LoveTruyen.Me

Trans Longfic Taegi Vsuga Nhat Duoc Con Soi Long Vang

Chap 36

Động tác lau tóc trở nên chậm chạp máy móc, Kim Taehyung nhìn không khí giữa hai người này có chút gì đó không đúng, thành ra không biết nên mở miệng như thế nào.

"Kìa... Jimin hyung, đây là bạn cùng phòng của em, cũng là người Hàn Quốc, tên là Jeon Jungkook. Jungkook à, đây là một người anh của anh ở Hàn Quốc, Park Jimin... Có vẻ như... hai người đã gặp qua nhau nhỉ..."

Sự khó xử bất ngờ này làm Kim Taehyung lần đầu tiên giới thiệu hai người với nhau chẳng biết nên ứng xử như thế nào cho phải.

Jeon Jungkook chuyển đôi mắt to của mình, ánh mắt nhìn Park Jimin rất là kỳ lạ, cũng chẳng đáp lại Kim Taehyung, hỏi Park Jimin: "Cho nên nói, bài nhảy vừa rồi của anh là do J-Hope biên đạo đúng không?"

Tuy nói là người Hàn Quốc, nhưng dù sao từ nhỏ lớn lên ở nước ngoài, Jeon Jungkook đối với mấy thứ như kính ngữ cũng không phải là quá để ý, lúc nói chuyện với Kim Taehyung, Kim Taehyung cũng không quá để tâm đến chuyện này, miễn thoải mái là được.

Nhưng đối với Park Jimin lớn hơn năm tuổi, lần đầu tiên gặp nhau mà nói vậy thì có hơi chút bất kính, Kim Taehyung nhìn thấy Park Jimin vô thức nhíu mày.

Park Jimin là thực tập sinh sớm nhất ở công ty cũng là vương bài (*) mà công ty ra sức push nhất, trước nay đều có vai vế đứng đầu. Trong công ty thực tập sinh tuổi như Jeon Jungkook nhiều vô số kể, nhìn thấy Park Jimin có ai mà không ngoan ngoãn chào hỏi? Vừa nãy đang đợi Kim Taehyung tắm rửa, trong phòng tắm Kim Taehyung mở bài hát đơn mình vừa phát hành thế là Park Jimin vốn chuyên nghiệp ở trong phòng rộng rãi này cũng tự động nhảy theo vũ đạo của ca khúc, hơn nữa còn kéo cánh cửa thủy tinh ở ban công để xác nhận lại động tác của mình.

(Vương bài: át chủ bài, người quan trọng đóng vai trò mấu chốt)

Nhảy đến hăng say, cho đến khi cửa đột nhiên mở ra...

Cậu thanh niên này vẻ mặt giật mình nhìn Park Jimin, sau đó lập tức thối lui đến ngoài cửa, xác định số phòng và chìa khóa của mình quả thật mở đúng phòng, rồi mới tiến vào lại.

"Nhảy đi, sao không nhảy nữa? Là bạn của Taehyung hyung sao?"

Hả... Cái gì gọi là nhảy đi... Tiếp tục nhảy đi...

Rõ ràng là một thằng oắt so với mình rõ ít tuổi hơn, nếu đã là người Hàn Quốc mà lại không dùng kính ngữ với mình?

Park Jimin hiếm thấy tật xấu nổi lên, đặt mông ngồi ở trên giường Kim Taehyung, đánh giá bạn cùng phòng của Kim Taehyung đang cởi giày, thậm chí còn ở trước mặt cậu thay cái áo T shirt trắng chả hiểu sao mà ướt đẫm, không thèm đáp lời.

Kỳ thật điều này cũng khó có thể trách Park Jimin, bình thường ở công ty quen dẫn theo đám nhóc thực tập sinh, bản thân vốn có gương mặt trẻ con, lúc trước chả có sự uy hiếp gì. Thế là được Kim Namjoon giáo huấn rằng cậu nhất định phải ra dáng, nghệ sĩ đứng đầu công ty phải có dáng dấp của kẻ đứng đầu.

