Truyen Cryptic
1/ Độc tình dượcTôi có một chai độc dược nhỏ thần kỳ.
Gã tình địch đầu tiên của tôi, tôi dùng nó để nhỏ vào miệng của gã trên tấm hình mà tôi có của gã. Mấy hôm sau gã chết.
Hôm tiếp theo em lại xuất hiện bên cạnh gã tình địch thứ hai, tôi dùng nó để nhỏ vào miệng của gã trên tấm hình mà tôi có của gã. Mấy hôm sau gã chết.
Khi gã tình địch thứ ba của tôi xuất hiện, tôi dùng nó để nhỏ vào miệng của gã trên tấm hình mà tôi có của gã. Mấy hôm sau gã chết.
...
Tất cả đã chết hết, nhưng em vẫn chẳng yêu tôi. Tôi đau khổ.
Tôi dùng nó để nhỏ vào miệng của em trên tấm hình em mà tôi có và dùng nó để nhỏ vào miệng của tôi trên tấm hình của tôi nữa. Em không là của tôi thì em không là của ai hết!
Nhưng có vẻ như độc dược ấy đã hết tác dụng, mấy ngày hôm sau tôi vẫn không chết. Thôi kệ, bởi vì em mới gọi điện nói là em đồng ý hẹn hò với tôi rồi, tôi vui quá!Lời giải: Độc dược không tác dụng gì hết. Nhưng tại sao có người lại chết. Vì cô gái mới chính là hung thủ giết các người tình của cô, còn anh chàng tôi hoang tưởng từ đầu tới giờ. Rồi sau anh cũng đồng ý hẹn hò, ảnh cũng sắp bị giết như mấy anh kia.
Còn chuyện anh ta nhỏ thuốc độc lên ảnh đó chỉ là một sự trùng hợp mà thôi. Vì cô nàng cứ mỗi khi giết xong người tình thì lại đi với một anh bồ mới ngay lập tức. Còn anh này cứ thấy cô ta có tình địch thì lại về nhỏ độc dịch. Đồng thời cô kia thì sau khi đi với bồ mới liền giết đi. Vì cả 2 đều hành động liên tục nên mới tạo ra sự trùng hợp như vậy.2/ Mưu kế thoát chết của ngài Tổng thống Tổng thống kể lại:
Trong... đợt... đợt... ám sát tôi vừa rồi, tôi... đã đã may mắn thoát chết được.
Tất cả là nhờ mưu kế tráo người, bọn sát thủ chỉ bắn nhầm một thuộc hạ tin cẩn, người mà trông đã giống nhưng sau phẩu thuật thẩm mĩ lại càng giống tôi hơn.
Anh ấy chỉ có cái chỗ là hay nói lắp mấy câu đầu mỗi khi giả làm tôi mà phát biểu trước nhân dân còn ngoài ra là giống tôi y hệt.
Dù không ai biết mưu kế này nhưng dù gì thì anh ấy cũng đã hy sinh vì tôi và vì đất nước.
Tôi xin đề nghị được tuyên dương anh ấy làm tấm gương trước truyền thông trong và ngoài nước.Lời giải: Đoạn đầu ông tổng thống này nói nhưng lắp bắp => Tổng thống thật chết rồi, tổng thống đang phát biểu là giả.3/ Lời thềTôi ngồi ngậm điếu xì gà nói chuyện qua điện thoại, mụ vợ hay ghen của tôi lại hạch sách thói lăng nhăng của tôi đấy mà: "Sao em có thể nghĩ anh như vậy? Anh thề với em, nếu như anh ngoại tình với con giúp việc thì cho máy bay cán chết anh đi!"
"Khặc khặc..." Tôi cười khoái trá.
Ngày 11 tháng 9Lời giải: Ngày 11/9/2001 là ngày 1 chiếc máy bay đâm sầm vào tòa tháp đôi của Mỹ. Người đàn ông trong truyện ngồi ở tháp đó và thề như thế, kết quả ứng nghiệm.4/ Con tôiTôi ôm đứa con mới sinh vào lòng, tôi hôn nó và hát ru cho nó ngủ... "Mẹ yêu con lắm con trai, sau này lớn lên con sẽ hạnh phúc, con sẽ tài giỏi, mọi người sẽ yêu thương con như mẹ, con sẽ lãnh đạo cả thế giới... Con sẽ trở thành niềm tự hào của cha mẹ!"
