LoveTruyen.Me

Trung Sinh Toi Cuong Kiem Than 1 200 Thien Van Lao Mieu

Edit by Akiko - 14/11/2021

Trên quảng trường huyên náo của trấn Hồng Diệp, từng luồng từng luồng ánh sáng trắng lóe lên, từng bóng người nối đuôi nhau xuất hiện, chính là các thành viên U Ảnh sống lại.

Vẻ mặt của những kẻ này, đều trông phiền muộn cực kỳ.

Không có điều gì có thể so với chuyện vừa đạt được, lại mất đi, cảm giác rất đau lòng và rối rắm.

Một phút trước đó họ còn ảo tưởng xưng bá trấn Hồng Diệp, đẳng cấp tăng nhanh như gió, một giây sau đã chết trở về, mất đẳng cấp còn mất độ thuần thục, hơn nữa exp tích lũy cực khổ của level 1 còn không bằng trước đó, thua xa người chơi bình thường nữa.

Viêm Hổ vừa sống lại, sắc mặt tái xanh, ánh mắt đủ để ăn thịt người.

Hệ thống: Người chơi Dạ Phong đánh chết bạn, ba giây sau bạn sẽ sống lại ở trấn Hồng Diệp, đồng thời đẳng cấp sẽ giảm 1 level, tất cả độ thuần thục kỹ năng giảm 100 điểm.

"Dạ Phong, tao sẽ không bỏ qua cho mày, tao nhất định phải làm cho mày đau khổ không muốn sống." Viêm Hổ nhìn số liệu ghi chép trong hệ thống, gào thét rống giận, làm người chơi khác sợ hãi dồn dập né tránh, không dám nhìn thẳng cái thằng điên này.

Phát tiết một lúc, Viêm Hổ ra lệnh cho mọi người kiểm tra ba lô, xem xem đã rơi mất cái gì rồi.

Mọi người tuy chết mất một lần, tổn thất rất lớn, nhưng đánh Người Đầu Chó không chỉ có kinh nghiệm thôi, còn có đồ rơi xuống, điều này cũng là niềm vui mừng duy nhất của mọi người, cuối cùng cũng coi như không có uổng phí.

Viêm Hổ mở ba lô ra nhìn, nhất thời cổ họng ngòn ngọt, phun một ngụm máu ra ngoài.

"Nhanh, chúng ta phải đi hang núi Ám Nguyệt ngay lập tức, tao phải giết thằng nhãi kia." Cơn tức của Viêm Hổ xông thẳng lên trời, rống to.

Sách kỹ năng gã chuẩn bị dùng để chế nhạo Thạch Phong đã không còn, đây chính là một quyển sách kĩ năng hiếm của nghề kiếm sĩ, cũng là thứ đáng giá nhất khi giết Người Đầu Chó, vậy mà giờ đây đã không còn.

Nhưng không thể tha thứ nhất là, cuốn sách kỹ năng ấy đã rơi vào trong tay của Thạch Phong, nhìn như toàn bộ sự nỗ lực phấn đấu của gã đều giúp Thạch Phong làm giàu, sự thật trên khiến gã không thể chịu nổi, giờ dù gã có giết Thạch Phong về level 0, cũng không đủ gỡ bỏ mối hận trong lòng gã.

Thành viên khác hoàn toàn không hiểu Viêm Hổ làm sao vậy, hiện tại đi tìm Thạch Phong rõ là phí công vô ích, không có ai ngây ngốc còn chờ bọn họ trở về báo thù, khẳng định đã sớm chuồn mất, trốn ở chỗ nào đó cười trộm.

Lúc này thông báo cuộc gọi của Viêm Hổ vang lên.

"Đứa nào! Lúc này đến tìm anh mày gây phiền, muốn chết hả?" Viêm Hổ vừa đồng ý nghe liền mắng.

"Viêm Hổ, một ngày không gặp, tính khí nóng nảy hơn đấy nhỉ." Một âm thanh lạnh lẽo vang lên, thể hiện phẫn nộ cực kỳ.

Viêm Hổ cảm giác giọng nói này rất quen tai, nhớ đến thân phận của người này xong, sắc mặt muốn khó coi bao nhiêu thì có bấy nhiêu: "Anh Trương, là anh à, tôi đang dạy dỗ đàn em, không nghĩ tới anh Trương sẽ liên hệ đến, anh Trương tuyệt đối đừng để ý, tôi không phải nhằm vào anh đâu."

