LoveTruyen.Me

Vkook Ghet La Dau Hieu Cua Tinh Yeu

Hôm nay lại là một ngày mới của hai con người yêu nhau.

Điền Chính Quốc thức dậy từ rất sớm để lại lời nhắn cho Kim Thái Hanh rồi mở cửa ra ngoài.

Anh gọi cho Tạ Tú Bân hỏi xem cậu có rảnh không ,nếu rảnh cùng anh đi siêu thị mua đồ.

Tạ Tú Bân tất nhiên sẽ đi vì dạo này Kim Thái Bảo nhiều việc nên cậu cũng ít khi ra ngoài nay anh gọi cậu đương nhiên cậu sẽ đi cùng anh.

Đến nơi hai con người xuống xe vào siêu thị.

Hôm nay có thể coi là tiêu không hết tiền thì không ngừng mua.

Hai người đi một vòng khắp nơi, không ở đâu là không có vết tích của họ.

Sau khi trở ra tay ai cũng là một núi đồ, đồ ăn có ,vật dụng có,...

Điền Chính Quốc để Tạ Tú Bân đi lấy xe còn mình sẽ cầm đồ.

Tạ Tú Bân cũng không trái ý anh ngoan ngoãn đi lấy xe.

Trong khi chờ xe anh nhìn thấy một cửa hàng có rất nhiều lego.

Theo anh nhớ khi còn bé Kim Thái Hanh rất thích mấy thứ như lego hay là những thứ liên quan đến moto.

Anh để tạm đồ trên tay xuống đi vào cửa hàng lego đó.

Khi trở ra trên tay anh nhiều ra hai bộ lego hình moto phiên bản giới hạn.

Anh vui vẻ nghĩ tới khuôn mặt kích động của Kim Thái Hanh khi thấy thứ này.

Tâm trạng vui vẻ khiến anh không hay biết mình bị người ta theo dõi từ xa.

Khi đi cách cửa hàng chưa xa lắm một chiếc xe chạy tới chắn đầu anh. Từ trên xe nhảy xuống mấy tên cao to, anh thấy không ổn thì cũng là lúc chúng xông lên bắt lấy anh.

Anh cố gắng đánh trả ,khi bọn người kia gục ngã anh định cầm lấy bộ lego quay đi thì một cơn đau nhức từ phía sau ập đến.

Anh dần mất đi ý thức đồ trên tay cũng rơi ra đất.

Anh được chúng đưa lên xe, người ngồi đằng trước xe thấy anh đã bị khống chế thì nhếch môi nói :" cuối cùng cũng bắt được"

Dứt lời lấy điện thoại ra gọi vào một dãy số.

" Chuyện gì ?"

Lý Vũ cười nói :" chỉ muốn nhắc nhở Điền Chính Quốc đã ở tay anh đây"

"..."

Đầu máy bên kia im lặng sau một lúc nói đã biết ,trong giọng nói mang theo niềm vui vẻ.
___

Lúc này vì xe quá đông mà Tạ Tú Bân lấy xe lâu một chút, vừa lái xe ra thấy đồ đạc vẫn nghiêm chỉnh ở đó nhưng không thấy người đâu thì cảm thấy lạ.

' ting ' một tin nhắn được gửi đến là số của anh. Tạ Tú Bân mở máy ra xem thì bên trong viết.

' anh cảm thấy không khoẻ bắt xe về trước ,em cứ mang đồ về nhà em anh đã lấy đồ của mình rồi'

Tạ Tú Bân thấy anh nói là không khoẻ nên về trước thì cũng bớt lo , nhưng đồ đạc vẫn nguyên như vậy anh nói là đã cầm thì hơi lạ. Nhưng rất nhanh bỏ qua suy nghĩ đó trong đầu.
___

Kim Thái Hanh lúc này thập phần không vui. Ngủ dậy anh đã đi mất xuống nhà thì gặp khách không mời mà đến.

Người đến là Lý Tiểu Xảo ,cô ta mang vẻ mặt tươi cười ngồi đối diện hắn.

Kim Thái Hanh khó chịu mở miệng :"cô đến làm gì , sao vào được ?"

Lý Tiểu Xảo thản nhiên nói :"em đến chăm sóc anh ,còn việc vào được thì phải hỏi anh trai em rồi."

Kim Thái Hanh nhíu mày :"ý gì ?"

Lý Tiểu Xảo: " thì là anh trai em gọi em tới nói anh ấy chán ghét anh rồi ,đến với anh chỉ là vui đùa"

Kim Thái Hanh nghe vậy tức giận muốn lập tức đuổi cô ta ra khỏi nhà thì nghe cô ta nói tiếp :"nếu anh không tin thì cứ gọi điện cho anh ấy, khi nãy có một chàng trai lạ mặt đưa anh ấy đi rồi"

Kim Thái Hanh không tin những gì mà Lý Tiểu Xảo nói nhưng vẫn đem di động ra gọi vào số của anh.

