Xuyen Khong Nam An Thai Phi Truyen Ky Binh Lam Mac Mac Yen Nhu Chuc
Lúc Triệu Tráng mời hai vị đại phu Hứa Văn Cử cùng Hầu Lâm Sinh xem bệnh cho Hà tiểu thư, còn đặc biệt thần bí dặn dò một hồi. Hắn rất nghiêm túc yêu cầu hai vị đại phu này nhất định phải giữ bí mật chuyện hôm nay, không được nói ra ngoài.Lúc này Hứa Văn Cử cùng Hầu Lâm Sinh liền nghĩ đến nữ nhân giống Chu Vương phi hôm nọ, không khỏi nhìn nhau, ánh mắt đều lóe lên. Nói thật ra nói, bọn họ vẫn không thể tin được, Vương gia yêu thương Chu Vương phi như vậy, lại dám vụng trộm 'Hắc hạnh vượt tường', cái này và hình tượng Vương gia vẫn luôn giữ gìn trinh tiết quá không phù hợp a!Hai vị đại phu được Triệu Tráng dẫn đến Đông Thiên viện.Đông Thiên Viện được thiết kế rất khéo léo độc đáo, lưng dựa vào phía tây chân núi Ngọc, phía nam là ruộng đất quanh co, lúc thiết kế Triệu Trinh lấy khung cảnh yêu thích trong bài thơ 《 Bồ Tát Man 》của Lí Bạch:"Bình lâm mạc mạc yên như chức,Hàn San nhất đới thương tâm bích.Minh sắc nhập cao lâu,Hữu nhân lâu thượng sầu"(Mịt mờ khói dệt rừng sâu,Hàn san một dải biếc màu chia phôi.Lầu cao nhuốm sắc chiều rồi,Trên lầu có kẻ chơi vơi dạ sầu)Chỉ xây một tòa Tiểu lâu bốn lầu tinh xảo độc đáo ở đông Thiên viện. Nếu đi lên lầu ba lầu bốn, vừa có thể nhìn thấy núi Hàn Sơn thoáng mờ xa, vừa có thể ngắm ruộng cổ đầy cỏ dại, còn có thể thưởng thức mặt trời chiều, quả nhiên là có chút thú vị.Thanh Châu đi ở phía trước xa xa, Hứa Văn Cử cùng Hầu Lâm Sinh xách theo hòm thuốc đi phía sau. Lúc này mặt trời chiều đã ngã về tây, nắng chiều màu vàng chiếu lên toà Tiểu lâu ở đông Thiên Viện, khiến Tiểu Lâu đắm chìm trong ánh trời chiều, có một nét đẹp tiêu điều vắng lặng.Khi hai vị đại phu tiến vào Tiểu lâu, tiểu thư Hà Khiết Hoa đã chờ trong phòng khách ở lầu một, Ngân Linh và Thanh Thủy, một người đứng xa xa phía sau giường La Hán trông chừng, một người đứng yên bên cửa — đây cũng là quy củ của Phủ Nam An vương, lúc chủ tử bắt mạch, hạ nhân là không thể đến quá gần, tránh tiết lộ bí mật gì ra ngoài.Hứa Văn Cử cùng Hầu Lâm Sinh tiếp xúc gần gũi với vị tiểu thư Hà quá giống Chu Vương phi này, lại cảm thấy không thoải mái — bọn họ là gia thần của Nam An Vương gia, phục vụ Chu Vương phi đã lâu, từ lâu đã xem Chu Vương phi là chủ nhân của mình rồi, lúc này nhìn Hà tiểu thư có bộ dạng rất giống Vương phi nhưng lại có vẻ quyến rũ hơn, liền tự nhiên sinh ra một loại cảm giác muốn bao che cho chủ nhân.Vừa chạm vào cổ tay Hà tiểu thư, Hứa Văn Cử liền ngửi thấy được mùi "Hoàng kim thủy", hắn không thể tin được, bèn ngửi lại một lần, xác định vị tiểu thư Hà Khiết Hoa này tuyệt đối đã dùng Hoàng kim thủy. Hắn liếc nhìn Hầu Lâm Sinh bên cạnh một cái, Hầu Lâm Sinh