[BHTT] [NBN] [Edit] Mùa xuân của bá vương ngốc
Chương 11
"Phúc Ca, con thành thật cùng bà nội nói, có phải Bình An không cho con nạp thiếp?" Mai lão thái thái nắm lấy cơ hội, đem cháu trai gọi vào trong phòng.Mai Lan nghe vậy ngẩn ra, nhất thời không biết nói gì, hóa ra lão thái thái còn chưa từ bỏ, lúc này mới qua hơn nửa tháng, Mai Lan cảm thấy nhức đầu, từ sau khi biết có hài tử, hắn đã cảm thấy trách nhiệm của mình trở nên to lớn, đây là cổ đại, có quá nhiều chuyện làm cho hắn quan tâm, sợ Tĩnh Sơ cùng đứa nhỏ dinh dưỡng theo không kịp, mỗi ngày hắn đều phải nghĩ điều trị cho nàng như thế nào, sợ trong lúc mang thai gặp phải chuyện ngoài ý muốn, mọi chuyện phải luôn cẩn thận từng li từng tí, sợ điều kiện chữa bệnh không tốt mà bình an lại là thai đầu, vạn nhất lúc sinh có cái gì hắn cũng không dám nghĩ sâu xa, thậm chí...... hắn còn sợ sinh nữ nhi, chỉ cần nghĩ đến nữ nhi của hắn sẽ giống như nữ nhân trên thế giới này, chịu đựng cảnh ba thê bốn thiếp, nhìn thấy người khác liền đổi ý, hắn liền phát điên, không phải không biết mình đây là có chút khẩn trương quá độ, nhưng hết lần này tới lần khác đầu óc chính là không dừng lại được, được rồi, hiện tại lại có một vị thêm phiền, hít sâu một hơi, "Bà nội, sao ngài lại nghĩ như vậy, Bình An không phải là người hay ghen tị.""Hừ" lão thái thái hiển nhiên cũng không bán sổ sách: "Con thật sự cho rằng bà nội già rồi?, đừng tưởng rằng bà nội không biết, hai người các con thời gian này căn bản không có phân phòng."Mai Lan nghe bà nói như vậy, sắc mặt hơi có chút thay đổi, việc này hắn cố ý dặn dò không được tiết lộ ra ngoài, vậy mà nhanh như vậy đã bị truyền đến chỗ lão thái thái, nha hoàn hay ma ma bên cạnh Bình An đều là người trung thành với nàng, việc này không thể nói, như vậy cũng chỉ có những người trong sân đã sinh con, được rồi, đúng như trong tiểu thuyết viết, trên đời này vĩnh viễn không thiếu nha đầu muốn chủ động lên giường.Lão thái thái thấy cháu trai sắc mặt khó coi, khẩu khí mềm nhũn một chút: "Bà nội hỏi lại con, Bình An có nói với con chuyện của Thu Đồng không?"Mai Lan biết hôm nay không cho lão thái thái một câu trả lời thỏa đáng sẽ không thả mình qua cửa, chuyện cho tới bây giờ, cũng chỉ có thể vận dụng cái cớ kia, "Bà nội, đừng nóng vội." Nói xong đi tới cửa, cố ý nhìn thoáng qua bên ngoài, quả thật không có người, lại đi trở về.Lão thái thái thấy hắn làm như vậy, không khỏi có chút nghi hoặc.Tiến đến trước mặt lão thái thái, cố ý đè thấp giọng: "Bà nội, chuyện cháu trai nói với ngài, liên quan đến thanh danh của cháu trai, bà nội đáp ứng con trước, sau khi ngài nghe xong, không thể nói với người khác, ai cũng không được."Mai lão thái thái thấy thần sắc hắn ngưng trọng, lại một bộ muốn nói lại thôi, trong lòng đột nhiên lộp bộp một chút: "Con nói đi, bà nội sẽ đáp ứng con."Trước nhíu mày, sau cắn răng, đè thấp giọng: "Bà nội, chuyện con bị thương lúc trước, ngài có còn nhớ không?""