Yeongyu Ao Trang Va Quan Au
Lúc ấy có trời mới biết Khuê ngại cỡ nào, tim nó đập thình thịch như sắp rớt ra ngoài rồi. Nó thề là tư nay về sau sẽ không cho Tuấn động vào tập sáng tác của mình nữa. Khuê cầm dây chun lên buộc tóc lại, Tuấn quay sang nhìn thấy lạ quá. Khuê buộc tóc trông cứ thích thích với hấp dẫn sao ấy, y như lúc nó cười. Thằng kia không khoe nữa, bỏ về.
Từ cái ngày Tuấn yêu Tú Anh tới giờ, Khuê đã cố gắng lơ đi bằng cách viết nhạc. Khuê thích âm nhạc lắm, từ hồi cấp hai nó đã mượn mấy băng đĩa nước ngoài về nghe rồi chép đầy vào lịch, sau đó xếp lại thành tuyển tập những bài hát hay nhất thế giới đối với nó. Khuê còn không thèm cắt tóc, để cho nó dài ra rồi đi tỉa tỉa cho vui mà lại ưng ý đến lạ thường. Có lẽ cũng nhờ hôm ấy ba nó về cho nó cái đàn ghi-ta nên nó tìm ra được đam mê mới.
Thật ra tất cả các bài nó viết đều là viết về Tuấn. Khuê buồn lắm, nó chấp nhận rằng mình bị bê đê rồi. Nó thích bạn thân, người anh em của nó, nó thích người có người thương. Ban đầu Khuê không chấp nhận nổi thứ tình cảm được cho là lệch lạc ấy, nhưng cuối cùng nó vẫn phải đầu hàng trước tình yêu.
Cứ tối đến là Khuê sẽ lại đem đàn ra gẩy, lấy lời ra hát. Giọng Khuê ấm, trầm, thấu đầy sự đau khổ vì không thể yêu Tuấn. Đêm đó Khuê lại đem đàn ra hát, vừa sáng tác vừa thử đánh đàn theo bài. Má nó đuổi nó ra ngoài ban công nhỏ trên lầu vì tối nào cũng hát hò không để ba má ngủ. Khuê ngồi ngoài thắp một ngọn nến, hơi ngại vì sợ hàng xóm nghe thấy nhưng nó vẫn cứ du dương mãi đến khi cháy hết hai cây nến mới rục rịch vào buồng.
Hôm sau Tuấn chạy sang nhà Khuê, cười phá lên trước cổng. Nó bảo đêm qua nghe thấy hết Khuê hát rồi, nó trêu Khuê là thằng si tình, bắt Khuê kể xem đang tương tư ai mà nghe tha thiết đến thế. Khuê không nói gì, chỉ bảo là thích một người nhưng không đến được, thằng kia thấy cũng tội nên chỉ nó.
- Nói nghe nè, con gái á thì người ta rất thích chủ động. Mày cứ mạnh dạn lên tặng quà cho cổ nhiều vô, cổ khác đổ mày đứ đừ.
- Thí dụ người ta tán mày như vậy mày có đổ không?
- Tao á? Hừm, đàn ông như tao thích mấy tụi dễ thương.
Khuê nghe ngóng, nó ồ ồ lên rồi gật gật. Tuấn kể lể một hồi cũng quay ra thắc mắc không biết thằng này xin bí kíp tán gái hay tán trai nữa. Kể cua gái thì không chịu nghe mà kể thằng Tuấn thích gì thì chăm chú như đang học trên lớp vậy.
- Ủa rồi đang tán gái hỏi gu của tao chi? Riêng gì chứ mày không phải gu tao đâu nghe!
Tuấn trêu Khuê, nó lấy vai huých huých cho Khuê ngại. Còn cu cậu nghe xong mặt sầm lại, vậy khác gì chưa tỏ tình đã bị từ chối đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me