Tra Thu Tt Ac Doc
Chương 24 : Trừng PhạtTrong quán cafe TEAM, Mạch Quân Vỹ ngồi kếLăng Tịnh Hy và đối diện là Vu Tử Băng, khôngkhí có chút mất tự nhiên nhưng cũng bị Vu TửBăng phá bỏ.“Tịnh Hy, cái này tặng em, mong rằng em sẽ thíchnó.”Lăng Tịnh Hy mở cái hộp nhỏ ra xem, bên tronglà một chiếc khăn lụa quấn cổ màu xanh nhạt." Nó được dệt bằng tơ tằm, không phải bằng lụathường đâu.”Lăng Tịnh Hy sửng sốt sau đó hiểu ý, cô khẽcười.“ Chị đừng hiểu lầm, em chỉ là thấy nó rất mềm,cứ mãi lo sờ nên quên nói với chị, em rất thích,cám ơn chị nha.”Đối với cô, mấy loại trang sức quý giá khôngquan trọng bằng tấm lòng, đương nhiên nhận mónquà đơn giản thích hơn mấy món đắc tiền nhiều.“ Qùa của anh đâu ?”Mạch Quân Vỹ bị cho ra rìa nãy giờ, nhịn khôngđược lên tiếng.“ Anh rể, em thấy anh rất dư tiền, có thể tự mìnhmua lấy, đâu cần nhận mấy món rẻ tiền này củaem làm gì ?” – Vu Tử Băng mỉa mai.“ Qùa của anh đâu ?” – Vẫn lặp lại câu cũ nhưnggiọng nói đã có chút khó chịu.“ Nếu anh rể muốn quà vậy đi tìm chị của em màlấy, chị ấy mới về nước, chắc sẽ có quà tặng anhđó thôi.”“ Anh sắp ly hôn với chị em rồi, không cần cứ gọianh rể thế đâu ?” – Hắn lạnh nhạt nói.Vu Tử băng mặt cũng đóng băng. – “ Chị ấy làvợ của anh.”“ Vậy thì sao … không hợp, không vui vẻ, ly dị,chuyện rất bình thường.”“ Tịnh Hy, sao em lại đi chung với anh rể chịvậy ?”Vu Tử Băng không muốn gây chuyện nên đổi đềtài mà cô cũng rất muốn biết vì sao Lăng Tịnh Hylại đi chung với Mạch Quân Vỹ.“ Tiện đường nên anh cho em ấy quá gian … anhcảnh cáo em, không được gọi anh rể nữa, anh sắply hôn rồi.”Không đợi Lăng Tịnh Hy giải thích, Mạch Quân Vỹnói thay, thật ra hắn cũng không muốn Vu TửBăng biết chuyện vừa rồi mình đang muốn lêngiường với Lăng Tịnh Hy.“ Chị ấy đã có thai với anh, anh phải chịu tráchnhiệm với chị ấy.”Vu Tử Băng lại xoay lại đề tài cũ, tức giận nói.Mạch quân Vỹ nghe xong, mắt đầy tơ máu, taynắm chặt nổi cả gân xanh.“ Chịu trách nhiệm ? … Vu Tử Băng, nếu em muốnanh chịu trách nhiệm, anh đồng ý.”Hắn lạnh lùng đứng dậy, tay hướng tới Vu TửBăng kéo cô ra khỏi quán cafe.Trước đó quay lại nhìn Lăng Tịnh Hy nãy giờ ngồingây đơ tại chỗ không hiểu chuyện gì đang xảyra.“Tịnh Hy, việc hôm nay cám ơn em, sau này cóchuyện gì cứ gọi cho anh.”Ngay sau đó, Lăng Tịnh Hy chỉ thấy Vu Tử Băngbị Mạch Quân Vỹ mạnh tay đẩy vào xe, chiếc xecũng từ từ mất hút.Trong lúc này, Lăng Tịnh Hy vẫn chưa tiêu hóahết mọi chuyện nhưng điều cô còn biết rõ, khi nãylà Mạch Quân Vỹ chở cô đi, vậy bây giờ cô vềbằng cách nào ? … cô không có mang theo tiền,chỉ đủ trả tiền cafe thôi nha.______________________________________Đi bộ cả chục cây số, gần một tiếng đồng hồ cômới lếch về được biệt thự, hôm nay toàn gặpchuyện chẳng ra làm sao ? bây giờ cả người rấtmệt, muốn về ngâm nước nóng, sau đó đánh mộtgiấc thật thoải mái mới được.Vừa vào trong sánh, một luồng khí lạnh lẽo lankhắp phòng, cô rùng mình một cái đi nhanh lênlầu, chắc tại trời lạnh nhưng sao giờ này mọingười ngủ sớm thế, xem sơ đồng hồ mới biết gần10 giờ rồi.“ Đứng lại.”Âm thanh phát ra từ chỗ ghế sofa, giờ cô mớiphát hiện Vương Vũ Hàn đang ngồi ở đó, vì khôngcó đèn nên cô không thấy vẻ mặt tối sầm củahắn.“ Tôi thấy hơi mệt, tôi ngủ trước.”Vừa đi vài bước thì bị ai đó kéo mạnh, cả ngườingã vào lòng hắn, ngước mắt nhìn thì chạm vàođôi mắt đang bừng bừng lửa giận của hắn. – Hắnphát điên sao ?Tay hắn siết chặt eo cô, tay kia sờ lên mặt cô.“ Đúng là yêu nghiệt, bất cứ nơi nào cũng có thểcâu dẫn đàn ông.”Lắng Tịnh Hy cứng người, sao đó hiểu đượcchuyện gì, cô cười lạnh.“ Vương tiên sinh, theo như tôi biết thì ngài làngười bảo tôi đi câu dẫn Mạch tiên sinh thìphải ?”Bảo cô hầu bạn hắn, giờ nói cô câu dẫn, hắn làloại người gì chứ ?Cằm bị siết chặt, cô nhíu mày nhìn hắn.“ Em rất thích đối chọi với tôi phải không ? emnghĩ làm như thế sẽ có hậu quả gì ?”Hắn bình thản nói, cô quả thật yêu nghiệt, mớiđây vừa hoan ái cùng Âu Thục Lợi xong, giờ ởcạnh cô lại có phản ứng.Mùi rượu cùng mùi thuốc lá phà lên khuôn mặttrắng nõn, Lăng Tịnh Hy càng nhăn mày . – Hắnđã uống bao nhiêu rượu rồi.“ Vương tiên sinh, tất cả là ngài bảo tôi, khôngphải tôi đã rất nghe lời đó sao ? rốt cuộc ngàimuốn tôi phải làm như thế nào nữa chứ ?”“ Rất nge lời ? … Nếu đã nghe lời như thế, vậybây giờ làm cho tôi thõa mãn đi.”Lăng Tịnh Hy trừng mắt, tay đặt lên ngực hắn giữkhoảng cách.“ Vương tiên sinh, hiện giờ tôi rất mệt, ngài thacho tôi lần này được không ? tôi …”Chưa nói hết câu đã bị hắn đặt xuống sofa, côhoảng sợ đảy hắn ra nhưng tay bị chế trụ.“ Vương … Á.”Một vật nóng hỏi mạnh mẻ xâm nhập, cô cắnchặt răng, không biết khi nào hắn đã xé mất quầnlót của cô, một giọt nước mắt không tự chủ rơixuống, thật sự rất đau.“ Mệt sao ? tôi không nghĩ với khả năng củaMạch Quân Vỹ sao có thể để em dễ dàng ra vềthế được.”Lời nhục mạ iên tiếp phun ra từ miệng hắn.“ Kỹ thuật trên giường kém đến thế, thôi thì để tôidạy cho em, sau này còn có thể dùng thân thểcủa em giúp tôi kí kết hợp đồng.”“ Câm miệng, anh là tên cầm thú … cút ra khỏingười tôi ngay.”Sự chịu đựng đã đến giới hạn, cô hét lớn, tay bịchế trụ trên đỉnh đầu không cựa quậy được, côchỉ có thể dùng sức hét lên nhưng môi lại bị hắnchặn lại, không phải hôn mà là cắn, mùi máu tanhcũng chảy trên khóe miệng rất đau.“ Ưm … cầm … thú … thối … tha … Á …”Vương Vũ Hàn ra vào càng lúc càng mãnh liệt,khiến Lăng Tịnh Hy không thể la hét được nữamà chỉ kêu đau nhưng chỉ ít phút sau, tiếng rên rỉlại vang lên bởi động tác hắn bắt đầu chậm lại.“ Sao không mắng nữa đi ? … hừ, đàn bà phóngđảng vẫn ti tiện như thế, miệng cứ bảo khôngnhưng thân thể lại cắn chặt tôi như thế … hènhạ.”Hắn thật sự phát điên, khi thấy cô bị Mạch QuânVỹ kéo đi, hắn cư nhiên muốn đuổi theo nhưng vìhai chữ “ Động Tâm “ kia mà hắn đã bỏ ngay ýđịnh điên khùng đó.Cứ nghĩ cùng Âu Thục Lợi hoan ái xong sẽ quênhết những chuyện làm hắn đau đầu nhưng lạicàng khiến hắn phiền lòng hơn thế là tự lái xe đitìm cô.Thấy cô cười nói vui vẻ với Mạch Quân Vỹ mà nụcười đó chưa bao giờ có với hắn, hắn lại đâm ratức giận. Hắn biết rõ vì sao ? bởi vì cô là đồ chơicủa hắn, tất cả của cô chỉ dành cho hắn, hắnkhông muốn ai đụng vào đồ chơi của mình, trừkhi hắn chơi chán cũng tự mình hủy diệt chứkhông muốn bố thí cho ai khác, kể cả bạn thâncũng thế.Nghĩ như vậy, lực bổng mạnh hơn, hắn phải chocô bài học, cho cô biết nếu là món đồ chơi thìphải biết nghe lời, chọc giận hắn sẽ không có kếtquả tốt.Lăng Tịnh Hy nước mắt rơi lả chả trên khuôn mặttái nhợt, thân dưới như bị xé rách ra, rất đaunhưng sao miệng cô lại kêu ra nhưng tiếng đángkhinh như thế, cắn chặt môi, trừng mắt nhìn têncầm thú phía trên.“ Kêu lên cho tôi.” – Thấy cô cắn môi, hắn bópcằm cô mạnh hơn, lực phía dưới không vì thế màchậm lại.“ Vương Vũ Hàn, tôi hận anh, tôi nguyền rủa anhkhông có kết cục tốt.”Hắn không lấy làm tức giận, nhếch môi châmchọc.“ Hận tôi, em cứ hận đi, nguyền rủa tôi, em cứviệc, mạng sống là của tôi, trừ khi tôi muốn chết,không ai có quyền lấy mạng của tôi hết, nếu cóthì kết cục của hắn chỉ có sống không bằng chếtmà thôi.”“ Nhất định sẽ có báo ứng … Á.”Vừa nói một câu thì hắn lại nhanh hơn, cô lại hétlớn, mà hắn thì cười khoái trá.Ba tiếng trôi qua, rốt cuộc hắn cũng ngừng lại,phóng thích thứ dơ bẩn bên trong cô, từ từ rút rarồi đứng dậy, chỉnh lại quần áo, lại nhìn LăngTịnh Hy, mặt lạnh băng.“ Tránh xa Mạch Quân Vỹ ra, nếu không nghe lời… đừng trách lần sau tôi không nương tay.”Quăng xong một câu, hắn đi lên lầu, hướng vềphòng làm việc.Lăng Tịnh Hy nằm đó bất động, hạ thân đaunhức, cả người không chút sức lực.Cô rốt cuộc đã làm cái gì, không phải đều do hắnmuốn thế sao ? hắn muốn cô lên giường vớiMạch Quân Vỹ, bây giờ bảo tránh xa Mạch QuânVỹ ra, hắn bị điên phải không ? tính tình hắn nhưtrang sách, cứ lật mãi như thế dù cô có ba đầusáu tay cũng không theo kịp, nhưng giờ … còncách nào sao ?Cố gượng dậy đi lên nhưng lại trược xuống, châncô run rẩy, thật không đứng nỗi rồi.“ Cô Tịnh Hy.” – Dì Phùng từ đâu chạy ra, đở lấyLăng Tịnh Hy.Từ lúc Lăng Tịnh Hy bước về bà đã biết và nhữnggì nghe thấy kể cả nhìn bà cũng không bỏ sót,không biết cậu chủ sao lại như thế ? từ đó đếngiờ đây là lần đầu thấy cậu chủ nổi giận đến vậy,cô Tịnh Hy rốt cuộc đã chọc giận cậu chủ chuyệngì ?“ A .. máu .” – Bất chợt nhìn lên ghế sofa là mộtvệch máu lớn, lại nhìn Lăng Tịnh Hy đã thấy váycô cũng dính một ít.“ Cô Tịnh Hy, để tôi đi gọi bác sĩ.”