LoveTruyen.Me

Truyen Thai Love Syndrome Day X It Book 1 Yoenim

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 11:

"Ừm... Tao tình cờ gặp một người bạn, vì vậy tao chỉ chào cô ấy thôi." It nói lại, khiến cô gái quay lại và nhìn thẳng vào Day. Cô gái trẻ sững sờ khi nhìn thấy dáng người cao ráo, khuôn mặt điển trai không giống It một chút nào. Nó khiến cô gái nhanh chóng buông tay It ra và nở một nụ cười ngọt ngào với Day. Iy choáng váng trước sự táo bạo của cô gái.

"Vâng ... chỉ để làm rõ rằng tôi là bạn của P'It? Anh có phải là bạn của P'It không? "cô gái hỏi Day một cách ngọt ngào. Day nhìn vào mặt cô gái trước khi nhìn thẳng vào It. Anh nở một nụ cười nhẹ khi nhận thấy mắt It mở to vì trước đó cô gái trẻ đã đứng đó nắm lấy cánh tay cậu.

"Tên tôi là Day. Rất vui được gặp cô, Nong Jang." Day nói và nở một nụ cười nhẹ với cô gái. It lập tức quay mặt sang Day, cảm thấy khó chịu. Bóng người mạnh mẽ nhìn It và cười thầm trong lòng.

"Rất vui được gặp anh, P'Day. Anh học trường nào vậy?" Cô gái hỏi. Cô ấy dường như đã mất hứng thú với It khi nói chuyện với Day. It cảm thấy có gì đó trong lồng ngực mà cậu không thể đặt ngón tay vào.

"Tôi đã đi làm rồi." Day trả lời, khiến It cảm thấy khó chịu.

" Nong Jang, em không định mua gì sao? Anh không thấy em mua gì cả." It nói. Cô gái quay lại nhìn cậu một chút.

"Jang không vội, P'It... là... Ừm... P'Day có muốn đến quán rượu với Jang không?" cô gái nói với một nụ cười nhỏ, làm It đứng hình vì khi gặp cô gái, cô gái cũng mời It. It tin chắc 100% rằng cô gái đó quan tâm đến Day.

"Hừm... thú vị đó." Day trả lời. It nhìn Day chằm chằm.

"Mày điên rồi! Sao mày nói là lo lắng cho em trai mình mà?" It nói với giọng cứng rắn.

“Chắc em ấy ngủ mất rồi.” Day nhẹ nhàng đáp và có ý muốn đi cùng cô gái. It nghe thấy điều này và cảm thấy khó chịu.

"Thôi, muốn đi thì đi!! Vậy thì đưa tao về trước đi." It nói trước khi rời xa hai người, đi về phía chiếc xe mà không mua gì cả.

"P'Day, có chuyện gì với P'It vậy" cô gái hỏi. Day nở một nụ cười lạnh lùng với cô.

It bước đến phía xe và dựa vào cửa. Các cửa đã bị khóa, vì vậy cậu phải đợi đến Day để mở khóa. Trong khi chờ đợi, cậu bắt đầu đá xuống đất vì thất vọng.

"Chết tiệt. Đúng là một cô gái khó ưa. Tán tỉnh một chàng trai khác mặc dù cô ta vẫn đang tán tỉnh mình. Con chó cái chết tiệt. Cô ta hành động như thể cô ta không có chồng vậy." It đứng dậy và gầm gừ giận dữ với cô gái trẻ.

"Còn thằng khốn Day. Miệng thì nói lo lắng cho em trai nhưng thực chất là hai mặt." It càng tức giận hơn khi nghĩ đến cảnh Day cười với cô gái trẻ.

"Ối, mày tới muộn như vậy làm gì?" It lại gầm gừ.

"Mày đang phàn nàn về cái gì vậy, It?" Giọng Day cứng ngắc hỏi, khiến It quay sang nhìn phía bên kia xe.

"Việc của tao. Mở cửa xe đi. Tao mệt rồi. Tao cũng buồn ngủ."  It nói với giọng cáu kỉnh. It nhìn cô gái trẻ rời khỏi cửa hàng, đi về phía cậu với khuôn mặt đỏ bừng.

"P'It!" Cô gái hét lớn và dừng lại trước mặt cậu. It nhìn cô gái.

"Chuyện gì thế?" It bối rối hỏi.

Chát!

