LoveTruyen.Me

Vườn Cây của tôi nổi tiếng toàn mạng

Chương 116

overthingking2004

Vương Vân nếu đã đưa đưa vấn đề về vé năm thì đương nhiên cô ấy cũng đã chuẩn bị sẵn sàng các số liệu liên quan đến vé năm mà Diệp Hàm yêu cầu, nhanh chóng báo cáo chi tiết.

Hiện tại, Vương Vân có hai trợ lý hỗ trợ trong công việc, giúp cô giảm bớt đáng kể khối lượng công việc nhờ sự hỗ trợ về các công việc lặt vặt và việc thống kê doanh số. Điều này cho phép cô tập trung hơn vào các kế hoạch và công việc phát triển quan trọng của vườn thực vật.

Vương Vân: "Quản lý, đây là số liệu thống kê. Vé năm VIP của chúng ta bắt đầu áp dụng từ ngày 18 tháng 10 năm ngoái và hết hạn vào ngày 31 tháng 8 năm nay. Số liệu cho thấy trung bình du khách đã sử dụng vé này là 15.6 lần, tương đương với 780 tệ, có nghĩa là họ chỉ cần trả khoảng 76% giá vé nếu mua vé đơn lẻ."

"Trung bình số lượt sử dụng là 17.3, tương đương với 865 tệ, tức là khoảng 69% giá vé nếu mua vé đơn lẻ. Hiện giờ vé năm vẫn còn hai tháng hiệu lực và rõ ràng là nó mang lại nhiều lợi ích cho khách hàng."

Diệp Hàm xem xét chi tiết các số liệu được liệt kê cẩn thận trong báo cáo:

Khách hàng sử dụng vé năm từ 30 lần trở lên chiếm 15.8%.

Từ 20 đến 30 lần là 28.1%.

Từ 12 đến 20 lần chiếm 42.7%.

Và dưới 12 lần chỉ chiếm khoảng 13%.

12 lần chính là điểm cân bằng giữa giá vé năm và giá vé mua lẻ. Điều này có nghĩa là chỉ có 13% người mua vé năm bị lỗ, trong khi 87% còn lại đều sử dụng nhiều hơn, có khả năng sẽ tiếp tục mua lại.

Với tỷ lệ này, Diệp Hàm nhận ra sức hút của Hoa Gian Tập là rất lớn. 

Những khách sử dụng vé năm hơn 20 lần chắc chắn sẽ quay lại mua, vì vé năm thực sự giúp họ tiết kiệm rất nhiều với mức giá chỉ từ 50-60% so với vé lẻ, chưa kể đặc quyền "miễn xếp hàng". 

Điều này càng làm cho vé năm thêm giá trị và bộ phận này chiếm tới 44% tổng số du khách.

Diệp Hàm suy nghĩ: "Vân tỷ, chị nghĩ nếu chúng ta bỏ đặc quyền miễn xếp hàng thì có ảnh hưởng gì không?"

Vương Vân đáp: "Ảnh hưởng thì chắc chắn sẽ có, nhưng nhìn từ góc độ tiết kiệm chi phí, vé năm vẫn mang lại lợi ích lớn hơn so với vé lẻ, nên khách hàng vẫn sẽ mua. Tuy nhiên, điểm phức tạp ở chỗ, khách hàng cũ đã quen với đặc quyền này, nếu hủy bỏ có thể sẽ khiến họ không hài lòng."

Diệp Hàm suy nghĩ một lúc, nhận thấy rằng việc thay đổi đặc quyền cần phải được thực hiện cẩn thận, với phương án thông báo và thay thế hợp lý để tránh gây phản ứng tiêu cực từ những khách hàng trung thành của Hoa Gian Tập.

Những khách hàng này từ ban đầu đã luôn ủng hộ Hoa Gian Tập, không chỉ tích cực sử dụng vé năm mà còn góp phần lớn vào việc quảng bá và chia sẻ, giúp nâng cao hình ảnh của Hoa Gian Tập. Họ cũng chi tiêu không ít vào các dịch vụ như đồ uống và các sản phẩm thủ công, là những khách hàng quan trọng mà Hoa Gian Tập cần phải giữ gìn.