Đương nhiên là nhớ, con mau nói." Lão thái thái bị vẻ mặt này của hắn làm cho vội vàng."Thực ra... thực ra... cháu trai..." Mai Lan vừa làm bộ làm tịch, vừa âm thầm quan sát, đợi đến khi lửa cháy, mới nhắm mắt lại đau lòng nói: "Cháu trai ngoại trừ bị thương đến đầu, còn bị thương đến một chỗ chết người khác."Lão thái thái nghe xong lập tức bối rối, chỗ chết người kia chỉ là cái gì bà đương nhiên là nghe hiểu, một hơi chặn ở ngực, nghĩ lại nghĩ đến cái gì, nghiêm mặt, ngữ khí mang theo vài phần tức giận: "Con thật sự nghĩ bà nội ngốc rồi?""Bà nội, ngài nói nhỏ một chút. "Mai Lan vẻ mặt hoảng hốt, quay đầu nhìn cửa sổ, mới nói thêm: "Bà nội, trong thiên hạ này có người nam nhân nào lấy chuyện không có mặt mũi này ra làm cớ cơ chứ."Lão thái thái không lên tiếng, thần sắc lại mềm nhũn một chút: "Con nếu thật sự bị thương, vậy đứa nhỏ trong bụng Bình An là như thế nào?""Cũng không phải là hoàn toàn phế đi, thỉnh thoảng vẫn có thể." Mai Lan có chút nhăn nhó nói.Lão thái thái lúc này đã tin bảy tám phần, "Việc này Bình An đã biết chưa?"Mai Lan gật đầu, nói trước khi lão thái thái mở miệng: "Vốn dĩ, con cũng không biết thân thể mình có sai sót, chờ khi nhận thấy có gì đó không thích hợp, hôn sự với Bình An đã thành, việc này cháu trai lại không dám nói với người khác, liền chuẩn bị chút xuân dược, ứng phó qua đêm thành thân." Hơi dừng lại, "Bà nội, xuân dược kia vốn là vật hổ lang*, con không dám dùng nhiều, sau khi kết hôn Bình An lại toàn tâm toàn ý đối tốt với con, trong lòng con rất áy náy, liền đem lời nói thật nói với nàng.""Nàng nói như thế nào?" Mai lão thái quá vội vã truy vấn, đã hoàn toàn quên mất những chỗ tốt thường ngày của cháu dâu."Bình An không ghét bỏ con, không chỉ thế mà còn an ủi con. "Nói tới đây, trên mặt Mai Lan lộ ra vài phần thích.Lão thái thái gật đầu, rất là hài lòng: "Vân phủ dạy nhi nữ đúng là tốt, đứa nhỏ Bình An kia cũng là người có đạo đức.""Bà nội, ngài có nhớ khoảng thời gian sau khi thành thân, con luôn cùng Bình An về nhà mẹ đẻ, đó căn bản chỉ là ngụy trang, thật ra là Bình An lén lút cùng con đi cầu y." Nghe xong đoạn này, thần sắc lão thái thái lại biến đổi, lúc trước vì chuyện về nhà mẹ đẻ, bà từng bày ra vẻ mặt sau đó hai người cũng bởi vậy mà giảm bớt số lần, trước mắt nghe nói là đi cầu y hỏi dược, thật sự là vừa vội vừa hối hận: "Đứa nhỏ này của bà sao lại không ăn ngay nói thật với bà nội, ai ôi, vậy, vậy đại phu nói như thế nào?"Mai Lan vẻ mặt tương đối nghiêm túc: "Ngài đừng nóng vội, đại phu kia nói cũng không phải là không thể trị, chỉ là, cái này cần từ từ điều trị, ít nhất cũng phải bảy tám năm, hơn nữa không thể gần gũi với nữ sắc, còn nói... Còn nói con khó có hài tử, vì chuyện này con âm thầm lo lắng không ít, không nghĩ tới, Bình An bụng lại không chịu thua kém như vậy, con và nàng ấy sinh hoạt không nhiều lắm, cô ấy lại mang thai nhanh như vậy, bà nội, bà không biết, ngày đó khi chẩn đoán là hỉ mạch, trong lòng con có bao nhiêu cao