Khuôn mặt nhỏ bé của It nhanh chóng quay sang một bên khi cô gái0 tát vào mặt cậu.

"Như vậy là sao?" It lập tức hỏi, ôm lấy má vừa bị tát.

"Đồ ngốc nhà anh, P'It! Anh đã lừa tôi nghĩ rằng anh là đàn ông 100%!" Jang nói trước khi lao đi, tránh ánh mắt của It.

"Cái gì cơ?" It vẫn đang xử lý lời nói của cô gái.

"Hì hì..." Day cười khúc khích trước khi It quay lại và nhìn về phía anh. Cậu bắt đầu hiểu ra tình hình. Bóng dáng mạnh mẽ cau có không hiểu gì và mở xe. It vội vàng mở cửa và ngồi xuống.

"Day!! Mày đã nói gì với Jang?!" It tức giận hỏi Day.

"Tao không nói gì hết. Tao cũng không nói gì nhiều." Day nói.

"Mày nói nhỏ làm cái gì? Mày có thấy tao bị tát không hả?!" It lại hét lên.

"Mày không thích nó sao? Mày bị tát, mỗi lần tao nhìn thấy mày, mày đều hành động như thể mày muốn bị tát nhiều lần trong ngày vậy." Day trả lời. It ngay lập tức bĩu môi, cau mày.

"Ai nói tao muốn ăn tát?" It hỏi anh.

"Hả? Không muốn ăn tát sao một ngày lại chọc tao nhiều lần như vậy?" Day khẽ nói, quay lại nhìn bóng dáng gầy gò, It cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng.

“ Tao không tìm kiếm rắc rối. Mày mới là người muốn tát tao đấy.” It cãi lại.

“Hơn nữa, nếu mày tức giận, tao đã học cách im lặng và kìm nén cảm xúc của mình. Đừng làm ầm lên vì tao sẽ bị ăn tát đấy, vậy thôi. Tao muốn đi ngủ.” It sốt ruột nói, nhưng nó không to đến thế.

"Mày có tư cách để phàn nàn không?" Day nhẹ nhàng hỏi khiến It không nói nên lời.

"Ồ, tao quên mất, tao không có quyền nói gì cả!! Tao không có quyền đòi hỏi gì ở đây." It nói một cách mỉa mai với cảm giác thực sự bị xúc phạm.

"... " Day im lặng trước khi lái xe đi.

"Câu hỏi nghiêm túc đấy, Day. Vừa rồi, mày đã nói gì với Jang?" It nói. Dù rất giận Day nhưng It vẫn không khỏi thắc mắc lý do cô gái tát mình là gì.

Day khẽ mỉm cười trước khi kể lại câu chuyện mà anh đã nói với cô gái trẻ trước khi rời Seven eleven với It.

————Nhớ lại————

"Nong Jang." Day gọi cô gái sau khi It rời đi.

“Vâng.” cô gái nói với giọng ngọt ngào.

"Cô có muốn biết ai đã tạo ra những dấu vết đó trên người It không? Chúng đến từ răng của ai?" Day hỏi trực tiếp cô gái.

" Ai vậy?" cô gái tò mò hỏi. Day nhìn vào mắt cô gái.

"Đó là từ răng của tôi... It và tôi thích
chơi như vậy.Tôi thích làm những điều mạnh mẽ với cậu ấy. Đó là lý do tại sao It đầy vết trên người như thế. Thực ra, It thích ở dưới hơn là trên người khác. ” Day nói như thể đó là điều bình thường, khiến cô gái im lặng, choáng váng và đỏ mặt khi nghe điều này.

"P'Day định nói rằng... P'Day và P'It... là...là..." Cô gái không nói nên lời. Day đưa tay chạm vào vai cô gái và cười lạnh lùng khiến cô nổi da gà.

"Đó chỉ là những gì cô nghĩ thôi Nong Jang, vì vậy có lẽ cô đã biết và cô nên ngừng động vào những gì là của tôi đi. Tôi không thích chia sẻ đồ của mình
với bất kỳ ai." Day tiếp tục nhìn vào mắt người phụ nữ một cách đe dọa.

"Tôi đi trước." Day nói với cô gái trước khi cầm chiếc giỏ mà It đã bỏ lại.

————Kết thúc hồi tưởng————

Khi nghe những gì Day nói, It đã vô cùng sửng sốt.

