LoveTruyen.Me

Y Thu Che Thien Mo Anh Lac

Chương 143: Thiên Âm Môn nghị sự

Nhìn thần sắc trên mặt Ngô Tĩnh Hiền, mọi người đang còn cười giỡn trên mặt cũng nhiều hơn vẻ nghiêm túc và chăm chú, có thể làm cho Ngô Tĩnh Hiền lộ ra sắc mặt này, xem ra chuyện này không đơn giản.

Mấy người vẫn chưa từng nói chuyện, cho đến khi Ngô Tĩnh Hiền ngồi xuống, nhìn qua mấy người sau, Hạ Trường Thanh lúc này mới phá vỡ yên tĩnh lúc trước, nói: "Ngô chưởng môn, phải chăng Bồ Đề đan này thật sự có hiệu quả?"

Chỉ một thoáng, tầm mắt của mọi người đều rối rít rơi vào trên mặt Ngô Tĩnh Hiền, nếu như thật có hiệu quả cường đại như vậy, thì tương lai Thiên Âm Môn có thể nói là bất khả hạn lượng!

Ngô Tĩnh Hiền khẽ gật đầu, nói: "Đúng vậy, Bồ Đề đan này đúng là có thể làm cho Tu luyện giả Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ trở xuống đột phá thành công, một quả Bồ Đề đan có thể làm cho thực lực Tu luyện giả đột phá một cấp, nói cách khác, chỉ cần có đầy đủ Bồ Đề đan, hoàn toàn có thể làm choTu luyện giả trực tiếp tăng lên tới Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ."

Khi Ngô Tĩnh Hiền nói xong, tiếng hít thở của mọi người nặng nề hơn vài phần, nếu như Thiên Âm môn có thể xuất ta rất nhiều Tu luyện giả Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ, thì địa vị sau này của Thiên Âm môn không thể rung chuyển!

Song, câu nói tiếp theo của Ngô Tĩnh Hiền lại giống như một chậu nước lạnh giội lên đỉnh đầu mọi người, "Ta đã phân tích ra thành phần dược liệu trong Bồ Đề đan, nhưng là, đan dược này không có khả năng chế tạo ra số lượng lớn được."

"Tại sao?" Hạ TrườngThanh nhíu mày nói, hắn bỏ ra một số tiền lớn mới đem được đan dược về, nếu chỉ là một quả đan dược đơn thuần, vậy tổn thất kia không khỏi quá lớn.

"Ta nghĩ chủ nhân viên đan dược này sở dĩ dám lấy Bồ Đề đan ra đấu giá, nguyên nhân chính là căn bản không lo lắng những người khác luyện chế ra ." Ngô Tĩnh Hiền sâu kín thở dài, "Dược liệu trong Bồ Đề đan hết sức phức tạp, nhưng tuyệt đại đa số dược liệu Thiên Âm môn đều có, duy chỉ có thiếu một gốc dược liệu, mà gốc dược liệu này cũng là thành phần quan trọng nhất trong Bồ Đề đan —— Hoa Thanh Anh."

"Bách Thảo viên bên kia không thể trồng hoa Thanh Anh sao?" Vũ Xích mở miệng hỏi.

Ngô Tĩnh Hiền lắc đầu, " Hoa Thanh Anh là một loại dược liệu cực kỳ hiếm thấy, trên thực tế qua nhiều năm như vậy ta cũng chưa từng thấy qua hoa Thanh Anh, chẳng qua là có nghe nói qua tên của nó. Hoa Thanh Anh sinh trưởng trong điều kiện cực kỳ hà khắc, chỉ có thể may mắn lắm mới gặp được, muốn chính mình nuôi dưỡng, đó là chuyện không có khả năng. Bởi vì nơi hoa Thanh Anh sinh trưởng, chung quanh không có một ngọn cỏ nào."

Ngô Tĩnh Hiền nói rất rõ ràng, mọi người tại chỗ nghe được câu nói sau cùng cũng hiểu rõ ra. Chung quanh không có một ngọn cỏ, hoàn cảnh sinh trưởng như vậy hiển nhiên không phải là Thiên Âm môn có thể xây dựng được. Dù phạm vi ở Thiên Âm Môn rất lớn, trồng hoa Thanh Anh cũng không thực tế, huống chi bọn họ cũng không có hạt giống của hoa Thanh Anh.

"Nói như vậy, là không có bất kỳ biện pháp nào?" Giọng nói của Hạ Trường Thanh có chút trầm thấp, đang ảo tưởng tốt đẹp vào giờ khắc này hoàn toàn bị đánh vỡ, đối với một môn phái khổng lồ như Thiên Âm môn mà nói, một quả đan dược căn bản cũng không có hiệu quả gì.

"Không sai, không có hoa Thanh Anh, những thứ khác hết thảy cũng là uổng công." Tâm tình Ngô Tĩnh Hiền cũng có chút trầm trọng , sao thế gian lại có được đan dược như thế, "Thủ tịch trưởng lão, ngài cũng biết đan dược này là xuất ra từ trong tay người phương nào?"

Trước khi phân tích một phen ở bên trong, hắn đại khái đã biết được đan phương này nhất định là đan phương viễn cổ, loại dược liệu như hoa Thanh Anh, bình thường Dược sư đừng nói là thấy, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói qua. Đồng dạng, hắn biết chắc trình độ luyện chế ra Bồ Đề đan rất khó khăn, người bình thường sợ là rất khó có thể luyện chế ra đan dược này.

"Ta cũng không biết, đan dược này là ở buổi đấu giá ngày đó có người lấy ra bán , đối với thân phận người đấu giá luôn luôn giữ bí mật, đương nhiên không thể phá hư quy củ này." Hạ Trường Thanh chậm rãi nói, hắn cũng là nghĩ đến việc kết giao với người luyện chế ra đan dược này, chỉ tiếc không có cơ hội.

Trong lúc nhất thời, điện Nghị Sự lâm vào trong trầm mặc, theo như tin tức kia Ngô Tĩnh Hiền quả thực có chút đả kích.

Thời gian trôi qua, sắc mặt Hạ Trường Thanh đã khôi phục bình thường, "Thôi, việc đã đến nước này, cũng không có cái gì tiếc nuối, tại lúc trước chúng ta nghĩ quá đơn giản rồi."

Dược Thừa Ninh lập tức liền dời đi đề tài, nói: "Vậy lần này sự kiện Vạn Hoa như thế nào?"

Trên khuôn mặt của mấy vị chưởng môn đều lộ vẻ hứng thú, lần này sự kiện Vạn Hoa có mười tên, không biết Thiên Âm môn chiếm mấy.

"Lần sự kiện Vạn Hoa này so với dĩ vãng cũng náo nhiệt hơn nhiều, trong mười người thì Thiên Âm môn của chúng ta tổng cộng chiếm hai, Nhưng đứng đầu chính là Thiên Ma tông Hoàng Phổ Vân, thứ hai là phái ta Hàn Như Liệt, thứ tư là Mộ Dật Thần."