Nhưng máy anh lại báo thuê bao chứng tỏ anh đã khoá máy.

Hắn không tin nổi nhìn vào điện thoại đúng là số của anh không hề gọi nhầm.

Lý Tiểu Xảo thấy tâm trạng hắn biến đổi chỉ ngầm cười.

Khi cô ta đến thấy lời nhắn anh ghi trên giấy nhưng trước khi hắn xuất hiện đã vứt đi.

Lý Tiểu Xảo lại gần Kim Thái Hanh ôm lấy tay hắn nói :"nếu đã như vậy anh cần gì quan tâm anh ấy nữa"

Kim Thái Hanh mặt âm trầm hất cô ta ra :" cút "

Lý Tiểu Xảo cứng lại động tác nhưng lại cố bám lấy tay hắn Kim Thái Hanh thấy cô ta không có ý buông bỏ liền cầm lấy tay ả.

Lý Tiểu Xảo vui mừng nghĩ hắn chủ động đụng chạm cô ta nhưng giây tiếp theo liền vụt tắt.

Kim Thái Hanh kéo Lý Tiểu Xảo đuổi ra khỏi cửa trước khi cô ta quay lại thì đóng sầm cửa lại.

Lý Tiểu Xảo tức giận không thể làm gì ,nhưng sau đó lại có suy nghĩ chỉ cần anh không xuất hiện thì Kim Thái Hanh sẽ là của cô ta.

Trong nhà Kim Thái Hanh vẫn liên tục gọi vào số anh nhưng đáp lại chỉ là giọng nói của tổng đài.

Hắn ta tức giận ném máy xuống sofa, Kim Thái Hanh không tin anh bỏ hắn mà đi.

' ting ' tin nhắn được gửi đến Kim Thái Hanh lập tức cầm lên xem là từ anh nội dung chỉ vỏn vẹn ba chữ ' hãy kết thúc '

Kim Thái Hanh suy sụp ngồi dựa hắn ta không tin không tin được sự thật này không hề tin được.

Chắc chắn anh muốn thử hắn, phải là thử hắn chỉ thử hắn mà thôi.

Kim Thái Hanh vẫn thẫn thờ ngồi đó không nhúc nhích một chút nào.
___

Điền Chính Quốc tỉnh lại chỉ thấy sau gáy truyền đến tê nhức.

Anh mơ màng nhìn xung quanh, nơi đây là một mảnh đen tối, có vẻ hiện tại anh đang bị nhốt trong một căn phòng tối.

Một tay đã bị khoá lại phạm vị có thể đi chỉ xa giường một chút.

Không hiểu sao anh cảm thấy nơi này thập phần quen thuộc ,cái cảm giác lạnh người khiến anh cố lục lọi trí nhớ tìm kiếm.

Thoáng qua anh đột nhiên nhớ tới , nơi này anh đã từng ở qua nhưng không phải tự nguyện mà bị người ta bắt đến ,mà người bắt anh không ai khác ngoài Lý Vũ tên khốn đáng ghét đó.
Nếu lúc đó mẹ anh không tới anh có thể sẽ bị hắn nhốt cả đời ở đây.

Không ngờ bây giờ anh lại ở đây vậy chỉ có thể nói người bắt anh lần này vẫn là Lý Vũ hạ chủ ý.

Chỉ là anh đi cùng với Tạ Tú Bân thì chắc mọi người cũng sẽ phát hiện anh mất tích nhưng anh suy nghĩ lại với mưu kế của Lý Vũ chắc chắn không để mọi người biết anh đã bị hắn bắt đi nên sẽ tìm cách lừa gạt họ.

Nhưng điều quan trọng là làm sao thực hiện được điều đó.

Anh tự hỏi tại sao thì đột nhiên nghĩ tới Lý Tiểu Xảo cô em gái 'tốt' của anh có lẽ cũng có phần cô ta trong này.

Nhưng nơi này từng ám ảnh anh một thời gian dài vì vậy bây giờ quay lại anh vẫn cảm thấy không thích ứng được nhanh chóng.

Đang suy nghĩ cửa đột nhiên mở ra một tên dáng người cao to bước vào trên tay cầm theo một phần đồ ăn.

Hắn bước đến gần anh lùi lại vào trong ,tên này đặt đồ ăn xuống bàn hùng hổ nói.

" Ăn cơm."

Anh nhìn cơm hắn mang tới rồi lại nhìn tên này cuối cùng lại gần, thấy anh lại gần tên kia nghĩ anh ngoan ngoãn ăn nhưng giây tiếp theo gân xanh hắn phải bạo khởi ,anh hất văng khay thức ăn xuống đất.

" Hừ dù có chết đói tôi cũng không thèm đụng tới nó ,lần sau đừng mang tới cho mệt "

Tên kia vốn định tiến lại đánh anh cho hả giận nhưng bên ngoài một tên khác nói vọng vào.