"Đm, Day! Ai bảo mày nói chuyện với Nong Jang như vậy? Thanh danh của tao sẽ bị tổn hại! Nếu Nong Jang mang chuyện này ra trường đại học kể, tao sẽ nói gì đây?" It hét lên.

"Tại sao mày lại sợ danh tiếng của mình bị tổn hại? Mày đã tồi tệ cả đời rồi không phải sao? Đừng than vãn nữa và ăn cái này đi, đồ khốn." Day nói trước kh quay lại và lấy túi đồ ăn nhẹ phía sau và đặt xuống trong lòng It. It có vẻ bối rối trước khi mở túi. Cậu thấy đó là một món đồ mà cậu đã nhặt và đặt vào giỏ. Ngoài ra còn có một số thực phẩm khác. It liếc nhìn Day, người đang lái xe.

"Tao không ăn cái đó." It nói, muốn tỏ ra hư hỏng. Cậu muốn biết Day sẽ nói gì. Day quay lại nhìn It trước khi chỉnh lại gương chiếu hậu.

"Nếu mày không ăn nó thì vứt nó đi." Day nói, lấy chiếc túi từ trong lòng It và định ném nó ra khỏi xe. It vô cùng sợ hãi và nhanh chóng giật lại.

"Mày muốn chết sao? Không thấy tao đang lái xe sao?" Day quay sang mắng It vì It đã giật túi đồ ăn vặt.

"Tại sao mày lại muốn ném túi thức ăn? Làm sao mày có thể ném nó đi như thế? Có quá nhiều tài xế đang ở
phía sau. Cảnh sát sẽ đến và bắt mày vì tội xả rác đấy." It lại hét vào mặt Day, tay nắm chặt túi đồ ăn nhẹ.

"Chà, mày không ăn nó mà. Tại sao mày lại giữ nó?" Day khẽ hỏi. It muốn hét to những cảm xúc và suy nghĩ của mình với Day cho đến khi anh ta không thể chịu đựng được nữa.

"Tao không có đói bây giờ." It trả lời.

"Mày giỏi việc này." Day nói trước khi tiếp tục lái xe.

It bí mật nhăn mũi với Day và nhìn ra ngoài xe.

"Đợi đã...mày định đưa tao đi đâu vậy?" It hỏi.

"Nhà tao. Mày bị Alzheimer đấy à ?" Day nói.

"Tao sẽ quay lại căn hộ." It nói. Day cau mày.

"Thật sự muốn chết đúng không? Mày cho rằng tao lái xe đón mày ở chung cư vui vẻ lắm sao? Dẫn mày đi mua đồ ăn vặt, chính là đuổi mày về à?" Day quay nhìn bóng dáng gầy.

"Mày đang nói điều này để cố gắng khiêu khích tao đấy à?" Day hỏi.

“Tao không yêu cầu mày đón tao." It nói lại với Day. Day quay lại nhìn cậu với đôi mắt xanh lục.

"Hừ... Nếu như mày cho tao tới nhà mày, năm giờ sáng bắt tao đi thì dù sao tao cũng phải bắt taxi trở về, cho nên tao sẽ không làm." It thấp giọng nói, biết bây giờ Day đã bắt đầu nổi giận.

"Tao sẽ dậy và đưa mày trở lại căn hộ. Chết tiệt, mày là một thứ tồi tệ." Day càu nhàu giận dữ trước khi tiếp tục con đường của mình mà không nói thêm bất cứ điều gì. It nhìn Day và cười một chút mà anh ta không để ý. Bóng dáng gầy gò cảm thấy trong lòng có chút ấm áp. Sự oán giận trước đó đã hoàn toàn biến mất. It không muốn nghĩ rằng cậu và Day đang bắt đầu điều gì đó. Lái xe một đoạn ngắn là đến nhà Day. Bóng dáng gầy gò xuống xe mở cổng. It kinh hãi nhìn từ trong xe vì không biết Night đã ngủ chưa.

' Chết tiệt, mình cảm thấy như một người bí mật ngoại tình với chồng của một người dân làng bằng cách lẻn vào nhà anh ta vậy.' It lẩm bẩm một mình. Day chui vào ô tô của mình và đậu ô tô trong ga ra.

"Mày có thể đi xuống rồi." Day nói. It từ từ mở cửa xe, không quên giật lấy túi đồ ăn vặt. Cậu nhẹ nhàng đóng cửa lại và đi theo Day vào trong cổng.