“ Không cần … dì Phùng, dì đỡ cháu lên phòngđược không ? cháu rất mệt.”Lăng Tịnh Hy yếu ớt nói, giọng có chút khàn khàncó thể do đã hét lúc nãy.“ Nhưng …”“ Cháu không sao ? dì làm ơn giúp cháu với.”Dì Phùng đành làm theo, dìu Lăng Tịnh Hy lênphòng.Đi vào trong phòng, cô bảo Dì Phùng đi ra, sau đólấy một bộ quần áo, chật vật đi vào nhà tắm.Dòng nước chảy xuống khắp người khiến thân thểcô thoải mái hơn, kì cọ thật sạch sẽ, hạ thể hơiđau nhưng cố gượng tắm cho xong, cũng khôngsuy nghĩ nhiều.Đi ra phòng, cô ngồi nhìn ra cửa sổ, đôi mắttrong trẻo sâu thẳm, vẻ mặt không cảm xúc, đôimôi đỏ mọng khẽ cong lên như chỉ là vô thức, cảngười cô tựa như một con búp bê mất đi trí giác,ngồi đó ngắm trăng._______________________________Không biết đã bao lâu, cửa phòng mở ra, VươngVũ Hàn đi vào nhìn cô gái đã ngủ trước mắt, hắnđang trong phòng xem các hạng mục, thì dìPhùng đi vào nói với hắn nguyên trạng của cô.Lúc đó hắn biết hắn đã quá nặng tay, nhưng chỉlà hắn muốn trừng phạt cô một chút thôi, giờthấy cô như thế, hắn bổng áy náy.Đi đến bên giường xốc chắn lên, hắn nằm xuốngôm cô vào lòng, cảm thấy hơi thở đều đặn nghĩchắc cô đã ngủ, hắn thở dài nhắm mắt, thôi thìngày mai tính vậy.Cảm nhận người đàn ông bên cạnh đã ngủ say,Lăng Tịnh Hy đột nhiên mở mắt, môi cười nhạt,đôi mắt càng sâu thăm thẳm hơn.Gửi thankszizisisi↓Re: (Hiện Đại) Trả Thù Tổng Tài Ác Độc - ZI ZI05.01.2014, 21:14Chương 25 : Ngày Đầu Thực TậpĐứng trước là tòa cao ốc 68 tầng, được thiết kếbằng bê tông cốt thép và kính cao 262 m ( 861FT ), Lăng Tịnh Hy cùng Gia Tiểu Mẫn cứng cảngười, nhất là Lăng Tịnh Hy, cô biết Vương VũHàn có thế lực cùng gia thế lớn mạnh như thếnào nhưng không nghĩ tòa cao ốc này cũng nằmtrong gia sản của hắn, càng ngày cô càng hụthẫn, ý nghĩ trả thù càng ngày càng xa vời.Ngghĩ đến Vương Vũ Hàn, tuy ngày hôm sauVương Vũ Hàn có gọi bác sĩ Trần đến chữa trị chocô nhưng cô cũng không nói một lời với hắn, quangày sau thì hắn biến mất, nghe dì Phùng nói làhắn đi bàn chuyện làm ăn bên Pháp, 5 ngày saumới về.Như thế cũng tốt, trong thời gian này không gặphắn, cô thấy thật thoải mái, lại có thể đến tiệmcháo cùng Gia Tiểu Mẫn phụ dọn hàng, tuy khôngcòn làm ở tiệm cháo nhưng cô vẫn hay đến dọndẹp, ông bà chủ cũng rất vui vẻ khi thấy cô đến,cô cảm thấy nơi đó giống mái nhà thứ ba của côvậy, lúc đó trong đầu cô chợt ước nguyện nếuVương Vũ Hàn đi luôn không trở về thì tốt biếtmấy.“ Tịnh Hy … hay là mình về thôi, lỡ họ không nhậnthì mất mặt chết.”Gia Tiểu Mẫn chân muốn nhũn cả ra, nếu thật sựbị từ chối thì đào đâu ra cái lỗ trong tòa cao ốcnày để chui đây.“ Đừng nói nhảm nữa, vào thôi.” – Lăng Tịnh Hythở dài, kéo tay Gia Tiểu Mẫn đi vào trong.VươngVũ Hàn đã chịu ký tên thì cô việc gì phải sợ.Gia Tiểu Mẫn nhăn mày đi theo Lăng Tịnh Hy,trong lòng thầm nghĩ.‘ Biết vậy khi nãy đã mua thêm khẩu trang cùngkính đen.’Từ ngoài đi vào trong, mắt hai cô gái như đượckhai sáng, tòa cao ốc này bên ngoài được thiết kếrất tinh xảo, còn bên trong vừa sang trọng, lại uynghiêm lộng lẫy, khiến người nhìn vào không khỏitặc lưỡi khen ngợi.Đến bàn tiếp tân, một cô gái với mái tóc xoănngắn, môi to son đỏ khẽ cười nhìn hai người.“ Không biết tôi có thể giúp được gì cho hai vị ?”“ Chào chị, tôi tên Lăng Tịnh Hy, còn đây là GiaTiểu Mẫn, chúng tôi đến để nộp hồ sơ xin thựctập.”Lời vừa nói xong, cô tiếp tân đã nhìn hai ngườivới ánh mắt quái lạ nhưng chỉ trong chốc lát lạitỏ nụ cười như cũ.“ Xin mời hai vị theo tôi.” – Cô tiếp tân gật đầurồi cùng hai cô gái vào thang máy.Thang máy đi thẳng đến lầu 67, ba người bướcđến một bàn làm việc lớn, một cô gái tóc hơi xoăndài, đôi mắt phượng quyến rũ cùng dáng ngườiđẹp như người mẫu đang chăm chú xem mànhình vi tính.“ Thư ký Trang, đây là Lăng Tịnh Hy cùng GiaTiểu Mẫn, họ nói đến xin thực tập.”Cô gái nhướng đôi mắt phượng chăm chú nhìn hainàng nhưng mắt lại dán chặt vào Lăng Tịnh Hy.“ Amelia, cô xuống dưới tiếp tục làm việc đi.”Amelia gật đầu cũng không nói thêm, chỉ liếc nhẹhai cô nàng rồi đi vào thang máy.“Các cô đi theo tôi.”Thư ký Trang đứng dậy đi cùng họ, vừa đi vừanói.“ Tôi là Trang Mật Ly, là thư ký riêng của VươngTổng, các cô có thể gọi tôi là thư kí Trang, cũngcó thể gọi tôi là Mary, sau này các cô sẽ theo tôilàm việc … và đây là bàn làm việc của hai cô.”Trang Mật Ly nói xong cũng chỉ vào hai bàn làmviệc đối diện nhau, ánh mặt vẫn nhìn Lăng TịnhHy.“ Xin lỗi, nhưng chúng tôi thuộc chuyên nghànhkế toán chứ không phải thuộc chuyên ngành thưký, không biết có nhầm lẫn gì ở đây hay không ?”Lăng Tịnh Hy tuy nói nhưng ánh mắt vẫn quansát Trang Mật Ly, cô nhớ đây là lần đầu gặp côta nhưng không hiểu vì sao cô ta cứ nhìn mìnhmãi, không lẽ cô ta có quen biết Tịnh Hy haysao ?“ Xin lỗi nhưng tôi chỉ làm theo mệnh lệnh củacấp trên, Vương Tổng cũng có nói các cô cũng cóthể không làm, các cô có thể tự mình quyếtđịnh.” – Trang Mật Ly không khách khí nói.Lăng Tịnh Hy cố nến cơn tức trong lòng, đànhmặt kệ tên thối tha đó muốn làm gì, chỉ cần cóchữ ký của hắn cho cô tốt nghiệp là được.“ Thư ký Trang chắc đã hiểu lầm, tôi chỉ là muốnhỏi lý do thôi, công việc này dĩ nhiên chúng tôi rấtcần, mong sau này thư ký Trang sẽ chỉ bảothêm.”Lăng Tịnh Hy đưa tay ra muốn bắt tay với TrangMật Ly nhưng Trang Mật Ly vẫn không động đậy,cô cười gượng rút tay về.Gia Tiểu Mẫn thì than thầm, mới vào làm đã thấytình huống không mấy lạc quan rồi, chỉ cầu mongsóng gió đừng ập đến, dù Lăng Tịnh Hy chốngchọi nỗi nhưng cô thì không.“ Helen, Susan, hai cô đem một ít công việc củamình cho bọn họ làm, cũng nhớ đừng vì họ làthực tập mà chỉ cho mấy việc cỏn con, tập đoànHP chỉ đào tạo ra nhân tài chứ không phải đàotạo phế thải.”Trang Mật Ly nói xong, quay người bước đi, LăngTịnh Hy cau mày, cô chắc chắn lúc trước Tịnh Hychắc đã làm gì Trang Mật Ly nên bây giờ cô tamới trả đũa như thế.“ Cô là Lăng Tịnh Hy.”Cô gái tên Helen nhìn Lăng Tịnh Hy, soi mói từđầu đến chân, tỏ ra nụ cười khinh miệt.Helen cũng không đợi Lăng Tịnh Hy gật đầu màđi đến bàn làm việc cách đó không xa, một lúcsau ôm về một chồng tư liệu, giọng lanh lãnh nhưchim hót.“ Từ đây cho đến tan tầm, cô phải đánh xong mấyphần văn kiện này, sau đó photo mỗi thứ thành10 bản, như thế cô có thể về”“ Nhiêu đây tới tan tầm cũng chưa xong.” – GiaTiểu Mẫn lẫm bẫm.“ Đó là của cô ta, cái này mới là của cô, cô cũnglàm y hệt như thế.”Susan cũng ôm một chồng đến, Gia Tiểu Mẫnmuốn xỉu.Hai cô gái nhìn nhau nhếch môi cười, không nói gìthêm lặng lẽ đi về bàn làm việc của mình.“ Tịnh Hy, rốt cuộc cậu kêu mình đi theo để chếtcùng cậu phải không ?”Gia Tiểu Mẫn mặt méo xẹo nói.“ Chỉ ba tháng, cố lên.”Lăng Tịnh Hy nói xong thì ngồi vào bàn làm việc,bắt đầu cuộc chiến sống còn với chồng núi trướcmặt.Nếu Vương Vũ Hàn muốn khó dễ cô thì cô sẽ đốimặt chứ không trốn tránh, vì bằng tốt nghiệp, côbất chấp, còn con đường cô đã vạch ra nên phảicố gắng nhiều hơn.____________________________________Vất vả làm xong một nữa cũng đến giờ ăn trưa,Lăng Tịnh Hy cùng Gia Tiểu Mẫn muốn đánhnhanh rút gọn nên họ xuống tần 52, đó là nhà ănchuyên luôn phòng giải trí cho nhân viên công ty,hai người đánh chén thật nhanh rồi lên phònglàm việc tiếp.Sau khi ăn xong, Lăng Tịnh Hy đi vào nhà vệsinh, cô ngồi trong phòng vệ sinh suy nghĩchuyện hồi sáng cộng thêm chuyện khi nãy ăntrưa, ánh mắt của mọi người luôn dõi theo côcùng Gia Tiểu Mẫn nhưng cô thấy rõ họ đềunhắm vào cô.‘ Không lẽ việc cô đi đường tắt đã có người biết.”Tự cốc đầu mình, cô không thể suy nghĩ như thế,chuyện đó là không thể, bởi đây là lần đầu côbước vào Vương thị, quan hệ giữa cô và VươngVũ Hàn cũng chả có ai biết, trừ khi …“ Nè, cậu nói thử xem, rốt cuộc con nhỏ họ Lăngđó có quan hệ gì với Vương Tổng của chúng tavậy ?”“ Vậy cậu nghĩ nó có quan hệ gì với VươngTổng ?” – Câu hỏi này là của Helen, cô ta vừa toson vừa nói.Lăng Tịnh Hy sửng sốt, tại sao họ lại biết nhanhnhư thế ? chuyện cô và Vương Vũ Hàn không thểmới đây đã đồn đến công ty được.“ Cô ta là tình nhân của Vương Tổng phảikhông ?” – Susan mắt sáng rực, tiếp tục nói.“ Hèn gì, mới chỉ là sinh viên mà được vào tậpđoàn HP làm việc, trong khi đó chỉ là thực tậpmới ghê chứ ? con nhỏ này bề ngoài thấy cũnghiền lành nhưng không ngờ thủ đoạn cũng gớmthiệt.”“ Mình còn nghe nói, lúc trước cô ta từng là bạngái của Vương Thiếu Phong nữa cơ đấy.” – Helentiếp tục soi mói.Susan trợn mắt. – “ Cái gì ?” – Cô sờ cằm, mộtlúc sau lại nói.“ Vậy là hiểu rồi nhá, chắc lại giống mấy con nhỏlẳng lơ lúc trước, ngoài mặt thì muốn câu dẫnVương Thiếu Phong nhưng thật chất là muốn lêngiường của Vương Tổng chúng ta rồi … hạ tiệnthật.”