"Được rồi, chuyện của cậu tôi biết cả rồi, nhìn chuyện tốt mà cậu làm, để U Ảnh ở trấn Hồng Diệp phát triển trở thành dạng gì, hiện tại tôi sẽ đi sang đấy, từ giờ trở đi cậu không cần làm đội trưởng ở trấn Hồng Diệp, để nguyên tố sư Vô Thanh Vũ trong đội tạm thời tiếp quản, nếu như khi tôi đến trấn Hồng Diệp, cậu còn chưa lên tới level 2, liền cút cho tôi, U Ảnh không chứa rác rưởi."

Nghe đến mấy câu sau, cả người Viêm Hổ đều ỉu xìu, nước của năm hồ bốn biển cũng rửa không sạch mối hận của gã với Thạch Phong rồi.

Mà ở hang núi Ám Nguyệt, Thạch Phong cùng Hắc Tử đang kiểm tra vật phẩm rơi xuống từ thành viên U Ảnh.

Thạch Phong đang cầm trên tay sách kỹ năng rơi xuống từ trên người Viêm Hổ.

"Vận đen của Viêm Hổ đã đạt đến trình độ thượng thừa nha, thứ này cũng rớt ra cho mình được." Thạch Phong không nói hai lời liền lựa chọn học tập.

Truy Phong Kiếm, loại động tác, yêu cầu vũ khí: kiếm; phát động tấn công với mục tiêu trong vòng 5 mét đến 30 mét, tốc độ di chuyển nhằm về phía mục tiêu tăng lên 40%, tốc độ công kích tăng lên 20%, kéo dài 3 giây, CD 25 giây, level 1, độ thuần thục 0/300.

Có kỹ năng này, tính cơ động của kiếm sĩ được tăng cường trên diện rộng, có tác dụng khắc chế rất lớn đối với du hiệp và pháp hệ thích chơi thả diều.

"Anh Phong, khoáng sản Tinh Vẫn đã đủ, hơn nữa còn lấy được không ít mỏ Thanh Đồng, U Ảnh thực sự đã giúp chúng ta quá nhiều." Hắc Tử cười ha ha, nhặt khoáng sản rơi ra trên mặt đất, nhìn thấy trên đất có một khối khoáng sản màu xanh thẫm đặc biệt, nhặt lên rồi hỏi, "Anh Phong, khối đá Tinh Huy này là gì?"

Thạch Phong đang cắm cúi nhặt khoáng sản, nghe thấy tên đá Tinh Huy, bất thình thình xoay người chạy nhanh về phía Hắc Tử, ngay cả khoáng sản Tinh Vẫn dưới chân cũng không thèm nhặt.

"Moá, quả nhiên là đá Tinh Huy, Hắc Tử, vận may của cậu tốt quá rồi, tôi không còn lời nào để nói, có thể nhặt được thứ này luôn." Thạch Phong nhận lấy khối khoáng sản màu xanh thẫm, nhìn kĩ một chút, kích động nói.

Toàn bộ quái vật ở Thần Vực đều có xác suất rơi ra đá Tinh Huy, nhưng xác suất là là một phần một triệu, có thể là đồ bỏ đi trong tay người khác, nhưng đối với hắn thì là bảo vật vô giá, cũng là thứ cần thiết nhất.

"Anh Phong, đá Tinh Huy có ích lợi gì?" Hắc Tử hơi ngạc nhiên, Thạch Phong luôn tỉnh táo và hờ hững sao lại kích động như thế, có thể thấy được sự quý giá của đá Tinh Huy.

"Dùng để ăn, nhưng không phải cho người chơi ăn." Thạch Phong khẽ mỉm cười, không giải thích kĩ, cất đá Tinh Huy đi.

"Dùng để ăn?" Hắc Tử không nghĩ ra được, ai sẽ ăn một cục đá, nhưng Thạch Phong không muốn giải thích, tự nhiên có đạo lý, vì lẽ đó cũng không hỏi nữa.

Chỉ chốc lát, đã nhặt xong tất cả đồ rơi xuống, tổng cộng thu được 14 khối khoáng sản Tinh Vẫn, còn có 32 khối khoáng sản Thanh Đồng, không chỉ hoàn thành nhiệm vụ, còn vượt chỉ tiêu.

Sau đó hai người đi về thợ rèn.

"Bậc thầy Jack, khoáng sản Tinh Vẫn mà ngài muốn, tôi đã giúp ngài thu thập đủ rồi." Thạch Phong giao ra tất cả khoáng sản Tinh Vẫn, không để lại một khối, đây là vật phẩm nhiệm vụ, cho dù bán cho NPC, một tổ mới có 1 đồng tệ, căn bản không đáng tiền.

