LoveTruyen.Me

V Trans Nguyet Quang Tcf

Wilhen Andrey là con trai của một thương gia giàu có từ thủ đô. Hắn có họ hàng trong giới quý tộc và hoạt động khá tích cực trong giới xã hội của tầng lớp thượng lưu.

Mới đây, cha hắn đã qua đời để lại cho hắn một khối tài sản và tài sản khá lớn. Ban đầu hắn muốn kết hôn với một phụ nữ quý tộc để có được một danh hiệu nhưng tiếc rằng điều đó sẽ rất khó thực hiện được. Ngay cả khi hắn kết hôn với một phụ nữ quý tộc, cô ấy sẽ không đủ quan trọng trong gia đình để cung cấp cho hắn một danh hiệu. Khả năng cao cô ấy sẽ là đứa con gái út , người không có khả năng kết hôn với một nhà quý tộc có bậc cao hơn.

Thay vào đó, hắn sử dụng các mối quan hệ của mình và tìm cách mua được danh hiệu Tòng bá tước. Mặc dù đó là danh hiệu quý tộc thấp nhất chỉ trên hiệp sĩ, hắn vẫn được coi là quý tộc.

Với ước vọng tham lam là được sống như một quý tộc, khi nghe tin mình vẫn có thể được phong tước vị, hắn đã không ngần ngại chớp lấy cơ hội.

Và mục tiêu là Bá tước Henituse.

Bá tước Henituse được cho là cực kỳ giàu có nhưng cũng rất hèn nhát. Hắn nghe nói rằng tiền là tất cả những gì họ có. Họ không tham gia vào bất kỳ cuộc tranh giành quyền lực nào với các quý tộc khác vì họ yếu.

Wilhen Andrey, hoàn toàn tin tưởng vào những gì mình được nghe và ngay lập tức lập kế hoạch để khiến bá tước nợ hắn một ân huệ.

Tất nhiên, khi thành công, hắn phải chia sẻ phần thưởng của mình với những người đã hỗ trợ.

Hắn đã thực sự đã ăn mừng thành công của mình trước đó trong một bữa tiệc do một quý tộc khác tổ chức, sẵn sàng đến nơi hắn chuẩn bị để 'vô tình' tìm thấy đứa trẻ bị bắt cóc và trở thành 'anh hùng' giải cứu nó khỏi bọn ác ôn.

Nhưng chuyện này là gì đây chứ?

Tòng bá tước hoàn toàn tỉnh táo sau khi cảm nhận được luồng sát khí dữ dội hướng vào mình bởi ba người trong căn phòng nhỏ.

Hắn nhìn đi nhìn lại giữa những người bản thân đã thuê và những người có thái độ thù địch rõ ràng với mình.

"C-chuyện này là sao đây? N-Ngươi không biết rằng chống lại quý tộc là một tội ác hay sao?" hắn lắp bắp.

Thanh niên tóc đỏ phía trước chống kiếm xuống rồi dựa vào chuôi kiếm.

"Ồ? Vậy hãy kể cho tôi nghe về nó đi." Cale nhướng mày nhìn người đàn ông đang nói ra những điều vô lý.

Cale muốn cười và đánh bầm dập cái thằng chậm phát triển này vào quên lãng nhưng anh đã kìm chế bản thân.

"N-Ngươi! Thật vô lễ! Ngươi có biết ta là ai không?!" sự tức giận đã được vẽ trên khuôn mặt của tòng nam tước.

Cale nghiêng đầu sang một bên.

"Danh tính của một người chết thì cần gì phải biết đâu nhỉ?" anh hỏi với đôi mắt lạnh và vô cảm.

Tòng nam tước tái mặt trước câu hỏi và há hốc mồm như một con cá sắp chết nhưng không thể nói được gì.

Cade đứng dậy khỏi chỗ ngồi và tiến lại gần anh trai mình, níu lấy quần áo của anh.

"H-hyung! Đừng nói vậy. Em cảm thấy tội nghiệp cho chú ấy lắm." Cade trông có vẻ như cậu thực sự lo lắng cho người đàn ông.