“ Tôi không hiểu Vương Tổng nhìn trúng cô ta ởchỗ nào, người thì lùn, lại ốm yếu, chỉ có khuônmặt nhìn cũng khá xinh, ngoài ra chẳng có cái gìphải khiến đàn ông nổi thú tính hết.”Helen càng nói càng đắc ý, cô không nghĩ mìnhlại thua con nhỏ kia, nhìn cô còn hấp dẫn hơnnhiều.“ Chắc ông chủ muốn đổi khẩu vị đó thôi, con nhỏđó chắc cũng chẳng trụ được bao lâu đâu, dạngcon nít miệng còn hôi sữa đó đến cả liếm gótgiày cho Vương Tổng còn thấy tiếc nữa là khác.”Như nhớ ra điều gì, Susan lại hỏi tiếp.“ Vậy còn nhỏ bạn của nó thì sao ? không lẽ cũnglà tình nhân ?”“ Cái đó thì mình không biết … nhưng chắc cùngmột giuột mà thôi.”“ Thật ghê tởm, không lẽ buổi tối hai đứa nó cùnghầu hạ ông chủ sao ? kinh thật đấy.”Tiếng nói không khách khí cùng ngữ điệu chếgiễu đó lọt hết vào tai Lăng Tịnh Hy, cô thậtkhông thể nhịn được nữa, dù là ai gây ra nhưngcô cũng phải lấy lại công bằng cho mình.“ Không nghĩ trong nhà vệ sinh đã bốc ra mấymùi kinh dị rồi mà cũng không bằng hai cái miệngcủa hai chị … thối chết đi được.”Lăng Tịnh Hy vừa nghe đã biết là Gia Tiểu Mẫn,cô cũng ra theo.Susan cùng Helen thấy hai cô gái từ hai hướng đira, cũng không thấy chột dạ vì nói xấu kẻ khácmà còn lớn tiếng.“ Con quỷ cái, mày nói ai miệng thối hả ?”“ Trong đây có bốn người, tôi không có điên màtự đi nói mình, cũng không có đứt giây thần kinhnào mà đi nói bạn của tôi, vậy chị nghĩ xem ?”“ Mày …” – Susan tức điên lên muốn tát Gia TiểuMẫn nhưng bị Lăng Tịnh Hy nắm chặt tay lại.“ Chị Susan, chúng tôi mới vào làm, không hiểubiết nhiều nên mong chị chỉ dạy nhiều thêmnhưng không phải là chỉ dạy bằng cách này.”Giọng Lăng Tịnh Hy rất bình tĩnh nhưng đôi mắtcó chút lạnh lẽo.“ Hừ, loại đàn bà ti tiện chỉ biết bám lấy đàn ôngnhư mày thì có tư cách gì nói chuyện với tao ?”“ Susan, chúng ta là người thượng lưu chứ khôngphải hạ lưu, đừng làm mất thể diện của bảnthân.”Helen nho nhã nói, dù gì cũng phải giữ thể diệnmột chút, cô vẫn muốn chơi tiếp, không muốn kếtthúc nhanh như vậy.Susan nghe vậy mới biết mình đã quá thô lỗ, côhắng giọng nhưng vẫn nói mỉa mai.“ Helen, cậu nói đúng lắm, mấy loại hạ lưu nhưthế, nói chuyện lâu chỉ phí nước bọt.”Lại nhìn về Gia Tiểu Mẫn.“ Chỉ là hai con nhóc, thật không biết Vương Tổngnghĩ sao nữa ? … À … chắc trên giường hai đứaphối hợp rất ăn ý nên mới được Vương Tổng chúý phải không ?”Susan nhếch môi cười khinh.“ Đàn ông chỉ thích mấy thứ mới mẻ, cứ dùnghoài mấy chiêu cũ rích đó sẽ rất nhàm chán, chịkhuyên hai em nhớ học thêm mấy chiêu trên phimAV nhiều vào, có thể có hữu ích đấy.”“ Chị …”“ Tiểu Mẫn.”Lăng Tịnh Hy nắm chặt tay Gia Tiểu Mẫn, côkhông muốn mới ngày đầu đã gây náo loạn nhưthế, cái gì cũng phải chờ, cái gì cũng phải nhịn.“ Susan, chúng ta đi thôi, ở đây toàn mùi hạđẳng, nghe muốn thối cả mũi.”Susan cùng Helen cười khoái chí đi ra ngoài, GiaTiểu Mẫn mắt lóe lữa giận tím mặt, cô trừngLăng Tịnh Hy.“ Cậu sao vậy ? sao không để mình đấu với họ,chúng ta hai người không lẽ đấu không lại bọn họsao ?”“ Cậu muốn ngày đầu đi làm đã bị đuổi rồi sao ?đừng gây chuyện nữa.”“ Nhưng họ gây chuyện trước cơ mà ?”Lăng Tịnh Hy thở dài, giải thích.“ Ngay từ khi bước vào công ty, cậu phải hiểu rõchúng ta sẽ phải đối mặt những gì kia chứ ?” –Lăng Tịnh Hy nhìn Gia Tiểu Mẫn với ánh mắt hốilỗi.“ Xin lỗi Tiểu Mẫn, đáng lẽ mình không nên kéocậu theo cùng, khiến cậu bị vạ lây.”“ Xì … lỗi phải gì ở đây, mình cũng biết sẽ phảigặp mấy tình huống này rồi, chỉ là không nghĩmới ngày đầu đã phải hứng đạn."Gia Tiểu Mẫn an ủi Lăng Tịnh Hy, ngay từ đầu côcũng biết việc đi đường tắt chắc chắn sẽ bị dịnghị nhưng vì muốn bảo vệ Lăng Tịnh Hy khôngbị ăn hiếp nên chấp nhận đi theo nhưng xem racô cũng bị cuốn vào luôn rồi.“ Chúng ta về phòng làm việc thôi, còn cả đốnghồ sơ đang đợi chúng ta nữa đó.”Lăng Tịnh Hy không muốn bàn về việc này nữa,đánh sang chuyện công việc rồi kéo Gia tiểu Mẫnra khỏi phòng về sinh.Gia Tiểu Mẫn cô tỏ nụ cười, hết chuyện này lạitới chuyện khác, cầu mong ba tháng chớp mắt sẽqua thật nhanh.Gia Tiểu Mẫn mặt ủ mày chau đi theo sau LăngTịnh Hy nhưng không thấy được vẻ mặt của cônàng lúc này.Khuôn mặt lạnh băng, đôi mắt trong veo giờ đầynộ khí, cô nhịn một bước nhưng tiến trăm bước,cô không dễ gì để cho qua chuyện, cô khôngchạm vào họ nhưng họ lại muốn chạm vào cô vậyđừng trách cô, cô cũng chỉ muốn tự vệ mà tôi.Hai người họ ra khỏi phòng vệ sinh nhưng khôngbiết phía sau còn một người mới từ phòng về sinhđi ra, đôi mắt sắc bén pha chút giảo hoạt nhìnbóng Lăng Tịnh Hy.“ Coi như cô không may.”Đã sửa bởi zizisisi lúc 06.01.2014, 22:02.Gửi thankszizisisi↓Re: (Hiện Đại) Trả Thù Tổng Tài Ác Độc - ZI ZI08.01.2014, 20:42Chương 26 : Đố KỵQuán café LADY, nơi dành cho các quý cô giớithượng lưu thư giãn, Trang Mật Ly mặc chiếc váycông sở màu đen, để lộ đôi chân thon dài quyếnrũ, cùng chiếc áo sơ mi cổ sâu có thể thấy rõ kherãnh bên trong, tư thế ngồi chéo chân đầy quýphái khiến một số nhân viên nam cứ nhìn khôngchớp mắt.“ Có gì thì nói nhanh lên, mình còn nhiều việc phảilàm.”Trang Mật Ly tựa người vào ghế da, ngón taython dài gõ nhẹ lên bàn nhìn cô gái đang vận đồhồng trước mặt.“ Là bạn bè lâu năm mà cậu lại tiết kiệm thờigian với mình như thế sao ?”Âu Thục Lợi mặc váy liền bó sát, tay khoanhtrước ngực, vẻ mặt khó chịu nói.“ Vào đề tài chính đi.” – Trang Mật Ly không kiênnhẫn nói.Nếu không phải hai người từng là bạn thời trunghọc thì cô đã không thèm đếm xỉa đến Âu ThụcLợi, nhưng quan trọng hơn tình bạn giữa haingười là vì Vương Vũ Hàn, người đàn ông cô đãyêu từ cái nhìn đầu tiên, chỉ vì hắn mà cô từ bỏchuyên nghành dược sĩ chuyển sang kinh tế, vìhắn mà cô phải dùng mọi thủ đoạn mới có thểleo lên cái ghế Tổng thư ký nhưng một phần cũngnhờ vào năng lực của cô, cô đã vì hắn nhiều nhưthế đương nhiên vị trí Vương Phu Nhân, cô phảicó cho bằng được.Về phần Âu Thục Lợi, bên ngoài hai người nhưkhông thân thiết nhưng họ luôn ngầm dùng mọithủ đoạn để loại bỏ những cô gái không an phậnmuốn giành vị trí Vương phu nhân kia, Trang MậtLy biết rỏ Âu Thục Lợi cũng muốn nhưng cô taham hư vinh nhiều hơn.Một người cần tỏa sáng, một người cần quyềnlực, mà việc đó chỉ có một người có thể giúp họ… Vương Vũ Hàn.Bao năm này, mọi chuyện đều do Trang Mật Lyan bài, còn về hành động thì do Âu Thục Lợi, haingười kết hợp rất ăn ý, bởi thế Âu Thục Lợi mới ởbên cạnh Vương Vũ Hàn được 5 năm.Mới đây, cũng vì cô gái tên Lăng Tịnh Hy màkhiến Trang Mật Ly phải ra tay, cô cũng thấy khóhiểu bởi lần này Âu Thục Lợi hành động khánhanh, vì muốn biết nguyên do nên mới chịu rađây gặp Âu Thục Lợi nếu không cứ như mấy lầntrước, âm thầm làm xong mọi chuyện cũng âmthầm biến mất.“ Con nhỏ họ Lăng đó hiện tại đang sống trongNguyệt Thự.”Trang Mật Ly nhíu mày nhưng vẫn không nói chỉchờ Âu Thục Lợi nói tiếp.“ Đáng lẽ mình không ra tay sớm như thế, nhưnghiện tại con hồ ly tinh đó hàng đêm đều nằm trênchiếc giường mà cậu hằng mơ ước … mình cũngchỉ vì cậu thôi.”Đôi mắt phượng bổng tối sầm, tay cầm chặc táchcafé, môi khẽ hừ lạnh.“ Là vì mình hay vì cậu ?”“ Mật Ly, là bạn bề lâu năm, hiếu nhau quá còngì ?” – Âu Thục Lợi uống ngụm nước.“ Con nhỏ đó thủ đoạn rất cao tay, lúc trước mìnhtừng biết Vương Thiếu Phong từng vì cô ta màgây bất hòa với Vũ Hàn, bây giờ lại quấn lấy VũHàn, mình …”“ Cậu cũng biết sợ sao ?” – Trang Mật Ly hờhửng nói.“ Thời gian mình tiếp xúc với con nhỏ đó, mìnhthấy nó uôn đối địch với Vũ Hàn, hay khiến VũHàn tức giận mà anh ấy cũng không làm gì nó …mình không sợ, chỉ lo lắng.”“ Lạt mềm, buột chặt … chắc cô ta muốn dùngchiêu này để giữ chân anh ấy.” –Trang Mật Lycảm thấy thú vị, môi khẽ cười.“ Cậu nghĩ Vũ Hàn sẽ vì thế mà thích cô ta sao ?mình không tin.” – Âu Thục Lợi phản bác.Trang Mật Ly lắc đầu.“ Hàn là người cao ngạo, chỉ thích chi phối cuộcsống của người khác, nếu không nắm được thứ gìthì càng muốn có được đó, có thể Lăng Tịnh Hyhiểu rõ điểm này nên mới dùng chiêu này.”“ Đúng là ti tiện.” – Âu Thục Lợi hiểu ra vấn đề,cô tức giận gầm nhẹ.“ Cậu muốn như lúc trước, chơi lâu một chút haydứt khoát.”Trang Mật Ly cũng không muốn dong dài, nếuLăng Tịnh Hy đã muốn thế, cô cũng phải ra tay,dù là nhóc con nhưng cũng không thể coi thường.“ Mình muốn kéo dài cuộc chơi này một chút, kếtthúc nhanh như vậy không vui.”Mắt Âu Thục Lợi đầy sát khí .“ Làm gì cũng đừng quá lộ liễu, hiện tại cô tađang ở Nguyệt Thự, sẽ khó ra tay đó.” – TrangMật Ly nhắc nhở, cô cũng thấy khó chịu khi biếtđược việc này.