Nghe được tên của Hàn Như Liệt, Vân Thiên Mịch luôn luôn bất động thanh sắc trên khuôn mặt cũng nhiều hơn một nụ cười, Hàn Như Liệt là đệ tử của hắn, lần này có thể lấy được thành tích tốt như vậy, người làm sư phụ như hắn cũng được vẻ vang.

Vũ Xích cũng có chút cao hứng, mặc dù là đứng thứ tư, nhưng ít ra cũng trong Top 5, có tầng danh tiếng này, thời điểm tương lai Mộ Dật Thần đi lịch lãm cũng có thể giảm bớt rất nhiều phiền toái.

"Chẳng lẽ đứng thứ ba cũng là đệ tử Thiên Ma tông?" Dược Thừa Ninh cau mày hỏi, nếu quả thật như thế, lần này Vạn Hoa tỷ thí, Thiên Âm môn chẳng phải là hoàn toàn bị Thiên Ma Tông áp chế?

Tầm mắt Hạ Trường Thanh nhìn về phía Dược Thừa Ninh trở nên cổ quái, Mộ Chỉ Ly lúc trước chính là chấp sự của Bách Thảo viên, nói như vậy , nếu như ban đầu bọn họ không trục xuất đem Mộ Chỉ Ly ra khỏi môn phái, như vậy Vạn Hoa tỷ thí lần này, trong hàng ngũ Top 5 Thiên Âm Môn chẳng phải là chiếm ba?

"Thủ tịch trưởng lão?" Thấy Hạ Trường Thanh trầm mặc không nói lời nào, Dược Thừa Ninh không khỏi lần nữa lên tiếng.

Hạ Trường Thanh giật mình, sắc mặt hơi lúng túng, nói: "Đứng thứ ba, không thuộc về bất kỳ môn phái nào, chính là một kẻ Tán tu."

"Một kẻ Tán tu có thể đạt được danh thứ ba? Nhiều lần Vạn Hoa tỷ thí như vậy, thành tích tốt nhất của Tán tu cũng chỉ là đứng thứ chín." Lăng Thu Hoa chưởng môn Vân Thiên các kinh ngạc nói, "Một kẻ Tán tu có thể có được thực lực như vậy, nếu là tiến vào môn phái tu luyện, chắc hẳn thực lực có thể tăng lên nhanh hơn."

Mọi người rối rít gật đầu, nhìn Hạ Trường Thanh trong con ngươi mang theo vẻ không giải thích được,Tu luyện giả như vậy vì sao không có chiêu dụ vào Thiên Âm Môn?

Nhìn vẻ mặt của mọi người, Hạ Trường Thanh thở dài một hơi nói: " Các ngươi đều biết gã Tán tu này, nàng ta chính là người một năm trước bị chúng ta trục xuất ra khỏi môn phái- Mộ Chỉ Ly!"

Tĩnh!

Yên tĩnh hết mức, trong mắt mấy vị trưởng lão không hẹn mà cùng hiện lên vẻ khiếp sợ, trong đáy mắt phảng phất như đang hoài nghi mình có nghe lầm hay không.

"Mộ Chỉ Ly ở Huyết Sắc Địa Ngục chưa chết, không riêng như thế, mà Vương giả Huyết nhân hạt ở cùng với Mộ Chỉ Ly, nói vậy Mộ Chỉ Ly và Vô bi lão giả trong lúc đó cũng nhất định có liên lạc." Hạ Trường Thanh chậm rãi nói, may mắn của Mộ Chỉ Ly thật đúng là làm cho người ta chuẩn bị không kịp.

Lúc này, mấy vị Chưởng môn cũng đã xác định được hết thảy cũng không phải là nghe lầm, muốn nói trong mọi người, rung động lớn nhất chính là Dược Thừa Ninh. Ban đầu Mộ Chỉ Ly chính là Chấp sự Bách Thảo viên, hắn đối với Mộ Chỉ Ly cũng rất là thưởng thức, chỉ tiếc Mộ Chỉ Ly ở Huyết Sắc Địa Ngục chém giết Mạc Tập Lẫm cháu trai của Trưởng lão điện Sất Trá, cho nên trục xuất nàng ấy.

Vốn tưởng rằng Mộ Chỉ Ly đã chết ở Huyết Sắc Địa Ngục, biết được tin tức nàng đã chết, hắn còn có chút cảm khái, nhưng hôm nay thân phận Mộ Chỉ Ly đột nhiên trở nên bất đồng, lấy khí thế mạnh mẽ xuất hiện trước mặt bọn họ, đối với bọn họ mà nói giống như là đang cười nhạo bọn họ ngu xuẩn.

" Nếu Mộ Chỉ Ly có liên lạc với lão giả Vô bi, ý nghĩa rằng nàng có một núi dựa cực mạnh." Vũ Xích bình tĩnh lên tiếng nói, hôm nay thân phận của Mộ Chỉ Ly đã trở nên nhạy cảm , mà bọn họ muốn xác định dùng cái dạng thái độ gì đối mặt với Mộ Chỉ Ly.

"Như vậy, lần này giao thủ, Mộ Chỉ Ly là dựa vào Vương giả Huyết nhân hạt chiến thắng ?" Vân Thiên Mịch mở miệng hỏi.

"Vương giả Huyết nhân hạt giúp Mộ Chỉ Ly một tí, nhưng thực lực của Mộ Chỉ Ly so với dĩ vãng mạnh hơn nhiều, nhất là một chiêu cuối cùng của nàng, trống rỗng nắm chặt, tứ chi đối phương liền bị nàng tạo thành một bãi thịt nát, thủ pháp bực này, quả thực hiếm thấy." Hạ Trường Thanh nheo lại con mắt, nghĩ tới thủ đoạn lúc trước mà Mộ Chỉ Ly thi triển, cảm giác, cảm thấy quỷ dị mà quen thuộc.

"Trống rỗng nắm chặt, này. . . . . . Không phải là chiêu số hay dùng của lão giả Vô Bi sao?" Lăng Thu Hoa nói gấp, hắn thân là chưởng môn Vân Thiên các, chú ý nhất chính là các loại vũ kỹ, chiêu số, cho nên thời điểm Hạ Trường Thanh đề cập đến, dường như trước tiên đã nghĩ đến điểm này.

" Thuộc tính Không gian. . . . . ." Hạ Trường Thanh lẩm bẩm nói, sau một khắc, sâu con ngươi đột nhiên lướt qua một vòng ánh sáng, "Đúng, chính là lực lượng thuộc tính Không gian!"

Bởi vì Chủ thế giới đã nhiều năm không có xuất hiện Tu luyện giả có thuộc tính Không gian, cho nên hắn căn bản cũng không có hướng về phương diện này suy nghĩ, hôm nay trải qua Lăng Thu Hoa nhắc nhở, cũng hoàn toàn hiểu rõ ra.