Vương Vân tiếp tục bổ sung: "Ngoài ra, một bộ phận khách hàng cao cấp rất coi trọng đặc quyền 'miễn xếp hàng'. Nếu chúng ta bỏ đặc quyền này, tốt nhất là tạo ra một chế độ riêng dành cho họ trong vé năm."

Diệp Hàm đồng ý: "Chính xác, tôi cũng nghĩ như vậy."

 "Cho nên tôi kiến nghị, với vé năm VIP, chúng ta sẽ giữ nguyên tên gọi nhưng bỏ đi đặc quyền miễn xếp hàng. Đồng thời, giảm giá từ 598 tệ xuống còn 499 tệ. Như vậy, chúng ta vẫn giữ được sự ưu đãi cho khách hàng lâu năm."

Dù Hoa Gian Tập sẽ chịu một phần tổn thất do việc thay đổi này, nhưng phát hành vé năm vẫn sẽ mang lại lợi ích lớn, vì đó là một hình thức giảm giá hấp dẫn cho khách hàng, đồng thời giúp tăng lượng khách đến tham quan. 

Việc phát hành vé năm sẽ mang lại tiện ịch cho du khách, đồng thời khuyến khích họ quay lại tham quan nhiều lần trong năm. 

Nếu không sử dụng vé năm, du khách có thể chỉ đến 5-6 lần mỗi năm, nhưng nếu có vé năm, họ sẽ cảm thấy không muốn lãng phí và sẽ đến nhiều hơn, có thể lên tới 10-12 lần mỗi năm. 

Điều này dẫn đến việc tiêu thụ các dịch vụ khác như trà, bánh, đồ uống, đồ ăn vặt và các sản phẩm thủ công, vượt xa so với số tiền chi trả cho vé vào cửa, mang lại lợi ích lâu dài cho Hoa Gian Tập.

Bất kể là mức chiết khấu 6% hay 7%, sự khác biệt không quá lớn. Tuy nhiên, mức giá 499 tệ có thể tạo cảm giác tốt cho khách hàng, giúp họ dễ dàng chấp nhận và cảm thấy đây là mức giá hợp lý, gần bằng mức 500 tệ, đồng thời tạo ra sự tiện lợi, dễ dàng kích thích nhu cầu mua vé năm.

Diệp Hàm đề xuất thêm một gói vé đặc biệt: "Chúng ta sẽ triển khai một loại VIP cao cấp, với đặc quyền bao gồm được vào cửa trước một giờ và miễn xếp hàng."

Sau khi thảo luận, hai người đã quyết định phát hành 4 loại vé năm dành cho năm nay, với các gói cụ thể như sau:

Vé năm VIP thông thường: 499 tệ. 

Du khách có thể sử dụng vé không giới hạn số lần và phải đặt trước cho một số dịch vụ đặc biệt như ku vực triển lãm.

Vé cá nhân (1 người lớn và 1 trẻ em): 899 tệ.

Vé gia đình tạp (3 người): 1288 tệ.

Vé VIP cao cấp: 1888 tệ

Bao hàm những đặc quyền như sau:

Vào cửa trước một giờ: Du khách có thể tránh được dòng người đông đúc và tận hưởng không gian yên tĩnh, đặc biệt trong các mùa cao điểm.

Miễn phí xếp hàng trong mùa cao điểm: Đảm bảo khách hàng không phải chờ đợi lâu trong những thời gian đông đúc, một đặc quyền quan trọng đối với những người bận rộn.

Sử dụng miễn phí thiết bị trong vườn: Bao gồm các tiện ích như thuyền diêu lỗ, bè trúc và xe ngắm cảnh, tạo trải nghiệm thuận tiện và thư giãn cho khách hàng.

Quà tặng sinh nhật: Du khách vào ngày sinh nhật của mình mà nghé thăm sẽ được tặng một phần trà bánh đặc sắc của Hoa Gian Tập, thể hiện sự tri ân đối với khách hàng thân thiết.

Như vậy liền có thể thỏa mãn các nhu cầu của hầu hết mọi người.

