LoveTruyen.Me

Trieu Duyen Sung Vat Hao Mon Phien Nhi Lieu

Tình huống chính xác là kỳ duyê  bởi vì trận mưa kia làm cho nhập viện , không phải khi không cơ thể lại yếu đuối như vậy . Chính là trong một năm nghĩ rằng nàng rời xa trần thế , cô sống cũng như đã chết , không quan trọng bữa ăn giấc ngủ , cứ đi làm về liền mua vài chai rượu lại mộ của nàng tỉ tê tâm sự . Bệnh cũng không chữa trị , một lòng chỉ muốn chết theo cùng nàng . Vì thế khiến cho sức khỏe của bản thân càng trở nên suy nhược , chỉ một trận mưa liền phải truyền một chai nước biển .

" Trời , sao bạc bẽo vậy . Bảo Bối bé không phải tống gấu vô viện liền bỏ đi chứ ? "

Kỳ duyên tỉnh lại một màn đơn độc , còn chưa kịp rớt vào ba giọt nước mắt cho số phận bi ai liền nghe thấy có tiếng người ngoài cửa .

" Nội à , con có công chuyện cần phải giải quyết , con không nói chuyện với nội nữa đâu "

" Ê , ta còn chưa nói xong , cháu gái cưng con về đến thành phố liền biết tay ta "

Kỳ duyên nghe thấy tiếng giày trên nền gạch liền nằm xuống nhắm mắt lại , giả vờ như bản thân còn chưa tỉnh muốn tranh thủ sự thương xót từ nàng một chút . Kỳ duyên từ sáng nay đã ở đây với cô , hiện tại người ta đã đi ngủ hết rồi nàng vẫn còn chưa biết bữa trưa là gì nữa .

Cô vốn dĩ định nằm lì ở đó cho Bảo Bối một chút lại đưa tay sờ lên trán , ai ngờ nàng chỉ vừa mới đưa tay lên liền nghe thấy âm thanh ở bụng cô kêu âm ỉ . Không phải chứ , bụng à ngươi làm ta mất mặt .

" Đồ heo này "

Minh triệu mắng một câu liền lấy tiền ra bên ngoài mua đỡ phần cháo , lúc này kỳ duyên mới mở mắt ra cảm thấy vô cùng nhục nhã . Bây giờ là bệnh nhân nên mới có cửa được thương , sau này thì phải tìm cách gì để có sức ảnh hưởng với bé ấy lại nhỉ ?

" Tỉnh rồi thì tự lấy cháo mà ăn "

Mãi mê suy nghĩ khiến bản thân bị minh triệu đi vào phát hiện cũng không biết , nàng bỏ lại phần cháo trên bàn liền bỏ ra bên ngoài . Kỳ duyên lúc này cố chạy theo , kết quả phải truyền thêm chai khác vì cái chai vừa rồi bị cô làm bể .

" Em có thể bớt nhoi một chút không vậy ? "

" bé có thể ngồi yên một chút không vậy ? "

Nàng mặc kệ không thèm nói chuyện với cô , kỳ duyên hiện tại lại thui thủi ngồi ăn một mình . Ủa mà đi chăm sóc bệnh thì phải có tâm chứ , nghĩ đến đó liền cố tình làm cho muỗng cháo rơi luôn vào tay mình . Kệ , phỏng thì phỏng , hiện tại cô đã có thể được Bảo Bối mềm lòng thiện lương đút cho ăn .

" Bảo Bối "

" Em đừng hòng nhờ tôi bất cứ chuyện gì nữa "

Chỉ là sốt thôi cũng không phải bị liệt , à không nên chửi người ta như vậy . Nhưng rõ ràng làm được hết lại cứ kêu nàng , bây giờ là hoàn cảnh gì ? Bộ thân lắm ?

" gấu bị truyền một chai bự chà bá như vậy , còn không thể đi vệ sinh sao ? "

" Tự mình đi "

" Đi không có nổi , bé chỉ cần dìu gấu vô tới trỏng gấu tự làm mà "

Nếu như tên xấu xa đó không làm ra bộ dạng sẽ " giải quyết " luôn tại chỗ , nàng cũng không cần đỏ mặt tía tai dẫn cô vào bên trong lâu như vậy . Loại người gì chỉ có đi vệ sinh thôi cũng lâu hơn người khác , hiện tại đã không được ưa thì nhìn thế nào cũng thấy ghét .