"Người trẻ tuổi, cậu khá đấy, nhưng muốn làm một thợ rèn xuất sắc, còn cần mạnh hơn để có thể thu thập được khoáng sản trân quý. Ở bên trong hầm mỏ Xích Tinh có một con Thủ Lĩnh Người Đầu Chó, cậu đi giết nó để chứng minh bản thân mạnh mẽ đi." Bậc thầy Jack cất hết khoáng sản Tinh Vẫn, hùng hồn nói.

Hệ thống: Nhiệm vụ ẩn 'Con đường rèn đúc', yêu cầu đánh chết Thủ Lĩnh Người Đầu Chó ở trong hầm mỏ Xích Tinh, thời hạn 1 giờ.

Nhìn thấy nhiệm vụ có giai đoạn hai, Thạch Phong hận không thể mắng chết đuối Một Búa Mua Bán, xem như đã hại thảm hắn rồi.

Quả nhiên bất kỳ người nào đều giữ lại điều gì đó, không thể tin, đều là tên lừa đảo hết.

Đời trước Một Búa Mua Bán không hề nói nhiệm vụ còn có giai đoạn hai, hiện tại nhô ra một giai đoạn hai có thời hạn của nhiệm vụ, còn phải đối phó một con Đầu Lĩnh, không phải như quái Tinh Anh dễ dàng bắt gặp, mà nó tương đương với boss trong phó bản, quả thật muốn mạng hắn khi chỉ có level 3.

Một Búa Mua Bán đời trước nhận nhiệm vụ này khi level 16 lận, dễ hoàn thành hơn nhiều.

"Được rồi, đi xem thử cái đã." Bị hố một vố cũng chịu thôi, Thạch Phong không có ý định từ bỏ, Thiên Phú Rèn Đúc có tác dụng quá lớn, nhất định phải học được.

Sau đó Thạch Phong cùng Hắc Tử quét sạch Người Đầu Chó dọc đường, không ngừng thâm nhập nơi sâu nhất của hầm mỏ Xích Tinh.

So với Người Đầu Chó ở cửa hầm, Người Đầu Chó bên trong không còn là level 4 nữa mà là level 5, đánh giết rất tốn thời gian và mất công sức, thường xuyên khi chưa giết xong một con, một con khác đã đổi mới rồi, nếu không có đủ nhiều Bia Hắc Thiết, để Người Đầu Chó giảm 2 level, tốc độ giết căn bản không đuổi kịp tốc độ đổi mới.

Nửa giờ sau, Thạch Phong đi tới nơi sâu nhất của hầm mỏ Xích Tinh.

Nơi này là một mảnh đất trống lớn, có hơn mười con Người Đầu Chó ở xung quanh lấy quặng, mà ở chỗ trung tâm đất trống, có một con Người Đầu Chó thân thể khổng lồ đang đứng đó, thân mặc áo giáp, không ngừng chỉ huy các con Người Đầu Chó khác đào quặng.

Thủ Lĩnh Người Đầu Chó, cấp Đầu Lĩnh, level 5, HP 2100 điểm.

Chỉ nhìn HP cũng đã làm người ta tuyệt vọng, chứ nói gì là giáp nặng mặc trên thân Thủ Lĩnh Người Đầu Chó, chắc chắn lực phòng ngự rất cao, muốn công kích vật lý tạo thành sát thương lớn là không thể nào, vả lại trong lúc chiến đấu, tốc độ hồi máu của quái vật cấp Đầu Lĩnh là 2% mỗi năm giây, nói cách khác cứ 5 giây trôi qua sẽ hồi phục 42 điểm HP, đừng xem là ít, người chơi level 5 đánh ra sát thương vật lý, biết đâu trong năm giây còn không đánh ra nổi 42 điểm sát thương.

Còn muốn dùng Bom Khói để không mất máu khi đánh giết ư, căn bản không có khả năng, quái Đầu Lĩnh có tầm nhìn rất rộng, kể cả Người Đầu Chó cũng là 55 mét, giảm xuống 10 mét, thì còn khoảng cách 45 mét, tầm bắn xa nhất của du hiệp cũng mới 40 mét thôi, căn bản không đủ.

Nhìn Thủ Lĩnh Người Đầu Chó trước mắt, Thạch Phong do dự mãi, bất đắc dĩ cười nói: "Lẽ nào thật sự muốn dùng nó ư?"

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me