Hiện nay, Hoa Gian Tập có lượng du khách rất đông, ngoại trừ hai ba tháng trong mùa vắng khách, gần như ngày nào cũng có du khách xếp hàng.

Đặc biệt vào kỳ nghỉ đông và hè, trong các kỳ nghỉ lễ lớn như mùng 1-5 và tuần lễ vàng tháng 11, thời gian chờ đợi của du khách trung bình thường vượt qua nửa giờ.

Như lời Vương Vân nói, khách hàng cao cấp luôn coi trọng thời gian và hiệu quả.

Dù là được vào cổng sớm một giờ, hay là đặc quyền không phải xếp hàng trong mùa cao điểm, đều rất phù hợp với tâm lý của họ, giúp họ cảm thấy thoải mái và tiết kiệm thời gian.

Tin rằng lần này, với việc phát hành vé VIP cao cấp, chắc chắn sẽ làm hài lòng nhóm khách hàng này.

Sau khi xác định các loại vé năm và giá cả của từng vé, bước tiếp theo là thiết kế và chế tác.

Vé năm VIP thông thường sẽ tiếp tục sử dụng thiết kế của năm trước.

Diệp Hàm vẫn nhớ thiết kế tranh thủy mặc, với cảnh mùa hè tại hồ nhân tạo, cảnh sắc sinh động như được vẽ lên giấy, mang phong cách sang trọng dễ nhận ra, phản ánh rõ nét đặc trưng của Hoa Gian Tập.

Với vé cá nhân và vé gia đình, Diệp Hàm đề xuất sử dụng hình ảnh từ Khoa Phổ Quán, dùng cảnh cây sinh mệnh làm bối cảnh, dưới là hình ảnh cha mẹ dẫn con cái tham quan, thể hiện sự hòa thuận và vui vẻ trong gia đình, qua đó khéo léo truyền đạt những bài học thú vị để giáo dục.

Mọi người đều đồng ý với ý tưởng này, họ chia sẻ tư liệu cho các nhà thiết kế, hiện tại hai loại vé này đang trong quá trình thiết kế.

Về vé VIP cao cấp, sau khi thảo luận, hai bản thiết kế đã được chuẩn bị.

Một bản sử dụng màu tím làm nền, miêu tả hành lang dài với hoa tử đằng và biển hoa oải hương.

Bản còn lại chọn màu xanh lá làm bối cảnh, miêu tả sương mù lượn lờ trên mặt nước, ánh sáng xuyên qua cánh rừng rậm.

Cả hai bản thiết kế đều tạo ra bầu không khí rất đặc biệt và có tính thẩm mỹ cao.

Khi các thiết kế hoàn thành, sẽ tiến hành đánh giá và lựa chọn phương án nào phù hợp nhất.

Nếu cả hai bản thiết kế đều xuất sắc, việc phát hành đồng thời cả hai cũng không phải là không thể.

Về số lượng vé, Vương Vân hỏi: "Quản lý, lần này chúng ta cần bao nhiêu vé?"

Năm ngoái tổng cộng đã bán ra hơn 16,500 vé, dựa trên lượng du khách năm nay, số lượng vé năm sẽ tăng mạnh, ước tính gấp 4-5 lần năm trước.

Trong đó, vé điện tử sẽ chiếm phần lớn, vé thật sẽ chiếm khoảng 30%-40%.

Diệp Hàm suy nghĩ một lúc rồi nói: "Dự kiến sẽ chế tạo khoảng 30,000 vé VIP thông thường, 5,000 vé cá nhân và vé gia đình mỗi loại, còn vé VIP cao cấp sẽ căn cứ theo thiết kế, ước tính khoảng 2,000 vé."

Vương Vân: "Vâng, quản lý."

Hiện tại, số lượng vé cụ thể vẫn chưa thể xác định được. Nếu không đủ, có thể sẽ phải in thêm một đợt sau.

Tuy nhiên, Diệp Hàm tin rằng số lượng vé sẽ không có vấn đề gì lớn, vì du khách chủ yếu là người địa phương, ít có khách du lịch từ xa mua vé năm.

*

Khi tuần lễ vàng tháng 11 đến, số lượng du khách tăng mạnh.