"Mộ Chỉ Ly học xong chiêu số của lão giả Vô bi, chẳng phải là nói Mộ Chỉ Ly là đệ tử lão giả Vô Bi?" Giọng nói Dược Thừa Ninh đột nhiên đề cao, nguyên bản ổn trọng vào giờ khắc này sụp đổ, tin tức bực này thật là bất khả tư nghị, bất luận là người phương nào nghe được đều cũng là loại phản ứng này.

Lão giả Vô Bi ẩn cư ở Huyết Sắc Địa Ngục, đã rất nhiều năm chưa từng xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người, ngoại trừ Môn chủ cùng lão giả Vô bi trong lúc đó có một chút liên lạc ra, những người khác muốn gặp mặt lão giả Vô Bi cũng không có khả năng, mà Mộ Chỉ Ly một khi trở thành đồ đệ của lão giả Vô Bi, như vậy bối cảnh của nàng so với bối cảnh của đệ tử Thiên Âm Môn có thể nói là cường đại gấp trăm lần!

Mọi người hai mặt nhìn nhau, ai cũng không thể xác định ngọn nguồn trong đó.

"Ban đầu Mộ Chỉ Ly bị lão giả Vô Bi bắt đi, xem ra nguyên nhân hẳn là Mộ Chỉ Ly có thuộc tính Không gian, đây cũng xem như là may mắn của Mộ Chỉ Ly." Hạ Trường Thanh chậm rãi nói, từ ban đầu Mộ Chỉ Ly bị lão giả Vô Bi bắt đi, bọn họ cảm thấy sự tình thật cổ quái, ngược lại hôm nay hết thảy bí ẩn cũng được giải khai .

Nói vậy thời gian một năm trước, Mộ Chỉ Ly đều sống ở Huyết Sắc Địa Ngục, đi theo lão giả Vô bi học tập, nếu không thực lực cũng không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn lại tăng lên nhiều như thế.

Chẳng qua là, cùng với việc hết thảy bí ẩn được giải khai, cách làm của bọn hắn lại trở nên càng thêm khó khăn. Kế tiếp nên dùng cái dạng thái độ gì đi đối mặt với Mộ Chỉ Ly? Lấy tính tình của Mộ Chỉ Ly, chiêu dụ nàng trở lại tuyệt đối là không có khả năng, chỉ hy vọng Mộ Chỉ Ly không nên đối với bọn họ ghi hận trong lòng.

"Lần này Mộ Chỉ Ly lại chém giết hai gã Tu luyện giả của điện Sất Trá, chắc là bởi vì hành động lần trước của Mạc Vũ Vân đã chọc giận Mộ Chỉ Ly, cho nên mới phải bị như thế. Ta đã quyết định, Mộ Chỉ Ly và Mạc Vũ Vân ở giữa có ân oán, chúng ta không hề nhúng tay nữa." Hạ Trường Thanh nói như chém đinh chặt sắt, sau khi biết được Mộ Chỉ Ly là đệ tử của lão giả Vô bi sau, thái độ của hắn trở nên vô cùng kiên quyết!

. . . . . .

Trụ sở bí mật.

Hơn trăm người đứng thẳng tắp như tùng bách, đội ngũ chỉnh tề, sắc mặt nghiêm túc nhìn về phía thân ảnh màu trắng.

Mộ Chỉ Ly đánh giá từng người trước mặt, trong mắt không thiếu vẻ hài lòng, Bạch Thừa Doãn hôm nay đối với việc huấn luyện Tu luyện giả đã dễ như trở bàn tay, dưới loại tình huống hoàn toàn bất đồng phương thức huấn luyện này, trong lúc đó sự ăn ý phối hợp giữa các Tu luyện giả đã càng ngày càng tốt.

"Hôm nay ta đến đây, là muốn đưa một ít huynh đệ cùng ta đi Bồng Lai tụ khai sáng sự nghiệp của chúng ta. Muốn ở Bồng Lai tụ đứng vững, thì thế lực của chúng ta nhất định phải cường thịnh, cho nên ta hi vọng các ngươi có thể tại các địa phương ở Bồng Lai tụ chiêu nạp các Tu luyện giả, gia nhập vào trụ sở bí mật."

Mộ Chỉ Ly dừng một chút, nhìn vẻ biến hóa trên mặt của mọi người, "Bất luận là bằng hữu của các ngươi, thân nhân hoặc là tình lữ, những thứ này cũng có thể, nhưng thời điểm các ngươi mang bọn họ đến, chuyện tình về trụ sở bí mật các ngươi tuyệt đối không thể nói cho những người khác biết! Ngày hôm qua Bồ Đề đan đã phát đến trên tay của các ngươi, cái này ý nghĩa tương lai các ngươi ít nhất là Tu luyện giả Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ."

Tiếng hít thở của mọi người đột nhiên tăng nhanh, Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ, đó là cảnh giới mà bọn họ trước kia cũng không dám tưởng tượng, trừ đi một ít người có thiên tư vô cùng tốt có thể vượt qua Xuất Khiếu cảnh, bọn họ trên căn bản là không có loại khả năng này.

Dù là ở trong môn phái, số lượng Tu luyện giả Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ cũng không nhiều lắm, càng tu luyện về sau, muốn tăng lên tu vi lại càng khó khăn, mà tài nguyên tu luyện của bọn họ lại có hạn, muốn đột phá đến Xuất Khiếu cảnh cũng không biết là đến khi nào mới được.

Nhưng bây giờ, hết thảy vấn đề đều được giải quyết, Thủ lĩnh của bọn hắn nói cho bọn hắn biết, bọn hắn có thể trăm phần trăm đột phá đến Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ! Cộng thêm đầy đủ tinh thạch, không được bao lâu, tất cả bọn hắn đều có thể trở thành cao thủ Xuất Khiếu cảnh rồi!

Bọn hắn hôm nay cũng không còn như lúc ban đầu là không nguyện ý, ngược lại, có thể ở trong trụ sở bí mật tu luyện đối với bọn hắn chân chính là phúc khí! Có môn phái nào có thể cho bọn hắn nhiều tài nguyên tu luyện như thế, có môn phái nào có thể bảo đảm bọn họ có thể trở thành cao thủ Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ?

Không có! Không có bất kỳ một môn phái nào có thể làm được! Mà hết thảy toàn bộ trước mắt lại thật sự tồn tại, cuối cùng bọn hắn đã muốn bắt đầu khai triển báo phục*(Bảo trả lại, ý nói làm ân thì sẽ được trả ân, làm oán thì sẽ có )! Huấn luyện lâu như vậy, rốt cục cũng có đất dụng võ.

