LoveTruyen.Me

Trim Va Mot Vai Thu Trong Cuoc Song

*Ộ. Ộ*

Rất buồn khi viết cái này, bởi chỉ còn một mình...

---

Tài khoản @BTS_VK_BTS này do oppa An lập nên - Một ông anh 99er, bỉ bựa hâm điên và biến thái. Ban đầu, đây là một nơi nuôi dưỡng 4 Author gồm A.N (oppa An và là boss) chị LinhKawaii (chị Linh chỉ up fic chứ chưa viết gì) cậu Quỳnh Vê (Author của fanfic "Bí mật của HopeMin" và "Một điều ước") và cuối cùng là tớ Tặc Tặc.

Cho đến khi oppa An đi nước ngoài và giao hết toàn bộ để lại, và tớ là người lãnh trọng trách xây dựng F.O.B - Fiction Of Bangtan Boys - cho đến hôm nay. Chị Linh từ khi oppa An đi đã không hoạt động. Quỳnh thì bận công việc cá nhân mà chỉ gửi fic đến, tớ fix và up. Chỉ còn mình tớ cầm chân cho đến nay với tư cách là một author và là chủ tài khoản này.

Nhớ khi xưa, lúc oppa An đăng một trạng thái về việc tuyển author, với kinh nghiệm ít ỏi của mình, tớ đã bình luận và trở thành một author thực tập. Từ đó mà tớ bắt đầu đưa con mình lên trực tuyến để nhận lại nhận xét, đóng góp, phê bình từ mọi người. Vâng~ khoảng thời gian đó rất vui và đáng để nhớ. Oppa An nhận xét những gì tớ viết ra, chỉnh sửa lỗi chính tả rồi góp ý thêm. Từ đó mà nhào nặn nên "Anh yêu em nên sẽ bảo vệ em đến cùng" - cái tên này là do oppa An đã gán cho - để lấy nó làm fanfiction debut, cũng là để đời khi đó là một SE. Oppa An còn cho Quỳnh và tớ cộng tác, hợp ý lắm luôn. Oppa An còn là người giúp tớ rep comt khi tớ không dám rep. Cũng là oppa An đã chỉnh sửa từng con lỗi chính tả, từng dấu chấm câu và từng chổ không hợp logic. Nói chung, oppa An vô cùng quan trọng và đáng quý. Cho nên, oppa rất tuyệt vời.

Nhưng khi anh ấy đi, còn lại mình tớ. Cái cảm giác type xong một phần hớn hở định đi báo nhưng nhớ lại ảnh đi và giao lại rồi nên phải tự lực cánh sinh nó hụt hẫng vô cùng. Tự mình sửa lỗi mặc dù không biết mình đã sai, rồi cũng tự mình tìm cách up phần. Cũng tự luôn rep comt. Rồi đưa mặt ra hứng comt chê bai phản cảm, mặc dù tớ sai thật nhưng khi không quen, sẽ thấy đau lòng lắm luôn. Nhưng giờ thì đã quen rồi, cầm điện thoại gõ nhanh, up thành thạo và rep cũng bớt căng thẳng. Nhưng mà vẫn sợ sợ trong lòng, buồn trong lòng, vì chỉ còn một mình mình gánh vác trách nhiệm đã hứa...

Có nhiều chuyện trong 300 ngày qua, tức 10 tháng trời, nghi án đạo nhái có, chê bai có, ủng hộ có, chúc mừng có,... nói chung nhiều thứ lắm. Mà những lần bị nghi ngờ hay sao sao ý, tự dưng trong lòng buồn lắm, muốn buông bút bỏ nhưng không thể vì những gì đã cho là trách nhiệm, là đam mê, là một yêu thương và tâm sự. Cái cảm giác đó, hụt hẫng, giống như một căn phòng đang ồn ào, nhưng mình đang tiến đến cửa, chợt có người gọi lại, nhưng quay lại chẳng thấy ai, trống rỗng và lẻ loi.

Không còn ai ủng hộ, không còn ai chăm chút, cũng không còn ai cho mình những lời chê bai thật lòng...

Chỉ có đam mê và yêu thương dành cho F.O.B và BTS là nguồn tiếp sức cho những lúc túng quẫn muốn vứt đi mọi thứ.

Đã 300 ngày rồi, vui có, buồn có, và lưng chừng cũng có.

Cảm ơn oppa An, cảm ơn chị Linh và cảm ơn Quỳnh rất nhiều.

Cho dù còn mình em, em vẫn cố gắng đóng góp một phần ít ỏi vào tài khoản này. Em không biết mọi người có đọc được những dòng này hay không, nhưng em vẫn mong mọi người trở lại. Em... cô đơn lắm... thật ấy...

Chúc mừng Fiction Of Bangtan Boys - F.O.B đã tròn 300days.

Em yêu mọi người.

Và tớ cũng yêu các cậu - những readers đã quan tâm đến tài khoản @BTS_VK_BTS trên Wattpad này.

_Tặc Tặc_

#HAPPYFOB300DAYS

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me