Vi Hon The Dang Yeu Tong Tai Phuc Hac Rat Hung Manh Quyen 1
Gắt gao nắm chặt phiếu chiêu đãi , Sở Âm Âm cảm thấy Cố Thiên Kì cho cô sĩ nhục cực lớn. Anh không chỉ là miệt thị cô, còn miệt thị tất cả lời nói cô.Từ đầu tới đuôi, Cố Thiên Kì đã không có cho cô một lần cơ hội phản bác. Sở Âm Âm hận đến nghiến răng nghiến lợi, cái kia căn bản chính là chủ nghĩa tư bản áp bách, không có nghe bần nông như cô nói một câu .A, NO, vẫn là có nghe cô , cô nói liên quan tới những chuyện kia của Đỗ Tiểu Tiểu, anh vẫn rất tốt nghe lọt được.Tỉ như nói người đàn ông mối tình đầu của Đỗ Tiểu Tiểu , là mẫu hình con trai ôn nhu, đối với cô ấy rất quan tâm, chỉ tiếc tình yêu cay đắng đối phương hơn một năm, nam nhân kia tìm một người đẹp da trắng có đôi chân dài.Sau đó cô ấy cùng Kiều Vân kết giao, ban đầu cũng thấy Kiều Vân ôn nhu sạch sẽ.Nói tóm lại một câu, Đỗ Tiểu Tiểuthích mẫu hình đàn ông ôn nhu.Ân...... Mặt Cố Thiên Kì chính là trong những lời này biến thành đen.Sở Âm Âm gật gù đắc ý không ngừng vì Đỗ Tiểu Tiểu bi ai, vừa mới chuẩn bị đón xe , Sở Âm Âm mới khiếp sợ nhớ tới. Cô cũng không phải là một người đi ra, cô là cùng tiểu đồng bọn của cô đi ra tới.Cậu ấy tiểu đồng bọn, cậu ấy còn bị lưu tại quảng trườngmùa xuân !Sở Âm Âm vội vàng gọi cho Đỗ Tiểu Tiểu.- " Này , Tiểu Tiểu , cậu còn ở quảng trườngmùa xuân sao? Tớ, tớ cái này trở về đón cậu ".Đỗ Tiểu Tiểu chột dạ nghe bên kia thanh âmSở Âm Âm khẩn trương nói: " Tớ đoán cậu thời gian lâu như vậy không trở lại, nhất định là Sở Dật có chuyện rất trọng yếu, cho nên tớ liền tự mình ra ".Sở Âm Âm vỗ ngực, " Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi, đã như vậy tớ liền tự mình trở về, ôi, tớ cũng vội vàng thật lâu vừa muốn trở về đây ".Đỗ Tiểu Tiểu miệng rút, Sở Âm Âm cái này diễn kỹ không đi lấy Oscar thật sự là đáng tiếc, cô rõ ràng đều đã trở về, còn giả bộ giống như vậy.Bất quá Đỗ Tiểu Tiểu cũng không tức giận, dù sao Sở Âm Âm không nói cho cô biết, cũng là sợ cô khó chịu. Nhưng là trên thực tế, Đỗ Tiểu Tiểu thật không có cảm thấy có cái gì khó chịu.Thế giới này không phải liền là như vậy mà, không tìm về được đồ vật có nhiều lắm, không có cách nào trở về quá khứ, mất đi đồ chơi búp bê, không có bảo tồn văn kiện, còn có theo bước chân người yêu cùng mãi mãi cũng không có cách nào truy hồi mối tình đầu......Có nhiều thứ là khe hở trên cát, cứng rắn muốn đi hay ở sẽ chỉ bị kẹp ở lưu sa hòn đá nhỏ cắt qua ngón tay. Mặc dù không phải rất đau, nhưng ngón tay lại là liên tiếp tâm.Sở Âm Âm không hề có nói chuyện của Kiều Vân cô cũng sẽ không hỏi, ngược lại là một người khác, cô rất muốn hỏi một chút.Do dự một chút, Đỗ Tiểu Tiểu rốt cục vẫn là thận trọng cầm điện thoại, cực nhẹ cực nhẹ hỏi: "Sở Dật, anh ấy thế nào? "Thật lâu không có tin tức của anh, Đỗ Tiểu Tiểu không dám hỏi Sở Âm Âm, sợ cô chửi mình không có tiền đồ. Thế nhưng là thời điểmnghe được tên của anh , dù sao vẫn là nhịn không được có chút lo lắng.Người kia, anh ấy khỏe không?Sở Âm Âm tâm bị đâm đau đớn một chút, tội ác nặng nềlàm cho cô hô