LoveTruyen.Me

[trans][2min] The Pitfalls of Being Presumptuous

4

xi_withskz

Hai lần một tháng, bọn họ sẽ tổ chức một bữa tiệc rượu tại ký túc xá. Chan đã nảy ra ý tưởng này từ rất lâu trước khi Seungmin bắt đầu làm việc, vì vậy mà dù không quá hứng thú với rượu, cậu vẫn tham gia theo truyền thống công ty.

Dù sao thì cũng không tệ lắm - ký túc xá của họ bao gồm nhóm nhân viên lưu trú trẻ tuổi nhất, vì vậy sự khác biệt về thứ bậc không phải là vấn đề.

Tuy nhiên, thật không may cho Seungmin, một lần nữa cậu lại phải cùng với Minho chuẩn bị đồ ăn nhẹ và đồ uống trong tuần đó.

“Thật may mắn vì em có anh đấy, hẳn hai lần trong hai tuần", Minho trêu chọc khi họ lên xe của Chan để đi mua bia và rượu soju. (Chan là người duy nhất có ô tô trong số tám người họ, và mặc định nó trở thành tài sản chung của nhóm.)

“Em không nghĩ mình có thể dùng từ may mắn trong trường hợp này.” Seungmin phản pháo ngay lập tức, và chỉ nhận lại tiếng cười gây khó chịu từ Minho.

"Vậy em sẽ dùng từ gì nào?"

"Bất cứ từ gì ngoài may mắn."

"Kim Seungmin của chúng ta thật kén chọn nha!"

Lúc này, Seungmin lầm bầm “Hyung, em sẽ bật nhạc ngay bây giờ.”

Cậu nửa muốn Minho tiếp tục tranh cãi, nhưng anh không làm vậy. Seungmin rất biết ơn vì điều đó, thật đấy. Còn tại sao Seungmin của chúng ta lại gắt gỏng ấy hả, không phải do Minho nhé, là vì việc lái xe đến cửa hàng tiện lợi gần nhất chỉ mất một bài hát rưỡi của Day6 thôi đấy.

Seungmin tự hỏi liệu có phải Jisung đã lấp đầy não cậu với hàng đống chuyện vớ vẩn về Minho hay không, bởi vì bây giờ cậu không thể không chú ý đến việc người lớn hơn cẩn thận chọn đồ ăn nhẹ cho những người bạn của họ - còn có thể gọi là những người đồng nghiệp, như thế đúng hơn.

"Hỗn hợp các loại hạt?" Seungmin hỏi, sau khi Minho đặt một chiếc túi lớn vào giỏ của họ.

“Chan hyung và Felix thích nó", Minho nhún vai trả lời.

“Chúng ta nên mua bao nhiêu chai Morning Care?” Seungmin hỏi, khi Minho lấy nước giải rượu.

“Tám, nhưng hãy lấy một vài chai hồng sâm — Jeonginnie bảo rằng em ấy thích nó hơn”, Minho nói với cậu một cách rõ ràng.

Ngay cả khi Seungmin nhớ lấy một gói pho mát cho Hyunjin, Minho đã nhanh chóng chuyển nó sang loại khác vì “Anh nghĩ đây là nhãn hiệu em ấy thích nhất.”

Minho mua sắm một cách khá yên tĩnh, và lần đầu tiên, Seungmin để ý đến những gì Jisung đã đề cập. So với một người mà cậu mặc định rằng không quan tâm đến hầu hết những người xung quanh mình, thì thực tế là Minho biết rất nhiều về sở thích của mọi người.

Khi họ chất đầy bia và rượu soju vào thùng xe của Chan, Seungmin lớn tiếng hỏi: "Anh nghĩ chúng ta đã lấy đủ chưa?"

Minho ngay lập tức bật cười, khóe mắt nhăn lại khi đẩy chiếc mũ trùm đầu xuống, nói một cách hiển nhiên “Nếu không đủ rượu, Chan hyung có thể sa thải bớt người."

Seungmin ghét điều này, ghét nụ cười rực rỡ của anh ấy.

(Đừng bận tâm đến việc cậu đang cắn vào bên trong má để không cười thành tiếng trước sự hài hước của Minho.)

...

Mình vừa dịch xong đoạn này rồi đi xem SKZ CODE ep 22.
Và hai ổng đi mua đồ cùng nhau thật, mình đúng kiểu hít mmt quá liều luôn =))
Cách Minho yên tĩnh quan sát và cách Seungmin quan tâm đến sở thích của từng thành viên nó cực kì relate với những gì tác giả viết, mặc dù chiếc fic này ra đời từ 2019 cơ.
Thích 2min quá rồi giờ sao...

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me