hảo mím môi cười cười, ngữ khí khách khí mà lại nhu hòa:“Phương Đạo, thực ngượng ngùng, khuya như vậy còn phải quấy rầy cậu.”

Phương Đạo tên là Phương Lộ, là đạo diện phim truyền hình mới nổi tiếng trong hai năm qua, trong tay có mấy bộ phim, thu được tỷ số xem đài đứng thứ nhất.

Giao tình của Cảnh Hảo Hảo với cô ấy, chỉ do một lần vô tình vào hai năm trước, lúc ấy Phương Lộ cầm một khoản tiền tiến quân vào làng giải trí, quay bộ phim đầu tiên của chính mình, bởi vì chưa quen cuộc sống, cho nên tìm đến ngôi sao lớn thù lao cực cao, nhưng đến cuối cùng tài chính trong cô ấy có chút quay vòng không ra, cho nên sau đó liền chọn vai phụ diễn hạng hai hạng ba, Phương Lộ tìm đến cô, hỏi cô có thể quay phim trước, rồi bổ sung phí quay phim sau được không.

Lúc đó Cảnh Hảo Hảo, vừa vặn là lúc sự nghiệp trống không, vừa mới đắc tội một  đạo diễn, bị phong kín bảy tháng, cho nên không nói hai lời liền đồng ý.

Thật ra cũng không xem như là giao tình đặc biệt lớn, nhưng đối với trong thế giới vòng giải trí tình người ấm lạnh như thế, Cảnh Hảo Hảo xác thực xem như đã giúp Phương Lộ một đại ân.

Phương Lộ là người tốt, ngược lại nhớ ân, về sau có phim truyền hình gì, cũng sẽ tìm Cảnh Hảo Hảo trước, tuy rằng không phải người sản xuất, không đảm đương nổi vai nữ chính số một, nhưng sẽ luôn giữ nhân vật tốt nhất cho Cảnh Hảo Hảo.

Cảnh Hảo Hảo được Phương Lộ chiếu cố nhiều như vậy, đáy lòng cũng cảm kích, sau đó cũng diễn xuất cho phim của cô ấy rất nhiều lần.

Bởi vậy, năm lần bảy lượt đi xuống, tuy rằng trong hiện thực hai cô gái không tiếp xúc nhiều lắm, nhưng thật ra đáy lòng đều xem chuyện của đối phương thành chuyện của mình.


Chương 42: Lừa dối [2]

☆,42.

Editor: May

“Không quấy rầy, hiện tại đúng lúc tớ ở nhà một mình, đang rất nhàm chán, cậu liền gọi điện thoại tới.” Phương Lộ dừng một chút, còn nói:“Nói đi, Hảo Hảo, cậu hơn nửa đêm gọi điện thoại cho tớ, muốn tớ giúp đỡ thu xếp chuyện gì à?”

“Phương tổng, thật đúng là chuyện gì cũng không gạt được cậu.” Cảnh Hảo Hảo nhẹ nhàng cười cười, nói:“Tớ đây cũng sẽ không khách khí với cậu, trực tiếp nói thẳng vào vấn đề, không phải trước đó cậu chuẩn bị một bộ phim ư?”

“Đúng vậy, địa điểm chọn quay là một trấn nhỏ xa xôi ở Vân Nam, lúc ấy tớ gọi điện thoại cho cậu, hỏi cậu có thời gian tới chọn nhân vật hay không, cậu nói phải kết hôn, nửa năm này sẽ không chuẩn bị nhận vai diễn, sao hiện tại lại có hứng thú? Không kết hôn à?”

“Chuyện kết hôn...... có thể phải trì hoãn một chút, gần đây Lương Niên có hơi bận rộn.” Cảnh Hảo Hảo nói hai ba câu liền bỏ qua chuyện của mình, tiếp tục nói trọng điểm:“Cho nên bởi vậy, tớ liền rảnh rỗi, mấy ngày hôm trước vốn Trương Đạo tìm tớ đóng phim, kết quả vận khí không tốt, trật chân bị thương, hiện tại trên chân không có gì trở ngại, bộ phim kia của cậu, cũng chưa có quay, cho nên, cậu xem có nhân vật thích hợp hay không?”

“Hảo Hảo, không phải tớ không giúp cậu, mà là nhân vật trong phim truyền hình đều đã an bài xong rồi, chỉ còn một ít nhân vật nhỏ, tớ vẫn thật sự không nhẫn tâm để cho cậu diễn, cảm thấy có lỗi với cậu.”