cũng ngửi thấy được, đang hít hít mũi ngửi. Thấy Hứa Văn Cử nhìn mình, Hầu Lâm Sinh và hắn sớm chiều ở chung nhiều năm như vậy, đương nhiên tâm ý tương thông, lập tức nhìn Hứa Văn Cử gật gật đầu.Hai vị đại phu đều hiểu được, Vương gia đưa lọ Hoàng kim thủy mà hai người họ dâng lên dụ Vương gia một ngàn lượng bạc lại đưa cho nữ nhân trước mắt này! Ôi chao, trị giá một ngàn lượng bạc trắng đó! Năm lượng bạc đều có thể mua nha hoàn rồi, coi như Vương gia đây là đưa hai trăm nha hoàn của mình cho vị tiểu tình nhân này rồi a!Hứa đại phu cùng Hầu đại phu cảm thấy thực phẫn nộ, rất tức giận: Vương gia à, đền thờ trinh tiết ngài xây vì Vương phi đâu rồi? Mới vài năm, ngài đã tự tay kéo sập rồi sao? Ngài còn tìm tình nhân giống Vương phi, đây là ngài chán ghét Chu Vương phi sao... Hứa Văn Cử cùng Hầu Lâm Sinh suy nghĩ vẩn vơ, chẩn mạch qua loa xong, ngay cả đơn thuốc cũng không kê, lý do của bọn họ là: lúc nguyệt tín của nữ tử thường hay đau bụng không phải rất bình thường sao, không đau mới không bình thường — thật là một lý do rất mẹ nó lừa bịp a!Nắng chiều đã sớm phủ xuống thôn trang nơi xa xa, trời đất biến thành một màu lam tối mờ nhạt, khói bếp nơi thôn trang dần dần bay lên. Màn đêm dần buông xuống.Hai vị đại phu Hứa Văn Cử cùng Hầu Lâm Sinh bị tinh thần chính nghĩa và nhiệt tình bảo hộ chủ thúc giục, ngay cả Vương gia cũng không thèm chào, cưỡi ngựa chạy cả đêm. Đến ngoài cửa thành, lúc này hai người mới phát hiện, cửa thành đã đóng từ lâu, mà bọn họ lại không mang theo lệnh bài của Vương phủ trên người.Hai vị Hứa – Hầu đành phải ở trạm dịch ngoài thành đứng cả đêm, thuận tiện thương lượng một chút nên cảnh báo với Chu Vương phi thế nào, tránh cho Chu Vương phi hào phóng, thiện lương, đáng yêu như vậy bị Vương gia phúc hắc vừa phụ lòng vừa khi dễ.Bữa sáng, Chu Tử ngồi trên giường La Hán trong phòng khách của Thái phi, đang bưng một chén trứng muối thịt nạc đút cho Bánh Bao Nhỏ.Hôm trước Vương gia ở trong phủ, tiến hành cuộc nói chuyện giữa hai nam nhân với Bánh Bao Nhỏ, buộc Bánh Bao Nhỏ ở chính đường nghe hắn giảng giải đạo lý lớn.Cụ thể nói điều gì, Chu Tử không biết, dù sao sau khi Triệu Tử đi ra, lập tức liền im lặng, từ trạng thái được mình cưng chiều đến vô pháp vô thiên lập tức biến thành một vị Thế tử hoàn hảo và là người thừa kế ưu tú của vương vị, khiến Chu Tử không khỏi đau lòng.Triệu Trinh vừa rời đi, Chu Tử liền bắt đầu an ủi Triệu Tử mọi bề.Sau khi Triệu Tử được phụ thân giảng giải đạo lý, đã tổng kết rút ra một kinh nghiệm đối địch: Có cha, cách xa mẹ; không có cha, quấn quít lấy mẹ. Cho nên, vốn dĩ đã bắt đầu tự mình dùng thìa ăn cháo, nhưng khi phụ thân vừa đi, bé liền ầm ỹ muốn mẫu thân bón cho ăn.Chu Tử cảm