Vsoo Mot Dem Voi Kim Gia
Nữ giám đốc muốn chạy theo, Tiểu A liền đứng trước mặt cô ta, ngăn đường đi của cô ta.
"Nếu cô có thể yên lặng rời đi, có lẽ sẽ không thiếu tiền bồi thường cho cô. Nếu tiếp tục gây rối, cô hẳn biết đoàn luật sư có ăn chay hay không." Ánh mắt Tiểu A lạnh như băng nhìn nữ giám đốc, vì hành động vừa rồi của cô ta, tổng giám đốc rất tức giận, đoán chừng mình cũng không có gì tốt.
Cho nên, Tiểu A sao có thể có sắc mặt tốt với nữ giám đốc này.
Nữ giám đốc ngẩn ngơ, cô ta rốt cuộc biết cô ta thật sự gây họa.
Có thể từ một nhân viên hậu cần nho nhỏ nhảy một cái thành tổ trưởng tổ thư ký của tổng giám đốc, tại sao có thể là bỗng dưng vô cớ.
Nữ giám đốc nhất thời ngồi tê liệt trên mặt đất, nửa ngày không lên tiếng.
"Còn không đi mau? Có phải các người không muốn làm việc nữa không?" Tiểu A ngẩng đầu nhìn đám người vây xem mở miệng nói: "Nếu như cũng muốn bị đuổi việc, bộ nhân sự sẽ mở rộng chào đón các người."
Một câu của Tiểu A làm cho một đám người lập tức tản ra.
Taehyung kéo tay Jisoo đi, ra khỏi nhà ăn, Jisoo rút tay lại, Taehyung thuận thế buông lỏng tay Jisoo.
"Thật xin lỗi, vừa rồi tôi khiến anh mất mặt." Jisoo không nhịn được nói.
"Hừ, nếu như không phải thấy đứa bé sắp bị đánh, loại chuyện hư hỏng này tôi rất lười quản." Thanh âm Taehyung lạnh lùng: "Hiện tại em đã làm mẹ, chẳng lẽ không biết ưu tư sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của đứa bé?"
Jisoo cúi đầu không dám nhìn Taehyung.
Anh quả nhiên rất quan tâm đứa bé này.
Bảo bảo ơi bảo bảo, mẹ thật sự hoàn toàn hưởng phúc nhờ con.
Nếu không phải có con, hôm nay mẹ sẽ bị đánh.
Nhìn Jisoo bộ dáng làm sai, Taehyung đột nhiên cảm thấy cơn giận của mình lập tức biến mất không thấy đâu.
Kiểu đột nhiên biến hóa ưu tư này, khiến Taehyung có chút không thích ứng.
"Được rồi, trở về phòng làm việc đi." Taehyung bỏ Jisoo lại, đi thẳng tới phòng làm việc.
Nhìn bóng lưng Taehyung, Jisoo thở phào nhẹ nhõm một cái thật dài.
Xem ra bắt đầu từ hôm nay, cô ở trong công ty, hẳn là an toàn.
Trừ phi còn có người không có mắt, chủ động đi đụng họng súng.
Lúc Jisoo trở về phòng làm việc, Taehyung không có đó.
Quá tốt, thời điểm có anh trong phòng làm việc, cô sẽ cảm thấy nhẹ nhàng hơn. Anh không ở trong phòng làm việc, cô có thể thoải mái làm chuyện mình muốn làm.
Dĩ nhiên, cô cũng không có chuyện gì có thể làm, Taehyung căn bản không cho cô quá nhiều công việc.
Tiểu A đi theo Taehyung ra ngoài, để lại mấy thư kí khác.
Sắp đến giờ tan tầm, Jisoo không chờ Tiểu A trở lại đón mình, những thư kí khác đều có chuyện của mình, Jisoo cũng không tiện để bọn họ đưa mình về.
Khẽ cắn răng, hay là cô ngồi xe về đi.
Jisoo thu dọn đồ xong, cầm thẻ rời khỏi công ty.
Đến lầu một, Jisoo vừa bước ra thang máy liền bị một đám người bao vây.
Jisoo nghĩ các cô lại muốn tìm mình gây rối, theo bản năng lui về sau một bước.
"Soo, là tôi, là tôi! Trước đây chúng ta làm chung phòng làm việc!" Trong đám người có người vội vàng mở miệng nói: "Nghe nói cô thăng chức, chúng ta cũng không chúc mừng cô. Tối nay chúng tôi làm chủ, mời cô ăn cơm được không?"
Lúc này, Jisoo mới thấy rõ người vây quanh mình là các đồng nghiệp trong bộ hậu cần trước kia.
Trước kia bọn họ tan tầm có hoạt động gì, đều loại cô ra ngoài.
Bời vì khi đó cô muốn thay bọn họ làm thêm giờ.
Hiện tại tụ tập ở đây, chỉ vì mời cô ăn cơm?
