Chap 73
- Muốn xuống đi dạo chút không?Namjoon đề nghị, Jin cũng hướng ánh mắt cậu dò hỏi
- Có...Vừa vặn, cậu ngủ nguyên một ngày, giờ cần phải hoạt động cơ thể. Cũng không thể cứ ngồi buồn bực mãi trong phòng bệnh được.Lúc ba người muốn đi tới thang máy thì phải đi ngang qua một phòng bệnh, bên ngoài của phòng bệnh cực kì ồn ào, các phóng viên chen lấn tầng tầng lớp lớp, tất cả đều tranh nhau phòng vấn người trong phòng bệnh- Park Bong Cha, xin hỏi hiện tại các cô đã liên lạc với Park Jimin chưa?- Vẫn chưa, chúng tôi không liên lạc được với cậu ấy.- Park Jimin sợ tội nên chạy trốn, đối với việc này cô có ý kiến gì không? Bước kế tiếp cô định làm gì?- Tôi... tôi không biết... cho đến bây giờ tôi vẫn không tin cậu ấy sẽ làm ra chuyện như thế này...- Nghe nói Park thị cùng KJ đều đã rút vốn để bày tỏ sự kháng nghị đúng không? Trước mắt đoàn làm phim có phản ứng thế nào? Sẽ đổi vai của Park Jimin sao?
- Cái này tôi không biết, mọi người có thể hỏi người phụ trách của đoàn làm phim.- Nếu Jimin xuất hiện nói xin lỗi cô, cô sẽ tha thứ cho cậu ta sao?- Nếu cậu ấy thật lòng hối cải thì cá nhân tôi có thể tha thứ cho sự hồ đồ nhất thời của cậu ấy, nhưng ảnh hưởng xấu của cậu ấy đối với giới giải trí thì không thể chỉ cần một lời xin lỗi là có thể giải quyết, cũng không tới lượt tôi tha thứ!...Jimin cũng không thể ngờ được lại được chứng kiến màn kịch tiểu thư bánh bèo của Park Bong Cha ở đây, không nhịn được mà nhíu mày lại, lúc này cậu mới phát hiện hóa ra cậu ở cùng một bệnh viện với Park Bong Cha, lại còn cùng một tầng.Ngay lúc đó, giữa đám phóng viên đột nhiên có người chú ý đến phía cửa thang máy thấy Jimin liền kêu lên một tiếng- Park Jimin!!!
- Park Jimin? Đâu? Ở nơi nào?- Jimin đến? Không thể nào! Cậu ta còn dám xuất hiện?- Ở bên kia bên kia!...Tất cả các phóng viên đều nhìn sang bên kia, hơn nữa cũng rối rít đổi hướng máy quay sang chuẩn bị cướp tin tức.Jimin nhướng mày, phản ứng đầu tiên của cậu là đưa tay che mặt, quay lưng lạiNhưng mà, không đợi Jimin kịp phản ứng , đầu của cậu đã được một bàn tay to lớn ấn vào một lồng ngực ấm ápĐám người kia còn cách bọn bọ mười bước chân thì buộc phải dừng lại.Không biết từ đâu nhô ra hai gã đàn ông cao lớn đeo kính đen, mặc nguyên cây đen, vẻ mặt hung ác, chặn tất cả bọn họ lại.- Này, các người là ai, tránh ra! Chó ngoan không cản đường!Có một phóng viên dường như bị chuyện nhất định phải cướp được tin tức làm cho nóng đầu, không nghĩ ngợi gì mà thốt lên.Nhưng trong số họ cũng có người thông minh, vội vàng kéo lại tên đó lại, vẻ mặt kiêng kị giống như nhòm thấy thứ gì cực kì đáng sợ- Anh điên rồi à? Đó là vệ sĩ của Kim thị đấy!- Kim... Kim thị? Đừng nói là... cái Kim thị đấy chứ...?- Thừa lời! Hàn Quốc có mấy cái Kim thị?- Nhưng sao anh biết? Trên mặt bọn họ cũng không khắc chữ!