"Bởi vì mới vừa triển khai kế hoạch, cho nên lần đầu tiên đi ra ngoài Tu luyện giả chỉ có mười người, mà mười người rời đi trụ sở bí mật lúc trước, ta sẽ để cho tu vi của bọn họ đột phá đến Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ." Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, bồi dưỡng ra một Tu luyện giả Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ, từ trong miệng của nàng nói ra phảng phất là việc không thể đơn giản hơn.

"Có ai xung phong tham gia không?" Mộ Chỉ Ly thản nhiên nói, khuôn mặt tinh sảo bình tĩnh không có sóng.

Khi Mộ Chỉ Ly nói xong, cơ hồ là tất cả mọi người xung quanh đều giơ tay lên, nhìn một màn trước mắt, đáy mắt Mộ Chỉ Ly thêm mấy phần vui vẻ, chuyển mâu nhìn về phía Bạch Thừa Doãn, nói: "Biểu ca, đối với năng lực của bọn hắn thì huynh rõ hơn ta, không bằng huynh tới chọn đi."

Lão nhân Hắc Ám, nàng không biết tiếp theo lão nhân Hắc Ám sẽ phái tới người như thế nào, cho nên mở rộng thế lực lại là chuyện càng quan trọng.

So với việc hôm nay Mộ Chỉ Ly vận sức chờ phát động, thì Đại Lục Thiên Huyền cũng là một bộ dạng khác.

Tần Lãng đợi một hồi lâu cũng không thấy Chấp pháp giả xuất hiện, thì đã biết Phân thế giới này khác , sau đó hắn lại phát hiện đây là đại lục mất đi liên lạc cùng Chủ thế giới, Tu luyện giả mạnh nhất nơi đây chỉ ở Càn Khôn cảnh!

Đây quả thực là lão Thiên cho hắn cơ hội, cho dù hắn ở Chủ thế giới là tồn tại kế cuối, nhưng tu vi Kim Đan cảnh, tại Đại Lục Thiên Huyền cũng là một lực lượng cường đại nhất tồn tại, đây chẳng phải là ý nghĩa hắn có thể ở chỗ này muốn làm gì thì làm!

Chỉ điểm này thôi, Tần Lãng đã cảm thấy thống khoái không thôi, hắn cũng không có ở Thiên Âm môn lâu, mà là rời đi Thiên Âm Môn, chuẩn bị đi dạo chơi bốn phía xung quanh Đại Lục Thiên Huyền. Tần Lãng hắn không có nhiều khát vọng hoài bão, nói trắng ra hắn chính là một tên du côn vô lại, chỉ cần có thể để cho hắn thống khoái hưởng thụ, những thứ khác hết thảy hắn đều không để ý.

Sau khi Tần Lãng rời đi, sắc mặt của chư vị trưởng lão ở Thiên Âm môn lại vô cùng khó coi, bọn họ căn bản không có biện pháp ngăn cản Tần Lãng, chỉ có thể mặc cho hắn rời đi. Bọn họ có thể tưởng tượng, theo Tần Lãng xuất hiện, Đại Lục Thiên Huyền sẽ phát sinh biến hóa như thế nào.

Trong bất hạnh cũng có cái vạn hạnh ngay tại thời điểm này Tần Lãng cũng không có trước tiên khống chế Thiên Âm môn, mà là ham hưởng lạc đi. Cũng may bọn họ cũng không có nói cho Tần Lãng, bọn họ có thể cùng Chủ thế giới liên lạc, nếu không một khi Tần Lãng quậy lên phong ba, bọn họ ở Đại Lục Thiên Huyền mới thật sự là tứ cố vô thân.

Sắc mặt Thiên Ngô ngưng trọng, nói: "Tần Lãng đã rời đi, hiện tại ta sẽ phái người đem việc này đi thông báo cho các đại môn phái và gia chủ, vẽ ra bức họa của Tần Lãng. Các ngươi hiện tại lập tức viết thư cho bọn Lăng Lạc Trần, phải để cho bọn họ biết được tình huống ở Đại Lục Thiên Huyền."

Chỉ cần Lăng Lạc Trần bọn họ biết được tình huống hôm nay của Phân thế giới, bọn hắn tất nhiên sẽ áp dụng một ít biện pháp, trước khi Tần Lãng đem Thiên Huyền Đại Lục quậy đến nghiêng trời lệch đất, tới đây ngăn cản hết thảy!

Mấy vị trưởng lão lập tức dựa theo ý nghĩcủa bọn hắn bắt đầu hành động , thời gian khẩn cấp, ai biết được Tần Lãng có thể hay không nửa đường trở lại, nếu là truyền không ra tin tức, đây mới thực sự là hỏng bét.

Tâm tình Tần Lãng rất tốt, ở hắn xem ra, hôm nay hắn quả thực chính là Chúa tể ở đại lục Thiên Huyền, tu vi Càn Khôn cảnh ở trước mặt hắn căn bản không coi là cái gì, tùy tiện vung tay thì có thể hoàn toàn giải quyết đối phương, loại cảm giác hô phong hoán vũ này thế nhưng là thật tốt a!

Song, tại sao đại lục Thiên Huyền lại mất đi liên lạc cùng Chủ thế giới? Nếu như sau này những Tu luyện giả khác từ Chủ thế giới cũng giống như mình, đánh bậy đánh bạ tiến vào nơi này, mà lại có tu vi cao hơn mình đây chẳng phải là không xong rồi?

Mấy cái lão đầu tử rõ ràng biết chuyện tình ở Chủ thế giới, nơi này nhiều năm chưa từng liên lạc với Chủ thế giới, làm sao mà bọn họ biết được? Điều này thật đúng là kỳ quái! Nghĩ tới đây, Tần Lãng quay đầu lại, lần nữa hướng về phía Thiên Âm Môn đi tới, hắn cần phải hiểu rõ là chuyện gì xảy ra!

Thời điểm Tần Lãng trở lại Thiên Âm Môn, đúng lúc nhìn thấy mấy vị trưởng lão đang viết thơ, trong lòng cảm nhận được một tia không ổn, vội nói: "Các ngươi đang làm gì đó!"

Đột nhiên xuất hiện âm thanh dẫn tới mấy vị trưởng lão khẽ giật mình, nhìn thấy Tần Lãng sau, tâm tình không tự chủ khẩn trương, Phong Bạch nói: "Không có làm cái gì, tại sao ngài lại trở về rồi?"

"Đưa thư cho ta!" Tần Lãng mặt lạnh, thân hình vừa động liền hướng phía Phong Bạch lao tới!

Thấy thế, tâm thần Phong Bạch căng thẳng , bọn họ còn không có liên lạc với Chủ thế giới, nếu tin này bị Tần Lãng nhìn thấy, thì sau này muốn liên lạc chính là vọng tưởng rồi!