Jisoo vốn muốn cự tuyệt, nghĩ tới không biết Taehyung đi nơi nào, tối nay có lẽ không có ai ở nhà ăn cơm tối.
Jisoo suy nghĩ một lát nói: "Tôi không thể ăn đồ quá kích thích, cũng không thể uống rượu."
"Được được được, ăn cái gì cũng được, cô chọn, chúng tôi trả tiền." Mấy người kia đang cao hừng, cúi người gật đầu mời Jisoo ngồi lên xe bọn họ.
Jisoo nhìn dáng vẻ chân chó của bọn họ, nhất thời không khỏi buồm cười.
Trước kia làm việc cùng nhau, cô chủ động chào hỏi, bọn họ cũng không quan tâm mình.
Hiện tại thành tổ trưởng của tổng giám đốc, bọn họ ngược lại cúi người gật đầu.
Jisoo cũng tò mò trò tiêu khiển của bọn họ sau khi tan tầm, quỷ thần xui khiến liền đi theo.
Bọn họ đi tới một nhà hàng.
Lần đầu tiên Jisoo tới nơi sang trọng như vậy, nhất thời cảm thấy có chút không thích ứng.
Lúc đi học, ngày nghỉ làm việc.
Sau công việc, trừ làm thêm giờ vẫn là làm thêm giờ, cuộc sống cô nhàm chán lại khô khan, cho tới giờ không biết thì ra sinh hoạt ban đêm có thể phong phú nhiều màu sắc như thế.
Vào phòng bao, Jisoo học dáng vẻ người khác quỳ ngồi trên thảm, đánh giá căn phòng tinh xảo, trong lòng không khỏi chắc lưỡi hít hà: Nhà hàng này sang trọng như vậy, đại khái sẽ rất đắt tiền?
" Soo, hiện tại cô là tổ trưởng, sau này phải dìu dắt chúng tôi nhiều hơn." Những đồng nghiệp trước kia xem thường Jisoo cũng nịnh hót lấy lòng nhìn Jisoo.
"Đúng vậy, Soo, a không, hiện tại là Kim tổ trưởng." Một đồng nghiệp khéo léo đưa đẩy nịnh hót nói: "Hiện tại Kim tổ trưởng là tâm phúc bên người tổng giám đốc, chúng tôi cũng phải đối với Kim tổ trưởng thật tốt. Tương lai có sơ xuất gì, cô nhất định phải xem chúng ta từng cộng sự mà nhân nhượng, thay chúng tôi nói vài lời khen."
Những người khác rối rít phụ họa.
"Nếu cô có thể yên lặng rời đi, có lẽ sẽ không thiếu tiền bồi thường cho cô. Nếu tiếp tục gây rối, cô hẳn biết đoàn luật sư có ăn chay hay không." Ánh mắt Tiểu A lạnh như băng nhìn nữ giám đốc, vì hành động vừa rồi của cô ta, tổng giám đốc rất tức giận, đoán chừng mình cũng không có gì tốt.
Cho nên, Tiểu A sao có thể có sắc mặt tốt với nữ giám đốc này.
Nữ giám đốc ngẩn ngơ, cô ta rốt cuộc biết cô ta thật sự gây họa.
Có thể từ một nhân viên hậu cần nho nhỏ nhảy một cái thành tổ trưởng tổ thư ký của tổng giám đốc, tại sao có thể là bỗng dưng vô cớ.
Nữ giám đốc nhất thời ngồi tê liệt trên mặt đất, nửa ngày không lên tiếng.
"Còn không đi mau? Có phải các người không muốn làm việc nữa không?" Tiểu A ngẩng đầu nhìn đám người vây xem mở miệng nói: "Nếu như cũng muốn bị đuổi việc, bộ nhân sự sẽ mở rộng chào đón các người."
Một câu của Tiểu A làm cho một đám người lập tức tản ra.
Taehyung kéo tay Jisoo đi, ra khỏi nhà ăn, Jisoo rút tay lại, Taehyung thuận thế buông lỏng tay Jisoo.
"Thật xin lỗi, vừa rồi tôi khiến anh mất mặt." Jisoo không nhịn được nói.
"Hừ, nếu như không phải thấy đứa bé sắp bị đánh, loại chuyện hư hỏng này tôi rất lười quản." Thanh âm Taehyung lạnh lùng: "Hiện tại em đã làm mẹ, chẳng lẽ không biết ưu tư sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của đứa bé?"
Jisoo cúi đầu không dám nhìn Taehyung.
Anh quả nhiên rất quan tâm đứa bé này.
Bảo bảo ơi bảo bảo, mẹ thật sự hoàn toàn hưởng phúc nhờ con.
Nếu không phải có con, hôm nay mẹ sẽ bị đánh.
Nhìn Jisoo bộ dáng làm sai, Taehyung đột nhiên cảm thấy cơn giận của mình lập tức biến mất không thấy đâu.