- Anh bị ngu à? Không thấy biểu tượng trên đồng phục của bọn họ sao?Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều đồng loạt lùi về sau ba bước, mấy người vừa rồi có thái độ không tốt lập tức tỏ ra sợ hãi- Hai vị đại ca, thật xin lỗi thật xin lỗi! Là chúng tôi có mắt mà không thấy thái sơn! Ngài ngàn lần đừng so đo với chúng tôi!- Trời ạ! Nếu hai người kia là vệ sĩ của Kim thị? Vậy ba người phía sau sẽ có lai lịch gì?Các phóng viên dáo dác muốn ngó theo nhìn cho rõ, nhưng ánh mắt vừa mới dè chừng đưa tới đã bị vệ sĩ lườm cháy mặt. Mấy tên phóng viên đành thu lại ánh mắt tò mò, chân bước miệng lên tiếng bình phẩm- Cái gì mà Jimin, chắc chắn anh nhìn lầm rồi!- Đúng vậy! Có phải muốn tin đến phát điên rồi không? Nhìn ai cũng cho là Park Jimin!- Người này vừa nhìn đã biết không dễ trêu vào, anh muốn hại chết chúng tôi sao?Đám phóng viên nhao nhao lên án người lên tiếng đầu tiên.- Ờ thì, có thể là tôi nhìn nhầm rồi, chỉ có điều nhìn dáng dấp có chút giống, không phải lúc đầu các ngươi cũng nhận nhầm sao...- Giống cái khỉ! Park Jimin là cái loại độc phụ lòng dạ rắn rết, làm sao mà những người có thân phận cao quý kia lại là cậu ta được- Đúng vậy! Sao có thể là tiện nhân Park Jimin được!...ĐinhTiếng thang máy đã tới. Cho đến khi ba người đã vào thang máy, đám phóng viên vẫn cảm thán- Rốt cuộc là vị nào của Kim gia vậy? Khí thế thật đáng sợ!- Tôi thấy người đàn ông kia có chút quen..., sao tôi lại thấy... có chút giống Kim Namjoon chứ?- Anh đừng nói nữa! Đúng là có chút giống thật! Vậy thì hai người đi cạnh...- Làm sao có thể là những người còn lại được chứ?!!- Nếu thật sự là bọn họ thì đây chính là tin tức nóng hổi đấy, chậc chậc...- Nóng thì sao? Anh dám đăng chắc? Quên mất năm đó tòa soạn AT sụp đổ như thế nào rồi à?- Ờ thì... tất nhiên là nhớ rồi, là vì họ chụp lén một bức hình của Kim Taehyung đang đi ăn với Kim Namjoon và khách hàng, bên cạnh có một nam nhân nữa cũng khí thế ngời ngời, chắc là một trong 6 người đó, tiếc là không thấy rõ mặt. Tòa soạn đó đăng bài lên, sau đó liền sụp trong 2 ngày ngắn ngủi...Nói tới đây, đám phóng viên lập tức dập tắt tâm tư của mình, có người nhanh tay chụp lại được cũng bắt đầu run rẩy xóa ảnh.Tổng giám đốc của MT nổi danh là kín đáo, không muốn người khác soi mói tới mình, không chấp nhận bất cứ cuộc phỏng vấn nào của truyền thông. Trừ khi là những thông báo quan trọng hay những lịch trình công khai của nghệ sĩ như Namjoon, Taehyung và Jungkook, còn không, nếu mặt họ xuất hiện trên bất cứ tạp chí, tờ báo nào không qua sự cho phép, chắc chắn ngày hôm sau tòa soạn đó sẽ thân bại danh liệt.Trong thang máy...
Jimin từ trong lòng Jin ngẩng đầu lên nhìn bánh bao lớn, rồi lại nhìn Namjoon bên cạnh, trong lòng hỗn độnHóa ra cảm giác có người bảo vệ... lại là như thế này...