It đông cứng người khi cậu va vào lưng mộtngười cao lớn. Day - người đang đi phía trước, đột nhiên dừng lại.

' Tại sao anh ta lại dừng lại?' It thì thầm và nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Day. Day quay sang nhìn It và cau mày.

"Mày điên à? Sao mày thì thầm?" Day hỏi.

' Mày điên ấy... Em trai mày sẽ nghe thấy chúng ta.' It thì thầm với Day.

"Mày đúng là thiểu năng, lén lén lút lút làm gì? Mày là trộm sao?" Day nói trước khi vòng tay qua cổ It và kéo cậu vào nhà.

"Đau quá... Đi chậm lại." It nói khi họ leo cầu thang lên tầng hai.

"Mày không thì thầm nữa à? Đây là phòng của em trai tao." Day nói. Hai người đang đi lên tầng hai, và Day chỉ vào một cánh cửa đóng kín. It lấy tay
bịt miệng vì lỡ miệng nói to. Day lắc đầu trước vẻ mặt của It.

"Còn phòng của mày thì sao?" It trầm giọng hỏi, và Day chỉ vào một cánh cửa khác. It nhanh chóng gỡ tay Day khỏi cổ mình và mở cửa phòng ngủ với Day theo sau. It thở phào nhẹ nhõm khi bước vào phòng Day, trước khi nhìn quanh.

"Mày có bao nhiêu ngôi nhà?" It tò mò hỏi khi Day bước tới đặt chìa khóa xe của anh lên kệ.

"Tao có vài ngôi nhà khác và căn hộ." Day trả lời ngắn gọn, It tò mò nhìn anh.

"Cái nhà kia ở đâu?" It hỏi.

"Ở các tỉnh khác nhau." Day trả lời.

"Tỉnh nào?" It hỏi khiến Day quay sang nhìn It.

"Tại sao mày muốn biết?" Day khẽ hỏi.

"Tao chỉ hỏi thôi." It bình tĩnh trả lời. Sau đó, cậu đến ngồi trên ghế sofa ở góc phòng và lấy bánh sandwich ra khỏi túi và bắt đầu ăn.

"Bật TV lên. Tao đi tắm." Day nói trước khi bước vào phòng tắm. It đứng dậy bật tivi, tìm phim trên kệ để xem.

' Anh ta có thích xem phim không nhỉ? Mỗi bộ phim đều có một câu chuyện tàn khốc. Tất cả những điều này thật kinh khủng. Nó không phải là quá đáng ngạc nhiên nhưng tại sao anh ta lại là người như vậy?' It lầm bầm với chính mình.

' Haizz, không có phim hài nào để xem và xả stress hết sao?' It lại phàn nàn trước khi xem một bộ phim thu hút sự chú ý của cậu. Đó là một chiếc đĩa CD màu trắng không có hoa văn tiêu đề được để trên giá. It đã chọn để xem bộ phim này.

' Ồ, mình nghĩ đó là phim khiêu dâm. Anh ta rất hứng tình, tốt hơn là mở nó ra và xem. Nếu hay thì mình có thể bí mật quay lại xem một mình.' It tự nhủ trước khi quay lại nhìn cửa phòng tắm xem Day đã ra chưa.

Bóng dáng gầy gò vội vàng mở đầu đĩa CD và cho đĩa vào.

It vội văn nhỏ âm lượng lại vì sợ Day nghe thấy. Cậu bật đầu máy TV. Không lâu sau, hình ảnh xuất hiện trên màn hình, khiến It trợn tròn mắt.

Hình ảnh nhìn thấy khiến It căng thẳng từ đầu đến chân!!

Đó là cậu và Day. Đoạn video ghi lại cảnh It bị Day cưỡng bức lần đầu tiên. Day ghi tất cả vào đĩa CD. Trái tim cậu đang chạy đua.

' Mình nên làm gì đây? Mình tìm thấy cái đĩa... Mình có nên lấy nó không?... Như vậy, Day sẽ không có cớ để ép buộc mình lần nữa?' It nghĩ thầm. Cậu đanh rất bối rối, It tự hỏi liệu Day có cố tình để nó ở đó không.

Cạch...

Cậu nghe thấy tiếng cửa phòng tắm mở. Thân hình gầy gò đã bị sốc và gần như ngất đi khi Day bước ra khỏi phòng tắm và nhìn thấy màn hình TV.