“Không quan trọng, Phương tổng, đừng để ý nhân vật là gì, có tiền quay phim hay không cũng không sao, chỉ cần xuất hiện ở ống kính nhiều, thời gian ngốc ở trong tổ phim lâu là được rồi, tốt nhất là càng lâu càng tốt.”

“Hảo Hảo, có phải cậu náo loạn khó chịu với Lương Niên hay không?”

“Không......” Cảnh Hảo Hảo ra vẻ ngữ điệu thực nhẹ nhàng nói:“Tớ và Lương Niên có thể nháo khó chịu cái gì, chỉ là gần đây ngốc ở thành phố Giang Sơn có chút tâm tình phiền muộn, muốn đổi địa phương để giải sầu.”

“Vậy được rồi, nếu cậu không ngại không phải nhân vật chính, tớ ngược lại có một vai thích hợp an bài cho cậu, nha hoàn bên cạnh nữ chính, nữ chính chỉ cần xuất hiện, cậu sẽ đứng ở một bên, từ tập một đến tập cuối, suốt hơn 40 tập, mỗi một tập đều có sự xuất hiện của cậu, như vậy cậu thấy hài lòng không?”

Cảnh Hảo Hảo cần chính là nhân vật như vậy, lập tức cười nói:“Phương tổng, vậy thật đúng là cám ơn cậu.”

“Thành giao, cậu không ngại, tớ còn mong ước vô cùng đó, cậu diễn tớ rất yên tâm, vừa vặn tiết kiệm cho tớ lại đi tìm diễn viên nhỏ tầm thường, diễn không tốt, tớ còn phải cắt liên tục.” Phương Lộ nói giỡn nói đến một nửa, sau đó dừng một chút, liền nói:“Hảo Hảo, có chuyện tớ phải nói với cậu trước, lần này nữ chính chính là Kiều Ôn Noãn, người thích Lương Niên nhà cậu.”

Cảnh Hảo Hảo ngẩn người, nhịn không được liền liên tưởng đến đêm chính mình bị mạc danh kỳ diệu đưa đến trong phòng Lương Thần kia, chỉ là rất nhanh, cô liền khôi phục bình tĩnh, nói: “Không có gì, cũng không thể ngăn cản người khác quyền lợi thích Lương Niên.”

“Cũng đúng, Lương Niên đối với cậu tốt như vậy, cô ta thích anh ấy, Lương Niên thích cậu là được. Được rồi, chờ ngày mai tớ bảo trợ lý gửi tất cả quy trình và tài liệu liên quan đến tổ phim, còn có lời thoại cho cậu.”

“Cám ơn, Phương tổng.” Lúc Cảnh Hảo Hảo cúp điện thoại, đột nhiên giống như là nghĩ tới cái gì, liền nói:“Phương tổng...... Nếu có người hỏi cậu, tớ đáp ứng nhận vai diễn với cậu khi nào, cậu liền nói hai tháng trước, lúc cậu vừa chuẩn bị bộ phim này, tớ đã đáp ứng làm khách mời biểu diễn cho cậu.”

Chương 43: Lừa dối [3]

Editor: May

Phương Lộ không có suy nghĩ nhiều, cũng hiểu được đây cũng không phải chuyện lớn gì, cho nên rõ ràng lưu loát đáp ứng, sau đó liền cúp điện thoại.

Cảnh Hảo Hảo nắm di động, nhìn bóng đêm hoà thuận vui vẻ ngoài cửa sổ, ánh mắt trở nên có chút kiên định.

Cho tới bây giờ cô cũng phải là người phụ nữ khuất phục dưới cường thế, lúc gặp phải cứng đối cứng, cô sẽ luôn lựa chọn đi đường vòng.

Đàn ông đều là như vậy, càng không chiếm được, sẽ càng muốn.

Cảnh Hảo Hảo biết bộ dạng mình xinh đẹp, nhưng cô cũng tự hiểu lấy mình, hiểu được người đàn ông xuất thân cao quý giống như Lương Thần vậy, chắc chắn sẽ không thật sự lưu tâm đến cô, cho nên hiện tại cô đối với Lương Thần mà nói, bất quá chỉ là con mồi tâm huyết dâng trào, tìm một trò vui mà thôi.

Nếu là tâm huyết dâng trào, sẽ luôn có lúc mất đi hưng thú.

Ở thành phố Giang Sơn, cô trốn không thoát, vậy cô liền đặc biệt chọn lựa một trấn nhỏ tầm thường cách thành phố Giang Sơn hơn trăm ngàn dặm.