“ Đây đâu phải lần đầu tiên, làm nhiều lần nhưthế mà có ai phát hiện đâu ? Ngay cả Vũ Hàncòn không biết.” – Âu Thục Lợi hưng phấn nói.“ Mình nên nói cậu ngốc thật hay ngốc giả ? …cậu ở bên anh ấy 5 năm mà không hiểu anh ấy làngười như thế nào sao ? Thục Lợi, đây là lần cuốimình nhắc nhở cậu, không phải Vũ Hàn khôngbiết mà anh ấy không hề để mắt tới, không lẽ cậunghĩ anh ấy có cơ nghiệp như ngày hôm nay làdựa vào cái gì ?”Trang Mật Ly ngừng một giây, môi cười châmchọc.“ Anh ấy biết cách nhìn người, lại đoán được tâmý của người khác, là người không từ một thủdoạn nào để hoàn thành công việc và nhất là …không bao giờ tha cho kẻ phản bội hay lừa gạtanh ấy, trừ khi anh ấy không quan tâm.”Nghe những lời đó, Âu Thục Lợi mới biết mìnhkhông hề hiểu rõ Vương Vũ Hàn, bao nhiêu nămnày cứ thõa mãn dục vọng của hắn coi như đãxong, tuy nhiều lần thấy hắn làm việc rất tuyệttình nhưng có thể đó chỉ là một phần bản tínhhắn mà thôi.“ Mình biết rồi, mình sẽ cẩn thận một chút.” – Lạinhớ đến Lăng Tịnh Hy, đôi mắt đầy tia lửa.“ Lăng Tịnh Hy chắc chắn sẽ sống không yên vớimình, mình sẽ cho con nhỏ đó biết, tranh giànhthứ không thuộc về mình, phải trả giá đắc nhưthế nào ?”Trang Mật Ly không nói nhưng lòng cũng lạnh giátheo câu nói của Âu Thục Lợi, cô cũng muốn xemLăng Tịnh Hy sẽ đối phó như thế nào ? … kịchhay sắp được mở màn.______________________________Nguyệt ThựTan tầm, Lăng Tịnh Hy cùng Gia Tiểu Mẫn cũnghoàn thành xong công việc, Lăng Tịnh Hy cảngười rả rời đi về Nguyệt Thự.Hôm này chỉ là ngày đầu đi làm mà mệt như thếnày, không biết sao này sẽ phải đối mặt những gìnữa, tất cả là tại Vương Vũ Hàn, hắn không thểkín miệng hơn một chút sao ?Vừa vào trong đại sãnh đã gặp dì Phùng, cô gậtđầu chào.“ Dì Phùng, hôm này cháu mệt nên không ăn bữatối, giờ cháu chỉ muốn ngủ thôi, dì không cần đểphần cho cháu đâu ạ.”“ Cô Tịnh Hy, ngày đầu đi làm mà mệt đến thếsao ? nếu cô Tịnh Hy ăn không vô vậy để tôi đilấy cho cô ly sữa, để bụng đói không tốt cho sứckhỏe đâu ?”Dì Phùng vừa nói vừa nở nụ cười hiền lành vớiLăng Tịnh Hy.Bà rất thích nói chuyện với Lăng Tịnh Hy bởi côkhông phân biệt trên dưới, lại rất lễ phép, khôngnhư mấy cô gái trước chỉ toàn ra vẻ đại tiểu thư,nhất là Âu Thục Lợi khi không có cậu chủ thì cứhay sai bảo, hoặc la mắng bọn họ.“ Vậy cháu cám ơn dì trước.” – Lăng Tịnh Hy khẽcười rồi đi lên lầu, bây giờ cô chỉ muốn tắm sauđó đánh một giấc thật ngon mà thôi.Dì Phùng gật đầu rồi đi vào bếp nhưng chợtkhựng lại.“ Ây, quên mất … cô Tịnh Hy …” – Vừa quay lạithì Lăng Tịnh Hy đã biến mất, bà thở dài rồi đivào bếp.Lăng Tịnh Hy vừa vào phòng đã đi đến tủ quầnáo, lấy một bộ đồ ngủ xem như đủ kín đáo đi vàonhà tắm, vừa mở cửa ra, đập vào mắt cô là dángngười cao to đứng dưới vòi sen mà người này lạikhông một mảnh che thân … Vương Vũ Hàn.Lăng Tịnh Hy như bị điểm huyệt đứng chết chântại chỗ, tuy quan hệ không ít lần nhưng đây là lầnđầu cô thấy rõ từng đường nét trên người củaVương Vũ Hàn.Với chiều cao lý tưởng cùng thân hình vạm vỡ …bắp tay cứng rắn, cơ bụng săn chắc, làn da màuđồng nam tính, đứng dưới vòi sen, từng dòngnước từ trên mái tóc đen láy chảy xuống dưới,không biết phải dùng từ gì để hình dung ra hiệncảnh bây giờ nhưng khi mắt cô chuyển xuốngcuồng long thì ...“ Xem đủ chưa ?” – Giọng Vương Vũ Hàn trầmthấp vang lên kéo Lăng Tịnh Hy về hiện tại.Cô nhìn hắn, bổng hét to. – “ Á … xin lỗi , xinlỗi.”“ Rầm.” – Cô dập mạnh cửa, mặt đỏ như quả càchua, tim đập mạnh đến mức cô phải ôm ngực sợnó sẽ nhảy ra ngoài.‘ … Nhưng công nhận, hắn cũng hấp dẫn đấychứ ?”Lắc mạnh đầu cho con quỷ háo sắc bay ra ngoài,cô bị điên thật rồi.Thở một hơi sâu, vừa muốn đi lại giường thì cửaphòng tắm mở ra, một bàn tay to lớn kéo cô vàotrong, cô giật mình muốn phản bác thì người bịxoay mạnh, mùi xạ hương quen thuộc xọc thẳngvào mũi, môi đột ngột bị chiếm lấy thô bạo.Lăng Tịnh Hy trừng mắt nhìn Vương Vũ Hàn, taychống lên ngực hắn muốn đẩy ra nhưng cô cảmthấy mình toàn làm chuyện dư thừa nên mặt kệhắn hôn.Như cản thấy cô thuận theo, tay hắn bá đạo giữchặt eo cô, lưỡi bắt đầu xâm nhập nhưng côkhông hé miệng, hắn khó chịu lấy tay bóp nhẹcằm cô, Lăng Tịnh Hy bị đau đương nhiên phải hémiệng ra để đầu lưỡi hắn xâm nhập vào khoangmiệng quấn lấy lưỡi cô.Vương Vũ Hàn cứ như kẻ tham ăn, hắn hôn rấtmạnh bạo cứ như sợ môi cô sẽ mọc chân màchạy đi mất. Đột nhiên môi có cảm giác nóng ẩm,lúc này Lăng Tịnh Hy mới cảm nhận ra là hắnđang khẽ liếm môi cô, môi cô hơi run một chút.Vì hắn đang khỏa thân, mà với tư thế mờ ám củahai người, cô cảm nhận được vật nam tính củahắn đang chọc vào bụng của cô, cơ thể LăngTịnh Hy bổng run lên.‘ Không lẽ hắn muốn nổi thú tính sao ?’Một lúc sau, Vương Vũ Hàn cũng chịu buông thađôi môi đã bị hắn hôn đến sưng cả lên, mắt hắnquan sát từng đường nét trên khuôn mặt trắngnõn của Lăng Tịnh Hy.Từ đôi mắt to tròn, cái mũi nhỏ nhắn xinh xắn,đôi môi đỏ mọng đầy quyến rũ … tất cả bị hắnthu hết vào mắt. Hắn cảm thấy mình thật quái lạ,theo dự định, chuyến công tác sẽ kéo dài 5 ngàynhưng mới ba ngày hắn lại cảm thấy khó chịu,làm việc thì lơ đãng, trong lòng lại nghĩ đến cô.Đương nhiên mới qua Pháp hắn không nhớ gì đếnLăng Tịnh Hy nhưng khi đi ngang hàng bán hoa,vô tình ngữi được mùi hương quen thuộc, hắndừng lại và thấy mùi hương đó là mùi oải hương,mà mùi hương này chỉ có thể nghe được từ ngườiLăng Tịnh Hy, mấy cô tình nhân bên cạnh hắn thìkhông có … vì một mùi hương mà lại nhớ đến cô,khiến hàng đêm hắn ngủ cũng không được, vì thếchỉ còn cách đẩy nhanh tốc độ làm việc, rút ngắnthời gian còn ba ngày mà về gặp cô.Hắn rất mệt mỏi vì phải ngồi suốt 8 tiếng đồnghồ trên máy bay, cứ nghĩ về nhà sẽ ngủ một giấcnhưng khi nhìn thấy Lăng Tịnh Hy thì hắn khôngthấy buồn ngủ mà lại có phản ứng muốn cô ngaylập tức.Hắn tự cười giễu, rốt cuộc cô đã cho hắn ngữiphải mê dược gì mà mỗi lần ở bên cạnh cô là hắnchỉ nghĩ đến chuyện cùng cô lên giường.“ Vào hầu tôi tắm.”Bỏ lại một câu, hắn vẫn trần như nhộng đi đếnbức tường thủy tinh, cánh cửa tự động kéo sangmột bên, phía trong là một hồ nước lớn, Vương VũHàn đi xuống bể tắm nhìn Lăng Tịnh Hy.Lăng Tịnh Hy chán nãn, cô thay bộ đồ ngủ rồivào trong phòng tắm, đi xuống bể nước.Nước trong hồ rất ấm, bởi được người làm xảnước trước, trong làn hơi nước, mặt Lăng Tịnh Hyhơi hồng, tay cô với lấy bông tắm, đổ ít sữa tắmvào trong và bắt đầu chà lên người Vương VũHàn.Động tác cô nhẹ nhàng nhưng cũng cố làm chonhanh để còn đi ngủ, cô cũng không dám độngđậy bởi vừa rồi đã thấy phản ứng của hắn, cô sợnếu động đậy thì hắn sẽ như con sói hoang nhàotới vồ lấy cô mất.Vương Vũ Hàn hai tay để trên thành bể, mắt vẫndán chặt lên người Lăng Tịnh Hy, người con gáinày lúc nào cũng muốn chọc tức hắn, xuống bểmà còn mặc quần áo, cô nghĩ như thế có thểngăn cản hắn sao ? lại nhìn cảnh xuân trước mặt,vì xuống nước nên váy áo mỏng manh càng thấyrõ từng đường cong tuyệt mỹ trên người cô, nhấtlà khe hở trước ngực khiến hắn muốn phát điên.“ Nhớ tôi không ?” – Cơ nhiên hắn lại nói một câumà ngây cả hắn cũng giật mình.Lăng Tịnh Hy sửng sốt nhìn hắn nhưng không trảlời. – Hắn bị đứt dây thân kinh rồi sao ?Vương Vũ Hàn nâng cằm Lăng Tịnh Hy, để cô đốimặt với hắn, lần này hắn không hỏi nữa mà lại ralệnh. – “ Nói … nói em nhớ tôi.”“ Không nhớ.” – Cô phát cáu nói, tự nhiên nổiđiên gì chứ ?“ Không nói ? … được, không nói … vậy làm.”Tay hắn luồng vào váy cô, bắt đầu mơn trớn dathịt mịn màng của cô, Lăng Tịnh Hy hoảng sợ,chặn bàn tay ma quỷ của hắn lại.“ Hôm này tôi rất mệt, anh tha cho tôi một …”Môi lại bị hắn hôn, mấy từ còn lại cũng bị hắnnuốt mất, cô rầu rĩ đẩy hắn ra.“ Tôi … Vương tiên … Vương ….” – Cô cố nói quakẻ răng nhưng hắn vẫn không buông.“ Vương … Vũ … Vũ Hàn.”Vừa kêu tên hắn xong thì lập tức cả người bị hắnđẩy ra, cô thở hổn hển, cố hít thật nhiều khôngkhí.“ Gọi lại lần nữa.” – Giọng hắn có chút khànkhàn, như là đang nén cái gì đó xuống.Lăng Tịnh Hy im lặng nhưng thấy hắn muốnbường tới cô vôi vả nói.“ Vũ Hàn.”Vừa nói xong thì cô phát hiện, môi hắn cong lên,không … là đang cười nhưng chỉ là hành động rấtnhỏ, có thể kính hiển vi sẽ nhìn thấy được bởi nóchỉ là thoáng qua mà thôi.“ Nói … nhớ tôi.” – Hắn lại rta lệnh.“ Nhớ anh.” – Cứ xem như cô nói tựa bài hát đi,cũng không phải nói nhớ hắn là được.Vương Vũ Hàn, mắt tỏ ý cười, lại dựa vào thànhbể. – “ Tiếp tục.”Cái này thì cô hiểu, lại lấy bông tắm đang nổitrển mặt nước, chà lên người hắn, Lăng Tịnh Hycó thể thấy được dục vọng của hắn bởi hơi thởcủa hắn từ trên đầu cô rất nóng cộng thêm vòmngực của hắn đang phập phồng, cô sợ sẽ khôngkhỏi qua đêm nay quá.