" Ừm...tao...tao tưởng đó là một bộ phim...nên..." It nhanh chóng cố kiếm cớ vì sợ Day nổi giận, nhưng Day vẫn đứng yên và lườm cậu trước khi bước với chiếc khăn tắm quấn quanh eo, đi đến tủ quần áo.

"Mày có muốn nó không?" Day khẽ hỏi. It khẽ nhướng mày.

"Cái gì?" It hỏi.

"Mày có muốn đĩa CD đó không?" Day hỏi lại. It nhìn Day hoài nghi.

"Tại sao mày lại có thêt đưa nó cho tao dễ dàng như vậy?" It tò mò hỏi. Day quay lại nhìn It trước khi mỉm cười. Dáng người gầy gò không thích khi Day cười như vậy vì nó khiến cậu cảm thấy như Day ở trên tất cả mọi thứ khác. Bên cạnh đó, có vẻ như Day đã có một kế hoạch trong đầu mà It không thể hiểu ra.

"Tao nghĩ... Ừm... Có lẽ tao sẽ không cần đĩa CD để phải dính dáng đến mày." Day lặng lẽ nói. It cau mày nhìn Day.

"Ý mày là gì?" It nhìn Day hỏi.

"Mày không phải luôn muốn nhanh chóng nghĩ ra kế sách sao?" Day trả lời trước khi cởi bỏ khăn tắm, và It ngay lập tức quay sang hướng khác.

Day khỏa thân trước mặt cậu để mặc quần áo. It cảm thấy mặt mình đỏ bừng. Tim cậu đập thình thịch mặc dù cậu đã nhìn thấy nó nhiều lần trước đây.

Bên cạnh đó, cậu là một người đàn ông. Day mỉm cười vì biết It quay lưng lại vì xấu hổ.

"Tại sao mày không đi mặc quần áo trong phòng tắm?" It hét ầm lên.

"Tại sao? Đây là phòng của tao, nhà của tao, tao có thể khỏa thân đi lại nếu tao muốn, đồ khốn." Day trả lời.

"Không biết xấu hổ."  It nói khi Day đã thay đồ lót và đồ ngủ.

"Mày cư xử như một người phụ nữ đang xấu hổ vậy!! Không phải mày nói mày là đàn ông sao?" Day nhìn It hỏi. It cảm thấy nhẹ nhõm vì Day đã mặc quần áo, ngay cả khi anh ta không mặc áo sơ mi.

"Tại sao? Tao là một người đàn ông nam tính." It nói.

Day nhướng mày. Anh muốn cười phá lên khi nghe It nói cậu là đàn ông vì mặt cậu gầy, mắt tròn, môi hồng hào, tay ôm bịch kẹo. Day không thể coi It là một người đàn ông nam tính được.

"Ờ... ok... ok... Nếu mày muốn đĩa CD này, tao có thể đưa nó cho mày. Tao có một cái khác trong kho." Day nói, đi về phía It. Bóng dáng gầy gò lập tức quay lưng lại với Day.

"Mày sẽ đưa cho tao cái này để làm gì nếu mày có một cái khác trong kho? Tao sẽ làm gì với nó đây?" It nói, đứng dậy và ăn đống đồ ăn vặt. It không
thích nội dung của đĩa CD. Hơn nữia, tất cả sẽ sớm bị lãng quên.

“Hãy coi đây là kim chỉ nam cho những gì mày cần cải thiện và phát triển để tao có thể hài lòng khi lên
giường với mày lần nữa." Day nói, ngồi xuống đi sofa. It đang ngồi ăn vặt trên sàn phòng ngủ.

"Mày điên à? Không đời nào!!!" It nói, mặt cậu lập tức tối sầm lại, vì vậy cậu tắt video và cầm đĩa CD lên.

"Vậy mày định xem phim gì?" Day hỏi. Day đã bắt đầu thư giãn về em trai của mình. Có It ở bên, anh không thể chửi bới và tức giận, vì vậy Day sẽ không nghĩ quá nhiều về Night.

"Tất cả các bộ phim của mày đều kinh khủng và tàn bạo. Chúng đều đáng sợ." It nói.

Rồi Day đứng dậy nhặt cuộn phim trên sàn và đặt nó vào chỗ trước đó. It đang dựa vào chiếc ghế dài trong khi ngồi trên sàn với chiếc bánh sandwich trên tay.