Chương 144: Phong Bạch chết

Vào giờ khắc này, không khí phảng phất như ngưng trệ, trên khuôn mặt của mấy vị trưởng lão đều chợt lóe lên kinh hoảng, Tần Lãng giấu sự tức giận và lo lắng ở dưới mí mắt, trong mắt Phong Bạch xẹt qua tia giãy dụa cùng với quyết tuyệt . . . . .

Nói thì chậm, nhưng xảy ra thì nhanh, thời điểm Tần Lãng bất ngờ hướng phía Phong Bạch bay đến, thân hình Phong Bạch cũng nhanh chóng bổ nhào về phía miệng giếng, đem thư tín cầm trong tay hướng trong giếng ném đi, đây là cơ hội duy nhất của hắn, cho dù chết, hắn cũng nhất định phải truyền tin tức này đi.

Nhìn thấy cử động của Phong Bạch, Tần Lãng đã phát hiện việc này bất thường, lập tức tụ một chưởng không lưu tình chút nào hung hăng đánh tới phía sau lưng Phong Bạch!

Khi tay Phong Bạch đã chạm tới giếng cổ, thì sau lưng truyền đến một kích khiến cho sắc mặt hắn trong nháy mắt đỏ lên, phun một ngụm máu tươi ra, nhìn thấy máu tươi phun ở trên thư tín mà giật mình, theo tay Phong Bạch tiến vào trong thông đạo!

Thấy thư tín kia biến mất ở trong thông đạo, Tần Lãng giận không kiềm được, hắn bước nhanh ra phía trước, một phát bắt được cổ áo Phong Bạch, đem cả người Phong Bạch nâng lên nói, "Cho ngươi mật báo!"

Một quyền của Tần Lãng hung hăng rơi vào trên người Phong Bạch, mà hơi thở của Phong Bạch sau khi nhận một chưởng của Tần Lãng cũng đã trở nên uể oải, một chưởng lúc trước không có nửa điểm lưu thủ, hắn đã bị nội thương cực kỳ nghiêm trọng.

Nhìn thấy một màn này, khóe mắt của các trưởng lão khác như muốn nứt đi, rối rít xông tới, tiếp tục như vậy, Phong Bạch nhất định sẽ chết ở trên tay Tần Lãng!

Đáy mắt Tần Lãng hiện lên vẻ châm chọc, nhìn mấy người vọt tới nói: "Các ngươi cho là, chỉ bằng các ngươi có thể ngăn cản ta sao? Tất cả những ai ngăn trở ta đều phải chết!"

Rầm rầm rầm!

Một chưởng của Tần Lãng đánh bay một vị trưởng lão, chỉ một thoáng, mấy đạo thân hình đều ngã trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, bọn họ cùng với Tần Lãng thực lực hoàn toàn không phải là cùng một cấp bậc, cho dù bọn họ cùng nhau xuất thủ, cũng không thể chống lại được Tần Lãng.

Nhìn các trưởng lão ngã xuống mặt đất, Tần Lãng cười nhạo nói: "Mấy lão già này, nếu như biết điều một chút nghe lời cũng sẽ không rơi vào kết quả như vậy!" Hắn quay đầu nhìn về phía Phong Bạch, lúc này Phong Bạch đã là hít vào nhiều mà thở ra không bao nhiêu, hấp hối, "Ngươi đã thích Chủ thế giới như vậy, ta đây liền đưa thi thể ngươi đi qua!"

Một loáng sau, trong tầm mắt đầy tơ máu của chư vị trưởng lão, Tần Lãng một kích mạnh mẽ vỗ vào trên đầu Phong Bạch! Máu tươi từ trên đầu Phong Bạch không ngừng chảy xuôi xuống, Phong Bạch mắt trợn tròn, chết không nhắm mắt nhìn Tần Lãng, mà thân thể của hắn dần dần ngã xuống.

Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, giơ lên thi thể Phong Bạch hướng về thông đạo ném đi vào, lưu loát phủi tay lúc này mới nhìn mấy vị trưởng lão nói: "Xem ra, ta vẫn không thể không khống chế cái thông đạo này a!"

Nhìn con ngươi mang theo thị huyết của Tần Lãng, trong lòng mấy vị trưởng lão đều hiện lên dự cảm xấu, bọn họ không muốn nhìn thấy một màn đã xảy ra vừa rồi! Lúc trước Phong Bạch trưởng lão còn cùng bọn họ ở chung một chỗ giờ phút này đã biến thành thi thể, nghĩ tới đây, tầm mắt của các trưởng lão nhìn về phía Tần Lãng mang theo nồng đậm hận ý.

"Mấy lão đầu tử khác đâu rồi?" Tần Lãng lên tiếng hỏi, lúc trước hắn rời đi, cũng không phải chỉ cso vài cái trưởng lão như vậy.

Song, chư vị trưởng lão ai cũng chưa từng để ý tới Tần Lãng, nếu không phải lực lượng của bọn họ không đủ mạnh, hận không thể đem Tần Lãng thiên đao vạn quả! Chỉ hy vọng Thiên Ngô trưởng lão bọn họ nhanh chóng truyền tin tức này đi, tốt nhất không nên trở lại Thiên Âm môn, nếu không sẽ hỏng bét!

"Ơ a, các ngươi còn rất kiên cường?" Tần Lãng cười nhạo nói, "Ở trước mặt ta kiên cường thì tương đương với tự mình chuốc lấy cực khổ! Hay là các ngươi cũng muốn giống như lão đầu tử vừa rồi? Nhưng ta sẽ không để cho các ngươi chết thống khoái giống như hắn đâu."

Khi Tần Lãng nói xong, tức giận trong mắt mấy vị trưởng lão càng đậm, ai cũng chưa từng mở miệng. Bọn họ tuy ngăn cản không được Tần Lãng, nhưng cũng sẽ không để lộ ra bất cứ tin tức gì, cho dù là chết! Nếu không, bọn họ sẽ xem thường chính mình.

Thiên Ngô trưởng lão nhanh chóng chạy tới Mộ gia, hôm nay Mộ gia đã trở thành một thế gia khổng lồ, khoảng cách với Hàn gia cũng không xa. Mặc dù hôm nay Mộ gia so với các đại gia tộc khác, số lượng tộc nhân hơi ít, nhưng là dưới sự giúp đỡ của Thiên Âm môn, điều kiện về tài nguyên nhiều hơn những gia tộc khác!

Mộ Thiên Tĩnh lúc này đang cùng Hàn Thành Hạo ở chung một chỗ uống rượu, tính tình hai người hợp nhau, lại là thân gia, lúc Thiên Âm môn có tin tức từ Chủ thế giới, Mộ Thiên Tĩnh thường sẽ đến báo cho Hàn Thành Hạo biết, thường xuyên qua lại, quan hệ giữa hai người cũng càng ngày càng tốt.

