Tu Viet Bhtt Doc Tuong Quan
Hỏi trời kia sao ái tình đau khổ...yêu là cô độc , vậy không yêu sẽ yên bình?Trách nàng ,trách ta sao lỡ làng....Duyên trời mệnh mỏng đành chia đôi.......
Hiện tại thời điểm thời gian đã điểm tới giờ Dậu ( 17-19 giờ ) , trong căn phòng kiến trúc quy mô rộng, tại chính gian là một bờ hồ nhân tạo nhìn thoạt qua khó phân thật giả , đôi lúc nhìn vào liền nhầm tưởng đây chính một cái hồ tự nhiên hình thành mà không ai nghĩ tới hồ này chỉ là một cái bể nhân tạo giả cảnh nước non . Ngoài ra xung quanh đều là trang hoàng vật phẩm qúy giá đẹp mắt.Gian phòng này sớm được ân vua ban tặng Thần Vương , cũng kể từ lúc ngài xuất chinh chiến 3 năm qua gian phòng tại tĩnh mịch lạnh lẽo nhưng hằng ngày cũng nhân vẫn tiến tới lau dọn thật sạch . Liền như vậy cảm giác quãng thời gian 3 năm xa cách kia chỉ mới như ngày hôm qua.Tại chính giữa hồ nước , một thân ảnh lặng lẽ tựa lưng vào hòn giả nhắm mắt dưỡng thần , sắc mặt trầm lặng cùng bao mệt mỏi năm tháng. Đôi mi mắt khẽ lay động cùng vừa phía ngoài tiếng bước chân lại gần , cánh cửa kẽo kẹt hai tiếng bên ngoài một nam tử thân bào giáp tiến vào trong cung kính cúi người" Điện hạ"- nam tử vừa lên tiếng tên gọi Dương Hán một thị vệ dưới trướng y . Đôi mày hắn toát lên cương nghị , ánh mắt quyết đoán khẽ nhíu lại cúi thấp đầu .Mi mắt động nhẹ , thân ảnh tĩnh lặng kia vẫn bình thản " đã điều tra ra ?".Một lời lạnh lẽo không mang theo chút nhiệt phân toả làm u ám tầng tầng không gian.Thời gian như ngưng động lại một hồi , nam tử kia mày khí thoáng hiện e ngại nhíu mi một cái " điện hạ cái này phía sau là không có cái gì uẩn khúc........theo lý là Hoa.....Hoàng hậu ...." Lời chưa dứt , thân ảnh thiếu niên trong hồ lay động mạnh liền ra dấu dừng đôi mắt lạnh lẽo mở nhìn , thoáng chốc xuất hiện một tầng sương mờ u ám.Tiêu lăng liền không muốn ngeh thêm kết quả bởi nàng biết kết quả này rất tàn nhẫn.Dương Hán thoáng nhìn nét mặt y , lòng âm thầm dò xét nhưng ngoài nét mặt bình thản lạnh lùng kia ngay cả trong đôi mắt cũng không phát hiện một điểm bất thường. " được rồi , ngươi lui ra đi ." Thanh âm khàn khàn mang nét cứng nhanh chóng hạ lệnh như muốn đem người kia biến mất , đợi thân ảnh vừa rời đi thân thể nam tử như hút cạn sức lực thất thần ngã tựa về hòn giả, ánh mắt cương nghị sớm tràn đầy u uất mệt mỏi , mi mày khẽ nhíu, mái tóc ướt dính vào nét mặt thanh tú hiện lên bi thương ái oán.Đôi mắt y vô hồn nhìn vào khoảng không xa xăm , bất giác lệ tràn mi tâm , y hờ hững buông lời yếu ớt ." Rốt cuộc nguyên nhân có thể là gì đây ? Nói như vậy là nàng tự nguyện ? Nàng cũng như bao nữ tử khác mê luyến hậu vị? .......là ta đã nhìn nhầm rồi sao?"Câu hẹn thề xưa nàng đã quên rồi sao ? nàng quên rồi .....sao ta còn nhớ mãi?Đôi mắt mệt mỏi , lòng người sớm lạnh giá , mi mắt khép lại chỉ còn mảnh trời tối đen , khoảnh khắc kia một giọt lệ tinh túy năn dài chảy xuống.là ai mang người rời xa ,còn lưu lại bóng người trong hồi ứcKhiến tim ta dày vò nhỏ lệ, đến mệt mỏi....