Ngày 20 tháng 4Lời giải: Đó là mẹ Hitler vừa đẻ ông ta ra, 20 tháng 4 năm 1889 là ngày sinh ông ta5/ Tôi yêu em"Tôi yêu em, tôi không thể sống thiếu em!" Tôi quỵ lụy, tôi quỳ trước cổng nhà em tôi mong ánh sáng từ tình yêu của em
"Tôi cần em như cây cần nắng!" Tôi rơi nước mắt nhìn qua khe cổng em đang đưa đôi mắt chán chường dành cho tôi
"Tôi biết tôi thấp hèn, nhưng em ơi... tôi chẳng còn gì, kể cả lòng tự trọng, tôi chỉ còn lại tình yêu mãnh liệt hủy diệt trong tôi thôi..."
"Trời cao có mắt, Chư thần có mắt, Thượng đế có mắt... con xin Người hãy xua biến đi cơn đau này, hãy để con cùng cô ấy, đừng để nàng hủy diệt trái tim tâm can con như thế!"
Ngài đã hiển linh sao? Tôi nhìn lên bầu trời xa xăm, một ánh sáng chói lòa đang chiếu xuống, Ngài đã nghe thấy lời cầu khẩn của con ư? Hu Hu... Tôi quỳ lạy cảm ơn Thượng đế.
Ngày 9 tháng 8Lời giải: Anh chàng si tình tưởng là thượng đế hiển linh ai ngờ đó là bom nguyên tử được quăng xuống và nổ trên không ở Nagasaki ngày 9 tháng 8 năm 19456/ Nhiệm vụ kết thúc"Vậy bây giờ tôi phải chết?"
"Phải, nhiệm vụ của mi đã kết thúc."
"Kết thúc? Ta mới chỉ dẹp loạn ngoại xâm, còn nội loạn chưa bình đất nước này sao có thể được yên ổn?"
"Yên tâm đi, như ta nói nhiệm vụ ta giao ngươi đã hoàn thành xuất sắc, còn việc bình định trong nước sẽ có người khác lo."
"Ai?"
"Là một kẻ sinh ngày 22 tháng 3 năm 924, thời kỳ của ngươi chấm dứt tại đây."
Năm 944Lời giải: Ngô Quyền sau khi dẹp ngoại xâm thì chết, thời đại ông chấm dứt cho Đinh Bộ Lĩnh lên vương7/ Vận may đếnTôi sống cùng gia đình gồm có cha mẹ, vợ tôi và con cái.
Tôi cảm thấy có lỗi với gia đình của mình lắm, họ vì căn bệnh ung thư não của tôi mà đã gần như khánh kiệt và mang nợ rất nhiều nơi.
Hôm nay tôi bỏ ra ngoài, tôi quyết định treo cổ tự vẫn cho bớt nhẹ đi cái gánh nặng của gia đình mình.
Nhưng dây treo đứt. Không thể tự tử nữa. Tôi đi khám bệnh thì tôi nhận được thông báo của bác sĩ là khối u trong não tôi đã mất.
Sau đó tôi nhận được thông báo công ty thăng cho tôi lên làm chức quản lý cao nhất.
Còn nữa, hai tờ vé số nhàu nát trong túi tôi ghi hôm rồi giờ trúng giải đặc biệt cao nhất.
Thần may mắn đang mỉm cười với tôi chăng?
Tôi chạy về nhà định khoe với gia đình thì thấy họ đã chết hết, nằm la liệt cả nhà.
Khủng khiếp quá, ông thần may mắn của tôi quá độc ác, tôi thà đem trả tất cả những thứ lão ấy đã cho tôi để mang gia đình tôi trở lại. Hu Hu ....Lời giải: Câu chuyện này chỉ mang tính chất ý nghĩa mà thôi.
Gia đình anh chàng kia vì anh mà điêu đứng, họ quyết định lập mưu khử anh. Ai ngờ anh may mắn nên bọn họ chưa kịp hành động thì đã chết.
Anh chẳng biết được điều này. Lúc cuối anh ta có nói: "Tôi thà đem trả tất cả những thứ lão ấy đã cho tôi để mang gia đình tôi trở lại. Hu Hu ...."
=> Anh này mới là người tốt thực sự.
=> Đôi khi người hàng ngày giúp chúng ta lại không hề giúp bằng tấm lòng của họ. Trái lại một người vô dụng lại là một người tốt.8/ Đào ngũNgười con trai duy nhất của bà – là tất cả những gì bà có trên cõi đời này – tham gia một trận đánh lớn trong Chiến tranh Pháp-Phổ.
Bại trận, những người lính Pháp đào ngũ mất hết nhuệ khí kéo nhau đi qua làng.
Người mẹ ấy đã đứng hàng giờ liền trên đường làng, xem từng gương mặt binh sĩ.
Sau cùng, khi bóng tối đổ xuống con đường làng vắng vẻ và người lính đào ngũ cuối cùng đã đi qua, Bà thốt lên: "Tạ ơn Chúa! Nó không phải là kẻ trốn chạy".Lời giải: Người con của bà đã chết tại chiến trường. Do vậy mới không có mặt trong số lính đào ngũ.