Nên bây giờ dưỡng thành thói quen đối với những đứa nhỏ như vậy sẽ phản xạ có điều kiện trở nên yêu cầu khắt khe, có đôi khi ngay cả với em trai ruột của mình Park Jimin cũng có tật xấu nhỏ này.

Nào ngờ Jeon Jungkook nhìn gương mặt trẻ con đột nhiên nghiêm túc kia, còn tưởng rằng là do nó đột nhiên đi vào làm gián đoạn người ta luyện vũ đạo.

Căn cứ vào tâm tính của những kẻ yêu thích vũ đạo như mình, Jeon Jungkook thay xong quần áo, cũng ngồi ở trên giường đánh giá Park Jimin, trong đầu hồi tưởng lại lúc nó mới vừa vào cửa, cái người trước mắt này triển khai toàn bộ khí chất, khá là thu hút đấy, khá là tiêu sái quyến rũ. Chỉ có điều mấy động tác kia thấy thế nào cũng rất là quen thuộc.

Hôm trước Hoseok hyung có gửi đến cho nó một video mà anh biên đạo cho người khác, hình như có mấy động tác này. Lúc ấy Jeon Jungkook vốn vì Jung Hoseok trước kia đã đáp ứng lần đầu tiên biên đạo nhất định sẽ biên cho nó nhưng bây giờ lại dành cho người khác nên trong lòng không thoải mái, đừng bảo là ảnh biên đạo cho cái người có mặt non choẹt này nhá?

Kim Taehyung nhìn nhận vấn đề hiện tại chính là như vậy: Jeon Jungkook dùng ánh mắt to hiếu kỳ cộng thêm nghi vấn nhìn Park Jimin, Park Jimin thì dùng ánh mắt nhỏ bày tỏ đứa "nhóc con chưa từng thấy người khác nhảy sao, vì sao lại không dùng kính ngữ, nhìn cái gì mà nhìn, cậu nhìn tôi thì tôi cũng nhìn cậu" mà nhìn Jeon Jungkook.

Kim Taehyung cất lời hoà giải, "Ừm... Jimin hyung, từ nhỏ Jungkook đã sống ở nước ngoài, tuy rằng biết nói tiếng Hàn nhưng lại không quen dùng kính ngữ lắm, anh thông cảm một chút ha."

"Jungkook, em đừng thấy Jimin hyung có gương mặt trẻ con mà lầm, ảnh lớn hơn anh năm tuổi lận đấy, em phải dùng kính ngữ gọi là hyung đó."

"Gì? Lớn hơn anh nữa hả? Làm sao có thể?"

Vẻ mặt Jeon Jungkook khiếp sợ, so với vừa này mở cửa nhìn thấy Park Jimin đang nhảy nên cho rằng mình vào nhầm phòng còn khiếp sợ hơn.

Nó còn tưởng rằng người này cũng chỉ lớn bằng giống như Kim Taehyung...

"Anh xem mặt anh ta rõ ràng trẻ con bụ bẫm vắt ra nước hà!"

"Anh..." Kim Taehyung đột nhiên không biết trả lời Jeon Jungkook như thế nào, nhưng vừa nghiêng đầu nhìn thấy Park Jimin bởi vì bị nói là trẻ con lại còn bụ bẫm nên gương mặt buồn bực xị xuống lại càng thêm mũm mĩm hẳn ra.

Kim Taehyung vẫn là nhịn không được ngồi ở trên giường, cười ra tiếng...

"Này! Anh đây trẻ con bụ bẫm hồi nào! Anh đây là do đi máy bay thời gian hơi dài nên bị sưng một chút được không!"

Park Jimin bởi vì gương mặt trẻ con của mình mà phiền lòng rõ lâu, mặc dù mình luôn cố gắng rèn luyện, đến mức cơ bụng có đủ tám múi nhưng hai múi ở gò má này làm sao cũng không biến mất được. Các fan cảm thấy rất đáng yêu, mặt trẻ con thân hình phụ huynh là một loại đối lập quyến rũ đó nha, mỗi lần nhìn thấy Park Jimin cười ngốc ngốc đều hô to a a a a muốn véo mặt oppa quá!!!!