- Còn ổn chứ? Để tôi đổi bệnh viện cho em?Sắc mặt Jin có chút âm trầm. Lúc ấy quá vội nên cũng không phát hiện ra sự trùng hợp đến khó chịu này.- Không cần phiền vậy đâu, tôi thật sự không sao, nếu không thì chúng ta về nhà được không? Tôi không thích ở trong bệnh viện...- Được.- Cơ mà... hai vệ sĩ kia đột nhiên chui từ đâu ra vậy?Jimin nghi ngờ hỏi.- Vẫn luôn ở gần đây, tình huống của mày bây giờ có chút đặc biệt, để bọn họ đi theo để phòng ngừa vạn nhất. Namjoon trả lời. Lần đầu cậu bị thương là do anh vắng mặt ở đây, bây giờ anh đã ở cạnh cậu, việc cậu bị thương do fan não tàn tấn công, anh tuyệt đối không cho phép xảy ra lần thứ hai.- Tao còn chưa chính thức kí hợp đồng với MT mà đã có phúc lợi như này rồi á?Jimin thụ sủng nhược kinh, vừa dứt lời thì đột nhiên thấy được hình ảnh của mình phản chiếu qua tấm gương trong thang máy... Jimin sờ gương mặt của mình ở trong gương- Những người kia có phải mù rồi không? Tôi đứng trước mặt bọn họ còn không nhận ra? Jimin vừa nói vừa quan sát bản thân trong gương, sau đó cậu phát hiện bản thân không trang điểm, mặc một bộ đồ bệnh nhân rộng thùng thình, tóc thì tùy tiện rơi xuống vầng trán, biểu tình trên mặt đúng là rất dịu dàng, nhã nhặn, trầm tĩnh...Chết tiệt! Đúng là dịu dàng thật! Jimin cũng bị dáng vẻ hiện tại của chính mình dọa cho sợ.Chẳng giống cậu chút nào!
- Có...Vừa vặn, cậu ngủ nguyên một ngày, giờ cần phải hoạt động cơ thể. Cũng không thể cứ ngồi buồn bực mãi trong phòng bệnh được.Lúc ba người muốn đi tới thang máy thì phải đi ngang qua một phòng bệnh, bên ngoài của phòng bệnh cực kì ồn ào, các phóng viên chen lấn tầng tầng lớp lớp, tất cả đều tranh nhau phòng vấn người trong phòng bệnh- Park Bong Cha, xin hỏi hiện tại các cô đã liên lạc với Park Jimin chưa?- Vẫn chưa, chúng tôi không liên lạc được với cậu ấy.- Park Jimin sợ tội nên chạy trốn, đối với việc này cô có ý kiến gì không? Bước kế tiếp cô định làm gì?- Tôi... tôi không biết... cho đến bây giờ tôi vẫn không tin cậu ấy sẽ làm ra chuyện như thế này...- Nghe nói Park thị cùng KJ đều đã rút vốn để bày tỏ sự kháng nghị đúng không? Trước mắt đoàn làm phim có phản ứng thế nào? Sẽ đổi vai của Park Jimin sao?
- Cái này tôi không biết, mọi người có thể hỏi người phụ trách của đoàn làm phim.- Nếu Jimin xuất hiện nói xin lỗi cô, cô sẽ tha thứ cho cậu ta sao?- Nếu cậu ấy thật lòng hối cải thì cá nhân tôi có thể tha thứ cho sự hồ đồ nhất thời của cậu ấy, nhưng ảnh hưởng xấu của cậu ấy đối với giới giải trí thì không thể chỉ cần một lời xin lỗi là có thể giải quyết, cũng không tới lượt tôi tha thứ!...Jimin cũng không thể ngờ được lại được chứng kiến màn kịch tiểu thư bánh bèo của Park Bong Cha ở đây, không nhịn được mà nhíu mày lại, lúc này cậu mới phát hiện hóa ra cậu ở cùng một bệnh viện với Park Bong Cha, lại còn cùng một tầng.Ngay lúc đó, giữa đám phóng viên đột nhiên có người chú ý đến phía cửa thang máy thấy Jimin liền kêu lên một tiếng- Park Jimin!!!