thấy bé còn chưa đến hai tuổi, đương nhiên là cần mẫu thân yêu thương, cho nên lập tức đáp ứng. Vừa đút cho Triệu Tử ăn xong, hai vị đại phu Hứa – Hầu tới chính viện xin gặp mình.Chu Tử bảo Thanh Thủy dẫn hai vị đại phu đến đông sương phòng.Hứa Văn Cử cùng Hầu Lâm Sinh ở trước mặt Vương gia là những kẻ đáng khinh, đê tiện và vô vị, nhưng vừa đến trước mặt nữ nhân, nhất là trước mặt Chu Vương phi, lập tức liền biến thành khí chất hào hoa phong nhã, lịch sự lễ tiết kiêm.... cầm thú.Chu Tử bố trí ổn thỏa cho Bánh Bao Nhỏ đâu vào đấy rồi mới đi đến đông sương phòng.Hai vị đại phu đã ngồi xuống ghế dựa ở gian ngoài của đông sương phòng, đang bưng chén trà Bát bảo mà Thanh Thủy dâng lên uống, vừa thấy Vương phi tiến vào, vội đứng dậy hành lễ.Chu Tử nhìn hai vị đại phu này.Nàng biết hai vị đại phu này, so với Triệu Trinh còn biết kỹ hơn!Hai vị này chẳng những giúp nàng không ít, tất cả chăm sóc lớn nhỏ, còn cứu mạng của nàng, là ân nhân cứu mạng của nàng, cho nên nàng luôn rất chú ý đến bọn họ, ngay cả việc ăn, mặc ở, đi lại của Hứa đại phu và Hầu đại phu nàng cũng đều quan tâm đến, vì thế cũng khiến cho Triệu Trinh ăn không ít dấm chua.Hứa Văn Cử ước chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, khuôn mặt thanh tú trắng trẻo sạch sẽ, vẻ mặt phong độ của người trí thức; Hầu Lâm Sinh cũng khoảng hai mươi không đến ba mươi tuổi, mày rậm mắt to mặt chữ quốc (国), một thân rất chính khí (quang minh chính đại). Hai người đều một thân áo khoác lam đậm mộc mạc, nhìn qua rất ổn trọng.Lần này, Hứa Văn Cử cùng Hầu Lâm Sinh không đến bắt mạch, Hầu Lâm Sinh có tài ăn nói hơn, lên tiếng trước, khuyên giải Chu Vương phi.Trên gương mặt chữ quốc (国) của Hầu Lâm Sinh lộ ra vẻ cực kỳ chân thành, dò hỏi: "Vương phi, gần đây Vương gia có thường về Vương phủ không?"Chu Tử rất tín nhiệm họ, thành thật đáp: "Tết Trung thu và hai mươi tháng tám vừa rồi có trở về một ngày."Hứa Văn Cử cùng Hầu Lâm Sinh vẻ mặt nghiêm trọng, gật gật đầu, Hầu Lâm Sinh hỏi tiếp: "Mấy ngài nay, có phải Vương phi hay giành nhiều thời gian cho tiểu Thế tử và Nhị công tử đúng không?"Chu Tử gật đầu. Chỉ cần Triệu Trinh không có ở nhà, nàng tuyệt đối là ở cùng hai đứa con trai tâm can tiểu bảo bối: Triệu Tử và Triệu Sam.Hứa Văn Cử nói tiếp: "Hiện tại, thời gian ngài giành cho Vương gia có nhiều không?"Chu Tử tính toán một lúc, lắc lắc đầu.Hầu Lâm Sinh chậm rãi lại hỏi: "Vương phi, bình thường ngài ở cùng Vương gia hay nói về chuyện gì?"Chu Tử thực ngây thơ: "Đều là chuyện về y phục cho con rồi quần áo trang sức..." Nói đoạn, Chu Tử hiểu ra, mắt đảo quanh trên người Hứa Văn Cử cùng Hầu Lâm Sinh vài vòng. Lúc mới bắt đầu, trong lòng nàng có chút trống rỗng, tiếp theo có hơi