" Tốt nhất không nên động vào tên này , người thuê chúng ta nói phải để người này nguyên vẹn vậy nên nhẫn nhịn đi "

Cuối cùng tên kia chỉ căm tức nhìn anh ra ngoài đóng cửa lại.

Ngồi trong phòng anh tiếp tục suy nghĩ làm thế nào để có thể báo cho người nhà anh biết.

Quan trọng nhất là Kim Thái Hanh anh lo lắng hắn sẽ suy nghĩ lung tung.

Aiz mệt thật mà phải chi điện thoại anh có đây thì dễ giải quyết rồi.
____

Lúc này Kim Thái Hanh vẫn suy sụp tinh thần mà ngồi thẫn thờ trên giường nhìn chằm chằm cái điện thoại hi vọng có thể nhận được một cuộc điện thoại của anh ,hắn biết anh chỉ là muốn thử hắn thôi đúng không.

Đột nhiên có tiếng mở cửa hắn liền vội vàng chạy xuống nhà.

Cửa mở ra người đi tới lại là Lý Tiểu Xảo khiến hắn càng thêm tức giận.

" Cô còn tới làm gì ?"

" Em nghĩ anh chưa ăn gì nên mang một chút gì đó cho anh "

" Không cần ,cô đừng nghĩ hiện tại Chính Quốc không có ở đây thì cô có thể thay thế được "

" Em chỉ muốn..."

" RA NGOÀI "

Kim Thái Hanh quát to lên khiến cô ta rùng mình, tiếp theo hắn đuổi cô ta đi.

Bên ngoài Lý Tiểu Xảo căm tức, mặc dù không có mặt của anh nhưng Kim Thái Hanh vẫn không liếc mắt cô dù chỉ một cái điều này khiến cô ta thêm tức giận.

Lý Tiểu Xảo lập tức lên xe lái đến nơi anh bị nhốt.

Kim Thái Hanh khi vừa lên phong tiếng điện thoại đột nhiên vang lên hắn ta vội vàng bắt máy.

" Alo là anh sao Chính Quốc?"

" Anh hai là em có chuyện gì sao ?"

Kim Thái Hanh nhìn lại người gọi đến là Kim Thái Bảo không phải anh.

" Không có gì ,em gọi có chuyện gì?"

"Tú Bân nhờ em gọi anh hỏi anh Quốc có sao không em ấy gọi mà không được hơn nữa rất nhiều đồ anh ấy mua vẫn chưa lấy về."

" Đồ ? Đồ gì ? "

" Thì lúc sáng anh ấy có đi siêu thị cùng Tú Bân đó mà anh không biết sao "

Kim Thái Hanh lập tức cúp máy sau đó hắn như nghĩ ra gì đó.

Anh khoá máy ,Lý Tiểu Xảo có mặt khi anh đi , Tạ Tú Bân nghĩ anh đã về ,nếu vậy thì chỉ có một suy đoán đó là anh đã mất tích. Mà chuyện này Lý Tiểu Xảo cũng biết.

Suy nghĩ xong Kim Thái Hanh lại nhanh chóng bấm máy gọi cho Kim Thái Bảo.

Giờ phút này Lý Tiểu Xảo đang đùng đùng đi đến chỗ anh ,mấy người canh gác cũng không cản lại được cô ta.

Vừa vào cô ta đã ngay lập tức cho anh cái bạt tai.

Anh thấy sự có mặt cô ta thì ngơ ngác nhưng rất nhanh hiểu ra.

Lý Tiểu Xảo thấy anh nhìn mình chằm chằm định đánh anh tiếp thì tay bị chặn lại anh hất cô ta ra nói.

" Em gái khoẻ ha bắt anh hai tới nơi này làm gì vậy ?"

" Anh đã ở đây rồi vì cái gì Kim Thái Hanh vẫn không để ý tôi."

" Chậc chậc ,cô xem lại mình đi bằng tôi sao mà còn hỏi."

" Hừ vậy thì có sao chỉ cần anh không còn trên đời này là được "

" Aiya tôi sợ ghê á , nói cho cô biết tôi không bị nhốt ở cái nơi chết tiệt này ,tay còn bị khoá thì cô nằm mơ mới  đánh được tôi "

Anh nói xong vui vẻ nhìn mặt cô ta như nhớ ra gì đó anh nói tiếp.

" Nếu nghĩ lấy Lý Vũ uy hiếp tôi thì thôi bỏ đi giờ tôi không sợ hắn như trước nữa "

" Vậy thì anh cứ chờ mà xem "

Nói rồi quay bước đi để lại anh ở lại.

Anh có thể nghe thấy tiếng la hét của cô ta bên ngoài , tưởng tượng thôi đã thấy thích thú rồi.

_______

11/5/23.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me