- Park Jimin? Đâu? Ở nơi nào?- Jimin đến? Không thể nào! Cậu ta còn dám xuất hiện?- Ở bên kia bên kia!...Tất cả các phóng viên đều nhìn sang bên kia, hơn nữa cũng rối rít đổi hướng máy quay sang chuẩn bị cướp tin tức.Jimin nhướng mày, phản ứng đầu tiên của cậu là đưa tay che mặt, quay lưng lạiNhưng mà, không đợi Jimin kịp phản ứng , đầu của cậu đã được một bàn tay to lớn ấn vào một lồng ngực ấm ápĐám người kia còn cách bọn bọ mười bước chân thì buộc phải dừng lại.Không biết từ đâu nhô ra hai gã đàn ông cao lớn đeo kính đen, mặc nguyên cây đen, vẻ mặt hung ác, chặn tất cả bọn họ lại.- Này, các người là ai, tránh ra! Chó ngoan không cản đường!Có một phóng viên dường như bị chuyện nhất định phải cướp được tin tức làm cho nóng đầu, không nghĩ ngợi gì mà thốt lên.Nhưng trong số họ cũng có người thông minh, vội vàng kéo lại tên đó lại, vẻ mặt kiêng kị giống như nhòm thấy thứ gì cực kì đáng sợ- Anh điên rồi à? Đó là vệ sĩ của Kim thị đấy!- Kim... Kim thị? Đừng nói là... cái Kim thị đấy chứ...?- Thừa lời! Hàn Quốc có mấy cái Kim thị?- Nhưng sao anh biết? Trên mặt bọn họ cũng không khắc chữ!- Anh bị ngu à? Không thấy biểu tượng trên đồng phục của bọn họ sao?Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều đồng loạt lùi về sau ba bước, mấy người vừa rồi có thái độ không tốt lập tức tỏ ra sợ hãi- Hai vị đại ca, thật xin lỗi thật xin lỗi! Là chúng tôi có mắt mà không thấy thái sơn! Ngài ngàn lần đừng so đo với chúng tôi!- Trời ạ! Nếu hai người kia là vệ sĩ của Kim thị? Vậy ba người phía sau sẽ có lai lịch gì?Các phóng viên dáo dác muốn ngó theo nhìn cho rõ, nhưng ánh mắt vừa mới dè chừng đưa tới đã bị vệ sĩ lườm cháy mặt. Mấy tên phóng viên đành thu lại ánh mắt tò mò, chân bước miệng lên tiếng bình phẩm- Cái gì mà Jimin, chắc chắn anh nhìn lầm rồi!- Đúng vậy! Có phải muốn tin đến phát điên rồi không? Nhìn ai cũng cho là Park Jimin!- Người này vừa nhìn đã biết không dễ trêu vào, anh muốn hại chết chúng tôi sao?Đám phóng viên nhao nhao lên án người lên tiếng đầu tiên.- Ờ thì, có thể là tôi nhìn nhầm rồi, chỉ có điều nhìn dáng dấp có chút giống, không phải lúc đầu các ngươi cũng nhận nhầm sao...- Giống cái khỉ! Park Jimin là cái loại độc phụ lòng dạ rắn rết, làm sao mà những người có thân phận cao quý kia lại là cậu ta được- Đúng vậy! Sao có thể là tiện nhân Park Jimin được!...ĐinhTiếng thang máy đã tới. Cho đến khi ba người đã vào thang máy, đám phóng viên vẫn cảm thán- Rốt cuộc là vị nào của Kim gia vậy? Khí thế thật đáng sợ!- Tôi thấy người đàn ông kia có chút quen..., sao tôi lại thấy... có chút giống Kim Namjoon chứ?- Anh đừng nói nữa! Đúng là có chút giống thật! Vậy thì hai người đi cạnh...