“ Công việc tốt không ?” – Hắn lại hỏi.“ Cũng không tệ nhưng tôi công nhận hiệu suấtlàm việc của công ty anh rất khủng bố, như muốnrút hết máu của người ta vậy ?” – Cô rầu rĩ nói.“ Mệt ?” – Hắn nhíu mày hỏi.Lăng Tịnh Hy không dám gật đầu vì biết như thếsẽ là mách lẽo, cô lái sang chuyện khác.“ Có việc tôi không hiểu, chuyên nghành của tôi làkế toán, sau anh lại sắp xếp cho tôi qua làm việcbên thư ký vậy ?”Hắn cười nhạt, tay vuốt mái tóc ngắn của cô. – ‘Dài hơn lúc trước thì phải ?”Hắn còn nhớ hắn đã bảo cô để tóc dài vì mái tóccô rất đẹp, để tóc ngắn tuy trông cô có vẻ chínchắn hơn nhưng mái tóc dài trong cô sẽ mảnhmai, quyến rũ hơn, và cô đã làm theo lời hắn, tuymới dài hơn vai một chút nhưng cũng rất nữ tínhrồi, chắc phải bảo người làm mua thêm thuốcdưỡng như thế sẽ mau dài hơn.“ Kế toán trong công ty không thiếu người nhưngmuốn ngồi ở vị trí đó thì phải có năng lực cùng trínhớ siêu tốt, hiện tại em chỉ là thực tập nên phảihọc hỏi nhiều hơn, đầu tiên cần óc quan sát cùngtrí nhớ tốt, bên phòng thư ký chuyên về các sốliệu cùng các bản hợp đồng rất quan trọng, embên đó học nhiều một chút sẽ tốt cho em, khôngphải học ngành nào thì làm nghành nấy, cũngphải xem cốt lỗi của nó là gì ? … em hiểukhông ?”Đây là lần đầu hắn chịu khó giải thích với một côgái, hắn không thích nhiều lời, chỉ là thấy bộ mặtngốc nghếch của cô, hắn chịu không được đànhphải giải thích đó thôi.Lăng Tịnh Hy giờ đã hiểu, thì ra công việc củangày hôm nay là vì học hỏi chứ không phải là việccô nên làm, ngày mai phải nói với Gia Tiểu Mẫnmới được.Lại cảm nhận bàn tay của hắn đang xoa bóp nơiđẩy đà của cô, cô hoảng hốt.“ Hôm nay tôi thật sự rất mệt.” – Cô cúi đầu,giọng nhỏ dần.Vương Vũ Hàn thấy thế cũng không muốn ép cô,bởi hắn hôm nay cũng mệt lã người, nếu có làmcũng không thấy hứng thú nhưng đạn đã lênnòng, không bắn không được.Mắt hắn bổng lóe sáng, khuôn mặt cương nghị ápsát tai cô.“ Nếu em mệt, tôi sẽ không ép nhưng em phảigiúp tôi giải quyết thì tôi sẽ tha cho em đêmnay.”Lăng Tịnh Hy khó hiểu nhìn hắn …. Giải quyết.Chưa kịp suy nghĩ nhiều, đã thấy bàn tay to lớncủa hắn nắm lấy tay cô và đưa xuống dưới.Mặt Lăng Tịnh Hy trắng bệch, không cần nhìn, côcũng biết được hắn nói “ Giải quyết” là ý gì, Cảmnhận tay mình đang cầm vật nam tính nóng hỏicủa hắn, cô muốn rụt tay lại nhưng hắn bổngphun ra mấy từ làm cô chết khiếp.“ Nếu em không giải quyết được … thì tôi sẽ giảiquyết em.”Cô chỉ có thể kêu trời, ước gì kiếm chỗ nào đâmđầu chết cho xong.Đã sửa bởi zizisisi lúc 08.01.2014, 21:38.Gửi thankszizisisi↓Re: (Hiện Đại) Trả Thù Tổng Tài Ác Độc - ZI ZI10.01.2014, 21:20Chương 27 : Hiểu Lầm.Bị ánh sáng buổi sớm mai chiếu rọi vào mắt,Lăng Tịnh Hy nhíu mày, từ từ mở mắt ra.Từng đoạn phim quay chậm của đêm hôm qua ùavề … như Vương Vũ Hàn đã nói, hắn sẽ tha chocô đêm qua nhưng sáng ngày hôm sau không biết1 hay 2 giờ gì đó, cả người lại bị hắn giày vò,Lăng Tịnh Hy đành cắn răng chịu đựng, cô thậtsự không nên tin lời nói của kẻ cầm thú.Vừa thiếu ngủ vừa bị đau nhức toàn thân, LăngTịnh Hy lười biếng nhắm mắt ngủ tiếp nhưng thấygì đó hơi lạ, cảm nhận trên ngực có gì đè lên, cônhìn xuống mới phát hiện bàn tay to lớn củaVương Vũ Hàn đặc trên đó.Mặt đỏ bừng, cô quay sang nhìn thì đối diện làgương măt đang ngủ say của hắnCó thể nói khuôn mặt của hắn tựa như được điêukhắc, ngũ quan tuấn mỹ vừa lạnh lùng vừa kiêungạo, sóng mũi rất cao, mày rậm, đôi môi mỏngmàu bạc hơi hé ra.Vẻ mặt của hắn khi ngủ khác với ngày thường, vẻmặt khi ngủ y như trẻ con, còn vẻ mặt thườngngày y như là muốn giết người, thật đáng sợ.Bổng nhiên hắn mở mắt đối mặt với ánh mắt củacô, bốn mắt nhìn nhau không chớp …“ Mấy giờ rồi.” – Lăng Tịnh Hy cảm thấy xấu hổ,muốn thoát khỏi sự ngượng ngùng này, cô hỏimột cậu chẳng ra làm sao ?“ 8 giờ.” – Vương Vũ Hàn trả lời bình thản, cứxem đó là chuyện bình thường.“ 8 giờ ? … 8 giờ … Á ….”Lăng Tịnh Hy hét lớn vụt dậy rời khỏi giường,miệng không ngừng lẫm bẫm.“ Chết rồi, chết rồi, trễ giờ rồi.”Vương Vũ Hàn thấy Lăng Tịnh Hy như đang chạynạn, thấy cô không quan tâm mình đang khỏathân mà nhào xuống giường đi đến tủ quần áo vơđại quần áo đi vào nhà tắm.Vương Vũ Hàn cũng cảm thấy không đến mức trễ,tuy luôn làm việc đúng giờ nhưng hôm nay ngoạilệ một chút cũng không sao.Đợi cô tắm rữa chải đầu xong, hắn mới ngồi dậyxuống giường nhưng …“ Em đang mặc cái quái gì vậy ?” – Hắn cau màyhỏi.Trước mặt hắn, Lăng Tịnh Hy mặt một chiếc váycông sở màu đen dài hơn gối, áo sơ mi trắng taydài, tóc cô búi hình củ tỏi … nếu có thêm chiếckính cận là đủ bộ.“ Đồ công sở, đi làm không phải mặc vậy sao ?”– Lăng Tịnh Hy khó hiểu hỏi.Mặc hắn tối sầm, không quan tâm mình trần nhưnhộng đi đến tủ quần áo, lấy một chiếc váy xòemàu đỏ dài ngang gối, cùng chiếc áo voan trắngmỏng cổ sâu, tay ngắn đưa đến trước mặt cô.“ Thay cái này cho tôi, nếu một lúc sau tôi đi ramà em vẫn chưa thay, thì tôi sẽ thay giúp em.”Hắn dừng một lát, lại nhìn cô từ trên xuống. – “Trang điểm một chút, cũng đừng để đầu tóc ynhư mấy quả phụ vậy.”Hắn nói xong thì đi vào nhà tắm mà Lăng Tịnh Hytừ nãy tới giờ chỉ có nhắm chặt mắt.Nghe tiếng đóng cửa, cô thở hắc ra, lại nhìn quầnáo trong tay, không tình nguyện mặc nó vào.‘ Nghe lời hắn mới sống lâu được.’Ngồi trước gương, cô bắt đầu trang điểm nhưngchỉ chấm chút phấn, tô chút son, tóc thì xảxuống, lấy một cái kẹp tóc kẹp một bên, lại đứngtrước gương nhìn, quả thật khác xa lúc nãy rấtnhiều.Vương Vũ Hàn vừa bước ra đã thấy dáng ngườimãnh khảnh đang đứng trước gương, hắn biết côsẽ rất đẹp khi mặt bộ váy này, hắn nhớ lúc trướckhi gặp cô, phong cách ăn mặc của cô rất có guthẫm mỹ, không lòe lẹt nhưng lại quyến rũ cựckỳ.Nhưng một năm sau gặp lại thì cô không còn nhưtrước, điềm đạm đến nhạt nhẽo.Phát hiện mùi xạ hương thoang thoảng phía sau,cô xoay người nhìn đã thấy Vương Vũ Hàn vậnTây Âu xẫm, tay đút túi quần, tia mắt mang rõ ýcười nhìn cô.“ Sau này không được mặc nó nữa.” – Hắn bướctới ôm eo cô.“ Nhưng đó là đồ …”“ Tập đoàn HP coi trọng năng lực nhưng cũng coitrong hình thức.” – Hắn nói ngắn gọn nhưng đãnói rõ ra điểm mấu chốt.Lăng Tịnh Hy cũng hiểu, tiền tài hạng nhất, hìnhthức hạng hai mà nặng lực chỉ đứng hạng banhưng đó là đồ cô tự bỏ tiền túi ra, rất tiếc đónha.“ Đi thôi.” – Hắn kéo tay cô đi xuống lầu, trongkhí đó Lăng Tịnh Hy vẫn còn trong suy nghĩ mớquần áo cổ hủ đó.Đến khi cô ngồi vào xe mới giật mình. – “ Tôi đixe buýt.”“ Em nghĩ giờ này đi xe buýt sẽ kịp đến công tysao ?” – Hắn ôm chặt eo cô, giọng có chútkhông vui.Lăng Tịnh Hy lại một lần nữa ngồi yên tại chỗ, côthở dài lại tiếp tục suy nghĩ làm sao qua đượccửa ải của Trang Mật Ly.________________________________Tập Đoàn HPXe vừa tới công ty, Lăng Tịnh Hy mở nhanh cửaxe cũng không chào Vương Vũ Hàn một tiếng màchạy trối chết vào trong.Vương Vũ Hàn nhìn thân hình nhỏ nhắn hối hảchạy vào cổng, mắt ngập ý cười. – “ Đi thôi.”Lăng Tịnh Hy chạy nhanh vào thang máy đi lêntầng 67, thang máy vừa mở ra, tuy ở xa nhưng côthấy rõ Trang Mật Ly đã đứng trước bàn làm việccủa cô, Lăng Tịnh Hy xấu hổ đi nhanh đến.“ Xin lỗi thư ký Trang, hôm nay tôi trễ chuyến xenên … nên …”Trang Mật Ly đánh giá Lăng Tịnh Hy một chút,hôm qua là bộ dạng bà cụ non nhưng giờ trôngtrẻ trung xinh đẹp hơn nhiều … hồ ly tinh quả cókhác.“ Trong vòng một tiếng, dịch xong tư liệu này chotôi.” – Trang Mật Ly đặc tập tài liệu xuống, xoayngười rời đi.Lăng Tịnh Hy nhìn tập tài liệu tiếng Pháp kia. – ‘Một tiếng ? … sao không giết cô luôn đi.”Dù lòng thầm than nhưng vẫn cắn răng mà làm, aibiểu đi trễ làm gì, cũng tại tên thối tha kia hết.“ Với bộ dạng của cậu hiện giờ chắc tốn không ítthời gian nhỉ ?” – Gia Tiểu Mẫn đối diện ngẩnđầu lên hỏi.“ Hình thức luôn quan trọng, cậu cũng thay đổiđi.” – Lăng Tịnh Hy vẫn nhìn vào màn hình,không thèm liếc Gia Tiểu Mẫn một cái.Gia Tiểu Mẫn bĩu môi, lại cúi đầu làm việc.Đang tập trung cao độ, điên thoại bàn reo lên,Lăng Tịnh Hy bắt máy.“ Alo, đây là công ty …”“ Mang một tách cafe lên phòng tôi.” – Giọng nóichẳng có chút mùa xuân vang lên, cũng khôngđợi Lăng Tịnh Hy hỏi gì đã cúp máy.Lăng Tịnh Hy cau mày nhìn ống nghe, ngây ngốcmột hồi lại tiếp tục làm việc.Chẳng bao lâu điện thoại lại reo lên, cô bắt máynhưng chưa kịp nói thì bên kia đã lên tiếng.“ Nếu trong 10 phút tôi không thấy em lên đây,tôi sẽ xuống dưới.”Lại cúp máy tiếp, lúc này Lăng Tịnh Hy mới hiểulà ai, cô thở dài.Không tình nguyện đứng dậy đipha cafe.Gia Tiểu Mẫn thấy cô bỏ đi nhịn không được lêntiếng. –“ Chỉ có một tiếng tôi đó.”