hứng."Liên tưởng đến lời Ngụy ma ma nói với mình "Lão thái thái, ngài không biết, thiếu gia sau khi nghe được là hỉ mạch, đều vui mừng đến phát khóc" bà không còn nửa điểm hoài nghi, một bên đau lòng cháu trai, một bên lại thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc trước mắt trong bụng cháu dâu đã mang thai chắt, tâm tình đã hòa hoãn rất nhiều, sớm không có tâm tư nạp thiếp cho cháu trai, ngược lại trấn an hắn: "Bình An là một người có phúc tướng, con cũng đừng lo lắng, hôm nay nếu như con có thể để cho Bình An mang thai, vậy sau này dưỡng tốt liền có thể sinh thêm."Mai Lan vội gật đầu đồng ý, còn nói thêm: "Bà nội, Thu Đồng này vốn là Bình An chuẩn bị cho con, nhưng bây giờ, con như vậy, làm sao còn có thể sử dụng được nữa, ngài nói có đúng hay không?"Giờ phút này lão thái thái e sợ cháu trai vì nữ sắc mà bị thương, tất nhiên sẽ không nhắc lại chuyện này: "Ta thấy Thu Đồng tuổi cũng không còn nhỏ, chờ Bình An sinh con xong, để cho nàng gả đi."Phong ba nạp thiếp cứ như vậy kết thúc, về phần Vân Tĩnh Sơ khi biết phu quân vì mình mà không ngại hy sinh tự tổn hại thanh danh là cảm động như thế nào, lại bất động thanh sắc thu thập nha hoàn không an phận trong viện như thế nào, tạm thời không nói tới. Sau khi việc này qua không bao nhiêu ngày, trong phủ lại xảy ra một chuyện lớn hơn nữa, làm cho tất cả mọi người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, khi Mai thiếu phu nhân mang thai tròn hai tháng, phu quân của nàng, Mai thiếu gia bắt đầu nôn mửa."Ách..." Nhìn canh gà trên bàn, cổ họng hơi co lại, Mai Lan lại bắt đầu buồn nôn, đè nén cảm giác muốn nôn, "Bình An, nàng ăn từ từ, ta ra ngoài đi dạo một chút." Nói xong, nhanh chóng đứng dậy, vọt ra ngoài phòng.Vân Tĩnh Sơ buông đũa trong tay xuống, trên mặt tràn đầy lo lắng nồng đậm, bốn ngày trước, người này đột nhiên không thể thấy dầu không ngửi được khói, ăn cái gì phun cái đó, bộ dạng như vậy dọa sợ tất cả mọi người, mời mấy vị ngự y, đều chẩn không ra bệnh gì, tất cả mọi người vì hắn lo lắng, hắn thì tốt rồi, hoàn toàn lơ đễnh, còn hào hứng nói cái gì, "Đây là chuyện tốt, không chừng là ông trời mở mắt, để cho ta thay nàng chịu khổ, nếu ta nôn nhiều một chút thật có thể làm cho nàng không buồn vui, lại rất đáng giá.""Thiếu phu nhân, ngài dùng nhiều hơn một chút, vì thiếu gia, cũng vì đứa bé trong bụng." Thu Đồng canh giữ một bên khuyên giải.Vân Tĩnh Sơ giật mình, cầm lấy thìa, nhưng trong lúc suy nghĩ lại nghĩ đến khuôn mặt gầy gò nhanh chóng của người nọ, lại nhìn cổ tay tròn một vòng của mình, canh kia làm thế nào cũng không đưa vào miệng được.Mai Lan ở bên ngoài, nôn khan một hồi, dạ dày trống rỗng, chỉ có thể phun ra một ít nước chua.Nhận lấy nước nha hoàn đưa tới, súc miệng, dạ dày sôi trào bình phục một chút, thở phào nhẹ nhõm thật dài, tay sờ sờ cái bụng hơi phồng lên, trong mắt mang theo một chút bất đắc dĩ, việc này vừa mới bắt đầu hắn cũng lo lắng qua, sau đó trong lúc vô tình nghe