Thành phố W là một thành phố du lịch nổi tiếng, mỗi năm vào thời gian này sẽ tiếp đón hàng trăm vạn du khách, đây là mùa du lịch quan trọng để thành phố thu hút khách tham quan.

Công viên rừng rậm với triển lãm hoa hoa đã chính thức khai mạc vào ngày 30 tháng 9, lượng du khách đến xem không ngừng tăng lên.

Đây là sự kiện hàng năm của thành phố W, nếu bỏ lỡ, phải chờ đợi cả năm mới có thể tham gia lại, do đó nhiều người đều tận dụng cơ hội.

Sau khi khai mạc, rất nhiều du khách đã chen chúc đến tham quan, ngay từ sáng sớm đã có người xếp hàng và dòng người vẫn không ngừng kéo dài đến tận 19 giờ khi công viên đóng cửa.

Hơn nữa, trong thời gian tuần lễ vàng, chỉ trong ngày đầu tiên đã có tới 1.8 vạn du khách đến thăm, một con số kỷ lục mới.

So với đó, lượng khách tại Hoa Gian Tập không tăng nhanh như vậy.

Vào dịp cao điểm, Hoa Gian Tập chỉ tiếp đón khoảng 7,000 người mỗi ngày (bao gồm cả triển lãm), không như kỳ nghỉ hè, nơi mà lượng khách tăng bùng lổ.

Độ chú ý trong kỳ nghỉ hè tại Hoa Gian Tập cực kỳ cao, nhiều lần đã trở thành chủ đề hot trên mạng.

Các điểm tham quan như "Song sắc vạn duy toa", "Tịnh đế ngàn cánh liên", "Biển hoa oải hương", "Rừng cây thuỷ sam đẹp nhất", " Hành lang hoa tử đằng", và "Sen vua lớn nhất thế giới" vẫn duy trì kỷ lục Guinness. Thêm vào đó, MV tuyên truyền của Thanh Sương UP cũng thu hút sự chú ý và lượng khách đến mỗi ngày trung bình đạt 1.1 vạn người.

Nếu không bị hạn chế về lượng khách, khả năng trong một ngày, Hoa Gian Tập có thể tiếp đón tới 1.5- 2 vạn du khách, luôn đứng đầu trong các ứng dụng du lịch về độ phổ biến.

Tuy nhiên, hiện nay, cảnh sắc hồ sen đã kết thúc, hoa tử đằng và hoa tường vi cũng không còn nở, triển lãm nhà ấm không còn hoa lan, và khu vực rừng cây thuỷ sam đang được điều chỉnh. Bởi vì sự di chuyển của chim di trú và vấn đề bảo vệ, dự án rừng cây thuỷ sam bị hủy bỏ, điều này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến trải nghiệm của du khách.

Tuy vậy, cảnh sắc tại Hoa Gian Tập vẫn rất đẹp, các khu vực cảnh quan đa dạng, số lượng du khách vẫn duy trì ở mức cao, ngay cả trong mùa thấp điểm.

Đây là điều mà những địa điểm khác khó có thể làm được.

Vào ngày 1 tháng 10, Hoa Gian Tập mở cửa Cúc hoa quán.

Ngày hôm đó, sau khi tham quan, rất nhiều du khách đã chia sẻ hình ảnh lên mạng xã hội, bạn bè của họ cũng liên tục spam chia sẻ.

"Bạn đang đi xem triển lãm hoa cúc à? Nhìn cũng không tồi."

"Không phải, là ở Hoa Gian Tập đấy."

"Ôi, thành phố W còn có chỗ khác tổ chức triển lãm hoa cúc à? Không phải chỉ có công viên rừng rậm sao?"

"Không phải triển lãm, là một cúc hoa quán riêng đấy. Nếu muốn đi thì phải đi sớm, mấy ngày nữa người sẽ rất đông."

"Được, ngày mai tôi sẽ đi xem!"

Hoa Gian Tập đã làm rất tốt công tác tuyên truyền cho Cúc hoa quán mới mở, các phương tiện truyền thông công cộng và mạng xã hội đều có thông tin và hình ảnh về sự kiện. Tuy nhiên, so với chiến dịch quảng bá cho công viên rừng rậm, thì việc quảng bá cho Cúc hoa quán của Hoa Gian Tập thực sự khá khiêm tốn.