Bốn người đứng cạnh bức tường bối rối và nhìn chằm chằm vào đứa trẻ với vẻ hoài nghi trong khi Ron và Beacrox kiểm soát hoàn hảo cơ mặt và lông mày của họ để thậm chí không co giật lấy một chút.

Choi Han bên cửa sổ nhìn đứa trẻ với vẻ tán thành nhưng cũng lo lắng.

Cade nhìn bốn người đàn ông đang nhìn chằm chằm vào cậu và họ ngay lập tức quay đi, giả vờ rằng họ đã không ngạc nhiên về những gì vừa nhìn thấy.

Sau đó, cậu quay sang tòng nam tước một lần nữa.

"C-cháu xin lỗi thưa chú. Anh trai cháu chỉ rất lo lắng cho cháu nên anh ấy đ-đã nói như vậy. Cháu-" cậu ngập ngừng và nhìn xuống. Có vẻ sợ nhưng cố tỏ ra can đảm vì cậu thực sự cảm thấy tồi tệ vì chuyện của hắn.

Cale xoa đầu Cade.

"Hyung xin lỗi. Hyung chỉ bị cảm xúc thúc đẩy thôi. Hyung xin lỗi vì đã làm em sợ." anh nói, an ủi đứa trẻ trông như sắp khóc.

"Vâng." Cade tựa vào người anh trai.

Thấy vậy, tòng nam tước thở phào nhẹ nhõm. Vậy là, tất cả chỉ là một lời đe dọa xuôn thôi.

Không thể nào có chuyện một đứa trẻ miệng còn vôi sữa lại có thể giết ai đó.

Đứa trẻ nhìn chằm chằm vào người đàn ông bị trói với đôi mắt mở to đầy ngây thơ.

"Chú có sao không ạ? Chú có thấy đau không?" Cade hỏi về những sợi dây xung quanh hắn.

Tòng nam tước cho rằng đứa trẻ cả tin nên nói: "Có chứ, đau lắm!"

Đáng tiếc là diễn xuất của hắn kém hơn 4 người trước đó, chỉ nhỉnh hơn Choi Han một chút nên không ai bị thuyết phục.

"Thế thì tệ thật đó!" với đôi mắt ngấn lệ, cậu quay sang anh trai của mình. "Huynh, chúng ta cởi trói cho chú ấy được không?" cậu hỏi một cách rụt rè.

Cale trông có vẻ như anh đang đấu tranh để quyết định và tòng nam tước đã bí mật cổ vũ cho điều này. Với sự giúp đỡ của đứa trẻ, hắn sẽ có thể trốn thoát và thậm chí có thể bắt đứa trẻ để trao đổi với bá tước. Ngay cả khi hắn không thể tiếp tục với kế hoạch ban đầu của mình nữa, thì hắn vẫn có thể kiếm được vàng nếu có đứa nhỏ này.

Tất nhiên đó chỉ là mơ tưởng của hắn. Cale không phải đang đấu tranh để quyết định có nên giải thoát cho hắn hay không. Anh đang đấu tranh để không quỳ xuống và khen ngợi em trai của mình cho bởi màn diễn xuất vừa rồi. Em ấy diễn quá tốt đến mức nếu anh không biết từ trước thì anh chắc chắn một trăm phần trăm sẽ bị lừa.

Tất nhiên là cái tên ngu ngốc không biết chút nào về Cade này sẽ không nhận ra

"Xin lỗi Cade, chúng ta không thể làm vậy. Chúng ta phải đợi cha đến đây." Cale trả lời Cade, trông có vẻ thực sự hối lỗi.

Tòng nam tước đã chú ý đến thông tin đó. Vậy là, bá trước đang đến đây?

Tất nhiên đó là một lời nói dối. Vì Bá tước không thể vắng mặt khỏi vũ hội.

"Ồ." Cade nhìn xuống. Khuôn mặt nhỏ đắm trong nỗi buồn.

Bất cứ ai cũng sẽ cảm thấy trái tim mình quặn thắt khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp đó trở nên buồn bã. Ngay cả tòng nam tước cũng cảm thấy buồn mặc dù hắn đã gạt đi cảm giác đó gần như ngay lập tức.

