Trans Shortfic Khon Dinh Yeu
Đối mặt với một Thái Từ Khôn vô cùng nhã nhặn, Chu Chính Đình có chút mông lung, có thật là đào hoa công tử? Không giống, Chu Chính Đình vừa cảm thấy cần phải giải thích với Thái Từ Khôn thì thấy con người cặn bã bỏ thuốc mình đi vào mua cà phê. Mặt anh từ từ cứng ngắc, không khí ngột ngạt tỏa ra xung quanh, Thái Từ Khôn thấy Chu Chính Đình một lúc lâu không lên tiếng, liền nghiêng đầu, ánh mắt dò hỏi.Chu Chính Đình cúi đầu ấn bàn phím, rất nhanh Thái Từ Khôn nhận được một tin nhắn. "Thực ra tối hôm đó không cẩn thận uống phải rượu có pha thuốc...Người bỏ thuốc đang ở đây mua cà phê."Thái Từ Khôn mới vừa cất điện thoại di động đi, người kia liền đi tới đây."Thật là đúng dịp, Chu Chính Đình em cũng uống cà phê ở đây?"Thực sự là quá khéo, khéo đến mức Chu Chính Đình chỉ muốn đập vào đầu hắn. Chu Chính Đình ngoài miệng cười nhưng bên trong không cười giả đò ứng phó, Thái Từ Khôn là muốn cười Chu Chính Đình, nhưng phải cố nhịn xuống . Người kia rốt cuộc cũng chú ý tới còn sự hiện diện của Thái Từ Khôn:"Vị này chính là?"Chu Chính Đình đã sớm phát ngán, chỉ muốn người này nhanh chóng đi khỏi, liền nói:"Người yêu tôi, đẹp trai không?" Coi như không phải bạn trai nhưng cũng đẹp trai hơn ngươi gấp vạn lần, haha. "Thật sao." Người kia nhìn thấy Thái Từ Khôn mặc toàn đồ hàng hiệu, nghĩ thầm đây không phải nhân vật mình có thể trêu vào, cười cười vài tiếng sau đó liền rời đi. Chu Chính Đình quay về phía bóng lưng của hắn làm mặt quỷ. [Độ thiện cảm +5, hiện tại là 70.] "A... Vậy nếu như không có chuyện gì thì tôi đi trước nhé?" "Cùng đi đi, đúng lúc tôi cũng phải đi rồi." Chu Chính Đình đi tới cửa, nhìn Thái Từ Khôn có chút khom lưng, suýt chút nữa đã không nhịn được mà tới vỗ lưng cho cậu. "Thực ra tôi cảm thấy cậu cũng không giống công tử đào hoa như người ta nói." "Hay là đúng như vậy?" Lời này nói ra làm Chu Chính Đình có chút sững sờ, Thái Từ Khôn nở nụ cười với anh. Một chiếc xe thể thao đỏ rực đỗ xịch trước mặt Chu Chính Đình, cửa sổ dần dần hạ xuống."Khôn, Doe gọi đi uống rượu, có tới hay không? Lên đây cùng đi thôi." Là một vị mỹ nữ nóng bỏng, Thái Từ Khôn phất tay với Chu Chính Đình, nói:"Tạm biệt." Chu Chính Đình sờ sờ mũi, khả năng đúng là công tử đào hoa. "Người đó là ai?" "Đừng có xía vào." "Được được được, tôi mặc kệ." Lòng tò mò thì mọi người đều có, Hoàng Minh Hạo liên tục oanh tạc wechat của Chu Chính Đình, vẫn chỉ là hỏi thế nào rồi. Chu Chính Đình gửi đi một cái biểu cảm, còn nói lại toàn bộ quá trình. "Xem ra Thái Từ Khôn không có một đêm chung tình với anh rồi." "Còn nhiều chuyện nữa anh sẽ nói cho mẹ em biết hôm qua em bỏ bao nhiêu tiền ra chơi game, cái gì mà một đêm chung tình, cút đi.""Đừng đừng, em không gánh được.""Biết điều một chút.""Được." Chu Chính Đình tắt điện thoại di động, chạy đi ăn bánh ngọt, trải qua một buổi chiều vui vẻ. Lúc về đến nhà vừa vặn là bảy giờ, Chu Chính Đình vừa bước vào cổng đã ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, thế nhưng có vẻ như bụng đã bị lấp kín bởi bánh ngọt, anh định trực tiếp trở về phòng. "Con trai, tới dùng cơm." Bố Chu nhìn thấy Chu Chính Đình đang định chạy lên tầng liền gọi anh lại."Bố, con vừa ăn bánh ngọt, không muốn ăn cơm." Chu Chính Đình xoa xoa bụng mình, ý là đã thật sự no rồi."Vậy tới