Bài hát : Sao trời biển khơi là người
Hiện tại thời điểm thời gian đã điểm tới giờ Dậu ( 17-19 giờ ) , trong căn phòng kiến trúc quy mô rộng, tại chính gian là một bờ hồ nhân tạo nhìn thoạt qua khó phân thật giả , đôi lúc nhìn vào liền nhầm tưởng đây chính một cái hồ tự nhiên hình thành mà không ai nghĩ tới hồ này chỉ là một cái bể nhân tạo giả cảnh nước non . Ngoài ra xung quanh đều là trang hoàng vật phẩm qúy giá đẹp mắt.Gian phòng này sớm được ân vua ban tặng Thần Vương , cũng kể từ lúc ngài xuất chinh chiến 3 năm qua gian phòng tại tĩnh mịch lạnh lẽo nhưng hằng ngày cũng nhân vẫn tiến tới lau dọn thật sạch . Liền như vậy cảm giác quãng thời gian 3 năm xa cách kia chỉ mới như ngày hôm qua.Tại chính giữa hồ nước , một thân ảnh lặng lẽ tựa lưng vào hòn giả nhắm mắt dưỡng thần , sắc mặt trầm lặng cùng bao mệt mỏi năm tháng. Đôi mi mắt khẽ lay động cùng vừa phía ngoài tiếng bước chân lại gần , cánh cửa kẽo kẹt hai tiếng bên ngoài một nam tử thân bào giáp tiến vào trong cung kính cúi người" Điện hạ"- nam tử vừa lên tiếng tên gọi Dương Hán một thị vệ dưới trướng y . Đôi mày hắn toát lên cương nghị , ánh mắt quyết đoán khẽ nhíu lại cúi thấp đầu .Mi mắt động nhẹ , thân ảnh tĩnh lặng kia vẫn bình thản " đã điều tra ra ?".Một lời lạnh lẽo không mang theo chút nhiệt phân toả làm u ám tầng tầng không gian.Thời gian như ngưng động lại một hồi , nam tử kia mày khí thoáng hiện e ngại nhíu mi một cái " điện hạ cái này phía sau là không có cái gì uẩn khúc........theo lý là Hoa.....Hoàng hậu ...." Lời chưa dứt , thân ảnh thiếu niên trong hồ lay động mạnh liền ra dấu dừng đôi mắt lạnh lẽo mở nhìn , thoáng chốc xuất hiện một tầng sương mờ u ám.Tiêu lăng liền không muốn ngeh thêm kết quả bởi nàng biết kết quả này rất tàn nhẫn.Dương Hán thoáng nhìn nét mặt y , lòng âm thầm dò xét nhưng ngoài nét mặt bình thản lạnh lùng kia ngay cả trong đôi mắt cũng không phát hiện một điểm bất thường. " được rồi , ngươi lui ra đi ." Thanh âm khàn khàn mang nét cứng nhanh chóng hạ lệnh như muốn đem người kia biến mất , đợi thân ảnh vừa rời đi thân thể nam tử như hút cạn sức lực thất thần ngã tựa về hòn giả, ánh mắt cương nghị sớm tràn đầy u uất mệt mỏi , mi mày khẽ nhíu, mái tóc ướt dính vào nét mặt thanh tú hiện lên bi thương ái oán.Đôi mắt y vô hồn nhìn vào khoảng không xa xăm , bất giác lệ tràn mi tâm , y hờ hững buông lời yếu ớt ." Rốt cuộc nguyên nhân có thể là gì đây ? Nói như vậy là nàng tự nguyện ? Nàng cũng như bao nữ tử khác mê luyến hậu vị? .......là ta đã nhìn nhầm rồi sao?"Câu hẹn thề xưa nàng đã quên rồi sao ? nàng quên rồi .....sao ta còn nhớ mãi?Đôi mắt mệt mỏi , lòng người sớm lạnh giá , mi mắt khép lại chỉ còn mảnh trời tối đen , khoảnh khắc kia một giọt lệ tinh túy năn dài chảy xuống.là ai mang người rời xa ,còn lưu lại bóng người trong hồi ứcKhiến tim ta dày vò nhỏ lệ, đến mệt mỏi....
Bài hát : Sao trời biển khơi là người
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me