lo lắng, sau đó có chút sinh nghi, cuối cùng nhìn thấy ánh mắt tha thiết trên vẻ mặt ưu tư của Hứa Văn Cử và Hầu Lâm Sinh, vẻ mặt nàng hoàn toàn biến thành không thể tin được.Chu Tử nhìn chằm chằm hai vị Hứa – Hầu, giọng nói hơi run run: "Vương gia, Vương gia ở bên ngoài..."Hai vị Hứa – Hầu gật đầu, trong ánh mắt ánh lên vẻ trung thành và đồng tình không thể nghi ngờ: "Vương phi, nữ nhân kia đang ở tại biệt viện ở ngoại ô!"Nguyên lai là ở biệt viện, chả trách gần đây Triệu Trinh luôn chạy đến biệt viện, lại còn ở đó mãi không chịu về Vương phủ! Chu Tử liên hệ với biểu hiện của Triệu Trinh gần đây, trong lòng càng sinh nghi.Hầu Lâm Sinh nhìn gương mặt xinh đẹp hồng nhuận của Vương phi dần trở nên tái nhợt, trong lòng cũng rất khổ sở, lại nói: "Nữ tử này họ Hà, là nữ nhi của Lễ bộ Thượng thư Hà Nguyên, gương mặt nhìn rất giống Vương phi ngài!"Những lời này biến thành cọng rơm cuối cùng làm gãy lưng con lạc đà.Nàng còn nhớ rõ diện mạo của Hà Khiết Hoa có nét rất giống mình kia, còn từng kể với Triệu Trinh nữa chứ! Không ngờ, lúc ấy Triệu Trinh làm như không nghe thấy không nói được lời nào, kết quả quay người lại liền đem Hà tiểu thư kia đi "Kim ốc tàng kiều"!Chu Tử tức giận tràn đầy lồng ngực, hận không thể lập tức chạy đến biệt viện ngoài thành, hung hăng giáo huấn Triệu Trinh một trận.Đến lúc này, Chu Tử thật ra không tức giận Hà Khiết Hoa gì mấy.Nàng luôn luôn cho rằng, nam nhân có nữ nhân bên ngoài, có lẽ nữ nhân kia cũng có sai, nhưng căn nguyên nhất định vẫn nằm trên người nam nhân — nếu trong lòng nam nhân vững vàng kín kẽ, thì sao Tiểu tam có thể chui vào?Dưới sự phẫn nộ đến cực độ, Chu Tử thật ra rất bình tĩnh, đầu tiên là cảm tạ hai vị Hứa – Hầu đại phu, tiếp theo là gọi Thanh Thủy đến, dặn dò Thanh Thủy: "Thay ta bẩm báo với Thái phi nương nương, nói là ta đã đến biệt viện đưa chút đồ cho Vương gia." Lại lệnh cho Thanh Ba đi kêu Triệu Hùng chuẩn bị xe ngựa chờ xuất hành.Hai khắc sau, Chu Tử mang theo Thanh Thủy, Thanh Tuyền, Thanh Ba cùng với hai vị Hứa – Hầu (xung phong nhận làm nhân chứng), trùng trùng điệp điệp ra khỏi phủ Nam An vương. Sau khi Triệu Hùng ngăn trở không có kết quả, đành phải phái đại đội thân vệ của Vương phủ vây quanh xa giá của Vương phi, để phòng chuyện ngoài ý muốn.Nhóm người Chu Tử thẳng hàng đi đến biệt viện ở ngoại thành, binh sĩ canh cửa nhìn thấy tự nhiên có nhiều người đến đây như vậy, đang muốn đi bẩm báo Vương gia, thì thấy dáng vẻ uy nghi của Chu Vương phi từ trên xe phượng bước xuống, quát lên: "Ta tự đi gặp Vương gia, các ngươi không cần bẩm báo!"Phàm là thủ hạ của Nam An vương, có ai mà không biết Vương gia sủng ái Chu Vương phi vô hạn không có điểm dừng, còn tưởng rằng Chu Vương