"Vậy thì," Cade nhìn lên anh trai mình với vẻ mặt đầy hy vọng. "Anh có thể để hai bọn em một mình cho đến khi cha đến không? Chú ấy có vẻ không thoải mái với nhiều người ở đây nhưng sẽ rất cô đơn khi ở một mình nên em sẽ ở lại với chú ấy."

Cale tạm dừng một lúc. Nghiêm túc suy nghĩ về yêu cầu này. Anh biết rằng em trai mình có một kế hoạch nhưng vẫn sẽ rất nguy hiểm nếu để cậu một mình với một tên tội phạm.

Anh do dự một lúc nhưng thấy em trai đang nhìn mình như muốn nói hãy đóng cùng em ấy đi.

Dù miễn cưỡng, Cale vẫn nhượng bộ và cứng nhắc gật đầu.

"Tốt thôi. Nhưng đừng đến gần hắn ta và nếu hắn nói bất cứ điều gì không tốt, hãy hét thật to nhé." anh hướng dẫn cậu bé.

Cade mỉm cười và gật đầu lia lịa.

"Vâng, hyung! Cảm ơn anh!"

Cale quay người bỏ đi sau khi bắn cho hắn một cái nhìn lạnh thấu xương.

Tòng nam tước toát mồ hôi vì sợ hãi trước khi bình tĩnh lại và tập trung vào cậu bé trước mặt.

Những người khác trong phòng cũng miễn cưỡng rời đi. Ngay cả Choi Han cũng do dự muốn rời đi nhưng anh đã bị Ron đẩy ra khỏi cửa.

Khi họ bước ra, cậu bé tóc đen ngay lập tức đối mặt với Cale.

"Tại sao cậu lại đồng ý chứ?"

Cale thở dài. Anh đã biết rằng Choi Han sẽ chất vấn anh.

Chàng trai tóc đen trông như thể định tóm và đánh anh một cái nhưng đã kìm lại được.

"Câm miệng." Cale không còn chút năng lượng nào để tranh luận với tên này.

Anh cũng không đồng ý với kế hoạch trước mắt nhưng anh biết rằng em trai mình rất cứng đầu. Đồng thời Cale cũng biết rằng em trai mình rất thông minh và chắc chắn sẽ không để bản thân bị thương. Vì vậy hiện tại anh chỉ có thể lựa chọn tin tưởng cậu.

Thế là anh quay lại đối mặt với ngôi nhà gỗ.

"Cái-" Choi Han khó chịu vì mình bị ra lệch như vậy nhưng anh thực sự không thể phản kháng vì bây giờ không phải lúc.

'Mình đã nghĩ cậu ta đã thay đổi chứ'

Anh nghĩ với một chút thất vọng.

Khi cánh cửa đóng lại, tòng nam tước mỉm cười. Hắn đợi một chút để chắc chắn rằng không ai đủ gần để nghe thấy họ trước khi mở miệng.

"Cảm ơn. Những người đó rất xấu tính."

"Cháu xin lỗi. Anh trai cháu thường không xấu tính như vậy. Xin đừng ghét anh ấy." Cade nhìn người đàn ông một cách hối lỗi.

Tòng bá tước Andrey không thể không đánh giá cao vẻ đẹp của cậu bé. Nữ bá tước quá cố cũng rất xinh đẹp và rõ ràng là đứa trẻ đã kế thừa trọn vẹn từ mẹ của chúng. Người anh trai cũng giống khá giống mẹ nhưng là một phiên bản nam tính hơn.

Thật tiếc khi cả hai đứa trẻ đều là con trai, nếu không, hắn đã vui lòng lấy một trong hai đứa làm vợ lẽ. (Ewww nói cứ như mình cao sang lắm ấy ( ͠° ͟ʖ ͡°) )

"À, Chú không ghét cậu ta nhưng những sợi dây này khá khó chịu." hắn cố gắng gợi ý để cậu bé giải thoát cho mình.

"Vậy sao? Cháu xin lỗi, cháu đã hứa với hyung là không được cởi trói rồi. Thất hứa là điều không tốt. Cháu sẽ trở thành một đứa trẻ hư mất." nhóc tóc đỏ nói với biểu hiện hối hận và tội lỗi.

