LoveTruyen.Me

Trans Longfic Thien Nguyen Hi Ta N Nhat Sinh

“Người của các anh thực tốt a, tín ngưỡng của các anh chính là tiền tài.” Vương Nguyên một mình ở bên ngoài đóng phim quá nhàm chán, thật sự nhịn không được gọi điện thoại cho Thiên Tỉ.

“Lũ trước cảm thấy em có điểm ngốc, như thế nào có thể mang theo một đại bang, hiện tại anh đã biết, Vương Nguyên, bởi vì em rất có mắt nhìn, đôi khi giả ngu cũng là một loại thông minh .”

“Này không phải anh vẫn là ngầm ám chỉ em khờ sao? Lão tử đọc kịch bản chỉ cần xem một lần liên nhớ. Còn anh phải xem mười mười mấy lần mới nhớ” Vương Nguyên ở bên kia nổi giận đùng đùng phản bác.

Thiên Tỉ cảm thấy Vương Nguyên lúc này nhất định tức giận mà bĩu môi “Ảnh đế, đó là nghề của em, hơn nữa em cũng diễn để lừa anh không phải sao?”

“Nha a, đó là do em chuyên nghiệp, có biết hay không.”

“Bệnh thần kinh.”

“…… A a a a, Dịch Dương Thiên Tỉ anh chờ đó!”

“Được, anh chờ.”

“Xem lão tử có giết anh không.”

“Là là là, cho em giết, cho em giết.”

Nói xong Vương Nguyên lẩm bẩm ủy khuất nói, “Nhưng mà em không nỡ.” Chọc Thiên Tỉ nháy mắt cười vui vẻ, Vương Nguyên sao lại dở hơi như vậy.

Vừa mới cúp điện thoại, Vương Nguyên lại gọi thoại cho Vương Tuấn Khải, “Đại ca, nhiệm vụ này của em xem như hoàn thành đi.”

Đầu điện thoại bên kia truyền đến tiếng cười trầm thấp của Vương Tuấn Khải, “Vương Nguyên a, lần này vừa vặn boss của mấy tên kia là người mà em thích, nếu không phải cùng một người, anh rất muốn biết, em còn vui dựa theo kế hoạch đi tiếp cận boss kia không?”

“Vậy sao anh không đi hỏi Thiên Tỉ, nếu ông chủ sòng bạc Vương thị không phải em, anh ấy chọn em hay chọn ông chủ kia?”

“Cho nên hai người không thể trách ai gạt ai.”

“Oa, muốn xả nợ cũ, em cùng Thiên Tỉ đại khái phải đánh ba ngày ba đêm.” Vương Nguyên làm bộ kinh ngạc mà cảm thán một câu.

“Vương Nguyên em kiềm chế lại, Trần Thiên Bảo mất tích, Biện gia cùng Trần gia đều sẽ không để yên.”

“Em cảm thấy mục đích của Trần gia và Biện gia không giống nhau, nhưng lần này lại bởi vì có cùng mục tiêu mà hợp tác.”

“Anh chỉ biết là Trần Thiên Bảo là fan của em.”

“Vương tổng, xin anh đứng đắn một chút.”

“Anh không đứng đắn sao? Mỗi năm tết đến hắn tặng hoa hồng đều bị em ném vào thùng rác dưới lầu không phải sao?”

“Thì ra hoa hồng si hán là hắn, em còn nghĩ ai ghê tởm như vậy, tặng hoa hồng không tặng một màu, lại đem đủ mọi màu sắc đều gói trong một bó.”

“Em nói như vậy Trần Thiên Bảo nhất định thương tâm muốn chết.”

“Không, ngày đó, em còn ở trước mặt hắn cùng Thiên Tỉ tú ân tú ái. Sau đó Thiên Tỉ để hắn đói bụng mấy ngày. Sau đó em mang cơm cho hắn.”

“Hắn nhất định cho rằng Thiên Tỉ là cố ý tra tấn hắn, ha ha ha.” Vương Tuấn Khải cười đến thực vui sướng khi thấy người gặp họa.

“Thiên Tỉ không biết hắn là fan của em a.”

“Em xác định?”

“…… A, em cũng không xác định.”

“Chậc chậc chậc, em xem em đi khắp nơi thả thính, Thiên Tỉ cư nhiên còn dám để em ra ngoài đóng phim.”

“Việc này, em còn chưa có xử tội anh ấy đâu, anh ấy đóng vai phụ kia, chính là phim có Thẩm Hạo Hiên đó, đừng cho là em không biết Chu Mạch thích anh ấy, vậy mà ảnh dám đồng ý, trong phim còn diễn cái gì mà thích Chu Mạch, ảnh biết rõ tâm tư Chu Mạch còn làm vậy.”