được một câu nói đùa "Việc này thật cổ quái, thiếu gia chúng ta sao lại có chút buồn cười". Lúc này mới suy nghĩ cẩn thận mấu chốt, hắn mười phần là bởi vì thần kinh quá mức khẩn trương, trực tiếp dẫn đến hiện tượng mang thai giả, thật lừa người, hết lần này tới lần khác nói với mọi người cũng không có ai hiểu, chỉ có thể để cho nó nát ở trong bụng.Liên tục hít thở sâu vài lần, người thoải mái một chút, sửa sang lại vạt áo, đi trở về phòng."Phu quân......""Ta không sao, nàng ngồi ăn cơm cho tốt." Ngửi túi thơm lá bạc hà, ngồi từ xa đến bên giường, thuận tay cầm ô mai trong chén nhỏ trước tủ, được rồi, lúc trước chuẩn bị cho tức phụ, hiện tại mình đã dùng hết rồi.Vân Tĩnh Sơ mím môi, không nói thêm gì, chuyên tâm uống canh gà.Dùng cơm xong, hai người tản bộ tiêu cơm, đi dạo một vòng trong vườn, cùng ngày xưa giống nhau, cùng nhau ngủ trưa.Hai người nằm thẳng trên giường, Mai Lan nghiêng người, vuốt bụng Vân Tĩnh Sơ, bụng dưới hơi nhô lên một chút, gần ba tháng đã có chút hiện ra hoài thai, ngón tay đặt ở trên bụng, biết rõ không có khả năng có thai động nhưng hết lần này tới lần khác liền cảm thấy có thể cảm nhận được huyết mạch nhảy lên.Vân Tĩnh Sơ đã sớm quen với động tác như vậy của hắn, nghiêng đầu, tay sờ mặt hắn, râu người này cạo rất nhanh, sáng hay tối đều cạo một lần, không chấp nhận được một sợi nào, chưa bao giờ để cho nàng cảm thấy đâm vào tay, liên tục mấy ngày không ăn ngon, cằm nhọn đặc biệt rõ ràng: "A Lan, chàng đã gầy đi rất nhiều.""Gầy chỗ nào, sao ta không cảm thấy? À, biết rồi. "Mai Lan cười hì hì kéo tay nàng, ấn lên bụng mình, còn cố ý hít vào: "Nàng xem, thật ra không gầy, mà là toàn bộ thịt đều chạy tới đây.""Chàng lúc nào cũng dỗ dành ta. "Tay sờ đến sống lưng nhô lên sau lưng hắn.Thấy tiểu tức phụ kia muốn trừng người, hắn vội nói: "Ta thật sự không có việc gì, sợ là có chút khẩn trương quá độ mới có thể như vậy, kỳ thật, ta thật hy vọng có thể giống như ta nói, có thể thay thế nàng chịu khổ, cho nàng bớt mệt mỏi một chút."Vân Tĩnh Sơ ngửa đầu, vành mắt đột nhiên có chút đỏ lên.Mai Lan vừa nhìn, tâm tình phụ nữ có thai tương đối bất ổn, vội ra vẻ ai oán: "Vi phu cam tâm tình nguyện chịu khổ, đáng tiếc, nương tử nhà ta lại không cảm kích."Biểu tình bất thình lình này thay đổi, đem cảm động Vân Tĩnh Sơ mới ló đầu tách ra, sẵng giọng: "Sao không cảm kích?""Cơm mới ăn một chút như vậy, nàng cũng không thay vi phu đem phần chưa ăn kia ăn hết, vi phu cũng không phải là uổng phí chịu khổ rồi?" Mai Lan dứt khoát làm bộ đến cùng, "Nàng nói có phải hay không, ân?"Nỗi sầu muộn nhàn nhạt cuối cùng cũng tan biến, bàn tay nhỏ bé ở trên bụng nhẹ nhàng nhéo một cái: "Vô lại."
_________________________________________Hổ lang: Là các loài thú ác nói chung. ( Ý ở đây là chỉ xuân dược mạnh. )
_________________________________________Hổ lang: Là các loài thú ác nói chung. ( Ý ở đây là chỉ xuân dược mạnh. )
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me