LoveTruyen.Me

Va Ngoi Truong Cap 3

Trong căn phòng... im lặng... không... náo nhiệt... cũng không... Mà chỉ có những tiếng xì xào gì gì đó... Những cuộc bàn tán trong thầm lặng như không muốn để ai biết... Bất chợt, mọi người im lặng... nhìn nhau... Đằng sau lưng họ... như có luồng sát khí tỏa ra như là mình đang ở trong nghĩa trang lúc 12 giờ đêm vậy...

- Yoongi à, cậu có cần đi nhẹ như bay thế không hả?

Jimin biết chắc chắn người đằng sau mình là ai. Anh chỉ khẽ quay lại rồi khoanh tay nói...

- Yoon... cậu... đến lâu chưa?

Lisa bỗng lắp ba lắp bắp... như muốn che giấu chuyện gì đó... Điều này càng làm Yoongi thêm nghi ngờ:

- Mình mới đến... Mà mấy cậu đang bàn tán về chuyện gì vậy?

- A! Không có gì đâu!

Jungkook nhanh nhảu gạt phắt đi... nhưng ánh mắt sắc lẻm của Yoongi làm Kook toát mồ hôi...

- Mấy cậu đang giấu mình chuyện gì vậy? Nói mau... nếu không...

Nói rồi, người Yoongi bỗng tỏa ra sát khí... cả bọn nhìn nhau... vẻ hối thúc...

- "Nè! Mấy cậu mà không nói thì căn phòng này sẽ nổ tung mất..."

- A! Tụi mình... tụi mình... định... định... định kết hôn đó!

Bí quá, Chaeyoung nói đại ra... rồi thở phào nhẹ nhõm... Yoongi nghe vậy chỉ mỉm cười ranh mãnh và lên tiếng:

- Tưởng gì chứ... mình đoán trước cả rồi... mấy cậu cần gì phải úp úp mở mở ra thế?

- Vì... tụi mình sợ cậu buồn đó mà!

Joohyun nhẹ nhàng nói...

- Joohyun... cậu... không...

- Sao hả? Cuối cùng Irene cũng trở về con người thật của mình rồi... Cậu thấy thế nào?

Seokjin nhảy vào giải thích cho Yoongi... để lại cả đám nhìn Chaeyoung bằng con mắt đầy sát khí lần hai:

- Chaeng... sao cậu lại lạc chủ đề quá vậy?

- Hơ... mình... mình... chuyện đó gây hại sao hả? Như vậy còn hơn là nói hết toàn bộ kế hoạch đó ra nha!

Bất ngờ, cánh cửa của căn phòng mở ra... Taehyung bước vào...

- Haizz. Cái tên này cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi hả? Thật đúng là vô...

Lời nói của Kook bỗng khựng lại... Vì... anh nhìn thấy một cô gái khác... cũng đi sau Tae... và... người đó không ai khác chính là...

- JISOO!

Cả đám trợn tròn mắt... sững sờ... trong khi Jisoo chỉ mỉm cười vẻ nũng nịu:

- Nè... 10 năm gặp lại bạn cũ mà mấy cậu cư xử vậy sao?

Chaeyoung bất ngờ chạy đến bên Jisoo... Đôi mắt xanh đậm đẫm lệ nhìn Soo...

- Jisoo? Cậu vẫn còn sống? Sao cậu lại đi đâu biệt tích 10 năm nay hả? Cậu có biết mình lo cho cậu lắm không?

- Jisoo, mình hận cậu đó... Làm mọi người lo lắng đến bây giờ mới chịu về... mình ghét cậu!

Joohyun bất ngờ ôm chầm lấy Jisoo và khóc nức nở... Ngay cả Lisa- cô nàng mạnh mẽ nhất trong nhóm cũng phải lấy tay quẹt nước mắt đi... Cô vội vàng cầm lấy tay Jisoo và xót xa nói:

- Cậu sao vậy? Sao lại thương tích đầy mình thế này hả? Ai đã làm điều đó vậy? Cậu nói đi, mình nhất định cho hắn biết tay!

- Ưm... không cần nữa đâu... Taehyung đã xử tội hắn rồi... còn bây giờ... mình đã được về với mấy cậu rồi mà!

- Thật không ngờ Jisoo mít ướt lại là người duy nhất không khóc nhè trong tình cảnh này đó!

Một giọng nói quen thuộc vang lên...

- Đúng vậy, Hoseok nói đúng ghê!

- Khoan đã Jungkook... ý cậu nói Hoseok là sao?

- HOSEOK?