Kiểu đột nhiên biến hóa ưu tư này, khiến Taehyung có chút không thích ứng.
"Được rồi, trở về phòng làm việc đi." Taehyung bỏ Jisoo lại, đi thẳng tới phòng làm việc.
Nhìn bóng lưng Taehyung, Jisoo thở phào nhẹ nhõm một cái thật dài.
Xem ra bắt đầu từ hôm nay, cô ở trong công ty, hẳn là an toàn.
Trừ phi còn có người không có mắt, chủ động đi đụng họng súng.
Lúc Jisoo trở về phòng làm việc, Taehyung không có đó.
Quá tốt, thời điểm có anh trong phòng làm việc, cô sẽ cảm thấy nhẹ nhàng hơn. Anh không ở trong phòng làm việc, cô có thể thoải mái làm chuyện mình muốn làm.
Dĩ nhiên, cô cũng không có chuyện gì có thể làm, Taehyung căn bản không cho cô quá nhiều công việc.
Tiểu A đi theo Taehyung ra ngoài, để lại mấy thư kí khác.
Sắp đến giờ tan tầm, Jisoo không chờ Tiểu A trở lại đón mình, những thư kí khác đều có chuyện của mình, Jisoo cũng không tiện để bọn họ đưa mình về.
Khẽ cắn răng, hay là cô ngồi xe về đi.
Jisoo thu dọn đồ xong, cầm thẻ rời khỏi công ty.
Đến lầu một, Jisoo vừa bước ra thang máy liền bị một đám người bao vây.
Jisoo nghĩ các cô lại muốn tìm mình gây rối, theo bản năng lui về sau một bước.
"Soo, là tôi, là tôi! Trước đây chúng ta làm chung phòng làm việc!" Trong đám người có người vội vàng mở miệng nói: "Nghe nói cô thăng chức, chúng ta cũng không chúc mừng cô. Tối nay chúng tôi làm chủ, mời cô ăn cơm được không?"
Lúc này, Jisoo mới thấy rõ người vây quanh mình là các đồng nghiệp trong bộ hậu cần trước kia.
Trước kia bọn họ tan tầm có hoạt động gì, đều loại cô ra ngoài.
Bời vì khi đó cô muốn thay bọn họ làm thêm giờ.
Hiện tại tụ tập ở đây, chỉ vì mời cô ăn cơm?
Jisoo vốn muốn cự tuyệt, nghĩ tới không biết Taehyung đi nơi nào, tối nay có lẽ không có ai ở nhà ăn cơm tối.
Jisoo suy nghĩ một lát nói: "Tôi không thể ăn đồ quá kích thích, cũng không thể uống rượu."
"Được được được, ăn cái gì cũng được, cô chọn, chúng tôi trả tiền." Mấy người kia đang cao hừng, cúi người gật đầu mời Jisoo ngồi lên xe bọn họ.
Jisoo nhìn dáng vẻ chân chó của bọn họ, nhất thời không khỏi buồm cười.
Trước kia làm việc cùng nhau, cô chủ động chào hỏi, bọn họ cũng không quan tâm mình.
Hiện tại thành tổ trưởng của tổng giám đốc, bọn họ ngược lại cúi người gật đầu.
Jisoo cũng tò mò trò tiêu khiển của bọn họ sau khi tan tầm, quỷ thần xui khiến liền đi theo.
Bọn họ đi tới một nhà hàng.
Lần đầu tiên Jisoo tới nơi sang trọng như vậy, nhất thời cảm thấy có chút không thích ứng.
Lúc đi học, ngày nghỉ làm việc.
Sau công việc, trừ làm thêm giờ vẫn là làm thêm giờ, cuộc sống cô nhàm chán lại khô khan, cho tới giờ không biết thì ra sinh hoạt ban đêm có thể phong phú nhiều màu sắc như thế.
Vào phòng bao, Jisoo học dáng vẻ người khác quỳ ngồi trên thảm, đánh giá căn phòng tinh xảo, trong lòng không khỏi chắc lưỡi hít hà: Nhà hàng này sang trọng như vậy, đại khái sẽ rất đắt tiền?
" Soo, hiện tại cô là tổ trưởng, sau này phải dìu dắt chúng tôi nhiều hơn." Những đồng nghiệp trước kia xem thường Jisoo cũng nịnh hót lấy lòng nhìn Jisoo.
"Đúng vậy, Soo, a không, hiện tại là Kim tổ trưởng." Một đồng nghiệp khéo léo đưa đẩy nịnh hót nói: "Hiện tại Kim tổ trưởng là tâm phúc bên người tổng giám đốc, chúng tôi cũng phải đối với Kim tổ trưởng thật tốt. Tương lai có sơ xuất gì, cô nhất định phải xem chúng ta từng cộng sự mà nhân nhượng, thay chúng tôi nói vài lời khen."
Những người khác rối rít phụ họa.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me