"Mày đang xem gì thế?" It hỏi Day.

"SAW 7." Day nói, và It ngay lập tức quay lại nhìn.

"Ừm...tại sao mày lại xem cái này? Hãy xem những thứ khác đi." It nói.

"Chà, tao muốn xem nó." Day trả lời, hơi cau mày. Bộ phim này có vẻ rất đáng sợ đối với It. Thảo nào Day thích xem nó.

"Nếu mày không muốn xem cái đó, thì hãy xem câu chuyện về cái chết của kẻ lừa đảo." Day nói, ngay lập tức It lắc đầu.

“Không." It lại nói.

"Hét lên, REC." Day lại đề nghị.

"Không và không." It nói nhanh.

"Được rồi, mày muốn xem cái gì, tên khốn khó chịu?" Day hỏi.

"Chà, tất cả các bộ phim của mày đều tàn bạo với những kẻ giết người, rối loạn tâm thần, kẻ biến thái nhân cách và ma. Không có cái nào khiến tao cười hết. Nếu tao xem nó vào ban đêm, làm sao tôi ngủ được?" It rên rỉ.

"Vậy mày định xem gì? Nói cho tao biết, nhưng phim tình cảm và hài thì tao không có." Day nói.

"Tao muốn xem Công viên kỷ Jura. Mày có cái nào không?" It nhẹ nhàng nói. Day khẽ liếc nhìn It.

"Mày bao nhiêu tuổi rồi? Mày có phải là một đứa trẻ đâu mà xem Công viên kỷ Jura?" Day phàn nàn.

"Có sao đâu? Không có thì xem cái gì cũng không được, xem TV cũng được." It giận dữ nói với Day.

"Chúng ta không thể xem Alien và Predator sao?" Day hỏi, vẫn còn suy nghĩ một chút.

"Chà, tao chưa xem cái đó bao giờ." It nói, nghĩ rằng ít nhất nó không đáng sợ như những bộ phim khác mà Day gợi ý. Day đứng dậy để đưa bộ phim vào và quay trở lại nơi It đang ngồi. It nhìn chằm chằm vào tivi. Cả hai cùng ngồi nhìn, không nói gì. Day định kỳ quay sang nhìn It. Có những lúc It làm điệu bộ giơ tay và che mắt mặc dù cảnh đó chẳng có gì đáng sợ. Vì vậy, anh đã đứng dậy hút thuốc trên ban công phòng ngủ.

"Mày đi đâu?" It hỏi.

"Hút thuốc..." Day trả lời, trước khi bỏ đi mà không nhìn xem It định nói gì. Thân hình cao lớn giơ điếu thuốc lên châm lửa, nhưng anh có cảm giác như có ai đó đang ở phía sau mình. Vì vậy, anh quay lại nhìn và thấy It bên cạnh, nhưng mắt cậu lại dán vào màn hình tivi.

"Mày đang làm gì ở đây?" Day hỏi.

"Mày đang ở đây để hút thuốc còn gì." It nói.

"Phải, tap đang hút thuốc. Nhưng mày sẽ làm gì?" Day hỏi, và It cau mày.

"Chà...ừm...tao...tao..." It không biết phải nói gì với Day. Day ngơ ngác nhìn It.

“Đừng nói với tao là mày không thể ngồi xem phim một mình nhé." Day hỏi, nhìn It, người khẽ gật đầu. Day đưa tay lên và tự tát mình. Anh không nghĩ It lại có thể có những cách trẻ con như vậy.

"Quay lại và ngồi xuống trước khi tao đá mày." Day nói. It bĩu môi nhưng vẫn ngồi xuống sofa, sau đó cậu chộp lấy điều khiển và tạm dừng bộ phim.

"Tại sao mày dừng bộ phim?" Day hỏi lại.

"Tao sẽ chờ và xem với mày." It nói.

"Cái gì?" Day nói.

"Tao đã nói là tao sẽ đợi để xem nó với mày." It tạo ra một tiếng động nhỏ.

Day giơ một tay lên và lắc đầu từ bên này sang bên kia.

"Tao sắp mất nó rồi." Day lầm bầm trước khi ngồi xuống chiếc ghế dài bên cạnh It.

"Đưa nó cho tao. Nhấn Play! Tao sẽ xem nó với mày." Day tức giận nói.

Sau đó It nhấn nút phát phim ngay lập tức.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me