hấp nặng nề.Hai người kia thật sự là như nhau, ngay cả nói chuyện cũng là đồng dạng, hỏi đều là người kia khỏe không.Hai người kia vốn là một đôi trời sinh, bọn hắn yêu đối phương, bọn hắn hẳn là cùng một chỗ. Nhưng là anh trai cô vì quốc gia đã tuyên thệ dâng ra sinh mệnh, anh còn lấy cái gì đến yêu Đỗ Tiểu Tiểu. Vạn nhất có trời tính mạng của anh thật vì quốc gia mà nỗ lực, như vậy Đỗ Tiểu Tiểulàm sao bây giờ, thời gian còn lại cô liền phải tưởng niệm cùng đau xót bên trong vượt qua sao?Cô làm em gái như vậy mặc dù nhẫn tâm, lại là lựa chọn con đường tốt nhất cho hai người.Cắt đứt trước khi bắt đầu, trước đó đừng hi vọng yêu nhau, nỗi đau đi trước sự ra đời cho một đau thương khác , như thế thời điểmđương xấu nhất một ngày tiến đến , Đỗ Tiểu Tiểu cũng nhất định sẽ kiên cường.Giật ra khóe môi, Sở Âm Âm cười đắng chát: "Anh trai tớ hiện tại rất tốt, lại có bạn gái mới, dáng dấp rất xinh đẹp, giống đại minh tinh Khinh Vũ ".Đỗ Tiểu Tiểu tâm đau nhói một chút, cúi đầu, đắng chát cười tại bên môi lóe lên một cái rồi biến mất, Đỗ Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn khoảng không.-" Anh ấy như vậy thì quá tốt rồi ".Anh tốt như vậy, cô liền an tâm, cô liền có thể lại một lần nữa đem anh phủ bỏ đứng dậy, lần này cô quyết định không còn lấy ra. Cô muốn đem cái hộp trên khóa tuổi mười tám lại, vĩnh viễn nhắc nhở lấy mình. Cô chợt phát hiện, lưu sa không biết lúc nào tính gộp lại rất nhiều hòn đá nhỏ, hòn đá sắc bénnhỏ nhẹ nhàng cắt ngón tay của cô, không nặng, trong lòng bàn tay cô tính gộp lại vô số vết thương.Nguyên lai, anh đã sớm trở thành lưu sa không thể tránh né được.Đỗ Tiểu Tiểu, Sở Dật không yêu ngươi, anh nhất định là mối tình đầu đã chết đi, là thanh xuân đã đi qua của cô. Đỗ Tiểu Tiểu, coi như ngươi quay đầu, sau lưng cũng không có Sở Dật.Cho nên Đỗ Tiểu Tiểu, dũng cảm lên, đừng lại nghĩ đến anh ta, nhớ mong anh, vì anh mà đau lòng.Cúp điện thoại, Đỗ Tiểu Tiểu ngang đầu ưỡn ngực đi về phía trước, không đi ra mấy bước, bên người bỗng nhiên truyền đến tiếng thắng xe chói tai, một cỗ đen tuyền xe thể thao dừng ở bên cạnh cô.Đỗ Tiểu Tiểudừng bước lại, dự cảm cực kỳ không tốt nghiêng đầu.Ân, cô nhìn thấy một khuôn mặt tuấn tú vô cùng đen, đen giống như là bao than đen, không phải Cố Thiên Kì còn có thể là ai.Lúng túng cười,Đỗ Tiểu Tiểu nói: " Cố thiếu, thật là khéo a, vậy mà lại ở chỗ này gặp phải ".Ô ô, một ngày tốt đẹp của cô a, nhất định như thế vẽ lên dấu chấm tròn.Cố Thiên Kìlấy xuống mặt kính râm hướng về phía Đỗ Tiểu Tiểu ngoắc ngón tay, Đỗ Tiểu Tiểubất đắc dĩ đi ra phía trước.Tránh được hòa thượng cũng không tránh được miếu, Đỗ Tiểu Tiểunhận mệnh. Nếu là chính cô không có tìm đường chết, sẽ không phải chết a! Cố Thiên Kì cầm lấy giấy ghi chú trên xe, lấy ra bút ở phía trên xoát xoát viết một chuỗi số , bộp một tiếng dán trên tránĐỗ Tiểu Tiểu .