Đỉnh điểm giới hạn của minh triệu không phải là khi kỳ duyên đòi hỏi quá nhiều chuyện , mà kể từ lúc cô từ nhà vệ sinh đi ra đến giờ liền trầm ngâm im lặng . Lúc người ta léo nhéo bên tai thì bảo rằng người ta nhoi , lúc người ta không thèm nói chuyện thì phạm tiểu thư đây cảm thấy vô cùng uất ức .

" gấu cũng không phải là bệnh nan y , chiều nay thì gấu có thể ra viện rồi "

" Ừm "

" Tiền viện phí tôi coi như đang làm từ thiện , không cần phải trả lại "

" Hm "

Rõ ràng nàng đang nói chuyện vô cùng nghiêm túc , vậy mà tên này lại chỉ vu vơ trả lời cho có . Không phải là bạn nhỏ đây cả gan xem thường nàng , mà thực chất bạn ấy đang bận suy nghĩ vài vấn đề hết sức quan trọng đến tương lai hạnh phúc sau này .

" Bảo Bối , gấu có chuyện rất nghiêm túc muốn nói với bé"

" Biết nói chuyện sao ? " – minh triệu vẫn còn đang uất ức chuyện vừa rồi , nhưng vẫn như vậy trả lời một câu hờn mát chứ không ừm ờ như tên đó .

" gấu đã suy nghĩ rất lâu , cuối cùng cũng đưa ra quyết định này "

" Không nói nhanh được thì tốt nhất là im luôn "

" Mình chia tay đi "

Không gian bỗng nhiên rơi vào một trạng thái trầm mặc , điện thoại trên tay của minh triệu xém một chút rơi xuống đất . Tên này suy nghĩ cả nửa ngày vấn đề quan trọng chính là chuyện này đây , nói một câu chia tay nghe qua nàng phải nên vui mừng mới phải .

" kỳ duyên , kể từ lúc tôi vì em tự vẫn thì mối tình này cũng đã chấm dứt rồi "

" Bảo Bối ... "

Cô với gọi theo khi nàng đã rất nhanh bỏ ra ngoài , đáng lẽ tôi phải nên vui mừng vì em rốt cuộc cũng hiểu chúng ta không thể nào quay lại . Vậy mà ngày hôm nay trên chuyến xe về lại nơi Sài thành nhộn nhịp , tôi lại để mặc cho mình vì em mà không thể nào yên giấc nổi , khóe mắt không thể bị gió ngồi trời tác động mà vẫn trở nên vô cùng khô khốc .

Từ lúc minh triệu rất nhanh ra khỏi phòng bệnh , kỳ duyên cũng không có như vậy mà đuổi theo nữa . Chỉ là bị dầm mưa một tiếng , cũng không phải bị người ta đánh đến thần kinh . Nhưng đối với lời chia tay lúc nãy của mình , một chút cũng không hối hận . Còn có thể ở giường bệnh ung dung ngồi ăn hết số nho minh triệu mua , lắm lúc còn cười đến hí ha hí hửng .

————————

Một mặt thì ỉ ôi năn nỉ nàng tha thứ cho mình , sau đó liền như vậy nói với nàng một câu chia tay không hề chuẩn bị trước . Minh triệu đêm hôm đó về đến nhà của ông nội liền bỏ vào phòng , sáng ra nhìn thấy mắt của nàng sưng húp ông cũng không tra ra được nguyên do . Nàng còn nói nếu như ông còn hỏi nữa , nàng sẽ dọn ra ngoài ở riêng luôn .

Ông nội đối với cháu gái cưng không dám manh động , nhưng vẫn ghi thù cái tên xấu xa nào dám động đến cháu gái của mình . Bất quá minh triệu chỉ ủ dột một ngày duy nhất , mấy ngày sau liền có thể trở lại kinh doanh đến lợi hại . Chiến lợi phẩm hôm nay chính là thu mua thành công BM từ một công ty khác , trước đây khi  phạm thế sơn vào tù thì phạm Thị đã đem BM bán lại để trả nợ , chứ không bỏ ra một đồng nào từ tiền của họ .

" Nội , kể từ hôm nay con chính thức quay trở lại BM "

" Ê con không thể nói như vậy nha , công ty của chồng con , à không Gia Phú con bỏ cho ai ? "

" Công ty của Gia Phú con chỉ tạm thời quản lý giúp anh ấy , nhưng hiện tại em của Gia Phú đã lên thay "

" Vậy còn công ty của ông nội con "

Chính là trong khoản thời gian minh triệu điều trị , ông mở lên một tập đoàn hòng để đánh bại phạm Thị . Trong bộ máy đó toàn là tay chân thân tín của ông , dự định sau khi minh triêuh tỉnh hẳn sẽ giao lại cho nàng . Bây giờ lại dám bỏ ông cù bơ cù bất như vậy ...