Gã tình địch đầu tiên của tôi, tôi dùng nó để nhỏ vào miệng của gã trên tấm hình mà tôi có của gã. Mấy hôm sau gã chết.
Hôm tiếp theo em lại xuất hiện bên cạnh gã tình địch thứ hai, tôi dùng nó để nhỏ vào miệng của gã trên tấm hình mà tôi có của gã. Mấy hôm sau gã chết.
Khi gã tình địch thứ ba của tôi xuất hiện, tôi dùng nó để nhỏ vào miệng của gã trên tấm hình mà tôi có của gã. Mấy hôm sau gã chết.
...
Tất cả đã chết hết, nhưng em vẫn chẳng yêu tôi. Tôi đau khổ.
Tôi dùng nó để nhỏ vào miệng của em trên tấm hình em mà tôi có và dùng nó để nhỏ vào miệng của tôi trên tấm hình của tôi nữa. Em không là của tôi thì em không là của ai hết!
Nhưng có vẻ như độc dược ấy đã hết tác dụng, mấy ngày hôm sau tôi vẫn không chết. Thôi kệ, bởi vì em mới gọi điện nói là em đồng ý hẹn hò với tôi rồi, tôi vui quá!Lời giải: Độc dược không tác dụng gì hết. Nhưng tại sao có người lại chết. Vì cô gái mới chính là hung thủ giết các người tình của cô, còn anh chàng tôi hoang tưởng từ đầu tới giờ. Rồi sau anh cũng đồng ý hẹn hò, ảnh cũng sắp bị giết như mấy anh kia.
Còn chuyện anh ta nhỏ thuốc độc lên ảnh đó chỉ là một sự trùng hợp mà thôi. Vì cô nàng cứ mỗi khi giết xong người tình thì lại đi với một anh bồ mới ngay lập tức. Còn anh này cứ thấy cô ta có tình địch thì lại về nhỏ độc dịch. Đồng thời cô kia thì sau khi đi với bồ mới liền giết đi. Vì cả 2 đều hành động liên tục nên mới tạo ra sự trùng hợp như vậy.2/ Mưu kế thoát chết của ngài Tổng thống Tổng thống kể lại:
Trong... đợt... đợt... ám sát tôi vừa rồi, tôi... đã đã may mắn thoát chết được.
Tất cả là nhờ mưu kế tráo người, bọn sát thủ chỉ bắn nhầm một thuộc hạ tin cẩn, người mà trông đã giống nhưng sau phẩu thuật thẩm mĩ lại càng giống tôi hơn.
Anh ấy chỉ có cái chỗ là hay nói lắp mấy câu đầu mỗi khi giả làm tôi mà phát biểu trước nhân dân còn ngoài ra là giống tôi y hệt.
Dù không ai biết mưu kế này nhưng dù gì thì anh ấy cũng đã hy sinh vì tôi và vì đất nước.
Tôi xin đề nghị được tuyên dương anh ấy làm tấm gương trước truyền thông trong và ngoài nước.Lời giải: Đoạn đầu ông tổng thống này nói nhưng lắp bắp => Tổng thống thật chết rồi, tổng thống đang phát biểu là giả.3/ Lời thềTôi ngồi ngậm điếu xì gà nói chuyện qua điện thoại, mụ vợ hay ghen của tôi lại hạch sách thói lăng nhăng của tôi đấy mà: "Sao em có thể nghĩ anh như vậy? Anh thề với em, nếu như anh ngoại tình với con giúp việc thì cho máy bay cán chết anh đi!"
"Khặc khặc..." Tôi cười khoái trá.
Ngày 11 tháng 9Lời giải: Ngày 11/9/2001 là ngày 1 chiếc máy bay đâm sầm vào tòa tháp đôi của Mỹ. Người đàn ông trong truyện ngồi ở tháp đó và thề như thế, kết quả ứng nghiệm.4/ Con tôiTôi ôm đứa con mới sinh vào lòng, tôi hôn nó và hát ru cho nó ngủ... "Mẹ yêu con lắm con trai, sau này lớn lên con sẽ hạnh phúc, con sẽ tài giỏi, mọi người sẽ yêu thương con như mẹ, con sẽ lãnh đạo cả thế giới... Con sẽ trở thành niềm tự hào của cha mẹ!"
Ngày 20 tháng 4Lời giải: Đó là mẹ Hitler vừa đẻ ông ta ra, 20 tháng 4 năm 1889 là ngày sinh ông ta5/ Tôi yêu em"Tôi yêu em, tôi không thể sống thiếu em!" Tôi quỵ lụy, tôi quỳ trước cổng nhà em tôi mong ánh sáng từ tình yêu của em
"Tôi cần em như cây cần nắng!" Tôi rơi nước mắt nhìn qua khe cổng em đang đưa đôi mắt chán chường dành cho tôi
"Tôi biết tôi thấp hèn, nhưng em ơi... tôi chẳng còn gì, kể cả lòng tự trọng, tôi chỉ còn lại tình yêu mãnh liệt hủy diệt trong tôi thôi..."