Hơn nữa, năm ngoái thành phố W chỉ tổ chức triển lãm hoa cúc tại công viên rừng rậm, nên người dân địa phương phần lớn không biết thông tin về Cúc hoa quán của Hoa Gian Tập.

Tuy nhiên, Diệp Hàm không cảm thấy lo lắng.

Cô hoàn toàn tin tưởng vào thiết kế và chế tác của Cúc hoa quán.

......

Ngày mùng 1 tháng 10, cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi một chút. Diêu Băng vốn định ngủ một giấc ngon lành, nhưng sáng sớm đã bị cha mẹ gọi dậy đi xem triển lãm hoa cúc.

"Một năm mới có một lần, thừa dịp buổi sáng người không quá đông, chúng ta nhanh chóng đi thôi."

"Dạ."

Diêu Băng bò dậy khỏi giường.

Năm trước, cô cùng bạn bè đi du lịch khắp nơi, còn năm nay, cô quyết định sẽ ở nhà mấy ngày, bồi đắp tình cảm với ba mẹ để làm họ vui vẻ.

Ba người đi vào công viên rừng rậm, Diêu Băng ngay lập tức cảm thấy người quá đông.

Người quả thực rất nhiều, vừa sáng sớm đã thấy biển người tấp nập, du khách từ nơi khác và người địa phương đều có mặt. Các loại âm thanh ồn ào, tiếng địa phương nghe không hiểu truyền vào tai, khiến hứng thú của mọi người giảm đi phân nửa.

Diêu Băng ngáp một cái, nhìn quanh thấy đám đông chen chúc.

Có lẽ do không có chính sách phân luồng, xếp hàng cũng thật rối rắm, cảm giác nơi này còn đông hơn cả Hoa Gian Tập.

"Ai, sao lại đông như vậy?" Diêu mẫu cũng bất ngờ.

Bà vốn nghĩ chỉ mới sáng sớm, người sẽ không nhiều lắm, không ngờ lại đông đúc như vậy.

"Chắc là do kỳ nghỉ vàng, người nhiều là phải. Không sao đâu, chúng ta cứ xếp hàng đi."

Ba người phải mất hơn nửa ngày mới vào được.

Vừa vào cổng, trước mắt họ là một khu vực trưng bày hoa cúc lớn, những bụi cúc tạo thành vòng tròn đứng yên ở cửa, xung quanh là những đám hoa cúc biển sắc, từng chậu hoa cúc với đủ màu sắc được sắp xếp tạo thành một bức tranh hoa cúc khổng lồ.

"Cái này tạo hình không tồi đâu, Tiểu Băng, giúp mẹ chụp mấy bức nhé." Diêu mẫu nói.

"Vâng ạ."

Diêu Băng liền tìm vị trí để chụp ảnh.

Nhưng mà người quá đông, dù chụp thế nào cũng có người trong ảnh, hơn nữa khu vực này lại quá nổi bật, rất nhiều người đều tranh nhau chụp ảnh. Cuối cùng, Diêu Băng không thể chụp được một bức ảnh nào như ý muốn.

Nhìn lại những bức ảnh đã chụp, Diêu Băng cảm thấy không hài lòng.

Cô không tự giác mà lại bắt đầu nhớ đến Hoa Gian Tập.

Biển hoa oải hương ở đó thu hút rất nhiều du khách đến tham quan, lúc đầu Diêu Băng nghĩ rằng mình sẽ không thể chụp được những bức ảnh đẹp trong khu vực đó, nhưng cuối cùng ở Hoa Gian Tập lại tạo ra một khu vực riêng để mọi người chụp ảnh, bức ảnh thật sự tuyệt vời, giống như đang đi dạo trong một trang viên ở Provence, thanh bình và tĩnh lặng.

Cảnh tượng ở Hoa Gian Tập khiến mọi người phải thán phục.

"Tiểu Băng, con đang nghĩ gì vậy? Đưa mẹ xem mấy bức ảnh con chụp nào."