"Mộ huynh, theo ý của ngươi, mấy ngày nữa sẽ chuẩn bị đi đến Chủ thế giới?" Hàn Thành Hạo vừa rót rượu cho Mộ Thiên Tĩnh, vừa mở miệng nói, trong lời nói không thiếu vẻ hâm mộ .

Hắn cũng muốn cùng Mộ Thiên Tĩnh đi đếnCchủ thế giới, căn cứ vào tin tức mà bọn Lăng Lạc Trần truyền đến, Chủ thế giới mới là bầu trời của Tu Luyện Giả, hắn muốn đi kiến thức một phen, giúp cho tu vi của hắn tăng lên.

Chẳng qua là, hiện tại hắn không thể rời bỏ Hàn gia, hắn là nhất gia chi chủ, nếu như rời đi, Hàn gia không biết sẽ biến thành bộ dáng gì. Tiểu tử thúi Hàn Như Liệt cũng thật là phiền toái, Thiếu chủ Hàn gia hôm nay sống ở Chủ thế giới, còn không biết lúc nào mới trở về.

Nếu như Hàn Như Liệt ở Chủ thế giới phát triển tốt hơn, nói không chừng tương lai cũng sẽ không tiếp quản Hàn gia, chẳng qua là hôm nay hết thảy đều không biết trước được, cho dù hắn muốn tìm người tạm thời chấp quản Hàn gia, cũng không phải trong thời gian ngắn là có thể tìm ra người .

Khóe miệng Mộ Thiên Tĩnh giương lên, thanh âm nhẹ nhàng, "Đúng vậy, mấy ngày chuẩn bị xuất phát." Ngày hôm nay sự tình ở Thiên Âm Môn đã bàn giao cũng không sai biệt lắm, đây là lúc có thể đi đến Chủ thế giới, hắn cùng với Bạch Mạt Lăng cũng đã đạt đến Càn Khôn cảnh, tiếp tục sống ở chỗ này cũng khó mà tăng lên tu vi, không bằng trực tiếp đi đến Chủ thế giới.

"Ngươi thực tiêu sái, đến lúc đó đi Chủ thế giới sau nhớ viết thư cho ta, giới thiệu một chút tình huống về Chủ thế giới." Hàn Thành Hạo đem rượu trong chén uống một hơi cạn sạch, chậm rãi nói.

"Đó là đương nhiên, đến lúc đó nếu ngươi có thể buông tất cả chuyện tình trên tay, liền cùng nhau đi chủ thế giới a. Chúng ta cũng cần mau sớm tăng lên tu vi a." Mộ Thiên Tĩnh có chút cảm khái, nếu không phải hai người Chỉ Ly và Như Liệt đánh bậy đánh bạ phát hiện ra sự tồn tại của Chủ thế giới, thì hiện tại bọn họ giống như là ếch ngồi đáy giếng.

Theo lúc ban đầu rung động qua đi, hắn đối với Chủ thế giới lại tràn đầy mong đợi, Tu Luyện Giả cảm thấy hứng thú nhất chính là tu luyện.

Hàn Thành Hạo cười gật đầu, cười giỡn nói: "Đến lúc đó ta nhất định sẽ đi , nếu không chẳng phải là bị ngươi bỏ xa sao?"

"Ha ha, uống rượu!" Mộ Thiên Tĩnh thoải mái cười nói.

Đúng lúc này, một đạo thân ảnh đột nhiên mở cửa phòng ra, không chút nào báo trước liền xuất hiện ở trước mặt hai người. Sắc mặt Thiên Ngô chật vật, bộ dáng vội vàng nghiễm nhiên là đã xảy ra chuyện cực kỳ quan trọng.

Mộ Thiên Tĩnh và Hàn Thành Hạo cùng nhau đứng dậy, cũng không để ý hành động xông vào của Thiên Ngô, có thể làm cho Thiên Ngô biểu hiện ra trạng thái như vậy, nhất định là xảy ra đại sự, "Thiên Ngô, đã xảy ra chuyện gì?" Mộ Thiên Tĩnh nhanh chóng lên tiếng hỏi.

"Môn chủ, việc lớn không tốt. Lúc trước ở Chủ thế giới có một gã Tu Luyện Giả đánh bậy đánh bạ đi vào Đại Lục Thiên Huyền, mà tựa hồ hắn phát hiện ra manh mối ở Đại Lục Thiên Huyền, cũng không tính rời đi. Sau khi hắn rời đi ta liền lập tức chạy tới báo cho ngài, mặt khác mấy vị trưởng lão còn lại thì chia nhau đi báo cho các môn phái khác." Thiên Ngô một hơi nói ra sự tình đại khái, hai đầu lông mày trên khuôn mặt tràn đầy u sầu.

Sắc mặt của Mộ Thiên Tĩnh và Hàn Thành Hạo biến đổi, lúc trước một mực vẫn lo lắng chuyện tình này vẫn là đã xảy ra! Căn cứ vào tin tức mà bọn Chỉ Ly từ chủ thế giới truyền đến, Tu Luyện Giả ở Chủ thế giới mạnh hơn Phân thế giới muốn rất nhiều, bất kỳ một gã Tu Luyện Giả từ Chủ thế giới đến Đại Lục Thiên Huyền, đối với bọn họ mà nói cũng là phiền toái cực lớn.

"Tên Tu Luyện Giả kia có thực lực như thế nào? Hiện tại hắn ở nơi nào?" Mộ Thiên Tĩnh bình tĩnh lại vài phần, nhanh chóng suy nghĩ đối sách.

"Ta không biết Tu Luyện Giả kia đạt đến tu vi gì, chính là thực lực của hắn rất mạnh, cũng không phải chúng ta có thể chống cự . Tu Luyện Giả Càn Khôn cảnh không đỡ nổi một chiêu của hắn ta, lúc trước khi ta tới hắn đã rời đi, về phần bây giờ đang ở nơi nào ta cũng không biết." Thiên Ngô nói gấp.

Nghe vậy, chân mày Mộ Thiên Tĩnh cau lại, trên khuôn mặt hiện lên vẻ lo lắng, "Nói như thế, hắn cũng không có coi giữ thông đạo? Việc này cũng không tính là tồi tệ nhất."

Thiên Ngô gật đầu, "Lúc ấy là như vậy, bây giờ là cái dạng tình huống gì ta cũng không rõ ràng lắm. Chúng ta đi ra bốn vị trưởng lão, mặt khác mấy vị trưởng lão thì vẫn ở lại để bảo vệ Thiên Âm môn, ta xem tin tức này trước hết vẫn phải thông tri cho các môn phái khác cùng với Thế gia nữa."

"Ta đây về Thiên Âm môn trước một chuyến, nhìn xem một chút tình huống cụ thể a." Mộ Thiên Tĩnh chậm rãi nói, tâm tình trầm trọng trước nay chưa từng có. Đại Lục Thiên Huyền, là nhà của bọn hắn, nếu bởi vì một Tu Luyện Giả từ Chủ thế giới mà phá hủy. . . . . . Không! Hắn tuyệt đối sẽ không để cho tình huống như thế xuất hiện!

