|VKook| (Longfic) Khi trái tim lỡ nhịp! (Heartbeat)FULL
Chap 11. Bạn tình.
Jeon Jungkook hơi bĩu môi, hắn làm như cậu luôn thích sử dụng chiêu trò để có thể nhận được những cái động chạm từ hắn vậy.
-"A..." cậu không may bị vấp khi bước xuống bậc thềm của bệnh viện.
-"Lại sao nữa?" hắn dừng chân, ánh mắt khó chịu nhìn xuống cánh tay mà cậu đang ôm chặt lấy.Jeon Jungkook từ từ nới lỏng.
-"Anh đi chậm thôi, tôi theo không kịp."Kim Taehyung nhíu mày chê bai.
-"Đồ chân ngắn!"-"Đâu có." Jeon Jungkook hơi kiễng lên đo lại chiều cao giữa hắn và cậu, là do hắn đi giày độn nên mới nhỉnh hơn cậu nhiều như thế.-"Còn cãi à!" Kim Taehyung mắng cậu, sao đó hắn tiếp tục bước đi, đối với hắn cái gì cũng phải khẩn trương, vì con người thường xuyên bận rộn như hắn rất ghét sự trì trệ.
Jeon Jungkook toát mồ hôi để theo kịp bước chân của hắn, cậu tìm cách biện hộ.
-"Không ngắn đâu, tôi giữ hông của anh hơi bị chắc đấy nhé!"Kim Taehyung đúng là hết nói nổi với Jeon Jungkook, nếu có thể, hắn sẽ bỏ cậu lại và chạy đi thanh lọc trí não ngay bây giờ.
Ra đến nơi đỗ xe, Jeon Jungkook loay hoay mãi mới biết mở cửa rồi chui vào ngồi ở ghế phó lái.
-"Anh không sợ ông nội nhìn thấy mặt mũi tôi như thế này à?" cậu vừa hỏi vừa thắt dây an toàn vào người.Kim Taehyung điềm nhiên trả lời.
-"Ai nói tôi sẽ đưa cậu về nhà?"Lúc ở bệnh viện hắn chỉ nói với cậu là 'về nhé', chứ có nói là 'về nhà nhé' đâu, Jeon Jungkook sơ xuất không để ý, cậu cảm thấy hoang mang.
-"Thế anh đưa tôi về chỗ nào?"Kim Taehyung trong lòng cũng tính cả rồi, tuy hơi bất tiện, nhưng còn hơn là để ông nội trông thấy bản mặt khó coi của cậu.
-"Qua nhà riêng của tôi ở tạm vài hôm, khi nào khỏi thì về."Jeon Jungkook liền bất ngờ quay sang nhìn hắn, cũng phải thôi, hắn giàu có như thế, lại là con một trong gia đình họ Kim, tiền thì chất thành núi, có nhà riêng là điều cậu không thể phủ nhận.
-"Sướng à?" hắn liếc qua gương chiếu hậu thấy má cậu hồng hồng.
Jeon Jungkook chép miệng, hai tay vo vo vạt áo.
-"Sao anh cứ toàn nói những điều hiển nhiên thế nhỉ."Kim Taehyung khẽ nheo ánh mắt, hắn lại muốn trêu chọc cậu.-"Này mông cong!"Jeon Jungkook lạnh gáy đáp lời.-"Tôi nói rồi, đừng gọi tôi như thế."Kim Taehyung nhún vai.-"Thì tôi chỉ đang nói những điều hiển nhiên thôi mà."Jeon Jungkook da gà da vịt nổi đầy tay chân, hắn cứ gọi cậu bằng cái biệt danh không đứng đắn như vậy, cảm giác rất đáng sợ.-"Có người thích cậu đấy." Kim Taehyung nói xong liền chú ý sắc mặt của cậu một chút.-"Ai?" Jeon Jungkook nghiêng đầu hỏi.-"À mà thôi, anh không cần nói đâu." cậu quay đi, xét cho cùng thì cậu cũng không nên quan tâm làm gì.-"Sao lại thế?" Kim Taehyung nhướng mày.Jeon Jungkook thở dài một tiếng, cậu tự nhìn bản thân rồi lắc đầu nói với hắn.-"Làm gì có ai lại đi thích một đứa nhà nghèo như tôi."Kim Taehyung cong khóe môi, hắn hắng giọng nghiêm túc.-"Muốn giàu không, tôi chỉ cách cho."Jeon Jungkook lại bị cám dỗ.-"Cách gì?"Kim Taehyung ra vẻ rất hiểu sự đời.-"Có hai cách, một là bán thận đi, hai là làm trai bao."Jeon Jungkook tắt hứng, vừa lắc đầu, vừa chán nản nói.-"Thôi, cả hai cách đó đều không được." -"Người ta nghèo nhưng người ta có lòng tự trọng."Kim Taehyung cười khẩy, bàn tay hắn thành thạo lướt trên vô lăng, quẹo một đường khiến Jeon Jungkook hết hồn.