Diêu mẫu nhìn một lúc, cảm thấy sau lưng có người vướng vào, nhưng nếu cắt đi thì sẽ phá hỏng cảnh đẹp, đành phải khen: "Cũng khá tốt, so với lúc trước ba con chụp thì đẹp hơn nhiều."

Diêu phụ: "..."

Quả thật là 'nằm không cũng trúng đạn'.

Chụp xong, ba người tiếp tục đi theo dòng người, gần gũi ngắm nhìn các loại hoa cúc.

"Con nhìn xem, loại hoa cúc màu vàng này, hoa to thật, là loại gì vậy? Sao không thấy thẻ tên?" Diêu mẫu nhìn quanh, không tìm thấy bảng tên.

"Mẹ, chúng ta đi về phía trước chút nữa, chắc là có bảng tên ở đó."

"Được, đi thôi."

Con đường hai bên đều là hoa cúc được trồng trong chậu, sắp xếp thành một dãy dài, đi vào trong đó, cảm giác như bị biển hoa cúc bao quanh.

Những chậu hoa cúc lấy màu vàng làm chủ đạo, phối hợp với màu đỏ, tím, hồng nhạt, được xếp liền nhau, tạo nên một khung cảnh rực rỡ sắc màu.

Nhưng Diêu Băng không thật sự thích chúng.

Cô chụp vài bức ảnh, chỉ nhìn thấy những đóa hoa cúc khoe sắc, nhưng khi chúng được xếp chung lại với nhau, cảm giác có chút quê mùa.

Nó không thể hiện được cái đẹp tao nhã của "mai lan trúc cúc" – bốn loài cây cao quý trong truyền thống.

Có thể do vấn đề thẩm mỹ cá nhân, cô không thích kiểu trang trí này.

Cô liếc nhìn mẹ mình, cảm thấy hẳn là mẹ sẽ thích.

Con đường trung tâm là một khu vực hoa cúc tím nở rộ, Diêu Băng tra trên điện thoại thì biết đó là "Tím thược dược", thuộc dòng hoa cúc cao cấp.

Hóa ra là giống hoa quý.

Cô khẽ lắc đầu trong lòng, nếu không tự tìm hiểu, ai mà biết những loại hoa cúc ven đường này lại là giống quý hiếm chứ?

Bày biện thế này, không cảm nhận được giá trị của nó.

Tới khu vực trung tâm, hai bên là các bức tượng điêu khắc lớn, những con bướm và công khổng lồ, nhìn thật rậm rạp.

Còn có tháp hoa cúc, cây cúc tùng siêu lớn, biển hoa cúc cuồn cuộn, thực sự là một khung cảnh hoành tráng.

Tiếc là không hợp với thẩm mỹ của Diêu Băng.

Cô nhìn một lúc rồi chuyển ánh mắt đi.

Tuy nhiên, bên bờ sông lại có một hàng dài hoa cúc tạo thành hàng rào trông khá đẹp, Diêu Băng chụp được không ít ảnh.

Xung quanh người chen chúc, rất nhiều du khách cũng đang chụp ảnh, mỗi điểm tham quan đều đông kín người, gần như không tìm được chỗ trống.

Khi chụp cho Diêu mẫu, Diêu Băng không thể tránh khỏi việc có người nhảy vào trong khung hình, hoặc cảnh vật bị đầy đủ, dù trước mặt không có người, nhưng phía sau vẫn luôn có người.

Chỉ có thể cố gắng che chắn sao cho không bị đám đông làm ảnh hưởng.

Diêu mẫu và Diêu phụ tiếp tục tham quan các loại hoa cúc, Diêu Băng lặng lẽ tìm kiếm và cuối cùng cũng tìm thấy một bảng giới thiệu dài.

Bảng giới thiệu các loại hoa cúc quý hiếm, nhưng Diêu Băng lại cảm thấy chẳng khác gì sách tranh hoa cúc mà cô đã xem trước đó.

Cũng chẳng có gì mới mẻ.

Cuối cùng, cô lại thầm nghĩ, Hoa Gian Tập vẫn tốt hơn, ở đó mỗi loại cây đều được đánh dấu rõ ràng.

......