" Đám người đó ai cũng giỏi , con không biết đâu , ngày mai con sẽ đến BM "

" Con còn nhớ cái con nhóc đó chứ gì ? Đừng có tưởng ta không biết nha "

" BM là của con gầy dựng , con không muốn nó lọt vào tay người khác "

Minh triệu dạo gần đây cảm thấy có vẽ ông nội buồn chán , hay tìm người để gây gỗ . Có điều nàng không xem đó là mối quan hệ căng thẳng , ngược lại cãi với người già hóa trẻ con có phần giải trí .

" Mà con dám nói con không nhớ tới nó không ? "

" Nội , con bây giờ xem công việc là trên hết . Từ lâu cái người đó không còn quan trọng với con , đó là chưa nói tới cũng đã chia tay rồi "

Ông nội nghe nói tới đã chia tay liền muốn nhảy chân sáo , ơ nhưng mà sau khi minh triệu đi khỏi ông mới chợt suy nghĩ ra vấn đề . Lúc cháu ta tự vẫn không có con nhóc đó ở đó , sau một năm ta lại không để cho hai đứa gặp mặt nhau . Vậy thì nói chia tay lúc nào mới được chứ ?

" Cháu gái cưng , con mà quay lại với nó ha , ta sẽ không đánh nó mà đánh con cho xem "

Sau khi cái được gọi là chia tay xảy ra được hơn một tháng , minh triệu thật sự là vùi đầu vào công việc để khôi phục lại BM . Trong khoảng thời gian này nếu như nói không nhớ liền không phải , nhưng tính ra có vẻ như là oán hận lại có phần nhiều hơn như vậy .

" Sao hả ? Bà xã , em dạo này ổn chứ ? "

" Em thật mệt đó , phải làm sao đây ? "

" Có cần anh bay về với em không ? "

Dạo gần đây Gia Phú lại cứ hay chọc ghẹo minh triệu như vậy , nàng đối với mấy danh xưng đó cũng chỉ cười vui vẻ cùng anh hợp xứng . Mối quan hệ của bọn họ bây giờ thật tốt , ít nhất ra không cảm thấy ngượng ngùng như lúc trước .

" Không cần đâu , đợi đến cuối năm về đây đưa em đi du lịch đi "

" Theo dự định nếu đám cưới thì anh cũng sẽ đưa em đi hưởng tuần trăng mặt vào dịp đó "

" Đưa hay không tùy anh nha , bây giờ em phải đi làm việc "

Minh triệu nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài liền nói lời tạm biệt Gia Phú , có rất nhiều người lúc trước làm việc ở BM dưới thời của nàng bây giờ đều lần lượt xin quay lại . Chính vì thế trong suốt một tháng nay bộ phận nhân sự đều làm phiền nàng , không ngoài dự định lại chính là người của họ liên tục đập cửa gọi nàng .

" Tôi nhớ hình như anh nói đến chiều nay đã hoàn thiện hồ sơ rồi mà , còn có người đến phỏng vấn "

" Phải , tôi đã nói hết vị trí rồi mà cô ấy vẫn nằng nặc đòi gặp Tổng giám đốc nói chuyện "

Minh triệu nhìn thấy mồ hôi rơi luôn từ hai bên thái dương của anh ấy , đủ biết có người làm loạn đến thế nào . Quả thật không biết là ai muốn gặp nàng nói chuyện , nàng có thể không cần phải xuống nhưng lại muốn giúp bộ phận này bớt nhốn nháo đi .

" Tổng giám đốc ~~~ "

" Mọi người ra ngoài đi , tôi có chuyện riêng cần giải quyết " – Lý nào bản mặt tên khó ưa này lại đập thẳng vào mắt nàng , nhưng rốt cuộc vẫn không để mọi người chứng kiến tên này bị mất mặt mà .

" Đám người mấy người thấy chưa , chị ấy thật coi trọng tôi lắm đó , còn ở đó đuổi tôi "

Minh triệu mặc kệ cô ba hoa thế nào , đợi cho mọi người đi hết lập tức thay đổi sắc mặt khiến cô xém chút chịu không nổi . So với lớn tiếng chửi người , lúc chị ấy nghiêm mặt lại còn muôn phần đáng sợ .