Cả đám bất ngờ quay lại nhìn  Hoseok... anh đang đứng trước mặt họ... tay trong tay với Wendy...

- Mình tìm thấy hắn ở trên thành phố Y đó, mấy cậu muốn xử lí ra sao thì tùy nha!

Wendy tránh sang một bên để lại Wendy cứ ngó trước ngó xuôi... Trong khi đó, các nam tập trung và phía anh với ánh mắt rực lửa:

- Cái tên này... vì một đứa con gái mà bỏ anh em thế hả? Thù này nhất định mình phải trả mới được!

- Wendu... cậu đi đâu 10 năm mới về hả?

- Lần này cậu chết với bọn mình...

(Tụ họp xôm tụ ghê :))

- Mấy cậu à...

Bất ngờ, câu nói của Lisa vang lên... Các nam quay lại nhìn cô...

- Lisa, help me!

Wendy nói với ánh mắt long lanh...

- Cho mình... xử tên này chung với!

Nói rồi, Lisa cũng tinh nghịch nhảy vô và cùng các nam xử tội Wen bằng cách... thọc lét anh(tội) Bất ngờ, câu nói của Jisoo khiến cả đám im bặt:

- Jennie đâu? Sao mình không thấy cậu ấy?

- Ưm... Soo à... Có lẽ tụi mình cần nói chuyện...

Các nữ kéo Jisoo ra ngoài... Không khí bất chợt lại trở nên thật nặng nề...

- "Jennie... ai cũng được đoàn tụ rồi... chỉ còn mình với cậu...Jen à... cậu mau về đi chứ... Tính để mình chết trong cơ đơn luôn hay sao...?"

-----o0o-----o0o-----o0o-----o0o-----

Ngày đó, cái ngày hạnh phúc nhất đối với 12 con người cũng đã đến... Trong một căn phòng trắng đơn sơ mà trang trọng... 6 người con trai... mặc sáu trang phục vest lịch lãm... người thì thật bình thản nói chuyện với nhau... người thì nôn nao cứ đi qua đi lại... nhưng cũng có người vô tâm đến mức đang... ngủ(pó tay!). Bất chợt, chàng trai có vẻ đẹp lạnh lùng lên tiếng:

- Phụ rể cũng phải mặc vest sao?

- Tất nhiên rồi! Đó là luật của mình mà!

Chàng trai khác ngạo mạn nói rồi lại đi qua đi lại khiến Taehyung cùng Sẹoin phản đối:

- Nè! Cậu có cần rối tung như thế không chứ? Cứ bình tĩnh... như Jimin và Hoseok đó! Hai người họ bình thản tới mức ngủ quên cũng không biết!

- Hey! Hai tên đó lo đến cả đêm không ngủ được nên bây giờ ngủ bù là phải!

Yoongi lặng lẽ lên tiếng... Giá như... có người ấy ở đây... thì có lẽ... anh không phải là phụ rể nữa... mà là...

- "Bính boong..."

Bất ngờ, tiếng chuông nhà thờ vang lên... như báo hiệu rằng đã đến giờ cử hành hôn lễ... Trong thánh được rộn ràng. Ngoài sân, từng đàn bồ câu bay sà xuống đất... những cánh hoa hồng mềm mại được tung lên theo gió... Hôm nay... là một ngày nắng đẹp... như ông trời đang muốn chúc phúc cho tình yêu của các đôi uyên ường của ngày hôm nay... ngày mai... và mãi mãi... Thế rồi, chẳng ai bảo ai, 6 người lần lượt bước vào thành đường, nơi những người họ hàng dăng đứng chúc mừng cho các cô dâu xinh đẹp trong chiếc váy cưới màu trắng lộng lẫy... Trông các nàng như những chú thiên nga trắng... xinh đẹp một cách kiêu sa và lộng lẫy nhưng cũng không kém phần duyên dáng... Nhưng... điều làm Yoongi chú ý nhất... chính là... trong thánh đường... có đến... 6 cô dâu... và cô dâu thứ sáu đó... đang đứng quay lưng lại nhìn chăm chú vào một tấm hình cưới nào đó... Nhìn từ đằng sau, cô có thân hình mảnh mai... và... mái tóc nâu đỏ được búi gọn lên... Tay cô cầm một đóa hoa hồng vẫn còn thẫm đẫm hơi sương... Và bức hình cô đang chăm chú nhìn... Có hình Yoongi... và kế anh... không ai khác... chính là...

- Jennie...

.

.

.

.

.