◡ ヽ('Д')ノ ┻━┻

Không thể nhìn tư thế oai hùng hiên ngang trên sân khấu của tui lúc đang nhảy mà khen tui thật manly được sao!!!

"Kim Taehyung, không cho phép cậu cười!"

Nhưng mà một chút uy hiếp cũng không có, Kim Taehyung có Min Yoongi làm chỗ dựa, Park Jimin đã không cách nào chống lại được cậu.

Nhìn Jeon Jungkook đối diện vẫn như cũ chớp chớp đôi mắt to nhìn mình, cũng vui tươi hớn hở cười cười, Park Jimin rốt cuộc bùng nổ, "Cậu! Jeon Jungkook, cậu cũng không được cười!"

Đợi đến khi tóc Kim Taehyung lăn qua lăn lại muốn gần khô, ba người rốt cuộc mới bình tĩnh lại, xem như lần nữa chính thức làm quen với nhau.

Nhớ tới câu hỏi vừa này của Jeon Jungkook, Park Jimin cũng có chút ngạc nhiên, "Làm sao cậu biết J-Hope hyung? Vũ đạo này của anh còn chưa có công khai đâu?"

"A, vũ đạo này thật đúng là J-Hope biên đạo cho anh à? Hồi trước ở Mỹ, anh ấy là thầy của em, em theo học ảnh cũng mấy năm lận đấy!" Jeon Jungkook cũng rất kích động.

Kim Taehyung nghe hai người nói chuyện cũng hết sức kinh ngạc, thế giới thật là rất nhỏ, hóa ra thầy dạy vũ đạo mà Jeon Jungkook kể cho cậu lúc trước là Jung Hoseok.

Jung Hoseok giúp Park Jimin biên đạo? Anh ấy đã về Hàn Quốc rồi sao

"Hoseok hyung đã về Hàn Quốc à?" Kim Taehyung hỏi Park Jimin.

Nhưng Jeon Jungkook lại là người lên tiếng trước, "Hyung, anh cũng biết thầy của em sao? Sao anh không nói sớm chứ?"

"Em cũng chẳng có nói tên cho anh biết, em cũng chỉ kể đó là thầy dạy vũ đạo của mình, với cả anh cũng không biết tên tiếng Anh của ảnh là J-Hope. Anh ấy là bạn của Min Yoongi, trước đây anh đã từng gặp." Kim Taehyung giải thích.

"Ây yo, gì vậy nè, Taetae bây giờ còn không gọi Yoongi hyung là hyung nữa hả?"

Park Jimin bị Kim Taehyung tự nhiên như tiên bật thốt lên Min Yoongi mà chấn kinh, đưa tay chụp lấy bả vai Kim Taehyung cười lên tiếng, nhấp một hớp coca.

Kim Taehyung nhớ tới Park Jimin chưa biết chuyện, đang muốn mở miệng đã bị Jeon Jungkook cướp lời, "Người yêu với nhau gọi hyung mới là kỳ quái ấy."

...

...

...

"Phụttttt"

Một ngụm coca cống hiến cho cái áo T-shirt trắng tinh của Jeon Jungkook.

Park Jimin ngay cả miệng cũng chẳng thèm lau, "Cậu với Yoongi hyung... với nhau?"

"Ừm... Vừa định nói cho anh..."

Kim Taehyung bị biểu tình cực kỳ nghiêm túc của Park Jimin làm cho kinh sợ, cũng quên đưa khăn giấy cho Jeon Jungkook.

"Lúc trước Yoongi hyung không phải nói cậu là em trai của ảnh sao... Không ngờ lại lừa gạt anh... Anh đã bảo mà, ảnh là em út trong nhà, chỉ có một anh trai khi không lại lòi ra thêm một đứa em, hơn nữa bộ dạng ngay cả em họ cũng không giống nữa là em ruột..." Park Jimin lầm bầm lầu bầu phân tích.

"Mấy người không ngờ lại đều gạt anh!!! Namjoon hyung cũng biết có phải không? Mấy người đều giấu diếm một mình anh (T_T) "

"Này... Kỳ thật... Chuyện rất phức tạp... Nên cũng không biết nói sao..."

