U X Espots Player Be Nho
" em đâu rồi ?"
" Heosu nói rằng em buồn ?"
" em bé ơi ?"
" sắp lên máy bay rồi đúng không ? Tối anh sẽ ra đón em bé nên đừng đi lung tung nhé "Tuyển thủ Keria "Bạn nhỏ ơi !"
" xem anh mua gì cho em này "
" bạn nhỏ ơi em đâu rồi ?"
" bạn nhỏ ơiiiii hai ngày rồi em chưa trả lời anh ấy"
" bạn nhỏ đáng yêu bị bắt cóc mất rồi ư "Suhwan " chị ơi ? "
" chị giận em ạ ? Em có làm gì sai không ? "
" anh Boo nói tối nay chị sẽ tới đây , chị có muốn ăn gì không ?"
" chị ơi rep tin nhắn em đi "
" chị ơi...."Tin nhắn từ mọi người như muốn bùng nổ máy của em . Dù mọi người có nhắn hay gọi điện thì em cũng không nghe máy . Đừng hỏi tại sao vì em không thể trả lời hon với cái giọng khàn đắc và đôi mắt sưng húp vì khóc kia được .Dù không phải lần đầu thất tình nhưng nó chưa bao giờ là không đau cả . Huống chi đối tượng lần này còn tốt như vậy thật sự khiến em muốn luỵ người ta . Em biết rằng việc mình biến mất như thế này có thể khiến mọi người lo . Nhưng thật sự em không muốn chạm vào điện thoại một chút nào cả . Em chỉ muốn im lặng và nghỉ ngơi thôi , vài tiếng nữa em sẽ ra sân bay và sẽ đáp sân bay Thành Đô vào tối nay . Nhẹ nhàng kiểm tra lại những thứ cần thiết rồi xách đồ ra sân bay . Trong thời gian di chuyển thì em cũng tranh thủ dùng mặt nạ để đôi mắt không sưng nữa . Đâu thể để mọi người thấy được vẻ mặt xấu xí này của em .Nhưng dù có mạnh mẽ cố gắng đến đâu thì khi chỉ vừa thấy hình ảnh người anh trắng trẻo cao lớn của mình đứng ở sản bay với vẻ mặt lo lắng thì chút phòng ngự yếu ớt của em lập tức vỡ tan . " anh ơi...huhuu"Geonbu vừa ăn mừng chiến thắng liền chạy tới sân bay đón em . Chưa nhìn thấy nụ cười xinh đẹp nào cả mà chào đón anh là những giọt nước mắt mặn chát của em mình . Rõ ràng vừa thấy con bé vẫn bình thường , đột nhiên dừng một chút rồi chạy tới ôm chầm lấy anh mà khóc nức nở . Đôi mắt em sưng đỏ chứng tỏ rằng trước đấy cũng đã khóc rất lâu . Anh biết rằng em bé nhà mình hay khóc nhưng lần cuối cùng khi gặp em vẫn là đứa nhỏ vui vẻ nghịch ngợm cơ mà . Anh chỉ mới rời đi hơn một tuần , trong thời gian ngắn như vậy chuyện gì đã sảy ra .
" anh đây , làm sao đấy ! Sao lại khóc ..."
" đưa chị ấy ra xe đã anh , mọi người đang nhìn đó "
Suhwan đỡ lấy túi sách của em rồi dục hai người đi ra xe . Geonbu chẳng nói chẳng rằng mà ôm lấy em nhỏ rời đi . Vào tận trong xe em mới ngừng khóc nhưng vẫn nấc lên từng hồi .
" kể anh nghe , sao lại khóc ?"
"...."
" chị đau ở đâu sao ? Hay chị ốm ? "
" .... "
Loại bỏ các phương thức bị ai đó bắt nạt . Hai người nghi hoặc nhìn vào cô gái nhỏ đang cố gắng ngậm chặt miệng kia .
" anh nghe Heosu kể rồi , không vần dấu đâu !"
" anh đừng điêu...hức... anh ấy sẽ không nói đâu...."
" vậy là anh ấy biết đúng không ? Để anh hỏi .."
