Tram Me
- Ai thế?Jiyong lau tay rồi bước đến chỗ Seungri, nhìn thấy người đang đứng ngoài cửa lập tức phấn chấn reo lên:- OMG! Young Bae.......Cả ba cùng ngồi trên sofa, uống trà và ăn trái cây Seungri đã gọt sẵn. Young Bae lên tiếng:- Chào cậu. Tôi là Dong Young Bae, bạn thân của Jiyong lúc ở Mĩ.- Rất vui được biết anh. Tôi là Lee Seungri. – cậu mỉm cười đáp- Young Bae, cậu về khi nào sao không nói tớ một tiếng?- Tớ về tối hôm qua, tớ có gọi cho cậu mấy cuộc nhưng cậu không nghe nên tớ nghĩ chắc cậu đang bận.Young Bae ý vị thâm trường nhìn cậu bạn của mình, khóe môi khẽ nhếch.- Ah, đúng là đêm qua tớ rất bận. Vì tớ làm rơi điện thoại ở dưới bếp nên không nghe được. – Jiyong mỉm cười thâm thúy, liếc mắt sang Seungri- Ohhhh....cậu bất cẩn quá đấy Jiyong à. Cậu có nghĩ như vậy không Seungri?Young Bae vừa nói vừa nhìn sang Seungri, giọng điệu mang theo ý trêu ghẹo mờ ám khiến cậu đỏ cả mặt. Quả không hổ là bạn thân, anh ta cũng rất biết cách làm người khác cảm thấy khó xử y như cái tên đáng ghét kia vậy.- Tôi không biết nhưng tôi thấy những lúc ở bên tôi anh ta rất hay bất cẩn như thế nên tôi cũng quen rồi.Seungri nhanh chóng lấy lại sự điềm tĩnh, tự nhiên đáp lại câu nói ẩn ý của Young Bae. Anh khẽ gật đầu thích thú trước câu trả lời của cậu, quay sang nhướn mày một cái với Jiyong. Jiyong cũng không nói gì, chỉ mỉm cười nhún vai.Seungri vô thức đưa tay sờ lên cổ, chuyện tế nhị đó sao cái tên này có thể nói ra tỉnh như không thế chứ? Đêm qua cậu cùng hắn dây dưa từ nhà bếp đến tận phòng ngủ, quần áo thì bị vứt lung tung khắp nhà, điện thoại của cả hai cũng theo đó mà nằm chỏng chơ mỗi cái một nơi.- Tôi có một cuộc hẹn quan trọng vào 3 giờ chiều nay nên xin phép về trước, hai người cứ tiếp tục trò chuyện đi nhé.Seungri đứng lên bước vào phòng thay quần áo, Jiyong thấy thế cũng nhanh chóng vào theo bỏ mặc cậu bạn thân ngồi trên sofa tự biên tự diễn.(em xin lỗi a Bê vì lại bắt a làm bóng đèn cho đôi trẻ>.<)- Seungri aaaaa.... – hắn ôm chầm lấy cậu từ phía sau- Anh vào đây làm gì? – cậu thấp giọng- Thay đồ giúp cậu.Hắn mỉm cười xấu xa rồi bắt đầu cởi quần áo trên người cậu xuống, Seungri vội ngăn bàn tay hư hỏng kia lại, quắc mắt nhìn hắn, âm vực cũng hạ xuống mức thấp nhất.- Điên rồi à, bên ngoài có người đấy. - Khi ở bên cậu tôi rất hay 'bất cẩn', chẳng phải cậu cũng đã quen rồi sao?Nói rồi hắn ép cậu vào tường, lột bỏ hết quần áo của cậu, ngấu nghiến môi cậu cho đến khi sưng đỏ. Seungri biết có chống cự cũng vô ích nên đành miễn cưỡng để hắn lộng hành một lần nữa.- Nè Kwon Jiyong...Seungri trừng mắt với hắn khi thấy hắn nâng một chân cậu lên.- Shhhh! Đừng làm ồn, Young Bae sẽ nghe được đấy.Hắn nói nhỏ vào tai cậu, nhanh chóng cởi bỏ chiếc quần dài đang mặc rồi tiến vào hậu huyệt non mềm của cậu, nơi đó vẫn luôn mềm mại, ấm nóng và khít chặt lấy hắn khiến hắn như bị nghiện, cứ một lần rồi lại một lần không muốn dừng lại.Jiyong khẽ gầm nhẹ một tiếng đầy thỏa mãn, bế hẳn cả người cậu lên ép mạnh vào tường. Seungri vì bị mất điểm tựa nên chỉ biết bấu chặt vào người hắn, dùng 2 chân quấn chặt lấy thắt lưng hắn. Jiyong giữ nguyên tư thế bế cậu đặt lên giường, hạ thân lại bắt đầu các đợt ra vào mới. Những cơn khoái cảm cũng nhanh chóng ùa đến theo từng nhịp đưa đẩy liên tục của hắn. Seungri lúc này thật chỉ muốn rên rỉ vài tiếng để giải tỏa cảm xúc bên trong nhưng cậu vẫn cố gắng kiềm chế lại. Cậu nhắm nghiền mắt, nghiến chặt răng để những âm thanh xấu hổ không thể thoát ra trước sự luân động kịch liệt của hắn.Kwon Jiyong... hình như cậu đã bị con người này làm cho mê muội mất rồi. Những lúc được hắn ôm cơ thể