“ Cậu lo cho cái núi Phú Sĩ của mình đi.”Bỏ lại một câu, cô đi lên tầng 68, trên tầng nàyngoại trừ phòng của Chủ Tịch ra thì những phòngcòn lại đều là phòng hợp, hay nói đúng hơn trênphòng này chỉ có mình Vương Vũ Hàn cùng thưký Trang, lần trước cô ta còn dưới lầu vì Chủ Tịchbận công tác, giờ Chủ Tịch về thì cô ta lại híhửng bay lên tầng này. – Toàn là đại sắc nữ.Xa xa đã thấy Trang Mật Ly ngồi kế bên cánhcửa lớn, cô biết ngay phong đó là của ai, vội vàngđi tới, có chút khó khăn lên tiếng.“ Vương Tổng bảo tôi mang cafe cho ngài ấy.”Trang Mật Ly liếc nhẹ cô, cầm một tập tài liệunói.“ Đem cái này vào trong, bảo với Vương Tổng, cáinày cần ký gấp.”Lăng Tịnh Hy cười cười nhận tập hồ sơ. – ‘ Saokhông tự đi mà làm.’Cô xoay sang cánh cửa gõ nhẹ, bên trong truyềnra tiếng nói lạnh lùng của hắn. – “ Vào đi.”Lăng Tịnh Hy đẩy cửa đi vào, bên trong rất rộng,từ màu sắc cho đến cách bày trí đều giống phònglàm việc của hắn ở Nguyệt Thự. – ‘ Tên nàytưởng công ty là nhà hắn sao ?’Lại nhìn người đàn ông đang cúi đầu làm việc, từtrên bàn đến xuống đất toàn là tài liệu được sắpxếp gọn gàng, Lăng Tịnh Hy lại nhìn tập tài liệutrong tay, ão não đi đến trước mặt hắn.“ Vương Tổng, cafe của ngài.”Vương Vũ Hàn ngừng bút, mắt liếc nhẹ cô rồi cầmtách cafe uống một ngụm, không nói lời chê khengì mà cúi đầu tiếp tục làm việc.Lăng Tịnh Hy nuốt nước bọt ngập ngừng nói.“ Vương Tổng … cái này, cần ký gấp, mong ngàixem một chút.”“ Để đó đi.” – Hắn lạnh nhạt nói.Lăng Tịnh Hy thở phào nhẹ nhõm, cô đặc tài liệuxuống, định đi ra ngoài thì bị hắn gọi lại.“ Ngồi đó chờ, tôi ký xong rồi em mang ra.”‘ Tập tài liệu 10 trang, hắn xem khi nào xong.’ –Dù thầm nhũ nhưng cũng phải đợi, cô ngồi xuốngsofa trước mặt hắn, chờ đợi.Vương Vũ Hàn vẫn không động đến tập tài liệumà đang viết cái gì đó, Lăng Tịnh Hy quan sátmọi thứ xung quanh, lại nhìn Vương Vũ Hàn, cóthể nói người đàn ông hấp dẫn nhất vẫn là khitập trung làm việc.Bổng chân đụng phải vật gì, cô cúi nhìn thì thấymột quyển tạp chí bị nhét dưới bàn, cúi ngườinhặt lên nhìn, nhưng …Mặt cô đỏ như tôm tươi, tay cũng run lên, bởitrang bìa quyển tạp chí khá bắt mắt, một cô gáikhỏa thân ngổi trên ghế sofa với tư thế đầy gợitình, hai chân gian rộng, ngực to đùng khiếnngười nhìn vào suýt phun máu mũi.Lăng Tịnh Hy tay run rẩy cầm, mặt càng lúc càngđỏ hơn, đang không biết làm sao thì nghe VươngVũ Hàn cất cao giọng gọi cô.“ Đang xem gì vậy ?”Theo phản xạ cô giấu cuốn tạp chí ra sau lưng,mặt trắng bệch nhìn Vương Vũ Hàn.‘ Không xong rồi, hắn mà biết mình phát hiện sởthích biến thái của hắn thì có làm thịt mình tạiđây không vậy trời ?”“ Không … không có gì … Vương Tống, ngài kýxong rồi à ?”Vương Vũ Hàn vẫn chăm chú nhìn cô, tay đưa tậphồ sơ khi nãy, Lăng Tịnh Hy đón lấy, định xoayngười rời đi thì …“ Em giấu gì sau lưng vậy ? đưa đây…”Lăng Tịnh Hy thầm kêu trời, mặt cô lại chuyểnđỏ, cúi đầu, tay run rẩy đưa cuốn tạp chí choVương Vũ Hàn.Hắn khó hiểu nhận lấy, nhìn cuốn tạp chí thì cảngười cứng đờ.“ Xin lỗi Vương Tổng, tôi không cố ý xem đồ củangài đâu, chỉ vô tình thôi, tôi hứa sẽ không có lầnsau đâu, tôi cũng sẽ không nói với ai đâu, tôi …tôi còn nhiều việc, tôi đi trước.”Nói một tràn, cô vốn bỏ chạy nhưng cổ tay bị hắnbắt lấy, bị kéo vào lòng ngực hắn, trên đầu tiếngnói đầy hàn khí vang lên.“ Em nghĩ nó là của tôi ?”Không gật đầu cũng không lắc đầu, cô im lặng.Thấy phản ứng của cô như thế, Vương Vũ Hànkhông tức giận mà nói bình thản.“ Em nghĩ mấy thứ rác rưởi này có thể giúp tôiphát tiết hết sao ? … hay em nghĩ tôi không có đủđàn bà bên cạnh để làm chuyện ấy nên mượn nóđể giải sầu.”Lăng Tịnh Hy căm như hến, Vương Vũ Hàn bắtđầu thấy khó chịu, hắn đi đến bàn làm việc, ấnđiện thoại, giọng lạnh băng.“ Thư Ký Trang, những ngày tôi đi vắng, những aiđã vào phòng của tôi.”Trang Mật Ly khó hiểu nhưng vẫn nói ra một vàitên, Vương Vũ Hàn nghe xong cúp máy, hắn lạigọi đến một số, đợi thông máy thì chỉnh âm thanhlớn lên.“ Mạch Quân Vỹ, cuốn tạp chí rác rưởi này là củacâu phải không ?” – Không đợi bên kia lên tiếnghắn đã nói trước.Bên kia Mạch Quiaan Vỹ cười ha hả, một lúc mớinói.“ Cậu thấy được chứ ? mình mới thu mua mộttạp chí thời trang nhưng thấy nhàm chán nênchuyển sang dạng hình mẫu này, mình cũng tặngMan Cảnh Ân vài quyển rồi … Hàn, nếu không đủmình gửi thêm cho cậu …”“ Nếu cậu không muốn ngày mai cái công ty đóthành bãi rác công cộng thì cứ tiếp tục gửi đi.”Nói xong hắn dập máy, lại nhìn Lăng Tịnh Hy lúcnày đang ngây ngốc tiếp thu những gì vừa rồimình nghe . – Thì ra là hiểu lầm.“ Lại đây.” – Vương Vũ Hàn ngồi trên ghế, mắtdiều hâu sắc bén nhìn Lăng Tịnh Hy, hắn khônghiểu vì sao phải giải thích nhưng hắn chỉ biết, dùhắn là kẻ độc đoán như thế nào cũng khôngmuốn bị người khác nói là kẻ biến thái khi xemmấy thứ rác rưởi này.“ Tôi ” – Nói được một chữ, lại thấy vẻ mặt muốngiết người của hắn, cô cúi đầu đi đến bàn làmviệc.Chưa kịp nói gì, cả người đã bị hắn áp lên bànlàm việc, một số tài liệu bị rớt xuống.Lăng Tịnh Hy hoảng hốt chưa kịp hét lên thi môibị hắn chiếm lấy, môi hắn lạnh băng mút lấy môicô rất nhẹ nhàng, chỉ mút lấy mút đrể chứ khôngcho lưỡi đi vào trong, cứ thế rất lâu rất lâu, hắnmới buông môi ra cho cô thở chút ít.Lăng Tịnh Hy thấy rõ mắt hắn đã đục ngầu, hơithở cũng rối loạn, cô nhanh tay chống ngục hắn.“ Vương Tổng, đây là phòng làm việc.”“ Nếu không có lệnh của tôi, ai dám vào đây ?”. –Hắn khàn giọng nói.“ Nhưng lúc sáng chúng ta …”“ Làm người đàn bà của tôi phải biết khả năngcủa tôi như thế nào ? … em phải học thêm nhiềuhơn.”Lần này hắn không nói cô là món đồ chơi mà làngười đàn bà của hắn, Lăng Tịnh Hy sửng sốt.“ Ưm … “ – Môi lại bị hắn chiếm lấy, cô biết đànông như hắn có đòi hỏi rất cao nhưng không ngĩlại quá mức như thế, ban sáng mới giày vò côxong giờ lại muốn nữa, tinh lực dư thưa saokhông đi tìm Âu Thục Lợi phóng thích đi.Trong suy nghĩ, Lăng Tịnh Hy không biết bàn tayma quỷ của hắn đã trược vào váy của cô, kéochiếc quần lót của cô xuống, tay kia luồng vào áocô mở khóa ngực, tay hắn nóng hổi xoa bóp nơiđẩy đà của cô, môi hắn cũng bắt đầu rời môi côđi xuống dưới, mỗi nơi đều có dấu vết của hắn đểlại như là dấu ấn quyền sở hữu.Trong lúc kịch tính, không khí quá nóng bỏng,tiếng thở dốc càng nghe rõ hơn nhưng …“ Cốc, cốc, cốc.”Mọi động tác dừng lại, Lăng Tịnh Hy cả ngườiửng hồng, váy bị tuột xuống, áo cũng bị kéo caolên tới cổ, Vương Vũ Hàn vẫn bộ Tây Âu khôngchút nhăn nhúm, tay hắn chuẩn bị kéo khóa quầnthì lại bị tiếng gõ cửa làm mất cả hứng.Hắn lạnh lùng lên tiếng. – “ Có chuyện gì ?”Trang Mật Ly nghe giọng nói đó biết ngày bêntrong họ đang làm gì, nhưng vẫn bình thản trả lời.“ Vương Tổng, cuộc hợp sắp bắt đầu, người bênMalaysia đã chờ sẵn.”“ Cô đến đó trước đi.”“ Vâng.” – Trang Mật Ly trả lời xong, nở nụ cườithõa mãn bước đi.Vương Vũ Hàn lại nhìn Lăng Tịnh Hy đang xấu hổxoay mặt chỗ khác, hắn cong môi, đứng dậy,chỉnh sữa quần áo một chút.Lăng Tịnh Hy muốn đứng dậy nhưng với tư thếnằm cả trên bàn thì sao đứng được, mặc kệ mọichuyện, cô nắm cánh tay của Vương Vũ Hàn theođà đứng đạy nhưng vì lực quá mạnh nên ngãnhào vào hắn, cô hoảng hốt đẩy hắn ra rồi chỉnhsửa lại váy áo.Vương Vũ Hàn không nhịn được cười, cảm thấycô càng ngày càng thú vị, hắn đứng đó nhìn côchỉnh lại quần áo.Lăng Tịnh Hy chỉnh sữa quần áo xong thì cầmtập tài liệu, cấm đầu chạy ra ngoài, phía sau vẫnnghe được tiếng cười khẽ của hắn._______________________________________Giờ ăn trưa, mọi người tụ tập đông đủ dưới tầng52, Lăng Tịnh Hy cùng Gia Tiểu Mẫn ngồi chungbàn với trưởng phòng Jack cùng mấy cô thư kýkhác, tuy họ không làm ching tầng nhưng có vàiviệc liên quan đến nhau nên cũng thường xuyêngặp mặt, nhất là trưởng phòng Jack, tuy bề ngoàimập mập, người hơi lùn, lại bị hối đầu nhưng làmviệc không hề vụng về, lại rất biết cách chọc bọnhọ vui, thế là mỗi lần ăn cơm trưa họ đều hẹnnhau cùng ăn.Vẫn như mọi ngày tám chuyện người khác, cô thưký tên Julia với vẻ mặt tinh ranh lên tiếng.“ Các cậu, năm này định tặng quà gì đây?”“ Mình nghĩ là tặng Cravat.”. – Một thư ký tócngắn lên tiếng.“ Xì, mình thấy nó thật cổ hữu, hay tặng áo sơ miđi.” – Thư ký tóc dài nói.“ Mình cổ hữu vậy cậu là người cổ đại rồi, cậukhông thấy chủ tịch có bao nhiêu báo sơ mi, đếmtới năm sao cũng không hết.”“ Tôi thấy các cô nên tặng xì gà là tốt nhất, chủtịch hay hút loại đó mà.” – Trưởng phòng Jackrốt cuộc cũng lên tiếng, ông tỏ vẻ châm chọc.Cả đám bĩu môi, trừng mắt Trưởng phòng Jack. –“ Anh bị hư não à.”