" Lập tức biến ra ngoài cho tôi "

" Bảo Bối , à không Tổng giám đốc ... Gấu thật tình muốn tới đây xin việc . Chị nên công tư phân minh ..."

" Về công em là Giám đốc của TTH , không lý nào đến đây xin việc . Về tư thì tôi thật sự không ưa em , chúng ta cũng không còn gì để nói nữa "

Haizz Tổng giám đốc đại nhân nhà bé , gấu bộ không nhìn ra bé đối với chuyện chia tay một tháng trước ghi thù sâu đậm . Thật lòng là gấu đã giải thích hết lời , năn nỉ hết cách nhưng bé vẫn không chịu tha thứ cho gấu . Thì tốt nhất là chia tay luôn , sau đó gấu sẽ thành tâm cua lại bé chắc sẽ dễ hơn nhiều .

" Tổng giám đốc , chị sợ làm chung với gấu hằng ngày tiếp xúc , nhịn không nổi sẽ yêu lại gấu "

" Em có cần tôi táng cho em tỉnh không ? Lập tức cút đi cho tôi "

" Chị không biết đâu , chị hai thật sự đáng ghét . Gấu chỉ sai sót một bản hợp đồng liền tống gấu khỏi công ty , còn ra lệnh cấm với những công ty khác . Chị không nhận gấu , gấu thật sự sống không nổi "

Chị hai thân mến , vì hạnh phúc cả đời của em chị cố mà mang tiếng xấu . Ủa mà sao nói đến thê lương như vậy chị vẫn không cảm động , đừng có nói tuyệt tình dữ vậy nha .

" Công ty nhà em em cũng phá , tôi nhận em làm gì ? "

" Bậy , tại chị hai nhỏ mọn , Tổng giám đốc chị không có như vậy đâu ha , mà thôi đi chắc chị sợ yêu lại gấu rồi "

Giới hạn cuối cùng cũng bị chọc đến , minh triệu thật sự chỉ muốn cầm chổi chà để tống cô đi . Nhưng đột nhiên suy nghĩ lại một số tình huống , liền nói còn một vị trí cuối cùng dành cho cô , nếu như cô không làm được thì từ nay về sau biến khỏi mắt nàng .

" gấu biết bé không có độ lượng cho gấu làm trợ lý của bé như trước , bé đừng tưởng tống gấy vô kho thì gấu ngán "

" Xin lỗi kho bảo quản cũng không có phần của gấu, nếu muốn làm chỗ này thì đi theo tôi "

Kỳ duyên trong lòng cảm thấy bất an , rốt cuộc nơi dừng chân lại chính là phòng tạp vụ . Có thể nói nơi này cũng có tầm quan trọng lắm , tức là phòng này bị hư điện , phòng kia bị ngắt máy , phòng này cần mua ghế , phòng kia cần máy lạnh đều phải thông qua phòng tạp vụ của cô . Bảo Bối , bé muốn đì gấu đến chết ?

" Không làm được thì tôi gọi cho Ánh quỳnh đến hốt em về ... "

" Ai .. ai nói gấu làm không được , ngay ngày mai gấu sẽ bắt đầu làm , Tổng giám đốc không biết bé hôm nay mấy giờ về vậy ? Nè , nè Tổng giám đốc à "

Bảo Bối gấu chỉ muốn hỏi khi nào bé về để gấu hộ tống cho an toàn , cũng đâu có phải hẹn bé đi dùng cơm đâu cần gì bỏ đi một nước . Ê nhưng mà làm tạp vụ thì khi nào mới ngốc đầu lên được ? Bé cho gấu làm tài xế lái xe đưa rước bé cũng được vậy . Kỳ cục quá đi ...

————————

" Giám đốc của mấy người đâu rồi , tại sao cả buổi sáng hôm nay không nhìn thấy đâu hết ? " – ánh quỳnh sáng ra phải đi họp , họp về cũng không thấy cô , liền đi tìm thư ký của cô hỏi rõ .

" Tổng giám đốc , giám đốc để lại cho người một bức thư liền bỏ đi rồi ạ "

Ánh quỳnh còn tưởng là kỳ duyên lại giở trò chọc ghẹo mình , nhưng rốt cuộc thứ đập vào mắt lại là đơn xin nghỉ việc . Bố cục kết cấu vô cùng đơn giản , chỉ vỏn vẹn đúng một câu đầy vội vã :

" Chị hai , vì hạnh phúc cả nửa đời sau này của em út chị , cái ghế này chị kiếm người khác ngồi đi "

" KỲ DUYÊN ..."

To be continued...

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me