Tiếng nhạc hoa vang lên, sáu cặp bước vào thánh đường... trong tiếng vỗ tay chúc mừng... trong tiếng chúc phúc của họ hàng xa gần... Kế hoạch của 10 người thật hoàn hảo... Từng người... với những lời hẹn ước... cùng nhau đeo những chiếc nhẫn cưới vào tay người kia... rồi có người khẽ mỉm cười... có người e thẹn đỏ mặt... Để rồi... họ cùng trao cho nhau một nụ hôn nồng cháy... để minh chứng cho tình yêu của họ hôm nay, ngày mai và mãi mãi...

- "LOVE IS FOREVER"

Kết thúc buổi lễ, tại ngoài hiên của nhà thờ...

- Aw! Thiệt là thoải mái quá đi! Ở trong đó bức bối thiệt đó!

Hoseok vươn vai rồi thở phào nhẹ nhõm làm Xử khúc khích cười... khuôn mặt cô rạng rỡ hơn bao giờ hết... là do chiếc váy cưới hay là...

- Anh thiệt là!

- Sao hả? Em hối hận khi đã lấy anh à? Giờ nghĩ lại vẫn còn kịp đấy!

- Rồi! Em nghĩ lại rồi! Em vẫn sẽ lấy anh!

- Vui vẻ quá nhỉ? Giờ thì... giải thích cho mình nghe chuyện này coi!

Yoongi nói như ra lệnh rồi khẽ quay qua Jen rồi mỉm cười... Đã lâu lắm rồi... anh không được thấy khuôn mặt này... nụ cười này... đã làm tan chảy lớp băng dày trong trái tim anh...

- Thì... Jennie thật ra đã về nước cách đây vài tuần rồi... Tụi mình muốn dành bất ngờ này cho cậu nên... mà nếu cậu không thích thì thôi!

Lisa tinh nghịch nói... rồi lại dựa vào vai Jungkook rồi mim cười hạnh phúc.

- Sao lại không thích chứ?

Yoongi nói rồi nhẹ nhàng lấy tay choàng qua vai Jennie còn cô chỉ khẽ đỏ mặt và khẽ cười e thẹn...

- Mình ước gì... Chúng ta sẽ mãi như vầy... mãi mãi không xa rời dù cho có bất cứ chuyện gì đi chăng nữa...

Jisoo mơ mộng nói trong vòng tay yêu thương của Taehyung...

- Mình thì lại muốn ngày trôi qua thật nhanh...- Jimin nhanh nhảu nói.

- Đồ đầu óc sâu bọ... anh...

- E Hèm... Tại em nghĩ bậy thì có đó!

Jimin trả lời Chaeyoung đang đỏ bừng mặt mũi...

- Em thật là... đáng yêu quá đi!

Jimin nói rồi nhẹ nhàng vuốt tóc Chaeyoungie...

- À Jen nè, ở bên đó cậu có buồn không?

Joohyun xinh đẹp thắc mắc... trong khi... tay cô... đang nằm gọn trong tay Seokjin...

- Ukm... buồn chứ... nhưng cũng vui nữa... mình là nhà văn ở bên đó nha!

- Aw! Jen à, cậu giỏi quá đi mất!- Irene cảm thán.

- Mình viết về những cảm xúc của mình khi xa các cậu đó... Và nó đã được nhà xuất bản ở bên đó đồng ý sản xuất ngay lập tức... Và giờ... mình muốn viết thêm một bộ truyện nữa...

- Truyện gì vậy? Lisa nhanh nhảu nhảy vô hỏi Jennie... nhưng cô cứ úp úp mở mở hoài mà không chịu nói.

- Đã đến lúc dùng biện pháp mạnh rồi... Nói mau... nếu không mình... mình... Mình không cho Yoon về với cậu đâu!

Chaeyoung bất đắc dĩ hù dọa Jennie...

- Nè! Ý cậu là sao hả?

Một giọng nói vang lên kèm theo sát khí nồng nặc...

- Thôi mà! Đừng trêu Jen nữa... Để mình!

Jisoo nói rồi chạy đến bên Jen và nhẹ nhàng hỏi:

- Jen à, nói cho mình biết đi... bộ truyện đó tên gì vậy?

- Tên là...

- Nói đi mà!

- Bangpinkvelvet Và Ngôi Trường Cấp 3!

-----o0o-----o0o---THE END---o0o-----o0o-----

Í quên... trước khi kết thúc câu chuyện thể loại HE thì nhất định phải có câu:

♥VÀ HỌ SỐNG HẠNH PHÚC BÊN NHAU MÃI MÃI♥

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me