“ Sao phải tặng quà cho Chủ tịch ?”- Câu này làcủa Gia Tiểu Mẫn, cô lấy làm tò mò hỏi.“ Tiểu Mẫn, cậu đừng nói cậu không biết nghe,cậu ở tầng 67 rốt cuộc làm cái quái gì mà khôngbiết hả ” – Thư ký Julia lườm Gia Tiểu Mẫn.Biết bao nhiêu người muốn lên tầng đó mà khôngđược, mà cô nàng này lên được cũng không biếtnắm bắt tin tức gì hết.“ Bọn mình không biết thật, mới đi làm có vàingày thôi mà, Julia cậu nói đi, vì sao phải tặngquà ?”Lăng Tịnh Hy cũng thấy khó hiểu, cô ở chung nhàcòn không biết nữa là.“ Ba ngày sau là sinh nhật của Chủ Tịch, cậukhông biết sao ?”“ Hả ?” – Cả Gia Tiểu Mẫn cùng Lăng Tịnh Hyđều giật mình, thật các cô không biết việc này.Bốn người còn lại thì mặt đen xì, lắc đầu bó tay,Chủ Tịch là người đàn ông được hàng trăm cô gáimơ ước, mọi tin tức về Vương Vũ Hàn, các cô đềuđào bới từng ngõ ngách để biết vậy mà hai cái cônày lại như kẻ ngốc, nhưng không biết ngốc thậthay ngốc gỉa nữa đây.“ Tôi khuyên các cô đừng nên tặng gì là hay nhất,Chủ Tịch có khi nào nhận đâu ?”Trương Phòng Jack lại nói nhưng lần này lại đúngtrọng tâm, họ đều biết Chủ Tịch là người có giacảnh thế nào, lại không thiếu thứ gì, thì làm gìcần quà họ tặng kia chứ ?Ba cô thư ký lại thở dài.Gia Tiểu Mẫn nhìn Lăng Tịnh Hy nói nhỏ.“ Cậu có tính tặng gì không ?”“ Không ?” – Cô dứt khoát trả lời. Hàng đêm hầuhạ còn chưa dủ sao ? mắc gì tặng quà phí tiềncủa cô.“ Tịnh Hy.” – Gia Tiểu Mẫn gằng giọng.“ Chủ Tịch đã giúp đỡ chúng ta vào làm ở đây,chúng ta chưa có đáp trả mà giờ lại là thời cơ tốtnhất đó.”“ Cậu nghĩ nên mua thứ gì ? tiền, anh ta khôngthiếu.”Gia Tiểu Mẫn im bặt, cô thật nói lời dư thừa mà.Bàn ăn vẫn rơi vào trầm lặng, mỗi người một suynghĩ có nên tặng hay không, nếu tặng thì tặng gìđây ? nếu có thể hỏi tẳng gì thì hay biết mấy …Haziiiiiiiiiii.Đã sửa bởi zizisisi lúc 28.01.2014, 16:45.Gửi thankszizisisi↓Re: (Hiện Đại) Trả Thù Tổng Tài Ác Độc - ZI ZI13.01.2014, 20:23Chương 28 : Tin Nhắn.Như mọi ngày, Lăng Tịnh Hy đến công ty làm việcbình thường nhưng hôm nay cô cảm thấy hơi khóhiểu … thứ nhất, sáng sớm khi rời giường đãkhông thấy Vương Vũ Hàn đâu, cô nghe dì Phùngnói là hắn đi từ đêm hôm qua tới sáng chưa về.Thứ hai đó là hôm nay mọi người đi làm rất sớm,điều này cô có thể lý giải được bởi hôm nay làsinh nhật của Chủ Tịch tập đoàn HP, họ đươngnhiên đi sớm để tặng quà nhưng có ai tặng đượcđâu, đa phần họ đi sớm cũng để quà trước cửalàm kiểng mà thôi.Lăng Tịnh Hy vừa vào công ty đã đi lên lầu 68pha cafe, cô cầm tách cafe đi đến cửa phòng làmviệc của hắn thì thấy toàn là những hộp quà, tocó nhỏ có. – Họ thật biết cách phô trương.Bàn làm việc của Trang Mật Ly trống không, côthở phào nhẹ nhõm, đưa tay gõ cửa.“ Vào đi. ” – Nghe tiếng trả lời, vậy là hắn đếncông ty từ sớm ?Lăng Tịnh Hy đẩy cửa vào thì trước mặt, từ trênbàn đến xuống đất cũng là tài liệu nhưng nổi bậthơn thường ngày ở chổ, mấy hộp quà đều nằmdưới đất. – Chủ Tịch có khác, đãi ngộ không nhỏ.“ Vương Tổng, cafe của ngài.”“ Ừ.” – Hắn chỉ cúi đầu không liếc nhìn cô mộtcái.Lăng Tịnh Hy cũng không muốn nói nhiều, chỉ sợsẽ lại bị ăn mất nên đánh nhanh bỏ chạy.“ Nếu Vương Tổng không còn gì căn dặn, tôi xinphép ra ngoài làm việc tiếp.”“ Ừ.” – Hắn quăng đại một chữ, cũng không nhìncô.Lăng Tịnh Hy xoay người bỏ đi nhưng …“ Tịnh Hy.” – Giọng hắn trầm thấp vang lên saulưng, cô xoay người nhìn.“ Vâng ? ”Bốn mắt nhau, không gian im lăng như tờ.“ Không có gì ? em đi ra ngoài làm việc tiếp đi.”Lăng Tịnh Hy cau mày khó hiểu xoay đi thì hắnlại lên tiếng.“ Tịnh Hy.” – Cô lại nhìn hắn, lại im lặng.“ Hôm nay … ” – Hắn dừng một lát, thấy côkhông có phản ứng, hắn thở dài.“ Thôi đi ra ngoài đi.”‘ Thần kinh.’ – Cô nói thầm trong bụng, gật đầuđi ra ngoài.Cửa đóng, Vương Vũ Hàn nhìn cánh cửa, ánh mắttỏ vẻ phức tạp.Lăng Tịnh Hy vừa bước ra ngoài thì đụng phảiTrang Mật Ly, cô khẽ cười bước ngang qua nhưngTrang Mật Ly lại chắn ngang cô.“ Đừng nên vượt quá giới hạn.”“ Trang thư ký đang tự nói mình sao ?” – Cô nóinhẹ nhàng nhưng vẫn mang vài phần châm chọc.Lăng Tịnh Hy sao mấy ngày suy nghĩ mới biết,Trang Mật Ly cũng là bạn học thời trung học,không những thế còn là bạn thân của Âu ThụcLợi, chỉ là hai người họ không có hay đi chungnên mỗi lần cô và Âu Thục Lợi gây nhau cũngkhông thấy cô ta, giờ lại chạm mặt ở đây, quả làtrái đất tròn mà.Âu Thục Lợi thì dễ đối phó hơn Trang Mật Ly bởicô quá quen tính của cô ả nhưng còn Trang MậtLy, loại tậm địa khó lường này, phải khiêu khíchmới có thể tìm ra điểm yếu của cô ta được, chỉ là… cô vẫn còn non, sẽ rất khó rồi.Trang Mật Ly nhếch miệng cười.“ Tôi chỉ muốn nhắc nhở cô nên xem lại bản thân,rút lui sớm sẽ không phải chịu tổn thương cả tinhthần … lẫn thể xác.”“ Câu này chị cũng nói với Âu Thục Lợi sao ?” –Cô nhìn sâu vào mắt Trang Mật Ly.“ Nếu có thời gian quản chuyện người khác thìnên quản người bên cạnh Vương Tổng thì hơn,theo như tôi biết Âu Thục Lợi ở bên cạnh VươngTổng cũng 5 năm rồi thì phải ?”Suy nghĩ một chút, cô lại nói. – “ Thư ký Trang,không lẽ chị lại sợ người mới hơn người cũ ?”Trang Mật Ly vẫn giữ nụ cười trên môi. – “ Chỉ làloài cỏ dại mà khiến tôi phải bận tâm sao ?”“ Cỏ dại sống rất dai, rễ thì bám rất sâu, dù diệtnó, không bao lâu vẫn có thể sống lại, tôi nói phảikhông ?” – Cô trả lời thản nhiên.“ Vậy thì sao ? cỏ dại, suốt đời suốt kiếp vẫn làcỏ dại, cũng giống như loài chim sẻ luôn mơ ướcđược biến thành phượng hoàng … mơ ước chỉ làmơ ước mà thôi.” – Trang Mật Ly chế giễu.“ Hình như không phải chỉ mình tôi và Âu ThụcLợi mà ngay cảTrang thư ký cũng muốn bay lênthành phượng hoàng thì phải ?” – Cô lại hỏi.“ Tôi không ước mơ mà muốn sự thật phải nhưvậy.” – Trang Mật Ly nói nhỏ bên tai Lăng TịnhHy.“ Vị trí Vương phu nhân, cả đời cô cũng đừngmong có.” – Sau đó đi đến bàn làm việc.Mới được một bước, Lăng Tịnh Hy lại nói.“ Chị đã lên giường của Vương Tổng rồi phảikhông ?”Trang Mật Ly cười lạnh. – “ Lần đầu tiên của tôiluôn cho người mình yêu … mà tôi lại yêu anh ấy,vậy cô nghĩ xem ? …” – Cười gian xảo một cái lạinói. – “ Cũng không phải một lần.”Lăng Tịnh Hy nở nụ cười. – “ Thì ra chị và ÂuThục Lợi cùng cảnh ngộ, có phải vì thế mà haingười mới trở thành bạn thân không ?”Trang Mật Ly đen mặt. – “ Cô nói thế là có ýgì ?”“ Ồ, tôi nói thế không phải sao ? Âu Thục Lợicũng giống chị thôi, trừ khi là Vương Tổng gọimới có thể lên giường của anh ấy, không như tôi… đêm nào cũng bị anh ấy giày vò, mà mấy ngàynay chắc không có đêm nào anh ấy gọi cho chịphải không ?”“ Lăng Tịnh Hy.” – Trang Mật Ly mất bình tĩnhgọi cả họ lẫn tên cô nhưng sau đó Trang Mật Lylại thay đổi sắc mặt, nhẹ giọng.“ Kỹ nữ vẫn là kỹ nữ, hàng đêm hầu hạ đàn ôngcũng là chuyện bình thường.”“ Chị nói phải, kỹ nữa đương nhiên đêm nào cũngphải hầu hạ đàn ông, nhưng nếu là kỹ nữ thì phảiđi khách sạn hoặc vào phòng trọ hầu hạ rất nhiềuđàn ông, riêng tôi … đêm nào cũng hầu hạ VươngTổng, không những thế lại còn ngủ trên chiếcgiường của Vương phu nhân nữa đấy ?” – LăngTịnh Hy lại khiêu khích.Trang Mật Ly giờ đã hiểu mình bị cô ta bẫy, bởiLăng Tịnh Hy đã nói cô và Âu Thục Lợi cùng cảnhngộ chẳng phải việc Âu Thục Lợi từng lên giườngvới rất nhiều đàn ông, cô cũng giống như thếsao ?Tay siết chặt, cô rất muốn tát Lăng Tịnh Hynhưng chợt nghĩ ra điều hay, cô lại nở nụ cười.Lăng Tịnh Hy thấy Trang Mật Ly vẻ mặt lúc đenlúc hồng, mà mặt hồng này là điềm báo chẳnghay.“ Hôm nay là sinh nhật Vương Tổng, lúc sáng anhấy nói sẽ hủy bỏ hết lịch trình vào buổi tối, cô cóbiết tại sao không ?"Lăng Tịnh Hy nhíu mày, Trang Mật Ly thấy cô mờtịt, hiểu ra nhưng cô cũng biết rõ vì sao, lấy làmđắc ý nói.“ Năm nào ngay ngày sinh nhật của Vương Tổng,anh ấy đều cùng Man Tổng, Mạch Tổng, tụ hội lạivới nhau, mà chỉ có ba người họ, không có bất kỳai cả, năm nay cũng thế thôi.”“ Vậy sao ? vậy là ba chị em chúng ta cũngkhông ai có vinh dự ở cùng anh ấy vào cái ngàyquan trọng này rồi … tiếc thật.” – Cô ra vẻ buồnchán.“ Cái đó chỉ có mình cô va Âu Thục Lợi thôi, bởisau 8 giờ lịch trình mới bị hủy, mà lúc đó VươngTổng sẽ cùng tôi ăn bữa cơm sinh nhật, như cônói không có ai vịnh dự ở cùng anh ấy, ngoại trừtôi.”Trang Mật Ly nói dối không chớp mắt, bởi tối naylúc 7 giờ, cô và Vương Vũ Hàn sẽ đến khách sạnSOLY để bàn việc làm ăn, vì quan trọng nên cômới có thể ở cùng hắn ta chứ từ lúc tan tầm, hắnđã biến mất dạng.Trong lòng bổng thấy lạnh lẽo, Lăng Tịnh Hykhông hiểu cảm giác này là gì, chỉ khi nghe thấyTrang Mật Ly cùng Vương Vũ Hàn đón sinh nhậtthì thấy khó chịu, nhưng chỉ thoáng qua.