" đừng mà ... huhu"
Biết mình nhử thành công , Geonbu nhỏ giọng dỗ ngọt . Nhìn em khóc thì anh cũng sót chứ bộ .
" rồi rồi ... vậy kể anh nghe xem nào ..."
" hum...."
" chị ơi....không thể kể sao...."
Suhwan nắm lấy bàn tay em nhỏ giọng pha chút tủi thân nhìn em . Cậu biết lợi thế lớn nhất của mình là gì nên không có chuyện bỏ qua đâu .
" ... "
Em bất lực nhìn hai người đàn ông dồn mình vào ngõ cụt bắt buộc em phải khai ra . Dù bất mãn là thật nhưng cũng không thể làm gì được.
" em vừa bị người ta từ chối ..."
" hả ?!"
Geonbu tròn mắt còn Suhwan thì như sét đánh ngang tai . Nhìn em nhỏ nức nở như thế kia thì thật sự là phải thích đến mức nào .
" em ấy tử tế lắm...huhuuu.... em thích Yonghyeok lắm anh ơi ...."
Vừa nhắc đến tên thôi em lại khóc ầm lên , Suhwan tranh thủ ôm lấy chị , để em gục vào hõm cổ của mình mà khóc . Geonbu thì vẫn đang cố gắng hoạt động não của mình .
Yonghyeok? Là thằng nào ? Nghe quen vậy ?"
" chị ơi đừng khóc .... em vẫn ở đây mà..."
" huhu .... chị muốn Yonghyeok...."
Nghe người con gái mình thích vừa khóc vừa gọi tên thằng khác thật sự rất khó chịu . Nhưng bây giờ cậu không thể manh động được. Chỉ có thể từ từ , lén lút xâm nhập vào cuộc sống của chị mà thôi . Suhwan thề , nếu cậu mà biết tên đó là ai ? Nhất định cậu sẽ đấm hắn ta một cái .
Đúng là người có thì không cần còn người cần thì cầu mãi không được . Tình cảm mà cậu đang đấu tranh để chiếm lại lại dễ dàng bị một tên khác từ chối .
" khoan đã ? Yonghyeok? Yonghyeok Lucid? Là Lucid của DK ?"
" hu..oa...."
Em càng khóc lớn hơn làm cho Geonbu chắc chắn rằng đáp án của mình là đúng . Nhưng khoan đã ? Hai đứa nó có biết nhau đâu mà thích .
" hai đứa biết nhau từ bao giờ ?"
" hức , hôm anh bay sang đây...."
Lần này thì như một cái tát vào thẳng mặt hai người luôn . Chỉ trong một tuần ... mà thằng nhóc đó đào được góc tường nhà mình ...
" chị à....."
Suhwan thật sự tổn thương đấy nhé....
" chị ơi đừng khóc , cậu ấy không thích chị thì vẫn còn em cơ mà...."
Giọng cậu nhỏ dần khiến hai anh em nhà gấu chẳng nghe được gì . Chỉ có em là thấy giương mặt tủi thân của Suhwan thì cũng tự động nín khóc . Chẳng biết vì sao nhưng em có cảm giác mình vừa làm một chuyện gì đấy rất sai .
" không khóc nữa nhé , anh đưa em đi ăn ! Đừng khóc nữa nha "
" ăn kem nhé , lần trước chị bảo rằng muốn ăn thử kem ở thành đô mà !"
" um "
Thấy có vẻ đã thoả hiệp được , Geonbu vui vẻ thơm vào má em nhưng cũng không quên dặn dò .
" 1 cốc thôi nhé , ăn nhiều sẽ đau bụng !"
"....2 cốc ...."
" 1 thôi !"
" đi mà oppa "
" không được..."
" vậy cốc rưỡi "
Cười bất lực trước sự kì kèo vô lý của em nhỏ . Suhwan ngồi bên cạnh cũng đã bật cươi , ôi sao có thể đáng yêu đến vậy nhỉ .
" được rồi cốc rưỡi , cốc rưỡi ! Em sẽ ăn nửa cốc còn lại ..."
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me