Kim Taehyung yếu ớt trả lời.

"Anh đã nói mà, Yoongi hyung đối xử với cậu, còn nữa cái ánh mắt ảnh nhìn cậu! Có bao nhiêu là cẩn thận săn sóc! Anh đã nói mà..." Park Jimin hồi tưởng lại chuyện trước kia, càng lúc càng thấy đúng đắn, hai người này gei rõ ràng như thế, vì sao con người nhạy bén thông minh như cậu lại không phát hiện ra nhỉ!

Đợi chút...

Lúc ấy trên lễ trao giải...

Cậu... Tự chủ trương... Ồn ào để Min Yoongi lên sâu khấu biểu diễn...

Cũng là ngày đó... Kim Taehyung được Min Yoongi dẫn đi tham dự, lại bị quay chụp...

Hơn nữa một tuần sau lên bảng top search.. Thậm chí còn chiếm giữ vị trí đầu suốt cả tuần...

Sau đó không còn giữ vị trí đầu nữa là vì...

Công ty thậm chí không hề thông báo trước cho cậu mà đã công bố tin tức tổ chức concert tour toàn cầu...

Park Jimin... Vốn tưởng rằng... Bởi vì mình ồn ào dẫn đến Min Yoongi vốn không thích xuất đầu lộ diện mất hứng, cho nên Min Yoongi mới...

Ánh mắt lần nữa lại tập trung lên Kim Taehyung...

Hóa ra.... Đầu sỏ gây nên là đây...

Sợ nhất không khí đột nhiên yên tĩnh...

"Taetae à... Cậu nói xem cậu lớn lên đáng yêu ngoan hiền vậy mà sao lại hãm hại anh!" Vẻ mặt Park Jimin biến thành vô cùng bi phẫn.

Sợ nhất bạn bè đột nhiên quan tâm... (**)

"Hả...? Em làm sao cơ?" Kim Taehyung yên lặng dịch lùi ra sau.

"Anh mặc kệ, tóc khô rồi chứ gì! Buổi trưa hôm nay cậu mời khách! Anh muốn ăn sơn hào hải vị! Anh muốn được bồi đắp những thương tổn trong lòng! Vì sao người bị tổn thương luôn là anh!"

Chimchim-ssi rít gào.

"Còn có ai chú ý tới sự tồn tại của em không... Áo trắng xinh cưng cứ như vậy bị phá hủy... Còn có người chú ý tới việc em rất thích sạch sẽ không... Vì sao người bị thương luôn là em... Mấy người còn ở đây không vậy..."

Jeon Jungkook cứ như vậy nhìn chiếc áo phông trắng đã bị nhuốm màu nâu coca của mình, vẻ mặt chuyên chú nhìn hai người kia, nhìn Park Jimin diễn sâu như thế nó cũng quên mất lên án.

Bây giờ nước coca thấm qua lớp áo, dinh dính lành lạnh trên làn da.

"Hyung! Buổi trưa hôm nay anh mời khách, em cũng muốn ăn sơn hào hải vị! Hôm nay vì sao người bị thương lại là em! Em muốn đi tắm rửa! Hai ngươi chờ em!"

Jeon Jungkook-ssi rít gào.

Cởi áo phông trắng ra chui vào phòng vệ sinh.

Kim Taehyung "Anh..."

Tôi lại làm sai cái gì chứ??

.

[tbc]

(**) Hai câu in nghiêng là lời bài hát "Bỗng nhiên rất nhớ em" của Mayday (huhu mình thích bài này lắm nên rec nghe =)))) )

===

Chuyện tình yêu tình báo của tuyến nhân vật phụ thì mình xin phép được giữ yên lặng (vì vậy nên chap trước không biết rep sao luôn hic =))))) ) các cậu muốn chèo thuyền nào cứ chèo huhuhu 

Thứ 2 tuần sau không có chap mới nhé vì mình lúc đó chưa về đến trường với dạo này mình cũng bận quá nên hết hàng tồn rồi huhu, nếu được thì thứ 6 tuần sau vẫn sẽ up chương theo lịch nhé, các cậu thông cảm hen ;;-;; 

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me