Tòng nam tước tặc lưỡi trong lòng.

"Không sao đâu. Dù sao thì chú cũng sẽ không muốn cháu trở thành một đứa trẻ hư." hắn cố hài hước nói.

"Hyung nói chú là người xấu. Nó có đúng không vậy ạ?" Cade hỏi. Nghiêng đầu sang một bên trong khi nhìn chằm chằm vào tòng nam tước với đôi mắt tò mò mở to.

"K-không! Tất nhiên là không đúng! Chính những người khác mới là kẻ xấu!" hắn lóng ngóng.

"Sao cơ ạ? Nhưng tại sao họ lại nói rằng chú là người xấu chứ?" Cade có một cái nhìn kinh ngạc trên khuôn mặt của mình.

"Đó là bởi vì những kẻ xấu đó đã đổ lỗi cho chú đó. Chú vô tội."

Cade há hốc. Sự bàng hoàng hiện rõ trên khuôn mặt cậu.

"Họ đã làm vậy sao?! Nhưng tại sao họ lại làm điều đó chứ?"

"Bởi vì họ không thích cha của cháu." Tòng nam tước giả vờ có vẻ buồn.

"N-nhưng cha rất tốt bụng mà."

"Đúng chứ? Những người đó thực sự rất xấu. Vậy nên chú sẽ giúp cháu bắt họ."

"Có thật không ạ?" Cade nhìn lên tòng nam tước với cái nhìn đầy hy vọng.

"Tất nhiên." hắn nhếch mép trong tâm trí. Sắp rồi. Chỉ một chút nữa thôi.

"Chú sẽ làm điều đó bằng cách nào cơ chứ? Chú có mạnh không?"

"Tất nhiên là chú rất mạnh! Chú có thể đánh bại tất cả mọi người ở đây nếu chú muốn! Nhưng chú tốt bụng nên đã không làm điều đó đối với cháu." hắn nhẹ nhàng nói với cậu bé.

"Wow! Thật không ạ? Chú đã làm điều đó vì cháu sao?" Cade trông có vẻ như rất cảm động trước lòng tốt của tòng nam tước.

"Đúng thế. Bây giờ thì sao cháu không giúp chú trước với mấy thứ này để chúng ta có thể đánh bại những kẻ xấu nhỉ?" hắn khuyến khích.

Cade do dự một lúc trước khi hỏi.

"Nhưng ai là kẻ xấu vậy ạ?"

Tòng nam tước Andrey muốn đảo mắt. Hắn đã sắp thành công rồi nhưng thực sự đứa trẻ có quá nhiều thắc mắc.

"Tử tước Ellean xấu xa là một trong những kẻ xấu. Ngoài ra còn có bá tước heo Rubbic và con cóc Baron Rossey. Họ đều là kẻ xấu." tại thời điểm này, tòng nam tước chỉ đang trải lòng. Hắn không thể tin rằng những người đó sẽ hạ hắn trong tình huống này. Và hắn nghĩ họ là bạn của mình.

'Con lợn và con cóc?'

Cade nghiêng đầu. 'Hắn ta có một số mô tả khá ấn tượng cho các đồng phạm của mình.' cậu nghĩ, có phần thích thú.

"Họ có phải là bạn của chú không?"

"Bạn bè? Tất nhiên là không! Chú chỉ đang sử dụng họ nhưng họ đã dám sử dụng chú lại cơ đấy. Chú thề rằng họ sẽ trả giá!"

"Đúng, họ thực sự nên chịu điều đó." Cade gật đầu đồng ý. Hành động tử tế của tòng nam tước không kéo dài lâu sau khi hắn bắt đầu nói về những người đã phản bội mình.

"Họ đã làm gì khác và đã nói với chú vậy ạ?"

.

.

.

Sau khoảng hai giờ, cánh cửa mở ra và một đầu đọc nhỏ bước ra.

Cậu có một nụ cười mãn nguyện trên khuôn mặt của mình.

Cale ngay lập tức đến bên cạnh cậu.

"Vậy là?" anh tò mò hỏi em trai mình.