Đỗ Tiểu Tiểu bị đại lực đạo hắn đánh trúng, đầu đau rát, nhe răng toét miệng nhìn hắn, Đỗ Tiểu Tiểu nhíu mày: "Anh dán cái gì lên tôi vậy? " Cố Thiên Kì ngang ngược bá đạo nhíu mày: " Số di động của tôi, buổi tối hôm nay chín giờ, đúng giờ gọi điện thoại cho tôi, không thì cô liền chết chắc ".Cố Thiên Kì nói xong cũng nhanh chóng đi, Đỗ Tiểu Tiểugiơ tay lên đem tờ giấy trên đầu lấy xuống, khí dậm chân.Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì! Người đàn ông này dựa vào cái gì ra lệnh cho cô gọi điện thoại cho hắn, người có thể ra lệnh là lãnh đạo , hắn cũng không phải lãnh đạo của cô, chảnh cái gì chứ a!Đem tờ giấy chà đạp thành một đoàn, Đỗ Tiểu Tiểu nhanh chân đi đến trong thùng rác, mấy lần hạ quyết tâm muốn ném đi, cuối cùng đều phi thường không có mãnh mẽ thu tay về.Đỗ Tiểu Tiểu, ngươi thật sự là không có mạnh mẽ! Đem tờ giấy rải phẳng, Đỗ Tiểu Tiểu ở trong lòng cho mình một cái đánh giá rất đúng trọng tâm . Hoàn toàn chính xác cô là thật không có có mạnh mẽ, về sau còn muốn đối mặt Cố Thiên Kì, vẫn là cẩn thận mới tốt. Cố Thiên Kìlái xe, lên cầu vượt biển lớn, tại cầu vượt biển lớnbên trên đón gió biển, Cố Thiên Kìliền nghĩ tới Sở Âm Âm. -" Đỗ Tiểu Tiểu sẽ không làm tình nhân của anh, bởi vì trong lòng của cậu ấy, vẫn tin tưởng tình yêu như bây giờ. Dù cậu ấy là mối tình đầu cùng những cô gái khác cùng một chỗ, dù cậu ấy giao cái đầu tiên cùng bạn trai ngọt ngào ở chung một năm. Dù cậu ấy bây giờ nói còn không muốn lại tới gần bất luận kẻ nào, nhưng là trong nội tâm của cậu ấy vẫn là khát vọng tình yêu. Tình nhân không cùng cấp với người yêu. Chỉ cần anh một ngày ôm ý nghĩ tìm cậu ấy làm tình nhân, cậu ấy liền một ngày sẽ không thỏa hiệp sẽ không tới gần, cũng tuyệt đối sẽ không nói ra lời trong lòng ".Cố Thiên Kìtrào phúng cười, tình yêu? Tình yêu loại đồ vật này có thể làm cơm ăn sao? Mãi mãi cũng không thể, cô ấy trải qua khổ cực như vậy, anh có thể để cô trải qua cuộc sống xa hoa vô cùng xã hội thượng lưu, cô ấy có lý do gì không tâm động, có lý do gì không thỏa hiệp?Cũng bởi vì tình yêu, tình yêu thật sẽ có lực lượng lớn như vậy sao?Không, Cố Thiên Kì không tin, trên thế giới này, loại tình yêu cảm tình này tuyệt đối sẽ không chiến thắng bản năng. Nhân tính bản năng là tham lam, nếu để cho Đỗ Tiểu Tiểu cũng nếm đến động lòng người cuộc sống của người có tiền, cô ấy cũng nhất định sẽ động tâm.Đúng, nhất định sẽ.Ôm một cỗ tức giận không hiểu , Cố Thiên Kì hận không thể hủy đi Đỗ Tiểu Tiểu , chỉ riêng sự kiên trì của cô là chướng mắt , đó tồn tại trong quy luật anh đạt không được thứ mình muốn, anh có thể vận chuyển quỹ đạo vận chuyển tinh quỹ. Anh không thích, không thích hết thảy mọi thứ vượt qua phạm vi khống chế của anh . Đỗ Tiểu Tiểutựa như là một khối thịt bò khó nhai, nhai lấy khó chịu, bỏ không cam tâm.Không trải lòng đúng không, anh lại không có thèm trái tim của cô, chỉ cần cô ngoan ngoãn thỏa hiệp nằm dưới người anh, vũ mị gọi vài tiếng, tùy ý anh muốn làm gì thì làm liền tốt.Tâm cái gì, cô nguyện ý cho ai đều có thể.Khuôn mặt dần dần trở nên lãnh khốc, Cố Thiên Kìlái xe trở về biệt thự .Cố Thiên Kì vừa trở lại biệt thự điện thoại liền vang lên, nhìn thấy điện hiển thị cái tên, Cố Thiên Kìcảm