Đang lúc Mộ Thiên Tĩnh chuẩn bị rời đi, tay Hàn Thành Hạo liền khoác lên bả vai Mộ Thiên Tĩnh, ngăn trở hắn rời đi, "Ngươi bây giờ trở lại Thiên Âm môn rất nguy hiểm, hiện tại cũng không thể xác định tên Tu Luyện Giả kia đã rời đi Thiên Âm Môn hay chưa, nếu như hắn nửa đường quay trở lại, chẳng phải là hỏng bét?"

Cước bộ của Mộ Thiên Tĩnh ngừng lại, hiển nhiên là lâm vào trong trầm tư, Thiên Ngô cũng gật đầu nói: "Hàn gia chủ nói rất đúng, Thiên Âm môn hiện tại tạm thời không thể trở về."

"Thiên Ngô, trưởng lão trong môn phái ta có thể có đem việc này báo cho Chủ thế giới không?" Mộ Thiên Tĩnh lên tiếng hỏi, hôm nay còn không biết thông đạo này đến khi nào có thể sữa chữa tốt, nếu không cũng sẽ không tồn tại vấn đề như vậy rồi.

"Có a! Trước khi rời đi ta đã nói cho Phong Bạch, để cho bọn họ viết thư nói việc này Cho chủ thế giới biết, hẳn là họ đã thông tri rồi." Thiên Ngô nói, trong mắt lại không thể tránh khỏi hiện vòng lo lắng, nếu như nửa đườngTần Lãng quay trở lại, như vậy có thể thành công hay không?

"Vậy thì tốt." Mộ Thiên Tĩnh thở phào nhẹ nhõm, "Hiện tại đầu tiên ta sẽ tề tụ Môn chủ của các môn phái khác và Gia chủ thế gia, cùng nhau thương nghị chuyện này."

"Mộ huynh, ngươi đi thông tri cho các môn phái khác, ta đi thông tri cho những thế gia khác, đến lúc đó chúng ta cùng tập hợp ở Thần Quyết Cung, như thế nào?" Hàn Thành Hạo rất là bình tĩnh nói, chẳng qua là lo lắng trong mắt khó có thể tiêu tán đi.

"Cứ làm như thế, chúng ta tách ra hành động!" Mộ Thiên Tĩnh đáp.

. . . . . .

Linh Viêm quốc.

Lăng Lạc Trần đang ở bên trong nhà tu luyện, lại đột nhiên nghe được một trận dồn dập tiếng gõ cửa, nghi ngờ mở cửa phòng ra, lại thấy vẻ mặt tức giận và lo lắng Cao Chính Thanh, không khỏi nói: "Cao huynh, ngươi làm sao vậy?"

"Đều đến phòng của ta a, Đại Lục Thiên Huyền đã xảy ra chuyện!" Cao Chính Thanh nhíu mày nói, khuôn mặt luôn luôn thật thà giờ phút này lại tràn đầy lo lắng.

Nghe Cao Chính Thanh, Lăng Lạc Trần căng thẳng , không nói hai lời nhanh chóng trong phòng Cao Chính Thanh, đám người Tư Đồ Diêu cũng được thông tri, rối rít chạy tới phòng Cao Chính Thanh. Song, còn không đợi mọi người hỏi thăm có chuyện gì xảy ra, thì đã nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc đang nằm trên giường Cao Chính Thanh.

"Phong Bạch trưởng lão?" Tư Đồ Diêu kinh ngạc nói, bước nhanh hướng Phong Bạch trưởng lão đi tới, khi nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch cùng với vết máu đã khô cạn sau, sắc mặt đột nhiên đen lại, nói: "Đây là chuyện gì xảy ra?"

Sắc mặt của những người ở đây cũng cực kì khó coi, Phong Bạch trưởng lão đã chết, mà thi thể của hắn lại thông qua thông đạo đi đến Chủ thế giới, trong chuyện này nhất định xảy ra đại sự.

"Thời điểm lúc trước ta đi ra ngoài nghe nói thông đạo hiệu số 16 có người tới, vừa đi qua nhìn, gặp phải một màn như vậy, ngoài ra, còn có một phong thư nhuốm máu." Giọng nói của Cao Chính Thanh có chút trầm trọng, ngay sau đó lấy thư tín kia ra, đưa cho mọi người xem.

Đám người Tư Đồ Diêu theo thứ tự nhìn nội dung trên thư, này vừa nhìn, nguyên bản tâm tình nặng nề nhất thời càng thêm trầm trọng, ai cũng không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như vậy. Nói như vậy, cũng là do bọn họ sơ sót, lúc trước nên phái người trông coi cửa động hiệu số 16, nếu không cũng sẽ không phát sinh chuyện như vậy.

Trong lúc nhất thời, mọi người nhìn thi thể của Phong Bạch trưởng lão, trong lòng là tràn đầy tự trách, cũng bởi vì bọn họ không có suy nghĩ chu toàn, nếu không thì chuyện này cũng không thể phát sinh như vậy.

"Xem ra, hẳn là thời điểm Phong Bạch trưởng lão viết thư thông tri cho chúng ta bị Tần Lãng thấy được, Phong Bạch trưởng lão liều chết đưa tin tức tới đây, mà hành động của hắn lại chọc giận Tần Lãng, Tần Lãng dưới cơn nóng giận giết chết Phong Bạch trưởng lão, rồi ném thi thể Phong Bạch trưởng lão vào trong thông đạo." Lăng Lạc Trần bình tĩnh phân tích vấn đề, chẳng qua là từ một ít manh mối này đã phân tích ra sự việc lúc trước không sai chút nào.

""Đáng giận!" Tư Đồ Diêu tức giận nói, "Tu vi Tần Lãng ở Đại Lục Thiên Huyền căn bản không người nào có thể ngăn cản hắn, nếu hắn làm loạn, như vậy Đại Lục Thiên Huyền còn không biết sẽ bị quậy thành bộ dáng gì, đứng mũi chịu sào chính là Thiên Âm môn, ngay sau đó chính là cả Đại Lục Thiên Huyền đều rối loạn."

"Xem ra tênTần Lãng này cũng không phải là người tốt lành gì, nếu để cho hắn sống ở Đại Lục Thiên Huyền, thật sự nguy hiểm, bằng không ta hãy trở về Đại Lục Thiên Huyền một chuyến?" Mộc Thiên Nam nhíu mày nói, hắn không thể nhìn Đại Lục Thiên Huyền lâm vào nguy cơ như vậy.

Lăng Lạc Trần lắc đầu, "Thông đạo này cũng chưa sữa chữa tốt, nếu như sau khi đi vào ngươi không có đến được Đại Lục Thiên Huyền, ngược lại trở thành một bãi thịt nát, đây chẳng phải là uổng công." Thông đạo này mới là vấn đề lớn nhất, nói đến đây vận khí của Tần Lãng kia cũng thật là không tệ.