Cade nhếch mép cười với anh. "Em đã biết tên của tất cả các quý tộc khác. Hầu hết họ đều là người của phe trung tâm."

Cale trông dữ tợn. "Mục đích của họ là gì?"

"Anh biết đấy. Họ đang cố gắng thứ xem liệu họ có thể nuốt chửng chúng ta hay không." Cade nhún vai.

"Ha!" Cale chế giễu. "Họ đang muốn bị nghẹn chắc?"

"Có lẽ."

"Chỉ cần đưa danh sách cho cha là được. Ông ấy sẽ lo liệu nó."

Cade chỉ gật đầu. Cậu đã lên kế hoạch đẩy rắc rối cho cha của họ. Cậu không muốn dính líu đến những vấn đề phiền phức.

"Nhân tiện, Tòng nam tước thế nào rồi?"

Khuôn mặt vô cảm của Cade đột nhiên nở một nụ cười.

"Chú ấy đang suy ngẫm về hành động của mình."

Cale nghiêng đầu sang một bên. Anh tò mò muốn biết những gì đã xảy ra nhưng đồng thời anh cũng không muốn biết theo một cách nào đó.

Nuốt nước bọt, anh chuẩn bị tinh thần và tiến đến cánh cửa. Nó đã bị anh  phá hủy trước đó nhưng các hiệp sĩ của họ rất giỏi và họ đã tìm cách đặt nó trở lại.

Anh đẩy cửa ra và nhìn trộm vào bên trong.

Tòng nam tước, người trông tràn đầy năng lượng chỉ vài giờ trước đó giờ trông giống như cả thế giới vừa sụp đổ trước mặt hắn. Hắn giống như bỗng tiều tụy đi thêm mấy năm. Tòng nam tước Andrey giờ trông già đi vài tuổi khi chỉ ở cùng hai giờ đồng hồ với em trai.

"Chuyện gì đã xảy ra ở đây vậy hả ?!"

Anh nhìn lại đứa em trai đang nói chuyện với Ron và Beacrox. Cade cũng nhìn anh và nở một nụ cười ranh mãnh.

Cale cảm thấy cơn rùng mình bò lên trên cánh tay của mình.

Chuẩn rồi. Không cần hỏi.

Anh chọn cách giả vờ như không nhìn thấy gì và từ từ đóng cửa lại.

.

.

.


Họ quay trở lại trang viên vào lúc rạng đông.

Cả nhóm lén lút bước vào để không bị nhìn thấy bởi những quý tộc khác đang ở trong dinh thự của họ để dự vũ hội.

Mặc dù hai anh em được cho là sẽ xuất hiện tại vũ hội đêm đó, Bá tước viện cớ rằng Cade đột nhiên bị ốm và Cale không thể rời khỏi để đến bên cạnh cậu.

Hai anh em đã tham dự vũ hội vào ngày thứ hai mà không gặp khó khăn nào.

Và đúng như dự đoán, Cade đã thu hút được rất nhiều sự chú ý từ những đứa trẻ lẫn người lớn thuộc các giới tính khác nhau.

Cale không bao giờ rời khỏi cậu và thể hiện một cái nhìn trừng trừng để ngăn chặn bất kỳ giống loài gây hại nào cố gắng tiếp cận em trai mình.

Họ chỉ ở lại trong vài phút trước khi chuồn đi mà không để ai chú ý trở lại để trở về phòng của mình.

Cả hai đã không tham dự vào ngày cuối cùng và chỉ chọn ở trong phòng.

Bá tước đã nhanh chóng sắp xếp mọi thứ cho những người đã cố gắng làm hại họ. Với danh sách mà Cade cung cấp, Bá tước có thể khóa mục tiêu của mình một cách dễ dàng.

Nếu các quý tộc khác đánh giá thấp nhà Henituse vì nghĩ rằng họ chỉ có tiền thì họ đã nhầm to.

Rốt cuộc thì tiền bạc là sức mạnh.

Khi nghĩ đến việc những hộ gia đình quý tộc đó sẽ gặp tổn thất rất lớn trong công việc kinh doanh và gặp khó khăn trong việc ổn định tài chính trong vài năm, bá tước chỉ mỉm cười một cách ngây thơ.