đều trở nên nhạy cảm khác thường, dù cậu đã quá quen thuộc với sự thân mật của hắn nhưng vẫn luôn cảm thấy xao động mỗi lúc cả hai gần gũi nhau. Ánh mắt hắn như có ma lực khiến cậu không thể từ chối, cứ thế hết lần này đến lần khác dung túng cho hắn đòi hỏi cậu, để hắn dẫn dắt cậu đắm chìm trong mê tình.Jiyong dường như đã nhận ra được điều gì đó, hắn khẽ nhếch môi rồi ra sức đâm đến điểm sâu nhất bên trong cậu- Á...Bị hắn bất ngờ chạm đến nơi nhạy cảm nhất khiến cậu không kiềm được mà la lên một tiếng. Nhưng ngay lập tức Seungri vội đưa tay che miệng mình lại, ánh mắt thoáng chút cả kinh nhìn về phía cánh cửa đang đóng kín rồi lại trừng mắt nhìn hắn.- Sao anh dám...Hắn hôn nhẹ lên môi cậu, nháy mắt nhìn người đang tức giận dưới thân mình.- Đừng lo. Phòng này cách âm rất tốt.Cậu khẽ thở dài đẩy hắn ra:- Ngồi dậy đi. Bạn anh đang chờ đấy.- Young Bae sẽ không bận tâm điều này đâu.Vừa nói hắn vừa mớn trớn chiếc cổ tinh tế của cậu.- Ưm...còn chưa đủ sao? Seungri nghiêng đầu né tránh cái hôn của hắn. - Ai bảo cậu khiêu gợi quá làm gì.- Dẻo miệng. Nhiều lúc tôi thật muốn giết chết anh.Seungri nhéo thật đau vào má Jiyong, khóe môi cũng dần cong lên.- Tôi chờ. Jiyong nắm lấy tay cậu rồi cúi xuống khóa chặt môi cậu, Seungri cũng vòng tay qua lưng hắn, cùng hắn chìm đắm trong nụ hôn đê mê và nồng cháy.Quay lại với nhân vật vẫn đang bị bỏ xó ngoài kia, Young Bae ngồi trên sofa cũng chẳng có vẻ gì là sốt ruột, anh thong thả ăn trái cây và đọc tin tức trên điện thoại, biểu tình vô cùng bình thản. Gần một tiếng sau hai người kia cũng từ trong phòng đi ra, trên cổ cậu lại xuất hiện thêm vài dấu muỗi đốt còn hắn thì liếm nhẹ môi một cách đầy thỏa mãn.- Chịu ra rồi sao?Young Bae thản nhiên hỏi, mắt vẫn chăm chú vào chiếc điện thoại trên tay.- Young Bae hyung, tôi đi trước đây. Khi nào có dịp hãy cũng ăn một bữa nhé.Young Bae ngước nhìn Seungri, mỉm cười:- Chắc chắn rồi. Oh, môi cậu sao lại sưng và đỏ hơn lúc nãy thế, trên cổ còn có còn có mấy nốt đỏ nữa này, có phải bị dị ứng rồi không? Seungri chỉ biết câm nín trước sự hỏi thăm nhiệt tình của YoungBae, cậu cố nở một nụ cười gượng chào anh rồi cắm đầu đi ra cửa, trước khi đi không quên ném về phía Jiyong vài cái lườm cho bỏ ghét.Sau khi Seungri đi khỏi, hắn mới ngồi xuống trò chuyện với Young Bae.- Cậu định ở đây bao lâu?Young Bae ngước lên nhìn Jiyong, khẽ nhếch môi:- Cuối cùng cũng nhớ ra tớ rồi sao?- Ầyyy! Đừng nói là cậu đang ghen với Seungri nhá. Mà này, lần sau đừng chọc ghẹo Seungri như thế nữa.- Sao thế? Cậu không nỡ à? - Không phải. Seungri khi xấu hổ sẽ rất đáng yêu nên cậu ấy chỉ được ngượng ngùng trước mặt tớ thôi. Ngoài tớ ra không ai được phép nhìn thấy vẻ đáng yêu của cậu ấy.Young Bae bật cười với cái lý sự cùn của Jiyong, tên này cũng có lúc trẻ con thế sao?
- Cậu có hứng thú với đàn ông từ khi nào thế?- Tớ không có hứng thú với đàn ông, tớ chỉ có hứng thú với cậu ấy.Jiyong ngã người dựa vào sofa, thản nhiên trả lời nhưng Young Bae nhận ra ánh mắt hắn đang mang theo ý cười. Anh khoanh tay nhìn cậu bạn của mình, khóe môi bất giác giương lên ẩn ý.Tên này...có lẽ nào...~~~~~~~~~ - Young Bae, Seungri nói ngày mai muốn mời cậu một bữa trước khi cậu đi đấy.- Được thôi. Cậu ấy quả là một người rất lịch thiệp.Jiyong không nói gì, khẽ cúi đầu mỉm cười. Young Bae nhìn hắn, nhướn mày hỏi:- Jiyong, có phải cậu đã động lòng với Seungri rồi không?Hắn thoáng im lặng rồi nhếch môi cười khẩy:- Cậu còn không hiểu tớ sao? Tớ chưa từng thật lòng với ai bao giờ. ====chap trước viết jo đã cuối cùng phát hiện quên đặt tên
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me