Quay một bộ phim, dù thế nào cũng cần thời gian nửa năm, nửa năm sau, cô trở lại thành phố Giang Sơn, chắc chắn đáy lòng “Thiếu niên thiên tử” đó, sớm đã quên Cảnh Hảo Hảo là ai rồi?

Dưới đáy lòng Cảnh Hảo Hảo chờ mong chờ mong lúc cô quay xong bộ phim này, trở lại thành phố Giang Sơn, cô liền có thể thật sự ở cùng một chỗ với Thẩm Lương Niên

Mà kế tiếp, cô cần chuẩn bị, đó là đêm sinh nhật kia, phải đối mặt với Lương Thần như thế nào, mang một mặt diễn xuất ra, diễn đến chân thật nhất, xinh đẹp nhất...... Đồng thời cũng không có sơ hở nhất......

Cách đêm sinh nhật kia, còn có bốn ngày, nhưng đáy lòng Cảnh Hảo Hảo đã không khỏi bắt đầu có chút khẩn trương.

......

Bốn ngày này, nói qua mau cũng mau, nói qua chậm, cũng rất chậm.

Cảnh Hảo Hảo liên tục ăn progesterone ba ngày, lúc mười hai giờ giữa trưa ngày thứ tư, nguyệt sự đã đến đúng giờ.

Cô đổi một quần lót sạch sẽ ở trong phòng tắm, dán miếng băng vệ sinh bằng bông lên, lúc đi ra, chuyện thứ nhất, đó là gọi một cuộc điện thoại cho Thẩm Lương Niên, nói cho anh tin tức này.

Thẩm Lương Niên chờ mong đêm nay, mong đợi hồi lâu, lúc nhận được tin tức này,  đáy lòng thật sự mất mát rất nhiều, chỉ là anh đã chờ hơn bốn năm, đối với anh mà nói, muộn một chút, thật ra cũng không có gì khác biệt.

Vốn Thẩm Lương Niên muốn ở trong ngày sinh nhật Cảnh Hảo Hảo này, cho cô một bữa tiệc sinh nhật lớn, Cảnh Hảo Hảo đáp ứng Lương Thần, mình sẽ chia tay với Lương Niên, cho nên nào dám để cho Thẩm Lương Niên phô trương lớn như vậy, cho nên nói dối một lần với Thẩm Lương Niên, nói mình đau bụng, không có tâm tư sinh nhật, sau này bổ sung sau.

Buổi chiều Thẩm Lương Niên đến nhà Cảnh Hảo Hảo, ôm cô ở trên giường xem một bộ phim điện ảnh, còn tặng cho cô một dây chuyền xinh đẹp làm quà sinh nhật, mãi cho đến mười một giờ đêm, Thẩm Lương Niên đợi cho Cảnh Hảo Hảo ngủ say, mới rời đi.

Chân trước Thẩm Lương Niên mới vừa đi, chân sau Cảnh Hảo Hảo liền mở mắt, cô đi đến trước cửa sổ, nhìn xe Thẩm Lương Niên dần dần lái xa, sau đó phát ngốc hồi lâu, vẫn đợi cho di động truyền đến chuông báo thức, cô mới cầm lấy di động, nhìn nhìn thời gian, còn kém một phút đồng hồ. Đúng mười hai điểm, liền tìm số điện thoại của Lương Thần, gọi qua cho anh.






Chương 44: Lừa dối [4]

  

☆,44.

Editor: May

Kỳ thật cô là cố ý, nếu muốn diễn trò, muốn gạt Lương Thần, tự nhiên là cần diễn chân thật......

Ở đáy lòng Lương Thần, anh biết rõ cô muôn vàn không muốn chia tay với Thẩm Lương Niên, cho nên nếu gọi điện thoại cho anh sớm, sợ rằng đáy lòng anh sẽ đa nghi......

......

Lương Thần biết, Cảnh Hảo Hảo đáp ứng gọi điện thoại cho mình vào ngày sinh nhật của cô, không kéo dài tới buổi tối, khẳng định sẽ không gọi tới.

Cho nên suốt buổi sáng hôm nay, Lương Thần đều ở công ty bận rộn.

Lúc rãnh rỗi, đã sắp bảy giờ tối, cách kỳ hạn chót anh cho cô, còn có năm tiếng.

Một cú điện thoại thong dong gọi tới, nói buổi tối đi một nhà nông ở vùng ngoại thành Giang Sơn ăn cá, hỏi anh có đi hay không, anh nhìn nhìn lộ trình, có chút xa, liền trực tiếp cự tuyệt.