Tòng nam tước đã phải vào tù sau khi mọi tội ác của hắn bị vạch trần. Từ việc hành hung các cô gái trẻ đến tống tiền và dính líu đến ma túy bất hợp pháp, hắn sẽ phải ngồi tù gần hết cuộc đời.

Về phần 4 kẻ bắt cóc, chúng đã được Cade thả ra. Rõ ràng, cậu đã hứa với họ rằng họ sẽ được tự do mà không bị tổn thương gì nếu họ làm theo lệnh của cậu, vì vậy cậu yêu cầu Cale và những người khác để họ đi.

Tất nhiên họ sẽ phải quay lại chỗ Cade bất cứ khi nào cậu cần cho họ. Cade nói với họ rằng họ không thể trốn ở bất cứ đâu vì cậu sẽ có thể tìm thấy họ và chỉ có địa ngục chờ đợi họ nếu họ không nghe lời khiến họ rùng mình sợ hãi.

Một lời nói dối khác. Cơ mà dù sao thì cũng không phải là họ sẽ biết.

Vì vậy, hiện tại, Cade đã có được bốn nô lệ mà cậu dự định sẽ khiến họ làm việc cho đến chết trong tương lai.

Cade chỉ vui vẻ ăn chiếc bánh của mình giữa sự đau khổ những người khác.

Cale liếc nhìn chiếc túi ma thuật mới đặt trên đầu giường của Cade. Cậu giờ đây đã giàu hơn vài triệu lượng vàng so với vài ngày trước một cách đáng ngờ. Nhưng Cale không dám hỏi.

Anh quá sợ hãi để hỏi.

Nên anh chỉ im lặng.

Cale nhìn sang bên cạnh thanh niên tóc đen đang ngồi uống trà với họ như bình thường.

"Thế, ngươi còn ở đây làm gì?"

Choi Han đặt trà xuống và nói. "Tôi là khách đấy, thật thô lỗ."

Cale gần như cắn vào lưỡi khi nghiến răng. Anh trừng mắt nhìn Choi Han và Choi Han vui mừng trừng lại.

Cade chỉ thở dài trước những trò hề của cả hai.

Choi Han đã đi cùng họ khi họ quay trở lại lãnh địa. Cade mời anh ở lại với họ một thời gian với hy vọng lần này anh sẽ làm bạn với anh trai mình thay vì là kẻ thù như lần trước.

Không có gì tốt trong việc biến một người mạnh mẽ trở thành kẻ thù của bạn. Tốt hơn hết bạn nên có một mối quan hệ tốt rồi hãy chia tay.

Nhưng không hiểu sao hai đứa lớn này lại có vẻ không ưa nhau.

Cade có thể hiểu vì sao Cale không thích Choi Han nhưng Choi Han không bao giờ có lý do gì để ghét Cale.

Cade tự hỏi có chuyện gì xảy ra nhưng nhanh chóng từ bỏ. Đó là vấn đề của họ, họ sẽ giải quyết nó. Đó là những gì cậu tin tưởng.

Hiện tại cậu muốn giữ Choi Han lại ở gần vì anh sẽ có lợi cho cậu.

Trong hai năm nữa, một con rồng con sẽ hoành hành và giết rất nhiều người. Cade đã nghĩ cách giải thoát cho con rồng từ nãy đến giờ nhưng cậu không nghĩ ra được điều gì có thể khiến họ và gia đình họ thoát khỏi nguy hiểm.

Cậu muốn làm điều đó một cách lặng lẽ nhất có thể.

Choi Han mạnh mẽ.

Choi Han chợt thấy rùng mình. Anh nhìn Cade, người cũng đang nhìn anh.

Cade ngây thơ cười với anh và anh ngập ngừng cười đáp lại. Anh không biết tại sao nhưng anh cảm thấy như có ai đó đang xoa lưng mình một cách thương hại.

Cale chỉ nhìn vào sự tương tác trước mặt và giả vờ như không nhận thấy bất cứ điều gì.

Đúng vậy. Không thấy gì cả.

-----

Hakik: hello :D

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me