- Làm sao có thể là những người còn lại được chứ?!!- Nếu thật sự là bọn họ thì đây chính là tin tức nóng hổi đấy, chậc chậc...- Nóng thì sao? Anh dám đăng chắc? Quên mất năm đó tòa soạn AT sụp đổ như thế nào rồi à?- Ờ thì... tất nhiên là nhớ rồi, là vì họ chụp lén một bức hình của Kim Taehyung đang đi ăn với Kim Namjoon và khách hàng, bên cạnh có một nam nhân nữa cũng khí thế ngời ngời, chắc là một trong 6 người đó, tiếc là không thấy rõ mặt. Tòa soạn đó đăng bài lên, sau đó liền sụp trong 2 ngày ngắn ngủi...Nói tới đây, đám phóng viên lập tức dập tắt tâm tư của mình, có người nhanh tay chụp lại được cũng bắt đầu run rẩy xóa ảnh.Tổng giám đốc của MT nổi danh là kín đáo, không muốn người khác soi mói tới mình, không chấp nhận bất cứ cuộc phỏng vấn nào của truyền thông. Trừ khi là những thông báo quan trọng hay những lịch trình công khai của nghệ sĩ như Namjoon, Taehyung và Jungkook, còn không, nếu mặt họ xuất hiện trên bất cứ tạp chí, tờ báo nào không qua sự cho phép, chắc chắn ngày hôm sau tòa soạn đó sẽ thân bại danh liệt.Trong thang máy...
Jimin từ trong lòng Jin ngẩng đầu lên nhìn bánh bao lớn, rồi lại nhìn Namjoon bên cạnh, trong lòng hỗn độnHóa ra cảm giác có người bảo vệ... lại là như thế này...
- Còn ổn chứ? Để tôi đổi bệnh viện cho em?Sắc mặt Jin có chút âm trầm. Lúc ấy quá vội nên cũng không phát hiện ra sự trùng hợp đến khó chịu này.- Không cần phiền vậy đâu, tôi thật sự không sao, nếu không thì chúng ta về nhà được không? Tôi không thích ở trong bệnh viện...- Được.- Cơ mà... hai vệ sĩ kia đột nhiên chui từ đâu ra vậy?Jimin nghi ngờ hỏi.- Vẫn luôn ở gần đây, tình huống của mày bây giờ có chút đặc biệt, để bọn họ đi theo để phòng ngừa vạn nhất. Namjoon trả lời. Lần đầu cậu bị thương là do anh vắng mặt ở đây, bây giờ anh đã ở cạnh cậu, việc cậu bị thương do fan não tàn tấn công, anh tuyệt đối không cho phép xảy ra lần thứ hai.- Tao còn chưa chính thức kí hợp đồng với MT mà đã có phúc lợi như này rồi á?Jimin thụ sủng nhược kinh, vừa dứt lời thì đột nhiên thấy được hình ảnh của mình phản chiếu qua tấm gương trong thang máy... Jimin sờ gương mặt của mình ở trong gương- Những người kia có phải mù rồi không? Tôi đứng trước mặt bọn họ còn không nhận ra? Jimin vừa nói vừa quan sát bản thân trong gương, sau đó cậu phát hiện bản thân không trang điểm, mặc một bộ đồ bệnh nhân rộng thùng thình, tóc thì tùy tiện rơi xuống vầng trán, biểu tình trên mặt đúng là rất dịu dàng, nhã nhặn, trầm tĩnh...Chết tiệt! Đúng là dịu dàng thật! Jimin cũng bị dáng vẻ hiện tại của chính mình dọa cho sợ.Chẳng giống cậu chút nào!
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me