Lương Thần có một ngôi biệt thự ở giữa sườn núi ngoại thành Giang Sơn, hoàn cảnh tao nhã yên tĩnh, là nơi anh thường thích đi nhất

Biệt thự chiếm diện tích rất lớn, phía sau có một mảnh sân đánh gôn hoa cỏ xanh rất lớn, phía trước là hồ bơi gợn sóng lăn tăn.

Lương Thần lái xe trở lại biệt thự, mới chỉ tám giờ, ăn xong cơm chiều, anh liền ngồi ở trong phòng khách, vừa xem ti vi, vừa thỉnh thoảng giơ cổ tay lên xem thời gian.

Cho tới bây giờ Lương Thần cũng không biết thời gian lại trôi qua chậm như vậy, kiên nhẫn của anh vẫn luôn không đủ tốt, cả đời này cũng rất ít đợi người, cho nên đợi đến mười giờ, tính tình Lương Thần liền mạc danh kỳ diệu nóng nảy lên, như là khinh khí cầu bị thổi đầy khí, vừa đụng liền nổ.

Đến mười một giờ, Lương Thần ở sân gôn, đã một mình đánh bóng nửa tiếng, đi đến khu nghỉ ngơi bên cạnh, cầm lấy khăn mặt lau mồ hôi, thuận đường nhìn thoáng qua di động, phát hiện cách mười hai giờ đêm còn khoảng 58 phút, liền có chút phẫn nộ nhét điện thoại di động vào trong túi, trực tiếp mang theo một khăn tắm, đi bể bơi.

Bể bơi dài 400 mét, Lương Thần ở bên trong bơi ngửa, bơi nghiêng, bơi bướm, bơi tự do thay đổi luân phiên nhiều lần.

Trong toàn bộ bể bơi, rất yên tĩnh, bao quanh một vòng đèn đường phong cách kiểu Châu Âu, im lặng chiếu xuống, ngẫu nhiên có tiếng nước bơi lội ào ào của Lương Thần truyền đến.

Ngay tại lúc rốt cuộc Lương Thần có chút không kiên nhẫn được nữa, trên ghế nằm bên bể bơi truyền đến tiếng chuông dễ nghe.

Lương Thần chui ra từ trong nước, đạp bậc thang đi lên bờ, nước dọc theo da thịt tinh tráng của anh, tí tách rơi xuống theo bước chân của anh.

Lúc Lương Thần đi ngang qua giá quần áo, thuận tay rút một cái khăn mặt, vừa lau tóc, vừa cúi người lấy di động từ trong túi quần của mình trên ghế nằm ra, nhìn thấy hai chữ “Hảo Hảo” biểu hiện trên màn hình, khóe môi Lương Thần không thể ức chế nâng lên một nụ cười khẽ.

Sau đó Lương Thần vừa rồi vẫn luôn chờ điện thoại mới không nhanh không chậm mặc cho di động vang lên, bình tĩnh thong dong nằm ở trên ghế, gọi người hầu cách đó không xa đưa cho mình một ly cà phê, sau đó mới nhìn chằm chằm màn hình di động, chậm rãi trượt một cái, không nhanh không chậm tiếp nghe, một giọng nói có hơi vài phần biết rõ còn cố hỏi “Alo, xin chào”.

Đầu kia điện thoại là một mảnh trầm mặc.

Lương Thần đột nhiên giống như là một người có kiên nhẫn cực tốt, im lặng chờ, cũng không lên tiếng.

Qua khoảng nửa phút, đầu kia điện thoại truyền đến một giọng nữ mềm nhẹ, nghe rất không tình nguyện:“Lương tổng, tôi là Cảnh Hảo Hảo.”




Chương 45: Lừa dối [5]

  

☆,45.

Editor: May

Lương Thần giống như là vừa mới biết là ai gọi điện thoại tới, âm điệu mang theo một chút bừng tỉnh đại ngộ nói:“Hóa ra là Hảo Hảo à, thế nào, em và Thẩm Lương Niên kia xử lý sạch sẽ mọi chuyện rồi chứ?”

Cảnh Hảo Hảo lại trầm mặc trong chốc lát, giọng nói cực kì nhỏ: “Đã xử lý sạch sẽ......”