thấy khó giải quyết. Lại là Phó thị trưởng lòng dạ hiểm độc này.Nhất định lại là tới nói chuyện đấu thầu.Lần này thương nghiệp đấu thầu đường phố anh không có bất kỳ cái gì hứng thú, khu vực kia ít nhất phải phát triển mười năm, mười năm sau chậm rãi khởi sắc, đến cuối cùng phồn vinh cần hai mươi năm. Tốc độ quá chậm, hao tổn của cải to lớn, hao tâm tổn trí phí sức lại không kiếm tiền sự tình vậy anh xưa nay không làm.Thời gian hai mươi năm, anh không bằng đưa ánh mắt nhìn về phía nước ngoài hoặc là mười năm liền có thể bắt đầu khu vực lợi nhuận hoàng kim .Đương nhiên Phó thị trưởng đại nhân cũng không để cho anh thật đi đấu thầu, chỉ là đi một vài nơi, nói trắng ra là chính là lừa gạt vô tri xem nhà hắn đều là lợi nhuận, nô nức tấp nập đến đấu thầu.Loại này không có bất kỳ chuyện lợi ích gì, anh muốn từ chối tất cả, nhưng nhìn Phó thị trưởng đại nhân không tự mình đạt được anh cự tuyệt là chưa từ bỏ ý định.Nhận điện thoại, Cố Thiên Kì giở giọng: " Một ngày trăm công ngàn việc Phó thị trưởng đại nhân làm sao có rảnh gọi điện thoại cho tôi ? "Lâm Thiếu Hàn đứng tại toà thị chính văn phòng Phó thị trưởng phía trước cửa sổ sát đất , ánh mắt bình tĩnh nhìn cửa sổ cây cối, bên môi câu lên một vòng cười yếu ớt: " Tôi nghĩ thầm thật lâu đều không có gọi điện thoại cho Cố thiếu , sợ tình cảm lạnh nhạt ".Cố Thiên Kì ngồi ở trên ghế sa lon, một cánh tay nắm cả ghế sô pha nhíu mày: "Làm sao lại lạnh nhạt, tôi một ngày tại A Hỗn, liền một ngày muốn cảm tạ Phó thị trưởng đại nhân dẫn đầu có phương pháp ".Hồ ly giả mù sa mưa , liên lạc tình cảm là giả, lại muốn tìm anh làm chuyện phiền toái là thật.Lâm Thiếu Hàn cũng không tin chân tướng Cố Thiên Kì giống anh nói như vậy , nhếch miệng lên, Lâm Thiếu Hàn tiến vào chỉnh thể.-" Tôi nghe nói Cố thiếu gần đây bề bộn nhiều việc, không thể tới tham gia đấu thầu ".Cố Thiên Kì cười," Thật sự là thật có lỗi, không thể tham gia thật sự là thật có lỗi, thật sự là bởi vì tôi có sự tình không thể đi ".-" Tôi có thể hiểu được, Cố thiếu khó được coi trọng một cô gái, đương nhiên cần dùng nhiều chút tâm tư. Bất quá Tiểu Tiểu cùng cô gái khác không giống nhau lắm, Cố thiếu muốn phá lệ hao tâm tổn trí ".Cố Thiên Kì mặt âm trầm xuống, thân thể ngồi thẳng, cầm ống nói, Cố Thiên Kì âm lãnh hỏi:" Ann biết Đỗ Tiểu Tiểu ?"Lâm Thiếu Hàn nhíu mày, khóe miệng nở nụ cười như mộc xuân phong.Mắc câu rồi.-" Gần đây mới vừa quen, lần trước tại trước cửa cục cảnh sát , tôi đã giúp cô ấy, hôm nay gặp phải cô ấy liền mời tôi uống cà phê, chúng tôi còn nói rất nhiều , nếu như cô ấy biết ta tôi Phó thị trưởng, hẳn là sẽ rất kinh ngạc a ".Hít một hơi, Cố Thiên Kì không đợi anh ta lại nói cái gì, trầm lãnh mở miệng: "Tôi sẽ đi hội đấu thầu, Phó thị trưởng đại nhân mỗi ngày đều bề bộn nhiều việc, cũng không cần đi để ý một tiểu nha đầu ".Nghe được đáp án sảng khoái, Lâm Thiếu Hàn cũng nói tốt:" Thật là, lúc chia tay quên xin số điện thoại di động, thật tiếc nuối, lại nghĩ tìm cô ấy cũng khó".
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me