đây chúng ta nói chuyện." Thực ra tình cảm cha con của Chu Chính Đình cũng chỉ ở mức bình thường thôi, thế nhưng chung quy cũng là bố mình, anh chạy tới ngồi trên ghế salon. "Những năm này ở nước ngoài vẫn tốt chứ? Trách ta sơ sẩy, không nhanh chóng đón con trở về." "Không có gì, bố, con rất tốt, bạn học cũng rất tốt." "Vậy thì tốt, đúng rồi, gần đây ta có một người bạn có đứa con gái muốn kết bạn cùng với con, có được không?" "Bố... Con có bạn trai." "Có sao, nhà ai vậy, rất tốt rất tốt, hôm nào mời về đây gặp ta một buổi?" "Bố, chúng con quen nhau chưa lâu, quá sớm đi..." Bố Chu ngẫm ngẫm lại cũng đoán có vẻ như con trai mình vẫn còn thẹn thùng đây, ông cũng không nghĩ nhiều, không biết là con mình đang nói dối. Chu Chính Đình tìm cớ trở về phòng. Cha mẹ bây giờ có vẻ như rất thích can thiệp vào đời sống tình cảm của con cái. Chu Chính Đình nhảy một cái nằm lên trên giường, suy nghĩ một hồi liền nhớ ra mình chưa có tắm, lại đứng dậy sửa soạn đi vào phòng tắm. Kết quả chưa đến mười phút đã thấy Chu Chính Đình đi ra. Tại sao? Bởi vì trên người anh đều là dấu vết của tối hôm qua. Chu Chính Đình hoài nghi không biết Thái Từ Khôn có phải là cẩu hay không, đầu óc còn nhớ tới cơ bụng tối hôm qua của cậu ta. Chu Chính Đình vỗ vỗ mặt, nỗ lực để cho bản thân mình tỉnh táo một chút, mặc dù vậy nhưng vẫn phải nói là cơ bụng của Thái Từ Khôn rất đẹp. A, mình là đang suy nghĩ cái gì vậy? Không cho nghĩ đến nữa, tất cả đều là bọt biển, bọt biển! Thái Từ Khôn ở bên kia đang ngồi đọc tư liệu tài chính, ngứa ngứa mũi, là ai nhắc đến mình nhiều như vậy chứ. Thái Từ Khôn xem tư liệu đến khoảng chừng 12 giờ liền dừng lại, đăng trong chế độ bạn bè một tấm ảnh mình chụp cùng Tát Ma. "Độc thân + cẩu." Bởi vì trong đầu mình có quá nhiều phế liệu, Chu Chính Đình vẫn chưa thể ngủ, nhìn thấy bài đăng trong chế độ bạn bè của Thái Từ Khôn có chú chó vô cùng đáng yêu liền yên lặng nhấn nút thích, vừa định thoát ra thì nhận được một cái tin nhắn. "Anh còn chưa ngủ?" "Chưa, không ngủ được, lướt lướt chế độ bạn bè, chó nhà cậu rất đáng yêu." "Tôi thì sao? Tôi không đáng yêu à?" "Hahaha cậu tại sao lại so sánh mình với chó cơ chứ?" "...Tôi đâu có nói đến mặt.""Chơi cùng Hoàng Minh Hạo đã lâu, theo thói quen hay trêu người, thật ngại quá. Cậu rất đẹp trai." "Tôi cũng cảm thấy bản thân rất đẹp trai." Chu Chính Đình cảm thấy Thái Từ Khôn thật rắm thối. "Không còn sớm nữa, tôi ngủ trước, cậu cũng đi ngủ sớm một chút đi, ngủ ngon.""Ngủ ngon."Trước khi đi ngủ Thái Từ Khôn còn nghe thấy âm thanh tăng độ thiện cảm.Sáng hôm sau Thái Từ Khôn là bị đồng hồ báo thức gọi dậy, cậu còn nằm đến hơn mười phút trên giường mới rời đi. Đánh răng rửa mặt xong xuống nhà thì chỉ còn người hầu đang quét dọn phòng khách, cha mẹ đều đã đi đến công ty khi trời vừa sáng. Thái Từ Khôn cũng thong thả kiếm độ thiện cảm, chỉ vì chuyện trước mắt không thể làm trái được, cậu ở nhà mất mấy ngày, học kiến thức về tài chính. Mấy ngày hôm nay bên ngoài tin đồn gì cũng có, cái gì mà công tử đào hoa của Thái gia đánh người ta bị thương không dám ra ngoài, hoặc là bị cấm túc, cái gì cũng có. Thái Từ Khôn chỉ cảm thấy buồn cười, những người kia tại sao không đồn cậu ở ẩn cưới vợ? Tuy rằng cậu cũng không có "vợ".
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me