Cách điện thoại, Lương Thần cũng có thể nghe ra một tầng đau thương từ trong giọng nói của Cảnh Hảo Hảo, luyến tiếc Thẩm Lương Niên như vậy sao? Nhất thời, sắc mặt Lương Thần lập tức liền âm trầm xuống, ngữ khí lạnh như băng liền mở miệng: “Hiện tại tôi phái tài xế đi đón em.”

Nói xong, cũng không chờ Cảnh Hảo Hảo có phản ứng, liền trực tiếp “cạch” cắt đứt điện thoại.

......

Cảnh Hảo Hảo nghe âm bận “Đô đô đô” trong điện thoại, chậm rãi thở ra một hơi, từ từ buông di động xuống.

Cô biết, khúc dạo đầu của tuồng vui tối nay, cô đã thành công lừa gạt được Lương Thần.

Cô cũng biết, ngữ điệu không tình nguyện và đau thương vừa rồi của mình đã chọc giận anh ta, nhưng mà...... cũng bởi vì như thế, anh ya mới có thể cảm thấy chân thật, không có hoài nghi, không phải ư?

......

Nửa tiếng sau, di động Cảnh Hảo Hảo vang lên, là một số điện thoại xa lạ, Cảnh Hảo Hảo dừng một chút, tiếp nghe, bên trong truyền đến giọng nói của một người đàn ông:“Cảnh tiểu thư?”

“Ngài là?”

“Thần thiếu gia bảo tôi tới tiếp cô, bây giờ đang ở ngay dưới lầu của cô.”

Cảnh Hảo Hảo “ừ” một tiếng, liền cúp điện thoại, cô nhìn xuống từ trước cửa sổ, phát hiện bên cạnh đèn đường ở ngã tư đường dưới lầu, dừng một chiếc xe màu đen, nháy hai đèn trước sau, chợt lóe chợt lóe phát ra ánh sáng màu đỏ.

Cảnh Hảo Hảo nuốt nuốt nước miếng, xoay người đi trở về phòng, cầm lấy túi của mình, liền đi xuống lầu.

......

Đón Cảnh Hảo Hảo là một người đàn ông trung niên, nhìn thấy cô xuống dưới, liền vội vàng xuống xe, hỏi một câu: “Cảnh tiểu thư?”, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo gật đầu, lập tức thay Cảnh Hảo Hảo mở cửa xe phía sau.

Cảnh Hảo Hảo khom người ngồi vào, tài xế liền đóng cửa xe thay cô, sau đó liền đi lên xe, khởi động xe.

Tốc độ xe lái rất vững vàng, dọc theo đường đi, tài xế cũng không có nói chuyện gì với Cảnh Hảo Hảo, chỉ hơn hai mươi phút, xe liền chạy đến biệt thự giữa sườn núi của Lương Thần.

Tài xế lái một đường vào sân biệt thự, vòng qua bể bơi rộng lớn trước cửa, cuối cùng dừng ở trước cửa chính biệt thự.

Tài xế không có tắt lửa liền xuống xe, vòng đến cửa xe phía sau, mở cửa xe ra cho Cảnh Hảo Hảo, nói:“Tôi chỉ đưa cô đến đây.”

Cho dù mấy ngày nay, Cảnh Hảo Hảo luôn làm chuẩn bị cho đêm cô gặp Lương Thần, nhưng cô vẫn có chút khẩn trương, cô hít sâu một hơi, sau đó mới thật cẩn thận mở hai chân ra, xuống xe.

Sau đó tài xế đóng cửa xe, không nói gì liền lên xe, sau đó khởi động xe liền rời đi.

Cảnh Hảo Hảo đứng ở trước cửa biệt thự hùng vĩ xa hoa một lúc, mới mở bước chân, đi đến trước cửa.

Cửa cũng không có khóa, cô chỉ nhẹ nhàng kéo một cái liền mở ra.

Cô còn chưa đi vào cửa trước, liền có một người hầu đi lên, đầu tiên là cười thân thiện với cô một tiếng, theo sau liền ngồi xổm người xuống, hầu hạ Cảnh Hảo Hảo thay đổi giày, sau đó dẫn Cảnh Hảo Hảo đi tới trước thang máy, nhấn thang máy thay Cảnh Hảo Hảo, chờ sau khi cửa thang máy mở ra, mới giơ tay lên, chỉ chỉ nơi lan can tầng hai đối diện cửa biệt thự, nói:“Thần thiếu gia chờ cô ở trong phòng kia.”

Cảnh Hảo Hảo gật gật đầu, muốn kéo môi cười thân thiện với người hầu này một chút, cuối cùng cũng không cười lên được, chỉ đi vào trong thang máy




Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me