Sắc mặt Liễu Tuyết Nghiên tái nhợt, cơ hồ không có huyết sắc. ông nội của nàng —— Thiên Ngô trưởng lão đang ở Thiên Âm môn, Phong Bạch trưởng lão là bằng hữu tốt nhất của ông nội, hôm nay Phong Bạch trưởng lão ngã xuống, vậy tình huống của ông sẽ như thế nào?

Nhìn thân hình có chút đứng không vững của Liễu Tuyết Nghiên, Tư Đồ Diêu gấp rút đỡ nàng, quan tâm nói: "Đừng quá lo lắng, Thiên Ngô trưởng lão không có việc gì đâu."

Liễu Tuyết Nghiên khẽ gật đầu, hốc mắt lại có chút ướt át, bộ dáng lã chã chực khóc làmTư Đồ Diêu có chút đau lòng, "Ta xem, chuyện này chúng ta trước hãy báo cho Chỉ Ly bọn họ mới được, lúc trước Chỉ Ly không phải nói sau này có thể sữa chữa thông đạo sao?"

Nghe Lăng Lạc Trần nói vậy mọi người ai cũng đồng ý, trước mắt chỉ có thể làm như vậy. Lăng Lạc Trần nhanh chóng đi ra bên ngoài, thông qua phương pháp lúc trước Mộ Chỉ Ly lưu lại tới báo cho nàng!

Lúc này Mộ Chỉ Ly đang cùng Ích Hàn đi nhìn cửa hàng mới, đột nhiên cảm nhận được đám người Lăng Lạc Trần thông tri, tâm trạng liền căng thẳng , lập tức hướng Ích Hàn nói: "Ích Hàn, vị trí cửa hàng này rất không tồi, nhưng hiện tại ta có một số việc phải rời khỏi một chút."

Nghe Mộ Chỉ Ly nói vậy, Ích Hàn vội nói: "Vậy ngươi đi trước đi, nơi này có ta nhìn là được." Mặc dù không rõ làm sao Mộ Chỉ Ly đột nhiên có chuyện gấp, nhưng nhìn sắc mặt nàng biến hóa, chuyện này hẳn là bất thường.

Mộ Chỉ Ly xin lỗi cười một tiếng, xoay người bước nhanh rời đi, tìm một nơi vắng vẻ trực tiếp hư không tiêu thất đi. Nàng trước tiên tiến vào trụ sở bí mật, đem tin tức này nói cho Hàn Như Liệt và đám người Thiên nhi.

"Lăng Lạc Trần bọn họ liên lạc với chúng ta?" Mộ Dật Thần lên tiếng nói, trong mắt mang theo vẻ kinh ngạc.

Hàn Như Liệt cũng nhíu mày, "Chúng ta nhanh chút trở về, xem ra chuyện này không tầm thường rồi." Nếu không phải có đại sự phát sinh, bọn hắn không có khả năng liên lạc với bọn họ, dù sao lúc trước cũng thuyết phục bọn hắn đến Bồng Lai bí cảnh tìm bọn họ.

Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, ngay sau đó liền thông qua Không gian điểm trở lại Đông Phương gia, mọi người vừa xuất hiện, đã gặp ngay Lăng Lạc Trần đang ở bên ngoài, chỉ là so với trong ngày thường tao nhã, hôm nay vẻ mặtLăng Lạc Trần lộ vẻ áp lực. Lăng Lạc Trần cũng không nói chuyện, xoay người đi tới trong phòng Cao Chính Thanh, đám người Mộ Chỉ Ly liếc mắt nhìn nhau, rồi theo sát đi vào trong phòng Cao Chính Thanh, loại không khí áp lực này để cho trong lòng bọn họ cảm thấy có điềm báo không tốt.

Song, khi bọn hắn nhìn thấy thi thể của Phong Bạch trưởng lão sau, Mộ Chỉ Ly không khỏi lên tiếng nói: "Phong Bạch trưởng lão lúc nào đến Chủ thế giới?" Mộ Chỉ Ly cho rằng Phong Bạch trưởng lão lúc trước đến Chủ thế giới, mà thời điểm ở Chủ thế giới lại cùng những người khác nổi lên xung đột.

Song, lời nói kế tiếp của đám người Lăng Lạc Trần lại khiến cho sắc mặt nàng đột nhiên trở nên tái nhợt, "Ngươi nói cái gì? Có Tu luyện giả ở Chủ thế giới xông vào Đại Lục Thiên Huyền?"

Tư Đồ Diêu gật đầu, "Không sai, Phong Bạch trưởng lão chính là bị Tần Lãng đánh chết sau đó mới ném vào thông đạo, ngày hôm nay Đại Lục Thiên Huyền nhất định rất hỗn loạn."

"Thông đạo này tồn tại nhiều vấn đề như vậy, vận khí của tên Tần Lãngnày có thể tốt như vậy đi đến được Đại Lục Thiên Huyền, thật đúng là nan giải." Mộ Chỉ Ly nhíu mày nói, trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng, cha mẹ cùng với các thân nhân của nàng đều ở Đại Lục Thiên Huyền, nàng quyết không thể để cho bọn họ gặp chuyện không may!

"Theo ý nghĩ của ta, Thiên Âm môn hôm nay rất có thể đã bị khống chế, không biết Tần Lãng kia đến tột cùng là người nào, nếu như hắn nghĩ muốn thao túng cả Đại Lục Thiên Huyền, vậy thì không xong rồi." Lăng Lạc Trần chậm rãi nói.

"Chỉ Ly tỷ, tỷ có biện pháp gì để sữa chữa tốt thông đạo này không?" Liễu Tuyết Nghiên lo lắng đi tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, giữ chặt tay Mộ Chỉ Ly, sự chờ mong trong mắt giống như ánh nến chập chờn, lôi kéo Mộ Chỉ Ly giống như là lôi kéo cây cỏ cứu mạng.

Mộ Chỉ Ly lắc đầu, "Sửa chữa thông đạo này cần thuộc tính Không gian tầng thứ sáu, mà hôm nay ta mới chỉ lĩnh ngộ thuộc tính không gian đến tầng thứ tư, không có cách nào sửa chữa tốt cái thông đạo này."

Sắc mặt Liễu Tuyết Nghiên trắng bệch, hi vọng lớn nhất giờ phút này cũng hoàn toàn tan vỡ.

"Các ngươi không nên nghĩ sự tình đến tồi tệ như vậy, dù sao Tần Lãng cũng chỉ có một mình, muốn thao túng cả Thiên Huyền Đại Lục cũng không phải chuyện đơn giản." Nhận thấy được không khí ngày càng trầm thấp, Hàn Như Liệt không khỏi lên tiếng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me