"Trời cao có mắt, Chư thần có mắt, Thượng đế có mắt... con xin Người hãy xua biến đi cơn đau này, hãy để con cùng cô ấy, đừng để nàng hủy diệt trái tim tâm can con như thế!"
Ngài đã hiển linh sao? Tôi nhìn lên bầu trời xa xăm, một ánh sáng chói lòa đang chiếu xuống, Ngài đã nghe thấy lời cầu khẩn của con ư? Hu Hu... Tôi quỳ lạy cảm ơn Thượng đế.
Ngày 9 tháng 8Lời giải: Anh chàng si tình tưởng là thượng đế hiển linh ai ngờ đó là bom nguyên tử được quăng xuống và nổ trên không ở Nagasaki ngày 9 tháng 8 năm 19456/ Nhiệm vụ kết thúc"Vậy bây giờ tôi phải chết?"
"Phải, nhiệm vụ của mi đã kết thúc."
"Kết thúc? Ta mới chỉ dẹp loạn ngoại xâm, còn nội loạn chưa bình đất nước này sao có thể được yên ổn?"
"Yên tâm đi, như ta nói nhiệm vụ ta giao ngươi đã hoàn thành xuất sắc, còn việc bình định trong nước sẽ có người khác lo."
"Ai?"
"Là một kẻ sinh ngày 22 tháng 3 năm 924, thời kỳ của ngươi chấm dứt tại đây."
Năm 944Lời giải: Ngô Quyền sau khi dẹp ngoại xâm thì chết, thời đại ông chấm dứt cho Đinh Bộ Lĩnh lên vương7/ Vận may đếnTôi sống cùng gia đình gồm có cha mẹ, vợ tôi và con cái.
Tôi cảm thấy có lỗi với gia đình của mình lắm, họ vì căn bệnh ung thư não của tôi mà đã gần như khánh kiệt và mang nợ rất nhiều nơi.
Hôm nay tôi bỏ ra ngoài, tôi quyết định treo cổ tự vẫn cho bớt nhẹ đi cái gánh nặng của gia đình mình.
Nhưng dây treo đứt. Không thể tự tử nữa. Tôi đi khám bệnh thì tôi nhận được thông báo của bác sĩ là khối u trong não tôi đã mất.
Sau đó tôi nhận được thông báo công ty thăng cho tôi lên làm chức quản lý cao nhất.
Còn nữa, hai tờ vé số nhàu nát trong túi tôi ghi hôm rồi giờ trúng giải đặc biệt cao nhất.
Thần may mắn đang mỉm cười với tôi chăng?
Tôi chạy về nhà định khoe với gia đình thì thấy họ đã chết hết, nằm la liệt cả nhà.
Khủng khiếp quá, ông thần may mắn của tôi quá độc ác, tôi thà đem trả tất cả những thứ lão ấy đã cho tôi để mang gia đình tôi trở lại. Hu Hu ....Lời giải: Câu chuyện này chỉ mang tính chất ý nghĩa mà thôi.
Gia đình anh chàng kia vì anh mà điêu đứng, họ quyết định lập mưu khử anh. Ai ngờ anh may mắn nên bọn họ chưa kịp hành động thì đã chết.
Anh chẳng biết được điều này. Lúc cuối anh ta có nói: "Tôi thà đem trả tất cả những thứ lão ấy đã cho tôi để mang gia đình tôi trở lại. Hu Hu ...."
=> Anh này mới là người tốt thực sự.
=> Đôi khi người hàng ngày giúp chúng ta lại không hề giúp bằng tấm lòng của họ. Trái lại một người vô dụng lại là một người tốt.8/ Đào ngũNgười con trai duy nhất của bà – là tất cả những gì bà có trên cõi đời này – tham gia một trận đánh lớn trong Chiến tranh Pháp-Phổ.
Bại trận, những người lính Pháp đào ngũ mất hết nhuệ khí kéo nhau đi qua làng.
Người mẹ ấy đã đứng hàng giờ liền trên đường làng, xem từng gương mặt binh sĩ.
Sau cùng, khi bóng tối đổ xuống con đường làng vắng vẻ và người lính đào ngũ cuối cùng đã đi qua, Bà thốt lên: "Tạ ơn Chúa! Nó không phải là kẻ trốn chạy".Lời giải: Người con của bà đã chết tại chiến trường. Do vậy mới không có mặt trong số lính đào ngũ.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me