Mặt sau còn có một vài khu vực tạo cảnh, ba người theo thứ tự xem qua, chuẩn bị quay lại theo lối cũ.

Trên đường về, hứng thú của họ không còn cao như lúc trước.

Diêu Băng dọc theo đường đi đã học hỏi được rất nhiều loại hoa cúc khác nhau, trong đó có vài loại khiến cô phải kinh ngạc, coi như cũng có chút thu hoạch.

Đáng tiếc, khoảng cách đến sự kinh diễm vẫn còn một chút, đặc biệt là về phương diện nghệ thuật tạo cảnh.

"Người quá đông, lần sau không đến nữa." Diêu mẫu lại một lần nữa nói.

Diêu Băng nhìn xung quanh, quan sát đoàn người.

Du khách quả thật không ít, nhưng công viên lại rất rộng.

Dọc theo con đường, tạo cảnh hoa cúc không ít, nhưng vì bày biện quá dày đặc, khiến du khách tụ tập lại với nhau, làm cho khu vực trưng bày trở nên chật chội.

Tóm lại, hôm nay trải nghiệm xem triển lãm hoa không mấy thú vị.

Có lẽ là vì đang ở trong tuần lễ vàng đi.

Ba người từ công viên rừng rậm ra ngoài, nhìn đồng hồ thấy vẫn còn chưa đến 10 giờ.

Lúc trước, họ tới vào khoảng 8 giờ, phải xếp hàng nửa giờ, cộng thêm một quãng đường đi về, thời gian thực tế mà họ đi tham quan không dài.

Diêu Băng nhìn khoảng cách của công viên rừng rậm và Hoa Gian Tập, đột nhiên nói: "Ba, mẹ, sao chúng ta không đi Hoa Gian Tập dạo chơi nhỉ?"

Cô cũng đã hai tuần không ghé qua đó rồi, mỗi lần nghỉ lễ tháng 11 đều có rất nhiều việc phải làm.

"Hoa Gian Tập? Được, hồi trước không phải vừa mới cùng Liêu bá bá đến đó uống trà sao." Diêu phụ cười nói: "Trà ngon, bánh cũng ngon, lần này để mẹ con đi cùng thử xem."

"Thật vậy sao...cả hai cha con đều đi rồi sao?" Diêu mẫu nhìn họ, đôi mắt lộ vẻ kinh ngạc.

"Ừ, đúng vậy." Diêu Băng đáp: "Con làm ở công ty, mỗi khi không có việc gì là lại đến đó, đi một lúc sẽ cảm thấy rất thư giãn."

Diêu mẫu có vẻ tò mò: "Thần kỳ như vậy sao, ở đâu vậy?"

Diêu Băng: "Không xa lắm đâu, chỉ ba, bốn km thôi, tôi sẽ lái xe đưa các bạn đi, rất nhanh thôi."

Diêu mẫu gật đầu: "Vậy thì tốt, không xa thì đi thôi."

Nghe hai người nói vậy, bà cũng bắt đầu có chút mong đợi.

Diêu Băng ngay lập tức cảm thấy hứng thú, nghĩ đến việc được đi đến Hoa Gian Tập, cô chắc chắn sẽ giới thiệu những cảnh đẹp trong vườn cho mẹ.

Đúng rồi!

Nghĩ ra điều gì đó, Diêu Băng lập tức mở ứng dụng du lịch trên điện thoại, tìm và mua vé vào Hoa Gian Tập cho ba mẹ.

May mắn là còn vé, thật sự làm cô thở phào nhẹ nhõm.

Nếu không có vé, cô thực sự lo lắng, vé vào thường có hạn, đôi khi vào cuối tuần còn phải đặt trước.

Lần này may mắn là vẫn còn.

Diêu Băng thở phào nhẹ nhõm.

Cô nhìn thấy thông báo về chính sách hạn chế của Hoa Gian Tập, thật sự rất nghiêm ngặt, không cho phép ai vào mà không có vé.

Về mặt này, Hoa Gian Tập thực sự rất có nguyên tắc.

Ngay khi xe đến, ba người lên xe và cùng nhau hướng về phía Hoa Gian Tập, tâm trạng phấn khởi, háo hức.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me