“Em có thể giả ngu, anh ta cũng có thể.”

“Không được, anh ấy sao có thể như vậy.”

“……” Vương Tuấn Khải cảm thấy trọng điểm của Vương Nguyên không đúng, nhưng là lại cảm thấy cậu nói rất có đạo lý, quay đầu nhìn thấy Kally từ thang máy đi ra, cuống quít cúp điện thoại, “Giám thị của anh lại tới nữa, anh cúp trước, em nhớ quay về cứu anh.”

Vương Nguyên nghe tiếng tút tút, không phải không có bực mình, bởi vì hiện tại Vương gia còn chưa trở mặt với Biện gia, cho nên Vương Tuấn Khải cũng không thể đem Kally đá đi, nói cự tuyệt có vẻ Vương Tuấn Khải không biết tốt xấu, hơn nữa Biện gia lần này còn gần như vừa đe dọa vừa dụ dỗ làm Vương lão ba tin tưởng cùng Biện gia kết thân là duyên trời tác hợp. Như thế chỉ khổ đại thiếu gia Vương gia, Vương Nguyên trong lòng vụng trộm vui vẻ, may mắn năm đó lão ba hoắn đổi thân phận cho cậu, hiện tại “Ông ngoại” của cậu thần chí không rõ ràng, không rảnh quản cậu thích ai.

Bên này Vương Nguyên nghỉ ngơi một hồi chuẩn bị phải quay cảnh cuối cùng, không nghĩ tới đạo diễn lại chạy tới nói đêm nay ánh sáng không tốt, không thích hợp đóng phim, đổi lại ngày mai, Vương Nguyên mừng rỡ, vì thế chuẩn bị quay về, kết quả đạo diễn lại nói với cậu câu, “Chúc mừng.”

Hả? Vương Nguyên sửng sốt, vô duyên vô cớ được người khác chúc mừng cảm giác vẫn là thật lạ.

Đại khái Vương Nguyên kinh ngạc quá rõ ràng, đạo diễn có chút không rõ nguyên do hỏi, “Vương Nguyên, cậu không biết bộ phim《 Sơn Ôi 》 cậu được đề cử giải nam chính xuất sắc nhất sao?”

Vương Nguyên trong nói hôm nay tôi đều cùng Thiên Tỉ còn có Vương Tuấn Khải nói chuyện phiếm, không có nhận được thông tin, nhưng là ngoài miệng lại không thể nói như vậy, đành phải trả lời, “Vừa mới nghe người đại diện nói chờ tôi trở về có kinh hỉ lớn.”

Đạo diễn cười cười, vỗ vỗ vai Vương Nguyên nói, “Tiểu tử này một chút đều không kiêu căng, cùng người đại diện quan hệ không tồi a.”

Vương Nguyên cười cười lại nói vài câu liền cáo từ, điện thoại quả nhiên có cuộc gọi nhỡ cùng tin nhắn của người đại diện, “Gọi điện thoại cho cậu thì đường dây bận, nhưng mà tôi thông báo một chút, cậu được đề cử giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, chuyện khác chờ cậu về rồi nói.” Thật là một người đại diện lãnh đạm a, kỳ thật hắn vốn là đội trưởng đội bảo vệ của Vương gia, bởi vì bằng cấp khá ổn, bị Vương Tuấn Khải kéo tới làm người đại diện của Vương Nguyên, mỗi lần Vương Nguyên nhìn thấy người đại diện một thân cơ bắp đều muốn cảm khái, anh vẫn là trở về làm bảo an thì tốt hơn.

Bởi vì Vương Nguyên đêm nay sẽ đóng máy, cho nên Thiên Tỉ cố ý chạy tới đón cậh, nhưng lại được báo chuyển qua ngày mai mới quay, cho nên đành phải ở cùng Vương Nguyên một đêm, tuy rằng hai người lúc trước có ở cùng một chỗ một thời gian, nhưng sau lại tách ra khá lâu, kỳ thật hai người cái gì đều chưa làm.

Hôm nay là ngày đầu tiên gặp lại sau thời gian dài, Vương Nguyên trong lòng nghĩ trong phim không đều diễn như vậy sao? Hai người đang yêu cuồng nhiệt trung bởi vì thật lâu không có gặp mặt, khi gặp lại liền xúc động mà ân ái một phen, chính là, Vương Nguyên quay mặt qua nhìn trộm sườn mặt Thiên Tỉ, cậu cùng anh ai trên ai dưới?

Đại khái là ánh mắt của Vương Nguyên quá mức trần trụi, Thiên Tỉ cũng quay đầu laj, cười lộ ra hai má lúm đồng tiền nho nhỏ, “Hửm? Làm sao vậy?”

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me