phi muốn cho Vương gia một niềm vui bất ngờ, cho nên liền thu kích (binh khí cổ) lại, hành lễ với Vương phi, nhân tiện bảo vài người thân cận cũng đi theo Vương phi vào biệt viện, về phần quản gia Triệu Hùng dẫn theo vệ binh của Vương phủ, đều an bài ở tại Tây Thiên viện.Sự phẫn nộ cực độ khiến cho Chu Tử có sức mạnh thật lớn, nàng nâng váy sải bước đi tuốt đàng trước, Hứa Văn Cử cùng Hầu Lâm Sinh theo sát nàng, chỉ đường: "Vương phi, nữ nhân kia ở tại một tòa Tiểu lâu của Đông Thiên viện!"Ngân Linh và Thanh Châu mới vừa hóa trang cho Hà Khiết Hoa, thay phục sức của Vương phi, đang dẫn nàng ta bắt chước Vương phi tản bộ trong vườn hoa, thì nghe "Rầm" một tiếng, cửa viện bị người một cước đá văng.Thấy Vương phi lửa giận bừng bừng, Ngân Linh, Thanh Châu cùng Hà Khiết Hoa lập tức ngây ngẩn cả người.Cuối cùng, vẫn là Ngân Linh phản ứng nhanh, lôi kéo Thanh Châu cùng Hà Khiết Hoa lên nghênh đón.Chu Tử nhìn Thanh Châu và Ngân Linh vây quanh Hà Khiết Hoa mang đồ trang sức của mình, mặc lễ phục của mình, hơn nữa bộ dạng còn cực giống mình, đang tiến lại gần, khí huyết công tâm, phun một ngụm máu, Ngân Linh cùng Thanh Châu sợ tới mức vội đẩy Hà Khiết Hoa ra bổ nhào đến: "Vương phi, ngài làm sao vậy?"Chu Tử đẩy các nàng ra, tự mình lấy khăn lau miệng, lạnh lùng nói: "Vương gia của các ngươi đâu? Bảo hắn tới gặp ta!"Nàng từng tưởng tượng ra tình cảnh Triệu Trinh thay lòng đổi dạ, nhưng dù thế nào cũng không nghĩ tới lại có thể nhanh như vậy, hơn nữa, cảnh tượng lại cẩu huyết như vậy!Kể từ khi nhìn thấy vị Hà tiểu thư này, trong lòng Chu Tử liền trở nên trống rỗng, ngoại trừ cảm giác vô cùng phẫn nộ và thống hận Triệu Trinh, cái gì khác cũng không còn!Triệu Trinh vốn đang cùng Triệu Anh Triệu Dũng gặp Liễu Liên – là thống lĩnh võ sĩ của biệt viện Vân Trạch mang theo đội Kiêu Kỵ tới, bỗng nhiên có người hồi báo, nói là Vương phi đến đây, đang ở Đông Thiên viện. Trong lòng hắn trầm xuống, thầm nghĩ không tốt, lập tức đứng dậy thẳng hướng Đông Thiên viện.Lúc này đang là buổi trưa, dưới ánh mặt trời chói lọi, Triệu Trinh toàn thân áo đen vội vàng mà đến.Chu Tử oán hận nhìn hắn, trong lòng càng tức giận — đến gặp tình nhân, còn dám mặc áo lão nương tự tay cho ngươi!Triệu Trinh vội vã đi phía trước, phía sau là Triệu Anh Triệu Dũng cùng thuộc hạ đứng đầu: Liễu Liên, cảm thấy có việc lớn không tốt cũng đi theo lại đây.Chu Tử trừng to hai mắt, nhìn kẻ phụ tình này, đợi Triệu Trinh đến gần, nàng giơ một tay lên, "Bốp" một tiếng, tát lên mặt Triệu Trinh.Triệu Trinh ngây dại.Trong viện tất cả mọi người ngây dại.Trừ Chu Tử. Nàng hãy còn cả giận nói: "Triệu Trinh, thằng nhãi chàng giỏi lắm!"
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me