“ Vậy chúc chị buổi tối vui vẻ.” – Cô lại nói nhỏvào tai Trang Mật Ly.“ Đòi hỏi của anh ấy rất cao, mong rằng ngày maichị đi làm không phải dùng đến xe lăn.”Nói xong cô xoay người bỏ đi để lại Trang Mật Lymặt lúc tím lúc đỏ, trông rất buồn cười.__________________________________Tan tầm, Lăng Tịnh Hy không về chung với VươngVũ Hàn vì hắn phải ở lại họp.Vừa về nhà cô đã tắm rữa thay đồ, nhưng chưaxuống lầu mà ngồi xem it tài liệu, gần 7 giờ thì dìPhùng cũng lên kéo cô xuống để dung bữa tối.Ngồi trước một bàn đầy thức ăn ngon, cô tự nhiênbuồn bã chẳng muốn ăn, mắt lại hướng đến chiếcdi động, tay cầm đũa chọc chọc mấy miếng tàuhủ khiến nó nát bét .Dì Phùng đứng đó thấy vậy, che miệng cười, bàlên tiếng.“ Cô Tịnh Hy, hay cô gọi cho cậu chủ xem khi nàocậu chủ trở về, nhiều đồ ăn như vậy bỏ đi thậtlãng phí đó.”“ Sao dì không gọi cho anh ấy, kêu cháu gọi làmgì ? mà anh ấy cũng không có về đâu nên dìđừng lo hảo.” – Tự nói tự trả lời, cô trong rấtgiống kẻ điên.“ Cô Tịnh Hy gọi đi, tôi có việc vào bếp ngay.”Dì Phùng đi nhanh vào bếp, mấy người làm khácđứng đó cười khúc khích.Lăng Tịnh Hy nhìn điện thoại cười nhạt, cô nhìnmột lúc rồi đặt xuống bàn, tới khi dì Phùng rathấy cô vẫn nhìn điện thoại lại thở dài, cô ấn nútgọi.Đợi một hồi lâu cô nhìn di Phùng. – “ Không aibắt máy.”“ Chắc cậu chủ đang bận cô gọi lại đi.”Lăng Tịnh Hy lại goi tiếp, khoảng 4, 5 lần gì đó,rốt cuộc xũng thong máy.“ … ”“ Anh ấy khóa máy luôn rồi.” – Cô nhìn dì Phùng,giọng có hơi u rủ.Dì Phùng thở dài, cùng người làm thu dọn bát đĩađi vào bếp. Lăng Tịnh Hy vẫn ngồi đó nhìn điệnthoại, lát sau cô nhấn một dãy số.“ Xin chào, đây là …”“ Là tôi … Lăng Tịnh Hy.” – Cô chắn ngang khôngcho bên kia nói tiếp.Mà bên kia, Trang Mật Ly vẫn ngồi ở bàn làmviệc, vì buổi chiều có cuộc hợp quan trọng nênVương Vũ Hàn dời buổi ăn tối cùng khách hàngngười Malaysia sang ngày hôm sau, thế là bay đimột năm không được ở cạnh hắn, đang buồn bựcthì Lăng Tịnh Hy lại gọi, cô hơi khó chịu nói.“ Chuyện gì ?”“ Không quan trọng lắm, tôi chỉ muốn hỏi Vũ Hàncó ở đó không ? tôi gọi vào di động của anh ấykhông được nên đành gọi cho chị.” – Cô đi thẳngvào vấn đề.“ Tên của Vương Tổng cô có thể gọi bậy bạ nhưthế sao ?” – Trang Mật Ly lạnh giọng.“ Chắc chị đã nhầm, bây giờ đâu phải giờ làmviệc, tôi muốn gọi gì mà không được ?” – Cô cườinhạt nói tiếp.“ Tôi cũng không muốn dong dài nữa, anh ấy cóở đó không ? tôi muốn nói chuyện với anh ấy.”“ Vương Tổng bận hợp, không có thời gian tiếpđiện thoại của cô.” – Trang Mật Ly muốn dậpmáy thì Lăng Tịnh Hy lên tiếng.“ Vậy nhờ cô nhắn lại dùm … chúc anh ấy sinhnhật vui vẻ.”Trang Mật Ly chưa kịp nói gì thì Lăng Tịnh Hy đãcúp máy.Sắc mặt Trang Mật Ly khó coi cực điểm, côkhông cần biết Lăng Tịnh Hy muốn làm cái quáigì nhưng mà điện thoại Vương Tổng sao khônggọi được chứ ? thường thì dù đang hợp anh ấycũng mở máy kia mà ?Nhìn lên đồng hồ đã gần 8 giờ, cô khó chịu thudọn đồ đạc, coi như năm nay mất công đi, nhưngcũng may vẫn tặng được quà.Mở ngăn kéo ra, cô giật mình, bên trong là mộtchiếc điện thoại màu xanh sẫm, kiểu dáng sangtrọng mới toanh mà nó không phải của cô, đó làcủa Vương Vũ Hàn, Trang Mật Ly khó hiểu cầmđiện thoại lên xem thì phát hiện nó đã tắt, vừamở máy lên thì bị ai đó giật lấy.“ Điện thoại của Vũ Hàn sao nằm trong tay cậuvậy ?”Âu Thục Lợi trong bộ váy ren hở vai màu hồngngắn, tóc uốn xoăn để một bên, trong như mớivừa dự tiệc về, Âu Thục Lợi tuy hỏi nhưng bắtđầu nghịch điện thoại của Vương Vũ Hàn, chợtmặt méo xẹo.“ Con hồ ly tinh gọi cho Vũ Hàn hết mấy cuộc gọinhỡ rồi nè.”Cô đưa cho Trang Mật Ly xem, mặt chợt lóe lên,cô xóa hết các cuộc gọi.“ Cậu làm gì vậy ?” – Trang Mật Ly gằng giọng.– “ Cậu quên là anh ấy rất ghét ai động vào điệnthoại của anh ấy sao ?”“ Các cô đang làm gì vậy?”Vương Vũ Hàn từ sau đi tới, thấy Âu Thục Lợiđang cầm điện thoại của mình, mặt tối sầm giậtlại.“ Tại sao nó lại nằm trong tay của cô ?”“ Vương Tổng, ngài để quên điện thoại trên bànlàm việc, tôi …”“ Vũ Hàn, em thấy anh để quên điện thoại trênbàn làm việc, em chỉ muốn đem nó trả cho anhthôi mà … hôm nay là sinh nhật của anh, đừnggiận nữa nha.”Âu Thục Lợi ôm tay Vương Vũ Hàn, cô muốntranh công với Trang Mật Ly, với lại cô cũng quênviệc hắn ghét ai chạm vào điện thoại của hắn, giờcô không làm xoa dịu tức giận của hắn, một láthắn nổi giận đuổi cô đi thì sao ?Vương Vũ Hàn nhìn điện thoại bấm bấm, mặt vẫntối sầm. – “ Có ai gọi cho tôi không ?”“ Dạ không ?” Âu Thục Lợi lại lên tiếng, TrangMật Ly cũng không muốn tranh giành điều vônghĩa nên im lặng.“ Vũ Hàn, hôm nay cho em đi cùng được không ?em có chuẩn bị một cái bánh kem rất to cho anhđó.”Âu Thục Lợi âu ếm nói nhưng đổi lại là cái nhíumày của hắn.“ Cô quên tôi rất ghét đồ ngọt hay sao ? … côcũng quên mỗi năm vào ngày này tôi không thíchcó đàn bà bên cạnh … Âu Thục Lợi, trí nhớ côcàng ngày càng kém thì phải ?”Vương Vũ Hàn cảm thấy rất bực bội, hôm nay từsáng đến chiều Lăng Tịnh Hy không nói với hắnmột lời, không lẽ cô không biết hôm nay là sinhnhật của hắn ? mà không … mấy hộp quà chấcđầy phòng cùng cửa phòng làm việc của hắn, trừkhi mắt cô có vấn đề nên không thấy.“ Vũ Hàn, em sai rồi, anh đừng giận em nha.” –Âu Thục Lợi ôm hắn một cái, hôn lên má hắn cáichụt.“ Chúc anh sinh nhật vui vẻ, em đi trước, có gìgọi cho em nha.”Nói xong cô nhanh chống rời đi trước khi hắn nổigiận, Trang Mật Ly lắc đầu, Âu Thục Lợi có lúcrất thông minh nhưng luôn dùng sai chỗ.“ Vương Tổng, cũng tối rồi, tôi xin phép về trước.”– Trang Mật Ly nhìn hắn với ánh mắt chan chứatình cảm.“ Vũ Hàn, chúc anh sinh nhật vui vẻ.” – Cô nhónchân hôn hắn một cái rồi bỏ đi.Vương Vũ Hàn vẫn hờ hửng, hắn không cảm thấyvui vẻ gì khi nghe mấy lời chúc của bọn họ, hắnlại muốn nghe con mèo hoang ở nhà nói lời đóhơn.Hắn cười giễu, tự nhiên lại nhớ đến Lăng Tịnh Hy,thật điên._________________________________Nguyệt ThựLăng Tịnh Hy đang đứng trong bếp rữa chén cùngmấy người làm, cô cảm thấy buồn chán nên mớinăn nỉ người làm cho cô phụ, dù gì không cóVương Vũ Hàn ở nhà thì cô được tự do hoạt động,ăn xong hoạt động nhiều rất tốt cho cơ thể mà.Cảm giác điện thoại run, cô nhìn dì Phùng kế bên.“ Dì Phùng, dì xem ai gọi cho cháu vậy ? tay cháutoàn xà phòng nên không xem được.”Bên phía dì Phùng đang lau bát, bà cười vui vẻlấy điện thoại trong cái tạp dề cô đang đeo, vừaxem thì mắt sáng rỡ.“ Cô Tịnh Hy, là cậu chủ nhắn tin cho cô.”“ Vậy dì xem giúp cháu với.” – Cô thản nhiên nói,cũng đưa hai tay toàn xà phòng cho dì Phùngxem, bà hiểu ý nên mở ra xem, càng cười tươihơn lúc nãy.“ Cậu chủ nhắn … cô chờ cậu chủ về.”Vừa nói bà vừa đưa điện thoại cho Lăng Tịnh Hyxem, cô ngớ ngẫn nhìn.“ Cô Tịnh Hy đừng rữa bát nữa, chúng ta làm ítđồ ăn đi, năm nay cậu chủ về sớm ăn sinh nhậtcùng cô Tịnh Hy đó, chúng ta phải chuẩn bị thậtlong trọng mới được.”Dì Phùng cười hớn hở nói rồi sai người làm chuẩnbị đồ ăn, trang hoàng đại sãnh một chút để mừngcậu chủ năm đầu tiên ăn sinh nhật ở nhà.Bà thật sự rất vui vì cậu chủ đã chịu về nhà đónsinh nhật, bao năm nay cứ đến ngày này là gầnsáng hôm sau cậu ấy mới về nhưng bây giờ khácrồi, cậu chủ đã về, bà chắc chắn là vì Lăng TịnhHy.Bàbiết cậu chủ có tình cảm với Lăng Tịnh Hy nênmới cho cô sống ở Nguyệt Thự, nếu không thì làmgì có cô gái nào được cậu chủ đưa về đây sốngkia chứ ? nếu thật như thế thì ông bà chủ ở trênthiên đàng chắc sẽ vui lắm đây … sắp có con dâutốt rồi.“ Khoan đã.”- Lăng Tịnh Hy lên tiếng ngăn cản,mọi động tác của người làm nhất thời dừng lại,mắt nhìn về phía cô.“ Bây giờ cũng tối rồi, nếu anh ấy về sớm thì sẽlàm không kịp, cháu thấy chúng ta chỉ cần làmvài món ăn mà anh ấy thích là được và …”Cô ngừng một giây, đi lấy giấy viết, viết vài thứrồi đưa cho dì Phùng, bà nhận lấy, mắt kinh ngạc.“ Cô Tịnh Hy, tôi thấy làm vậy hơi qua loa mộtchút, hơn nữa cậu chủ cũng không thích ăn đồngọt.”“ Vậy cháu sẽ dùng cà phê làm hương bánh, vịngọt sẽ ít lại là được rồi.”“ Cô Tịnh Hy biết làm bánh kem ?” – Bà lại kinhngạc hỏi.“ Cháu cũng biết chút ít, bất quá cũng có thể tạmchấp nhận … thôi cũng trễ rồi, mọi việc trông cậyvào các người, cháu đi vào bếp chuẩn bị cái đã.”Để mọi ánh mắt kinh ngạc phía sau lưng, LăngTịnh Hy bắt đầu công việc làm bánh sinh nhật,cũng may lúc trước có học qua nấu ăn, cũng từnglàm thêm ở tiệm bánh ngọt nên cũng không khólàm lắm.Chỉ có điều … cô cười giễu, sau lại khẩn trươngchứ ?
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me