-"Lòng tự trọng của cậu, còn không nhiều bằng tiền ăn sáng của tôi."Jeon Jungkook giữ chặt quai dây an toàn, mặt cậu xị xuống.-"Thật ra...tôi cũng hiểu rằng thân phận mình không xứng đáng với những người cao sang quyền quý như anh, nhưng mà biết làm sao bây giờ..."-"Mỗi lần nhìn thấy anh là tim tôi lại đập nhanh mà không thể kiểm soát."Kim Taehyung bật cười, hắn chợt hỏi.-"Thế cậu thích tôi vì lý do gì?"Jeon Jungkook cắn môi, cậu thích hắn vì lý do gì nhỉ, tuy rằng cậu chưa nghĩ ra, nhưng chắc chắn không phải vì hắn giàu có hay 'hàng họ' của hắn to bự.Kim Taehyung đánh liều với lòng mình, sau đó lên tiếng nói với Jeon Jungkook.-"Nếu cậu nghĩ ra lý do, tôi nhất định sẽ cho cậu một cơ hội."Jeon Jungkook hai mắt long lanh như chứa cả ngàn vì sao.-"Thật chứ?" nhưng rồi cậu lại cúi đầu hỏi hắn.-"Vậy nếu tôi không tìm ra lý do thì sao?"Kim Taehyung liền gợi ý cho cậu một phương án khả quan hơn.-"Thì làm bạn tình của tôi cũng được."Jeon Jungkook lắc đầu ứ chịu, cậu sẽ tìm ra lý do, nhất định phải tìm ra lý do tại sao cậu thích hắn, cậu không muốn làm bạn tình, cậu muốn làm người yêu của hắn cơ!Trời đã xế chiều, hắn lái xe đưa cậu qua một khu chợ mới, người dân ở đây buôn bán rất tập nập, Jeon Jungkook tinh mắt liếc ngay được món đồ ưa thích.-"Iron man, Iron man kìa!" cậu chỉ khẽ reo, nhưng cũng đủ làm Kim Taehyung nhức đầu, hắn lẩm bẩm.-"Đúng là đồ trẻ con."Đi thêm được một đoạn, xe của hắn chính thức mắc kẹt trong biển người của khu chợ mới, hắn im lặng tháo dây an toàn rồi hất mặt với cậu.-"Xuống xe."Jeon Jungkook không dám ý kiến, hắn nói sao, cậu nghe vậy, cậu xuống xe đứng hít gió trời.Còn hắn, sau khi chạy lên phía trên thăm dò một lúc, hắn lại chạy về phía cậu và chẳng biết phải làm gì tiếp theo vì chiếc xe của hắn thật sự mắc kẹt rồi.
-"Đi bộ thôi, đi qua khu chợ này thì sẽ đến nhà tôi." hắn đưa tay chỉ lên phía trước.
Cậu gật đầu leo đẽo theo sau hắn, nhưng trong lòng vẫn rất tiếc vì không được ngắm nhìn tận mắt Iron man.
Khu chợ đông nghịt, cậu lo sợ sẽ va chạm vào những người xung quanh, vết thương ở bụng vừa mới khâu lại, vậy nên cậu đã khoác lấy cánh tay của hắn cho an toàn.
-"Làm cái gì thế?" hắn gỡ tay cậu, nơi này quá đông người, hắn cảm thấy không được tự nhiên.Jeon Jungkook cố níu lấy cánh tay của hắn, cậu thành thật.
-"Tôi sợ bị lạc."Kim Taehyung nhất quyết phải tạo khoảng cách với cậu, hắn bảo cậu rằng.
-"Bị lạc chứ có phải bị chết đâu mà sợ."Jeon Jungkook nghe xong liền tăng tốc bước nhanh hơn cả hắn, khiến hắn suýt thì mất dấu cậu.
-"Này, chờ đã."
Kim Taehyung chạy đến bước song song với Jeon Jungkook, đúng ba giây sau, Jeon Jungkook lại bất cẩn va phải đôi nam nữ đi ngược chiều với cậu.
Kim Taehyung thấy cậu nhăn mặt ôm lấy vết thương, hắn lập tức kéo cậu sang một nơi vãn người hơn rồi thả tay cậu.
-"Ở đây không có chó, sao phải đi nhanh như thế làm gì?"
Jeon Jungkook nhìn hắn bằng ánh mắt không chút thiện cảm.
-"Anh lúc nào cũng phũ phàng với tôi." nói xong cậu quay lưng về phía hắn.Kim Taehyung khuôn mặt vẫn rất ngầu lòi, hắn rúc một tay vào túi quần, một tay vỗ vỗ vào vai cậu.
-"Iron man kìa."Jeon Jungkook quả nhiên dễ tin người, cậu quay lại, giọng nói vô cùng mong đợi.
-"Ở đâu?"Kim Taehyung lùi lùi vài bước rồi chạy trước.
-"Ở cái đầu cậu ý!"End chap 11.
Đấy, các anh em sắp ngửi thấy mùi H rồi đấy!!!
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me